Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1859
Chương: Đại Náo Công Dã Gia
Vân Phi Dương đến Công Dã gia không phải vì muốn xem cổ gia tộc rốt cuộc có gì khác biệt, cũng không phải đến giao sáu thanh kiếm.
Hắn đến làm gì?
Rất đơn giản, đến gây sự!
Vân Đại Tiện Thần rất khó chịu, mình và Mục Oanh mới đi ra cửa mộ, trưởng lão kia vênh váo hống hách bảo mình giao kiếm ra.
Mộ địa thật do các ngươi phát hiện ra trước, nhưng không tìm được bảo vật, do bản thân không có năng lực.
Bây giờ bị ta tìm được, vì sao phải đưa cho các ngươi, dựa vào cái gì không giao thì phải chết?
Cổ gia tộc?
Mẹ nó, lão tử nhất định đến nháo một trận!
ế ế ẩNói thật, dám đến Công Dã gia gây sự, đừng nói võ giả bình thường, xem như Tiên Đế cao cao tại thượng cũng phải cẩn thận suy nghĩ.
Người khác không dám.
Vân Phi Dương dám!
Bởi vì hắn biết, Nam Cung gia tộc kiêng kị sư tôn, Công Dã gia cũng là cổ gia tộc, khẳng định cũng kiêng kị.
Huống hồ.
Con treo thẻ bài sư tôn trong tay Nam Cung Mạc Thương ở thắt lưng đây.
Có Thái Vũ bao bọc, tên này không sợ trời không sợ đất, nhất định phải đại náo Công Dã gia một trận, để bọn hắn biết, có một số người không chọc được.
Nhưng.
Sau khi giáo huấn dòng chính thế hệ trẻ.
Càng nhiều cường giả Công Dã gia nhốn nháo xông tới, không chờ đối phương hỏi thăm, đã hào thẳng thắn nói.
– Không sao, người là ta đánh.
Trong nhà người ta, ngay trước mặt nhiều Tiên Vương như vậy, lại dám kiêu căng như thế, chuyện này bị võ giả biết được, nhất định sẽ quỳ bái.
– Tiểu tử!
Một cường giả lạnh lẽo âm u nói.
– Ngươi chán sống rồi?
Vân Phi Dương bĩu môi, lớn lối nói.
– Ta chán sống đấy, ngươi có thể làm gì ta?
Đã đến nháo sự, khẳng định phải phát huy phách lối cùng cuồng ngạo đến vô cùng nhuần nhuyễn.
“Xoát!”
Một tên cường giả Công Dãgia nhịn không được, phẫn nộ bay tới, lực lượng vô hình bộc phát.
Người này thuộc về dòng chính đời thứ hai, thực lực đã đạt đến tiểu vị Tiên Vương, hơn xa nhóm tuổi trẻ dòng chính.
– Rác rưởi.
Vân Phi Dương khinh thường.
“Xoát!”
Thi triển Thiên Túng Bộ, cấp tốc đến gần tên kia, một tay chụp về phía mạch đập của hắn.
– Không tốt!
Dòng chính kia biến sắc, muốn rút tay về.
Nhưng suy nghĩ vừa xuất hiện đã bị tay Vân Phi Dương đặt lên mạch đập, một cổ lực lượng bá đạo trong nháy mắt đánh tới, cấm bế tiên hạch trong đan điền, người kia đồng thời bị hung hăng ném trên mặt đất.
“Phù phù!”
Dòng chính đời thứ hai bị ném lên mặt đất, máu trong cơ thể kịch liệt tuôn ra, người thống khổ đau đớn.
Đây chỉ là thống khổ trên thân thể.
Sau đó, Vân Phi Dương một chân giẫm lên mặt hắn, tạo thành thương tổn tinh thần.
– Tam ca!
Mọi người muốn rách cả mí mắt.
Vân Phi Dương giẫm lên tên dòng chính kia, cười nhạt nói.
– Dòng chính Công Dã gia quá rác rưởi.
Không phải người ta rác rưởi.
Mà tên này quá lợi hại!
Tuy nhóm dòng chính đời thứ hai Công Dã gia tức giận, nhưng mà ý thức được, tuỳ tiện đánh ngã tiểu vị Tiên Vương sơ kỳ như tam ca, cảnh giới kẻ này chỉ sợ đạt đến tiểu vị Tiên Vương đỉnh phong!
Thấy bọn họ thờ ơ, Vân Phi Dương nói.
– Mời!
Mẹ nó.
Quá phách lối.
Phàm là người có chút tính khí, khẳng định không nhẫn nhịn được.
Cho nên, mấy tên dòng chính đời thứ hai nhìn nhau một cái, tiếp theo phẫn nộ bạo phát tu vi, đánh về phía Vân Phi Dương.
“Vù vù!”
Trong khoảnh khắc, năng lượng đủ mọi màu sắc bạo phát trong hư không, hóa thành từng quyền ấn cường thế.
– Tên kia chết chắc!
Tuổi trẻ dòng chính đứng đằng xa quan sát cuộc chiến hưng phấn.
Bọn họ nhìn thấy nhiều tộc nhân tuỳ tiện bị bóp nát xương tay, trong lúc nhất thời không dám tiến lên.
Mà thấy tam thúc cũng tên kia đánh ngã, mới biết được thực lực người trẻ tuổi kia mạnh mẽ, không phải mình có thể chống lại.
