Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1832
Chương: Tranh Giành Đế Vị
Cách Đế Cung không xa có một tòa trận pháp lấp lóe ánh sáng, đó chính là Cực Quang đại trận, trận pháp then chốt của Đế Thành.
Nam Cung Mạc Thương đưa Thánh Dao tiên tử về an trí ở chính giữa, bởi vì bên trong có Cực Quang chi khí có thể uẩn dục linh hồn và thương thế.
“Phù phù”
Ngày thứ hai, Vân Phi Dương đi đến trước trận pháp, hai đầu gối quỳ trên mặt đất, tự trách dập đầu nói.
-Mẫu thân, là hài nhi sai.
Hôm qua nghe lời Nam Cung Mạc Thương biết được, bởi vì thương thế mẫu thân quá nặng, dù khỏi hẳn nhưng cũng trở thành phế nhân.
Đây hết thảy đều do mình.
Nếu không có mang 50 vạn binh lính Linh tộc tiến vào nội vực tìm đường chết sẽ không dẫn động Thiên Đạo chi lực khủng bố, sẽ không để mẫu thân liều mình tới cứu.
Nếu như thời gian có thể quay ngược, Vân Phi Dương tuyệt sẽ không lỗ mãng, tuyệt không nguyện ý nhìn thấy mẫu thân mất đi tất cả tu vi.
Đáng tiếc, không có nếu như.
Sự việc đã phát sinh, cho nên hắn chỉ có thể quỳ gối trước trận pháp sám hối.
-Hài tử.
Trong trận pháp truyền đến âm thanh hiền lành.
-Con không sai, là mẫu thân sai, cần phải bồi tiếp con cùng tiến về hạ giới mà không phải sống tạm tại nội vực.
Thánh Dao tiên tử điều dưỡng hơn trong Cực Quang đại trận hai năm, thương thế sớm đã ổn định, tuy rằng mất sạch tu vi nhưng cũng có thể nghe được lời nói của nhi tử.
-Mẫu thân.
Vân Phi Dương chân thành nói.
-Hài nhi nhất định sẽ nghĩ biện pháp để người khôi phục tu vi.
-Hài tử, mẫu thân hiện tại hoàn toàn không để ý tới tu vi, chỉ để ý con còn sống thật tốt, cũng kế thừa ý chí phụ thân.
Thánh Dao tiên tử nói.
-Ý chí của Phụ thân?
Vân Phi Dương ngạc nhiên.
Thánh Dao tiên tử nói.
-Phụ thân con vẫn lạc, Đế Vị Bắc Trung Ương Vực thủy chung vô chủ, con thân là con của hắn, nhất định phải kế thừa phần ý chí này.
Vân Phi Dương nắm chặt song quyền, chân thành đáp.
-Mẫu thân, hài nhi đã giải phong Chấn Thiên Đế Thành, địa vị của phụ thân, ta cũng sẽ kế thừa!
Thánh Dao tiên tử cả kinh hô.
-Chấn Thiên Đế Thành bị giải phong?
-Không sai.
Vân Phi Dương đáp.
Thánh Dao tiên tử lo nghĩ.
-Phiền phức, phiền phức.
-Phiền phức?
Vân Phi Dương rất kinh ngạc.
Mình giải phong Đế Thành của phụ thân, mẫu thân lại không vui?
-Hài tử.
Thánh Dao tiên tử giải thích.
-Năm đó Thiên Đạo phong ấn Chấn Thiên Tiên Đế từng nói qua, nếu như có một ngày thành trì được giải phong, đó chính là thời điểm mở ra cuộc tranh giành Đế Vị.
Vân Phi Dương cau mày.
-Tranh giành Đế Vị?
-Không sai.
Đế Cung trong đình viện, Nam Cung Mạc Thương nói.
-Thiên Đạo năm đó xác thực có nói qua, nếu Chấn Thiên Đế Thành giải phong liền sẽ mở ra cuộc tranh giành Đế Vị.
-Tranh giành Đế Vị của phụ thân ta?
-Không phải vậy thì gì nữa?
Ánh mắt Vân Phi Dương dần trở nên lạnh lùng.
-Bắc Trung Ương Vực do phụ thân chưởng quản, chỉ có Vân Phi Dương ta mới có tư cách kế thừa Đế Vị , bất kỳ người nào cũng không có tư cách nhúng tay.
Nam Cung Mạc Thương lắc đầu.
-Phụ thân chàng lúc còn sống cũng không có truyền Đế Vị cho chàng, cho nên một khi Thiên Đạo mở ra cuộc tranh giành Đế Vị, chỉ cần võ giả nắm giữ Tiên Đế lưu quang đều có tư cách đi tranh đoạt.
-Đáng giận!
Vân Phi Dương nắm tay, nhưng cũng hỏi.
-Tiên Đế lưu quang là gì?
Nam Cung Mạc Thương nói.
-Một lưu quang bảy màu, võ giả có thể kích phát ra trong quá trình tu luyện, dự báo trước sẽ trở thành Tiên Đế tiếp theo.
Vân Phi Dương nói.
-Nàng năm đó cũng ngưng tụ ra Tiên Đế lưu quang?
-Không có.
Nam Cung Mạc Thương đáp.
Vân Phi Dương ngạc nhiên.
-Vậy sao lên làm Tiên Đế?
Nam Cung Mạc Thương vén vén tóc, cười nói.
-Vận khí ta tốt, kế thừa y bát Hi Hòa Tiên Đế, sau đó có tư cách thành tựu Tiên Đế.
-Thì ra là thế.
