Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1808
Chương: Hàng Phục
———————
Cảm nhận được linh hồn lực của Vân Phi Dương bao phủ cùng thành lập linh hồn khế ước với Áp Du, liễu mi Cực Quang Tiên Đế hơi nhíu.
-Tên này không sợ chết?
Nàng và Áp Du đã ký khế ước, nếu tên kia cưỡng ép phá giải, kết quả cuối cùng cũng là tìm chỗ chết.
Tại nội vực, sau khi võ giả và Tiên thú ký kết khế ước có thể bị người khác phá giải, sau đó ký kết khế ước khác.
Nhưng điều kiện tiên quyết là, thực lực chủ nhân của khế ước thú phải mạnh hơn ban đầu, nếu không, cưỡng ép xóa linh hồn lạc ấn, sẽ phải gánh chịu phản phệ.
Bây giờ, Vân Phi Dương muốn hàng phục Áp Du ký kết linh hồn khế ước, nhất định phải để linh hồn lạc ấn Cực Quang Tiên Đế biến mất.
Đổi lại bất kỳ một người bình thường nài, tuyệt đối không dám làm thế, bởi vì đây là chán sống!
Nói đùa.
Tiên Đế lưu lại lạc ấn linh hồn khế ước.
Cường độ kia đừng nói tiểu vị Tiên Vương, cho dù đỉnh phong đại vị Tiên Vương cũng không dám làm loạn.
Nhưng.
Người khác không dám làm việc này, Vân Đại Tiện Thần dám!
-Hô!
Hắn điên cuồng phóng thích linh hồn lực, triệt để bao phủ linh hồn lạc ấn Cực Quang Tiên Đế, bắt đầu điên cuồng luyện hóa.
-Điên!
-Tên này điên thật rồi!
Cực Quang Tiên Đế âm thầm lắc đầu.
Ông!
Đột nhiên, tâm thần nàng chấn động, khế ước giữa nàng và Áp Du triệt để đoạn tuyệt.
Đột nhiên đoạn tuyệt cùng khế ước thú để nàng trong nháy mắt phán đoán, nhất định bị Vân Phi Dương cắt đứt, nói cách khác, giờ phút này hắn đã bắt đầu hòa tan linh hồn lạc ấn của mình!
– Điều này…sao có thể!
Thân là Tiên Đế một phương, thế mà gương mặt xinh đẹp hiện lên vẻ chấn động.
Lại nói Vân Phi Dương.
Giờ phút này, hắn dùng tâm niệm của mình chuyên chú thao túng linh hồn lực, từng bước xâm chiếm linh hồn của Áp Du để kết khế ước.
Tiên Đế lưu lại lạc ấn thật rất mạnh, nhưng có Nghịch Thiên Quyết và Đạo Hóa Kinh vận chuyển lại chầm chậm bị hòa tan.
Ước chừng một lát.
Thức hải Cực Quang Tiên Đế đang ngồi trong Đế Cung nổ vang, như thế có nghĩa chính thức triệt để mất đi chưởng khống đối với Áp Du.
-Linh hồn lạc ấn của Bản Đế vậy mà bị hắn phá giải trong thời gian cực ngắn, quả thực quá khó tin.
Cực Quang Tiên Đế rung động.
Khi nói chuyện, thân hình lóe lên xuất hiện bên trong rừng núi, đứng trước người Vân Phi Dương, nhìn hắn không chuyển mắt.
Vân Phi Dương cũng không ý thức được Cực Quang Tiên Đế đến, giờ phút này, hắn đang xóa đi lạc ấn, bắt đầu cưỡng ép Áp Du tiến hành ký kết khế ước.
Tuy Áp Du muốn phản kháng nhưng bởi vì thân thể suy yếu, không thể phản kháng nổi, chỉ có thể mặc cho bài bố.
Ký kết khế ước với Tiên thú càng cao cấp thì càng phiền toái.
Cho đến nửa tháng sau, Vân Phi Dương mới thành công thành lập quan hệ chủ tớ cùng Áp Du, chính thức thu làm khế ước thú.
-Nhanh như vậy?
Cực Quang Tiên Đế một mực quan sát, trong lòng nhất thời có mấy phần lộn xộn, dù sao, Áp Du do nàng một tay nuôi lớn, dù ký kết khế ước thì ít nhất cũng dùng một tháng thời gian.
-Hô!
Hàng phục một đầu Tiên thú cấp đại vị Tiên Vương, Vân Phi Dương thở một hơi dài nhẹ nhõm, cùng lúc triệt tiêu Tru Thiên Kiếm Trận.
-Không tệ.
Cực Quang Tiên Đế cười nói.
-Để linh hồn lạc ấn của ta biến mất, sau hàng phục Tiên thú mạnh nhất của ta luôn.
Nghe được thanh âm, Vân Phi Dương nhất thời giật mình, khi thấy bà vợ mới cưới trước mặt thì nhất thời nổi giận không chỗ phát tiết.
Đêm động phòng hoa chúc tốt đẹp dường nào, kết quả lại bị nàng ném vào nơi quỷ quái này.
-Nếu nàng không nhanh tay mang mười chín con Tiên thú khác đi, chúng nó cũng không thoát khỏi vận mệnh bị ta hàng phục.
Vân Phi Dương ngạo nghễ nói.
Tay ngọc Cực Quang Tiên Đế nhẹ nhàng khoác lên bả vai hắn, cười nói.
-Hai ta đã là vợ chồng, đồ của ta cũng là đồ của chàng, nếu chàng muốn ta sẽ cho.