Nhưng mà.
Đối mặt với quyền ấn đột kích, Vân Phi Dương khinh thường cười một tiếng, tiếp theo thi triển Bôn Lôi Quyền, nháy mắt đánh ra mấy đạo quyền ấn.
“Oanh! Oanh!”
Quyền ấn chạm vào nhau, tiếng nổ mạnh không dứt bên tai.
“Phốc!”
“Phốc!”
Bốn tên dòng chính đời thứ hai đánh ra quyền ấn bị Bôn Lôi Quyền phá giải, thân thể chịu phản phệ, một bên lui nhanh, một bên thổ huyết.
– Làm sao có thể?
Nhóm dòng chính trẻ tuổi đứng đằng xa quan sát trừng mắt, hiển nhiên không nghĩ tới, nhiều thúc bá cùng ra tay vẫn không đánh lại một người!
“Xoát!”
“Xoát!”
Nhưng vào lúc này, chân Vân Phi Dương lại giẫm Thiên Túng Bộ xông qua, quyền ấn hiện ra trong hư không, phân biệt đánh vào bốn tên dòng chính đời thứ hai đang lùi lại kia.
“Phù phù!”
“Phù phù!”
Kinh mạch bốn người vốn bị hao tổn, lưng lại chịu oanh kích, kết quả chính là thống khổ ngã trên mặt đất, mất đi sức chiến đấu.
Mặc dù Vân Phi Dương ỷ vào Thái Vũ đến gây sự .
Nhưng thực lực của hắn cũng rất mạnh, khi dễ hai ba tên dòng chính Công Dã gia vẫn không có vấn đề.
Không phải sao, chỉ trong khoảng thời gian ngắn, đã có năm tên dòng chính đời thứ hai tiểu vị Tiên Vương sơ kỳ bị hắn nhẹ nhàng đạp ngã.
“Ai.”
Vân Phi Dương lắc đầu.
– Ta còn tưởng rằng cao thủ cổ lão Công Dã gia nhiều như mây, thì ra tất cả đều là rác rưởi không chịu nổi một kích.
Đứng trên địa bàn người ta, nói người ta là rác rưởi, phách lối cỡ này đã đạt tới cực hạn.
Mấy tên dòng chính đời thứ hai khác chạy tới, tuy từng người giận dữ ngút trời, nhưng không ai dám xuất thủ.
Một người miểu sát bốn tiểu vị Tiên Vương đủ để chứng minh thực lực kẻ này cực mạnh, muốn bắt hắn cũng chỉ có thể dựa vào trưởng lão.
“Xoát!”
Nhưng vào lúc này, một lão giả tướng mạo uy nghiêm bay tới, đứng đối diện với Vân Phi Dương, quanh thân phát ra khí tức cường thế.
– Cửu trưởng lão!
Nhóm dòng chính vội vàng hành lễ.
Vân Phi Dương cười nói.
– Đúng rồi, thực lực như này coi như tạm chấp nhận.
– Tiểu tử.
Cửu trưởng lão trầm giọng nói.
– Tuổi còn trẻ mà thực lực đã có thể so với tiểu vị tiên Vương đỉnh phong, báo ra danh hào cùng thế lực đi.
Dù sao cũng là lão giang hồ, trước khi xuất thủ đã nghe ngóng thân phận Vân Phi Dương.
Vân Phi Dương cười nói.
– Ta gọi là Chân Đức Suất, một tán tu bình thường từ trong nội vực, không có thế lực.
Cửu trưởng lão nhíu mày.
Giờ phút này, hắn đang tự hỏi, nội vực có Chân gia hay không, hoặc cường giả họ Chân, kết quả lại không thu hoạch được gì.
“Hừ.”
Cửu trưởng lão cười lạnh nói.
ể ổ ấ ế ể ấ ố ố ấ ế ố- Tiểu tử, ngươi tuổi còn rất trẻ đã có thực lực như thế, có thể thấy được cơ duyên không cạn, tại sao không sống tốt, nhất định phải đến Công Dã gia ta, chán sống à?
Đã không có thế lực, lại là một tán tu, khẳng định không cần bận tâm.
– Ta cũng không muốn.
Vân Phi Dương nhún vai, nói.
– Là các ngươi đánh chủ ý sáu thanh kiếm của ta, rơi vào đường cùng, ta chỉ có thể đến Công Dã gia một chuyến, để cho các ngươi biết, người nào không thể trêu.
– Không thể trêu?
Cửu trưởng lão cười rộ.
Lần đầu tiên hắn nhìn thấy người trẻ tuổi lớn lối như thế.
Vân Phi Dương nói.
– Ta cũng không phải kiểu người không nói đạo lý, gọi gia chủ của các ngươi ra đây, để hắn trả công đạo cho ta, việc này coi như xong.
– Tiểu tử.
Cửu trưởng lão lạnh lùng nói.
– Muốn gặp gia chủ Công Dã gia ta, ngươi còn chưa đủ tư cách.
“Vù vù!”
Đang khi nói chuyện, hai tay đột nhiên huy động, lực lượng cấp đại vị Tiên Vương bỗng nhiên phun trào, hóa thành sóng to gió lớn vô tình bổ nhào về phía Vân Phi Dương.