Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1828
Chương: Kém Chút Bị Ăn Sạch
ế ồ ÁBên trong sơn lâm, Vân Phi Dương nhìn như ngưu bức giải quyết hai mươi con Tiên thú rồi hàng phục Áp Du, kì thực do Nam Cung Mạc Thương ra lệnh cho đám hung thú nhẹ tay.
Nếu không, lấy thực lực tiểu vị Tiên Vương của hắn, căn bản không có cách đối kháng cùng Tiên thú cấp đại vị Tiên Vương.
Nhục Thu xuất hiện theo Canh Kim, thực lực có thể so với đại vị Tiên Vương, bật hết hỏa lực mà đánh, nhất thời để Vân Phi Dương cảm thấy rất khó giải quyết.
Rống!
Thấy một kích của bản thân không thể đánh trúng tên nhân loại kia, Nhục Thu gầm rú một tiếng, hai cánh đột nhiên huy động hình thành gió lốc sắc bén.
Vân Phi Dương biết thực lực con thú này cường hãn, quả quyết lui lại, ý đồ lách qua nó, trước tiên cướp đoạt Canh Kim.
Nhưng hắn lại đánh giá thấp quyết tâm nhất định phải được của Nhục Thu đối với Canh Kim, sau khi huy động gió lốc đã tiến lên.
-Mẹ!
Vân Phi Dương thầm mắng một tiếng, thi triển Thiên Túng Bộ đến cực hạn, cũng lách qua khu vực có gió lốc quấy rối, đột nhiên đánh ra Bôn Lôi Quyền!
Nhục Thu bị qua một quyền, cảm nhận được quyền ấn táo bạo oanh đến, lúc này huy động đôi cánh, linh hoạt né tránh.
Khóe miệng Vân Phi Dương co giật.
Thân thể rất to mà lại rất linh hoạt, thực có chút không thể tưởng tượng.
Xoát!
Nhục Thu né tránh oanh kích, triển khai tốc độ toàn bộ, hóa thành một vệt kim quang, trong khoảnh khắc xuất hiện trước mặt Canh Kim, mở miệng to lớn ra muốn nuốt hết.
Ông!
Nhưng vào lúc này, không gian bên cạnh Canh Kim đột nhiên vặn vẹo, một móng ngựa tráng kiện nhô ra từ bên trong.
Oanh!
Móng ngựa ẩn chứa lực lượng kinh khủng trực tiếp đánh trúng người Nhục Thu, để nó nhất thời hoa lệ bay ra ngoài.
Cùng lúc đó, Áp Du chầm chậm xuất hiện từ trong không gian, quanh thân bộc phát ra khí tức khủng bố.
-Hô!
Vân Phi Dương buông lỏng một hơi.
May mà có Áp Du nắm giữ thuộc tính không gian, nếu không, tình huống vừa rồi căn bản không có cách ngăn cản Nhục Thu nuốt Canh Kim.
-Ô ô!
Bọn dã nhân dưới thác nước nhìn thấy giữa bầu trời lần nữa xuất hiện một đầu Tiên thú to lớn, hoảng sợ kêu to.
Bọn họ ở trên hải đảo lâu như thế, lấy việc săn bắt hung thú mà sống, chưa từng gặp qua Tiên thú khủng bố như thế này.
Thừa dịp Nhục Thu bị đá bay, Vân Phi Dương giẫm lên Thiên Túng Bộ, chạy nhanh đến.
Nhưng khi hắn vừa mới chuẩn bị thu Canh Kim vào tạo hóa giới chỉ thì cảm giác được không gian đằng sau thân thể bị lực lượng Kim hệ làm tê liệt.
-Áp Du!
Vân Phi Dương ra lệnh.
-Kéo tên kia ra!
Rống!
Áp Du phát ra tiếng thút thít như trẻ con gọi, tiếp theo nện bước chân đón lấy Kim hệ lưu quang đánh tới phía sau chủ nhân.
Oanh!
Tiếng vang truyền đến giữa không trung.
Áp Du dựa vào thân thể mạnh mẽ trực tiếp phá nát Kim hệ lưu quang cũng thuận thế mà xuống giao thủ cùng Nhục Thu.
Một đầu Tiên thú không gian hệ và một đầu Tiên thú kim hệ nhất thời sáp lá cà, trình diễn một trận chiến đấu kịch liệt chưa từng có.
Vân Phi Dương còn không có tâm tình quan chiến, thừa dịp khế ước thú cuốn lấy đối phương, linh hồn lực phóng thích, bao phủ Canh Kim.
Ông!
Nhưng trong nháy mắt vừa tiếp xúc cùng kim sắc viên cầu, một cỗ điện lưu táo bạo đánh tới, dung nhập thức hải hắm.
-Không tốt!
Vân Phi Dương quá sợ hãi, trong thời gian cực nhanh vận chuyển Nghịch Thiên Quyết và Đạo Hóa Kinh, ý đồ hóa giải điện lưu đang đánh tới.
Nhưng vẫn trễ một bước, điện lưu xâm nhập Thức Hải, tàn phá khủng bố.
-A!
Vân Phi Dương ôm đầu kêu thảm, tư duy không chỉ hỗn loạn, linh hồn cũng chịu tra tấn vô cùng thống khổ!
Cũng may, Nghịch Thiên Quyết và Đạo Hóa Kinh đã vận chuyển, bên trong thân thể hình thành hai cỗ năng lượng dung nhập thức hải, bắt đầu áp chế điện lưu tán loạn.
Một lát sau.
