Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1851
Chương: Chúng Nữ Bận Rộn
-Nhìn thấy.
Vân Phi Dương cười nói.
Lâm Chỉ Khê nói.
-Phụ thân ta không có làm khó chàng chứ?
-Sao lại có thể.
Vân Phi Dương cười nói.
-Nhạc phụ đại nhân rất hiền hoà, rất chiếu cố ta.
Lại nói hoàn toàn ngược lại.
Lâm Chỉ Khê hồ nghi liếc hắn một cái, trách cứ.
-Chàngi và Cực Quang Tiên Đế xảy ra chuyện gì?
-Cái này…
Vân Phi Dương có chút cứng ngắc.
Hắn suy nghĩ mình nên giải thích thế nào về việc thành hôn cùng Nam Cung Mạc Thương?
Vân Phi Dương tìm lí do thoái thác xong.
Nhưng vừa muốn mở miệng giải thích, Lâm Chỉ Khê lại cười nói.
-Hiện tại ngươi cần cường giả như Cực Quang Tiên Đế giúp đỡ.
Tuy nàng có chút khó chịu Vân Phi Dương dính dáng đến nữ nhân khác nhưng lúc này cũng sẽ không nói gì.
Lâm Chỉ Khê biết, Chấn Thiên Đế Thành đã giải phong, phu quân nhất định sẽ thừa kế nghiệp cha, Cực Quang Tiên Đế là một trong Cửu Đế, tất nhiên có thể trợ giúp hắn.
Vân Phi Dương phất mộng bởi vì nữ nhân này lại cười!
Lâm Chỉ Khê trước kia không phải không cười qua, nhưng vì thể chất Băng hệ, cười lên cho người ta cảm giác rất miễn cưỡng.
Nhưng lần này Vân Phi Dương có thể rõ ràng cảm giác được, nàng cười rất tự nhiên, thậm chí ẩn chứa ấm áp.
Không đúng, không đúng, nàng nhất định đã trải qua việc gì.
Nếu không, thái độ sẽ không khác thường, sẽ không thể hiện ra vẻ mỉm ôn hòa.
Lâm Chỉ Khê hiểu rất rõ Vân Phi Dương, Vân Phi Dương cũng hiểu rất rõ nàng.
-Chỉ Khê.
Vân Phi Dương chân thành nói.
-Có phải nàng đã giác tỉnh huyết mạch Đông Hoàng nhất tộc?
Thời điểm tại Bắc Vực, Đông Hoàng Thái Nhất từng nói qua, hậu duệ của ta muốn giác tỉnh, cho nên hắn khẳng định là Lâm Chỉ Khê.
Lúc đó còn kích động nghĩ đến, nữ nhân của mình trải qua bát trọng lôi kiếp đột phá, nếu như lại giác tỉnh huyết mạch, thực lực khẳng định bạo tăng.
-Đúng vậy.
Lâm Chỉ Khê đáp.
-Ta đã giác tỉnh.
Vân Phi Dương mừng lớn.
-Nàng bây giờ mạnh bao nhiêu?
Lâm Chỉ Khê nói.
-Ta vừa mới giác tỉnh thành công, vận dụng không có thuần thục, phải cần một khoảng thời gian để thích ứng.
-A.
Vân Phi Dương hiểu rõ.
-Đúng rồi.
Lâm Chỉ Khê nói.
-Phụ thân đã đi Phi Dương Thần Giới.
Vân Phi Dương cả kinh hô.
-Cha vợ đi Phi Dương Thần Giới làm gì?
Hắn có một loại dự cảm bất thường, Đông Hoàng Thái Nhất đi tìm thế giới mình sáng tạo, thật phiền toái.
Lâm Chỉ Khê nói.
-Vô Ưu cũng kích phát huyết mạch Đông Hoàng nhất tộc, phụ thân muốn đích thân huấn luyện để nó càng nhanh nắm giữ.
Vân Phi Dương mừng lớn.
-Nhi tử cũng giác tỉnh?
Thê tử và nhi tử đều giác tỉnh huyết mạch Đông Hoàng nhất tộc, tuyệt đối là việc mừng.
Nhưng Vân Phi Dương tỉnh táo lại, cau mày nói.
-Chỉ Khê, tính khí nhạc phụ đại nhân có chút táo bạo, vạn nhất Vô Ưu chọc tới hắn, một chân giẫm nát Thần Giới thì phiền phức.
-Ta không biết.
Lâm Chỉ Khê nói.
-Phụ thân vô cùng thích Vô Ưu.
Vân Phi Dương buông lỏng một hơi.
Cha vợ tức giận vì hắn cưới nhiều nữ nhân, mà Vân Vô Ưu là cháu ngoại hắn, hẳn sẽ sẽ không làm loạn.
Lâm Chỉ Khê trở lại chuyện chính.
-Đế Thành giải phong, chàng có kế hoạch gì?
-Phát triển lớn mạnh, tuyên chiến Tứ Vương, thu hồi lãnh địa phụ thân đã từng nắm giữ.Vân Phi Dương chân thành nói.
Lâm Chỉ Khê nói.
-Ngươi lần này về muốn đưa 50 vạn binh lính Linh tộc đi?
-Ừm.
-Chúng ta đây theo chàng cùng đi Chấn Thiên Đế Thành?
Nàng nói chúng ta là chỉ mình và nhóm người Mục Oanh.
-Không cần.
Vân Phi Dương nói.