Đối mặt vưu vật xinh đẹp như thế, bất kỳ nam nhân nào cũng khó có thể bình tĩnh.
Nhưng Vân Phi Dương lại vội vàng đẩy ra giữ một khoảng cách với nàng, sợ nàng khẽ đảo mặt, lại đưa mình đến nơi khác trừng phạt.
-Tới đây.
Cực Quang Tiên Đế hơi nhíu mi.
-Ta không đến.
Vân Phi Dương kiên định nói.
Xoát!
Cực Quang Tiên Đế vung lên tay, kéo hắn qua, cười nói.
-Nếu là nam nhân của ta, nên học cách nghe lời.
Vân Phi Dương nói.
-Ta thông phải thân nữ nhân, bắt ta nghe lời sao?
Cực Quang Tiên Đế nhẹ nhàng theo sát đi tới, ghé vào lỗ tai hắn, ôn nhu nói.
-Chờ thực lực của chàng vượt qua ta, ta sẽ nghe lời chàng nói, an phận làm một tiểu nữ nhân.
Thanh âm rất chọc người.
Nhưng Vân Phi Dương lại không muốn động đậy nói.
-Siêu việt nàng, không thành vấn đề.
Cực Quang Tiên Đế cười nói.
-Ta chờ đợi ngày này, hi vọng không tốn quá nhiều thời gian.
Vân Phi Dương chuyển đổi đề tài.
ề ế ể ế-Tiên thú trong đây đều đã được giải quyết, có thể kết thúc trừng phạt chưa?
Cực Quang Tiên Đế dắt tay hắn đi đến ven bờ hồ.
-Nơi đây phong cảnh tươi đẹp, chàng không nghĩ đến việc bồi tiếp ta tản bộ, tâm sự sao?
Đổi lại trước kia, Vân Đại Tiện Thần khẳng định vui lòng nắm tay mỹ nữ dạo bước bên bờ.
Nhưng bây giờ hắn không có tâm tình, dù sao, mấy tháng lịch luyện trong đây chưa ngủ được một giấc nào yên, vừa rồi lại ký kết khế ước, tâm thần sớm đã rã rời.
-Nàng và ta đã là vợ chồng, tùy thời đều có thể giải sầu, vẫn nên đi về trước đi.
Vân Phi Dương qua loa nói.
-Thật muốn trở về?
Cực Quang Tiên Đế ngừng chân, nhẹ nhàng nâng đầu, đôi mắt đẹp thủy chung nhìn lấy hắn, bên trong ánh mắt lóe ra một cỗ u oán.
Nhìn gương mặt, cặp mắt mê người kia, lửa giận Vân Phi Dương lúc trước lập tức hóa thành hư vô.
-Tốt thôi.
Vân Phi Dương nói.
-Vậy tâm sự giải sầu một chút.
Cực Quang Tiên Đế nở nụ cười xinh đẹp, tay ngọc nhẹ nhàng theo sát đi tới, xen vào năm ngón của hắn, nói.
-Chàng biết nước bên trong hồ này là gì không?
-Là nước gì?
Vân Phi Dương hỏi.
Cực Quang Tiên Đế đáp.
-Nhược Thủy.
-Nhược Thủy?
Vân Phi Dương chưa nghe nói qua.
Cực Quang Tiên Đế lại chỉ lên bờ.
-Biết đây là đất gì không?
-Không biết.
Vân Phi Dương lắc đầu.
Đã từng làm Thần Giới Chiến Thần, có thể nói kiến thức rộng rãi.
Nhưng khi đến Chân Vũ Thần Vực, đừng nói thiên địa thuộc tính, dù vừa hàng phục Áp Du cũng chưa từng thấy, chưa nghe nói qua.
-Đây là Đức Thổ.
Cực Quang Tiên Đế nói.
-Nó và Nhược Thủy cùng chung chí hướng, hỗ trợ lẫn nhau mới có thể cùng tồn tại.
-A.
Vân Phi Dương phản ứng một tiếng, đột nhiên ngừng bước.
-Đức Thổ và Hậu Thổ, cái nào mạnh hơn?
Cực Quang Tiên Đế che miệng cười một tiếng.
-Hậu Thổ là thuộc tính vạn giới, Đức Thổ là thuộc tính nội vực, chàng nói ai mạnh hơn ai?
Vân Phi Dương nghe vậy, nhất thời đại hỉ.
Nắm giữ Thái Huyền Băng Hỏa, hắn thiếu khuyết Kim Mộc Thổ ba loại thuộc tính ngũ hành, mà Đức Thổ này đã cao hơn Hậu Thổ, vậy có thể dùng để bổ sung Ngũ Hành Chi Linh!
-Không đúng.
Vân Phi Dương nói.
-Thuộc tính đã rất cao, tại sao ta không cảm giác được Thổ thuộc tính tồn tại?
Cực Quang Tiên Đế cười nói.
-Bời vì Đức Thổ Hạch bị ta phong ấn, cho nên mới không có khí tức Thổ hệ.
-Đức Thổ Hạch?
Vân Phi Dương nói.
-Ở nơi nào?
Cực Quang Tiên Đế dâng lên một cỗ dự cảm bất thường.
-Chàng muốn đánh chủ ý đến Đức Thổ Hạch của ta?
Vân Phi Dương cười nói.
-Nàng không phải mới vừa nói qua à, nếu là phu thê, đồ của nàng không phải là đồ của ta sao?