Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1845
Chương: Muốn Chết, Cùng Chết!
Thiên Cẩu có thể khống chế được thân thể đại vị Tiên Vương, dẫn dắt tiên hạch trong đan điền, song quyền đột nhiên vung ra, nhất thời hình thành lực lượng cường đại.
Nhưng bởi vì lần đầu khống chế cường giả cảnh giới cao, cường độ công kích cũng không có đạt đến cực hạn khiến cho bốn tên đại vị Tiên Vương còn lại có thể nhẹ nhàng né tránh.
-Kỳ Tinh Hải…
Tống Ngọc Bảo ổn định thân thể, cả giận quát.
-Ngươi đang làm gì?!
Một tên đại vị Tiên Vương nghiêm trọng nói.
-Ánh mắt của hắn không đúng, có phải bị khống chế linh hồn hay không?
Đoán sai, kỳ thật Tinh Hải không phải bị khống chế linh hồn mà đã chết.
Chưởng khống thân thể là Thiên Cẩu, nếu như nó thoát khỏi thì chỉ còn lại một thi thể không có linh hồn.
Nhưng vào lúc này, Áp Du và Nhục Thu lần nữa phát động công kích, hai thú phát ra lực lượng vẫn cường thế như trước.
Thiên Cẩu thao túng thi thể kỳ Tinh Hải lần nữa câu thông tiên hạch, công tới từ một bên khác.
Bốn đại vị Tiên Vương tuy tức giận nhưng chỉ có thể ra chiêu chống lại.
Thiên địa lần nữa rung động.
Thiên Cẩu lần lượt tấn công bên trong, chưởng khống thân thể càng thêm hoàn mỹ.
Thậm chí càng thi triển ra vũ kỹ của Tinh Hải trừ trong trí nhớ thu được.
Bách Quỷ Dạ Hành chiếm lĩnh thân thể võ giả cũng không phải đơn thuần khống chế, trong quá trình Thôn Phệ Linh Hồn cũng sẽ thu lấy trí nhớ chủ nhân để kế thừa các loại vũ kỹ và vận dụng chí bảo.
-Vạn Tượng tịch diệt!
Thiên Cẩu hét lớn một tiếng, hai hiện lên hình thác thiên, năng lượng thật lớn ngưng tụ nhất thời phun trào, đập tới Tống Ngọc Bảo.
-Không tệ, không tệ.
Vân Phi Dương quan chiến cười.
Thiên Cẩu chưởng khống thân thể đại vị Tiên Vương còn có thể thi triển ra vũ kỹ cường thế của đối phương, quả thật rất thoải mái.
Năng lượng cường thế nổ tung giữa không trung.
Tuy Tống Ngọc Bảo né tránh nhưng mà bị khí lưu tác động đến dị thường chật vật.
Càng bi kịch là thân thể chưa ổn định, Áp Du đã hung hăng đạp tới.
-Không tốt!
Sắc mặt Tống Ngọc Bảo đại biến, điều chỉnh thân thể né tránh trong thời gian nhanh nhất.
Cũng may phản ứng nhanh, thời điểm móng ngựa áp xuống thì hắn đã dịch chuyển khỏi nhưng mà vẫn bị du uy đánh bay ra ngoài.
Tống Ngọc Bảo hung đụng lên không gian kết giới, máu trong cơ thể kịch liệt sôi trào, không ức chế nổi phun ra ngoài.
Bỗng nhiên, một cỗ khí tức tử vong mãnh liệt xông lên đầu.
Thanh âm binh khí đâm vào thân thể truyền đến.
Tròng mắt Tống Ngọc Bảo co vào, tiếp theo cúi đầu, nhìn thấy một thanh kiếm lồi ra trước ngực, máu tươi ngưng tại trên mũi kiếm.
Vân Phi Dương đứng sau lưng hắn, nói.
ế ồ ̉ ể ố ồ-Nếu như ngươi giao linh hồn bổn nguyên cho ta, có thể sống rồi.
-Ngươi…
Tống Ngọc Bảo vừa mở miệng, một cổ linh hồn lực bá đạo tuôn ra nhập vào nội thể, trong nháy mắt công phá thức hải hắn.
-Aaaa!
Tiếng kêu thảm thiết không dứt bên tai.
Đúng vào lúc này, bên trong Phệ Hồn Phiên lần nữa bay ra một đạo lưu quang, trong nháy mắt dung nhập vào thức hải Tống Ngọc Bảo.
Không bao lâu, linh hồn Tống Ngọc Bảo bị thôn phệ, thân thể cũng bị Bách Quỷ Dạ Hành chiếm lấy.
Thành như Vân Phi Dương nói, nếu như vừa rồi hắn lựa chọn giao ra linh hồn bổn nguyên, mặc dù sẽ biến thành người hầu nhưng tốt xấu gì cũng còn có thể sống, còn có ý thức của chính mình.
Hiện tại thế nào?
Linh hồn bị Bách Quỷ Dạ Hành thôn phệ, triệt để tiêu tán trong thiên địa.
Nếu như thời gian có thể đảo lưu, Tống Ngọc Bảo biết mình sẽ rơi vào kết quả như vậy, có lẽ sẽ giao ra linh hồn bổn nguyên.