-Các nàng vẫn ở đây tiếp tục kinh doanh Vân Ký cửa hàng, cung cấp hậu cần cho ta.
-Cũng tốt.
Lâm Chỉ Khê nói.
Vân Phi Dương nói.
-Thuộc tính tạo hóa giới chỉ được đề cao, hiện tại rất cần đại lượng Tiên thạch.
Bọn người La Mục và Vân Lịch muốn không ngừng tăng lên, Tiên thạch không thể đoạn, mà hắn đồng thời cũng muốn cường hóa 50 vạn binh lính Linh tộc, cho nên sẽ cần càng nhiều linh thạch.
-Vân Ký cửa hàng chỉ kinh doanh ở Vương Thành, quy mô rất nhỏ, cần phải mở rộng ra các thành trì khác.
Lâm Chỉ Khê nói.
-Không sai.
Vân Phi Dương đồng ý.
Giết hung thú cố nhiên là một loại phương thức thu hoạch Tiên thạch, nhưng hắn cũng không có thời gian đi làm, cho nên khuếch trương sinh ý mới là sáng suốt.
Lâm Chỉ Khê nói.
-Trong khoảng thời gian chàng rời khỏi, Liễu Nhu đã bắt đầu hành động, rất nhiều thành trì Đông Vực đều có chi nhánh của Vân Ký cửa hàng.
Vân Phi Dương đại hỉ.
Lâm Chỉ Khê lại nói.
-Lương Âm và Lăng Sa La đột phá đến Tiên Nhân thường xuyên đi sơn lâm liệp sát hung thú góp nhặt không ít tinh hạch.
Khóe miệng Vân Phi Dương hơi rút.
Hắn có thể nghĩ đến, hai nàng đi giết hung thú, một người tất nhiên phóng hỏa đốt rừng, một người đầu độc.
Đoán đúng, Lương Âm và Lăng Sa La làm như thế.
Đến mức bên trong khu vực Vương Thành chưởng khống, đại sơn lâm bị đốt cháy hầu như không còn, độc dịch độc phấn khắp nơi trên đất.
Lâm Chỉ Khê nói tiếp.
-Oanh Oanh cũng không nhàn rỗi, trong khoảng thời gian này tìm được không ít cổ mộ, trộm lấy rất nhiều bảo vật.
Vân Phi Dương cau mày.
-Cái này quá làm loạn!
Lương Âm và Lăng Sa La giết hung thú, không có gì quá nguy hiểm, Mục Oanh trộm mộ thì cực nguy hiểm, dù sao đây là nội vực, có mộ chủ trước khi chết bố trí ra bẩy rập rất mạnh.
Lâm Chỉ Khê nói.
-Đừng trách Oanh Oanh, nàng chỉ muốn giúp chàng mà không phải mỗi ngày không buồn không lo sinh hoạt khi được bảo vệ.
Không chỉ Mục Oanh.
Lương Âm, Liễu Nhu chúng nữ cũng hy vọng có thể ra một phần sức giúp đỡ nam nhân của mình.
Lâm Chỉ Khê nói.
-Thời điểm chúng ta ở hạ giới, không có thể giúp chàng cái gì, đi vào nội vực, không muốn lại không giúp được gì.
-Ta hiểu.
Vân Phi Dương chân thành nói.
-Các nàng muốn làm cái gì thì làm cái đó, ta sẽ không ngăn cản.
Hắn rất muốn dùng thực lực vĩnh viễn bảo hộ chúng nữ, nhưng đành buông tay để các nàng tự thân mới tốt nhất.
Một tòa thành trì trong Đông Vực.
Liễu Nhu và Thu Y Thủy tiêu tốn rất nhiều Tiên thạch mua mấy cửa hàng, mở tiệm đan dược, các sản nghiệp cửa hàng Tiên thạch.
Về mặt đan dược, Thu Y Thủy có thể tự mình đến luyện chế, phẩm chất tuyệt đối an tâm, cửa hàng Tiên thạch thì bỏ ra nhiều tiền thuê ngưng luyện sư đến ngưng luyện tại chỗ.
Như thế tuy giảm xuống lợi nhuận nhưng quý ở chỗ hai nữ đã mở Tiên thạch cửa hàng trong bảy tám tòa thành trì, thu nhập vô cùng khách quan.
Huống hồ, cửa hàng tại Vương Thành đánh ra danh tiếng, đều được các gia tộc, đám tán tu tán thành, sinh ý không thiếu hụt.
Một nơi khác, Lương Âm và Lăng Sa La, tiếp tục gây tai họa trong sơn lâm.
Thực lực hai nữ tử tuy vừa đạt đến Tiên Nhân nhưng một người đùa lửa, một người chơi độc, phối hợp lại dù hung thú Tiên Vương đại viên mãn cũng có thể tuỳ tiện giải quyết.
Mà dưới đất, Mục Oanh lần nữa chui vào trong mộ địa phong bế thật lâu nào đó, đang thu nạp chí bảo và vũ kỹ bị chôn vùi.
Bảo Lỵ và Hạ Lan Phi thì đang phụ trách huấn luyện 50 vạn binh lính Linh tộc.
Chúng nữ đều phát huy lực lượng của mình, tận lực cung cấp trợ giúp cho nam nhân mình, mà không phải làm bình hoa bài trí.
Vân Phi Dương cũng không nhàn rỗi.
Giờ phút này hắn đang đi các nơi Đông Vực tìm kiếm các danh tướng khác, dựa vào miệng lưỡi thuyết phục bọn họ phụ tá mình.