Vân Phi Dương bừng tỉnh đại ngộ.
Kế thừa y bát Hi Hòa Tiên Đế thành tựu một phương Tiên Đế, vận khí tuyệt đối tốt đến bạo tẩu.
Nam Cung Mạc Thương nói tiếp.
-Trước mắt, chín Tiên Đế tại vị, tính cả ta có năm người leo lên Tiên Đế vị mà không ngưng tụ ra Tiên Đế lưu quang, nhưng mỗi người đều có cơ duyên mới thành tựu một phương Tiên Đế.
-Còn về bốn Tiên Đế khác, tỉ như phụ thân chàng, năm đó ngưng tụ ra Tiên Đế lưu quang, giết ra trong vô số người ngồi lên Đế Vị đại biểu vinh diệu vô thượng.
-Ý nàng là, võ giả nắm giữ Tiên Đế lưu quang không ít?
Khóe miệng Vân Phi Dương co giật nói.
-Căn cứ quy tắc Thiên Đạo, mỗi lần tranh giành Đế Vị, chí ít có ngàn võ giả có Tiên Đế lưu quang.
-Ngàn tên…
Vân Phi Dương nỉ non.
-Phụ thân năm đó trải qua vô số chiến đấu, giết ra khỏi trùng vây từ ngàn Tiên Đế dự khuyết, cuối cùng trèo lên đỉnh Đế Vị, nhất định hào khí ngàn vạn!
-Phu quân.Nam Cung Mạc Thương cười nói.
-Chàng theo Trầm tiền bối lấy linh hồn thể tiến vào nội vực đã kích phát ra Tiên Đế lưu quang, nên nắm giữ tư cách cạnh tranh Tiên Đế.
-Ta cũng có Tiên Đế lưu quang?
Vân Phi Dương ngạc nhiên không thôi.
-Đúng thế.
-Lúc ấy ngay cả ta cũng vô cùng giật mình, một gà mờ cấp Bán Tiên vậy mà có thể sớm như vậy kích phát ra Tiên Đế lưu quang.
-Ta càng không có nghĩ tới.
Nhẹ nhàng theo sát đi tới, gối lên bả vai hắn, thẹn thùng nói.
-Về sau, chính chàng phá mất chín tầng khảo nghiệm do ta bố trí, trở thành nam nhân của ta.
Lúc này là thời cơ bồi dưỡng cảm tình tốt nhất.
Nhưng Vân Đại Tiện Thần cũng không có ý thức được, ngược lại nắm chặt song quyền, ánh mắt lấp lóe chiến ý nóng rực.
Năm đó phụ thân giết ra khỏi trùng vây bên trong ngàn người dự khuyết thành tựu Tiên Đế, thân là con của người, tất không thể yếu hơn cha!
-Đế Vị.
Vân Phi Dương kiên định nói.
-Vân Phi Dương, muốn!
Nhìn ánh mắt phu quân phát ra tia nóng rực lộng lẫy, Nam Cung Mạc Thương hồi tưởng lại Đế Chấn Thiên Tiên Đế năm đó.
-Không hổ là con của hắn, ánh mắt rất giống.
Theo như Nam Cung Mạc Thương nói, Vân Phi Dương biết được Tranh giành Đế Vị như thế nào, biết được chính mình nắm giữ Tiên Đế lưu quang, có tư cách tham gia.
Nhưng quan trọng là ở chỗ, khi nào tranh giành Đế Vị mở ra?
-Chàng đã mở phong ấn Chấn Thiên Đế Thành gần một năm, cần phải mở ra mới đúng, tại sao đến bây giờ còn chưa có động tĩnh?
Nam Cung Mạc Thương cũng rất buồn bực.
Vân Phi Dương ngược lại không hy vọng tranh giành Đế Vị mở ra sớm.
Dù sao, cảnh giới hiện tại chỉ là tiểu vị Tiên Vương, nếu như mở ra, khẳng định không cách nào chống lại cùng cường giả.
Nhưng.
Mấy ngày sau.
Giữa bầu trời đột nhiên vang lên âm thanh uy nghiêm.
-Chấn Thiên Đế Thành được giải phong, Đế Vị lại xuất hiện thế gian, lập tức mở ra cuộc chiến tranh giành Đế Vị.
-Không phải chứ?
Vân Phi Dương rong Cực Quang Đế Thành nghe được Thiên Đạo tuyên bố, khóe miệng kịch liệt co quắp.
Ông!
Đột nhiên, quanh người hắn tản mát ra thất thải quang mang chợt xông ra khỏi phòng, bay về vô tận bầu trời.
Cùng lúc đó, toàn bộ nội vực, khu vực khác nhau, cũng có võ giả tản mát ra hào quang bảy màu, cũng ngưng tụ ra quang trụ, phóng lên tận trời.
Trong lúc nhất thời.
Từ chỗ cao nhất nội vực nhìn xuống có thể nhìn thấy lít nha lít nhít thất thải quang trụ nối liền trời đất, tràng diện hùng vĩ.
Lưu quang bảy màu xuất hiện, giữa bầu trời truyền đến âm thanh uy nghiêm.
-Tranh giành Đế Vị lần này, người nắm giữ Tiên Đế lưu quang, tổng cộng ba ngàn sáu trăm.
-Ba ngàn sáu trăm?
Nam Cung Mạc Thương ngồi trên Đế Vị, ngạc nhiên nói.
-Nhiều gấp ba so với lần trước kia!
-Phu quân.
Nàng cười cười nói.
-Khảo nghiệm này của chàng khó hơn trước kia một chút a.