Không, thậm chí sẽ không đi đầu để đoạt Tiên Đế lưu quang của Vân Phi Dương.
Thời gian không thể quay lại, Tống Ngọc Bảo chết, cung cấp một thân thể cấp đại vị Tiên Vương cho Bách Quỷ Dạ Hành.
…
Trong khoảng thời gian ngắn, hai đại vị Tiên Vương bị khống chế, trở thành người vô dụng.
Ba đại vị Tiên Vương còn lại càng không thể chống lại Áp Du và Nhục Thu, cho nên vận mệnh bọn họ cũng đã định.
-Vân Phi Dương!
Một tên đại vị Tiên Vương hô lớn.
-Ta nguyện ý giao ra linh hồn bổn nguyên!
Ánh mắt Kỳ Tinh Hải và Tống Ngọc Bảo tan rã, thấu phát khí tức quỷ dị, khẳng định bị lực lượng nào đó khống chế mất đi tư duy.
Chính mình khó chống lại, chủ động dâng ra linh hồn bổn nguyên, hi vọng tìm một đường sinh cơ.
Vân Phi Dương cười lạnh.
-Đã muộn rồi, kết cục của ba người các ngươi sẽ giống như hai người bọn họ.
Áp Du phẫn nộ một tiếng, lần nữa mang lực lượng khủng bố đạp tới.
Tên đại vị Tiên Vương kia né tránh, cả giận quát.
-Vân Phi Dương, đừng khinh người quá đáng!
Một tên đại vị Tiên Vương nói tiểu vị Tiên Vương khinh người quá đáng, quả thực có chút buồn cười.
-Làm sao?
Vân Phi Dương thản nhiên nói.
-Ngươi còn tưởng rằng mình còn có năng lực phản kích trước mặt hai đầu khế ước thú của ta?
Nhục Thu huy động hai cánh, kim sắc lưu quang lạnh lùng bắn ra.
Ba tên đại vị Tiên Vương tuy cực lực né tránh nhưng thể lực hiện tại chống đỡ hết nổi, vẫn bị thương tích đầy mình.
Bại cục đã định!
Áp Du và Nhục Thu chỉ cần tấn công, tất có thể giết chết ba người.
Nhưng vào lúc này, trước mặt Vân Phi Dương đột nhiên xuất hiện sau lưng một cường giả thương thế nghiêm trọng, Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm quả quyết đâm tới.
Tên này đánh lén còn bỉ ổi, còn khó lòng phòng bị hơn Vân Lịch.
Phốc ——
Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm đâm xuyên ngực đại vị Tiên Vương, Thức Hải tức thì bị linh hồn khủng bố lực ăn mòn.
Không có gì bất ngờ xảy ra, Bách Quỷ Dạ Hành lần nữa chiếm cứ thân thể một tên cường giả.
Bởi vì Áp Du và Nhục Thu cũng không có khởi xướng tấn công, cho nên hai đại vị Tiên Vương khác chính mắt nhìn thấy toàn bộ quá trình.
-Khí tức âm trầm vừa rồi là quỷ hồn!
-Chẳng lẽ, ba người Tống Ngọc Bảo đều bị thôn phệ linh hồn, quỷ hồn chiếm lấy thân thể?
Hai người hoảng sợ không thôi.
Vân Phi Dương rút kiếm về, cười nói.
-Các ngươi đoán đúng, ba người bọn họ sớm đã chết, thân thể bị quỷ hồn chiếm lấy.
-Vân Phi Dương!
Một tên đại vị Tiên Vương cả giận quát.
-Ngươi vậy mà dùng thủ đoạn độc ác như thế đi giết đại vị Tiên Vương, chẳng lẽ thì không sợ Thiên Đạo trừng trị!
-Trò cười!
Vân Phi Dương nói.
-Các ngươi vì muốn đạt được Tiên Đế lưu quang mà giết ta, ta chỉ bị động phản kích, Thiên Đạo lão nhi dựa vào cái gì trừng trị ta!
Hai tên Tiên Vương á khẩu không trả lời được.
-Vân Phi Dương!
Một người đau khổ nói.
-Hai người bọn ta nguyện ý giao ra linh hồn bổn nguyên, nghe theo lời ngươi còn không được sao?
Biết quỷ hồn chiếm cứ thân thể như bọn người Tống Ngọc Bảo, bọn họ càng thêm nguyện ý dâng linh hồn bổn nguyên, dù sao như thế mới còn có thể tiếp tục sống.
-Thật có lỗi.
Vân Phi Dương lãnh đạm nói.
-Ta đã nói qua, các ngươi đều sẽ giống như thế.
Tên này cũng rất bướng bỉnh.
Áp Du cùng Nhục Thu lần nữa nộ hống, lần nữa phát động công kích.
Hai tên đại vị Tiên Vương bất lực chống đỡ hai Tiên thú, qua một lát đã bị ngược thương tích đầy mình.
-Vân Phi Dương!
-Muốn chết, cùng chết!
Hai đại vị Tiên Vương phẫn nộ rống to, quanh thân lấp lóe từng điểm tinh quang.
Họ muốn tự bạo linh hồn!
-Không tốt!
Vân Phi Dương đại biến.
Oanh!