Cảm giác thống khổ trong đầu Vân Phi Dương dần biến mất, hắn nhất thời hãi hùng khiếp vía.
Sâu khoảng thời gian ngắn để hắn tiếp nhận thống khổ còn đáng sợ hơn so với việc trải qua lôi kiếp và Đinh Hồn đài trừng phạt.
Oanh!
Oanh!
Nơi xa truyền đến tiếng vang.
Hai Tiên thú hiếm thấy Nhục Thu và Áp Du vẫn kịch liệt giao chiến giữa không trung, bởi vì thực lực đều ở mức đại vị Tiên Vương, nhìn theo cục diện, ai cũng không gì làm được người nào.
Vân Phi Dương nhíu mày.
Hắn có thể cảm giác được, về mặt sức mạnh và phương diện tốc độ, Áp Du đều yếu ớt hơn kim sắc Tiên thú, nếu tiếp tục đánh nữa, sợ rằng sẽ bị áp chế.
Điều này cũng không có cách nào.
Thời điểm bị trừng phạt ở sơn lâm, Vân Đại Tiện Thần liên tục oanh Áp Du mấy quyền, lại mạnh mẽ ký kết khế ước, mặc dù tiến vào tạo hóa giới chỉ tu dưỡng, lại chưa đạt đến trạng thái tốt nhất.
-Không được.
Vân Phi Dương nói.
-Phải nắm chặt thời gian lấy Canh Kim đi.
Xoát!
Khi nói chuyện, linh hồn lực lần nữa phóng thích, bao phủ kim sắc viên cầu.
Lần này Vân Phi Dương chuẩn bị sung túc, không chỉ có vận chuyển Nghịch Thiên Quyết cùng Đạo Hóa Kinh, còn phóng xuất ra Đạo Ý cường đại gia trì quanh thân.
Ba!
Linh hồn tiếp xúc Canh Kim.
Không có gì bất ngờ xảy ra, lại có một cỗ điện lưu mạnh mẽ cuốn tới.
Cũng may, hai loại tâm pháp sớm đã sẵn sàng đón địch, trong nháy mắt tia điện xông vào Thức Hải đã nhanh chóng chống lại.
Tê!
Vân Phi Dương nhe răng nhếch miệng.
Tuy hắn có thể bảo trì tư duy thanh tỉnh nhưng thời điểm chống lại điện lưu vẫn tiếp nhận thống khổ to lớn.
-Đứng vững, đứng vững!
Vân Phi Dương điên cuồng vận chuyển hai loại tâm pháp chống lại điện lưu, cùng lúc đó phân tâm xuống câu thông kim sắc viên cầu.
Nhưng thời gian hắn tiếp xúc Canh Kim càng dài, từng đạo điện lưu thuận thế mà lên, đánh thẳng vào phòng tuyến hai loại tâm pháp hình thành.
Nơi xa, Nhục Thu giao thủ cùng Áp Du nhìn thấy tên nhân loại đang câu thông Canh Kim, nhất thời lửa giận ngút trời.
Rống!
Nó nổi giận gầm lên một tiếng, phun ra lưu quang Lôi hệ cường thế bức lui Áp Du, thừa dịp khe hở, bay đến bên này.
Rống!
Áp Du đâu có thể để nó đi qua, đột nhiên giơ lên chân trước, mang theo không gian chi lực đánh xuống.
Xoát!
Tốc độ Nhục Thu cực nhanh, trong nháy mắt không gian chi lực bay đến, phẫn nộ phóng tới Vân Phi Dương.
-Thật phiền phức!
Áp Du sợ hãi.
Tốc độ của nó khẳng định kém với vũ dực của Nhục Thu, cho nên chỉ có thể trơ mắt nhìn đối phương phóng tới chủ nhân.
Rống!
Nhục Thu huy động hai cánh, cực tốc bay đến.
Ngàn trượng.
Trăm trượng.
Mười trượng
Vù vù!
Lúc cách Vân Phi Dương vừa đủ gần, miệng rộng Nhục Thu đột nhiên mở ra, hiển nhiên muốn nuốt tên nhân loại đang liên kết với Canh Kim vào bụng!
-Chủ nhân!
Áp Du hét lớn.-Mau tránh ra!
Hơi muộn, bởi vì nó còn chưa nói xong thì cái miệng rộng của Nhục Thu đã che mất Vân Phi Dương, sau đó hợp lại cùng nhau.
Tạch tạch tạch ——
Miệng rộng hợp lại tạo ra lực lượng rất cường đại, trực tiếp chấn động không gian bốn phía vỡ nát, Ẩn Sơn như ẩn như hiện cũng vì Canh Kim biến mất mà tiêu tán.
Gió ngừng, mưa cũng ngừng.
Vân Đại Tiện Thần bị Nhục Thu ăn mất.
Khi tác giả đang chuẩn bị viết lời kết thúc truyện, khu vực Ẩn Sơn tiêu tán, Vân Phi Dương thở hồng hộc xuất hiện, trán phủ đầy mồ hôi to như hạt đậu.
-Chủ nhân!
Áp Du đại hỉ không thôi.
Mẹ!
Vân Phi Dương lau mồ hôi, nói.
-Kém chút bị tên này ăn mất.
Rống!
Nhục Thu phẫn nộ phát ra thanh âm uy nghiêm.
-Tên nhân loại đáng giận, giao Canh Kim ra, ta tha cho ngươi khỏi chết!
Nó không cảm giác được sự tồn tại của Canh Kim, nên đoán bị tên nhân loại này dùng phương pháp gì đó che giấu.