Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1802
Chương: Tiên Đế Trừng Phạt
Vân Phi Dương đang đưa thân vào sơn lâm tối tăm, nghe được lời Cực Quang Tiên Đế, kém chút cắm đầu xuống đất.
Vừa mới thành hôn, vốn nên động phòng hoa chúc, kết quả lại bị truyền tống đến đây, còn cần phải trải qua trừng phạt, thực sự quá gây rối.
-Mạc Thương!
Vân Phi Dương nói.
-Chúng ta vừa mới thành hôn, cô làm vậy không phải quá vô tình!
Thanh âm quanh quẩn giữa rừng núi, thật lâu chưa tiêu, nhưng Cực Quang Tiên Đế không có đáp lời, như truyền tống hắn đến đây sau đó bỏ đi.
-Nữ nhân này…
Vân Phi Dương bất đắc dĩ lắc đầu, bắt đầu dò xét bốn phía.
Hoàn cảnh nơi hắn đang đứng là một mảnh rừng núi tối tăm, trong không khí bộc lộ ra khí tức quỷ dị.
-Chắc hẳn có không ít hung thú.
Vân Phi Dương cảnh giác, gọi Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm ra, oán giận nói.
-Đêm động phòng hoa chúc đáng nhớ bị hỗn đản ngươi quấy như thế.
Tiểu Tiện Tiện không rõ ràng cho lắm.
Vân Phi Dương vốn muốn nói lại nghe sau lưng truyền đến từng đợt gào thét!
Oanh! Oanh!
Đột nhiên, giữa rừng núi nơi xa, một hung thú lớn như cao sơn chầm chậm đứng dậy, quanh thân ngưng tụ Đạo ý mạnh mẽ.
Vân Phi Dương cau mày nói.
-Tiên thú?
Không sai.
Đó chính là một đầu Tiên thú, thân thể phát ra khí tức hoàn toàn không kém gì đại vị Tiên Vương!
Cắt.
Vân Phi Dương khinh thường chú ý.
-Chẳng lẽ nữ nhân kia nghĩ rằng một đầu Tiên thú cấp đại vị Tiên Vương có thể giải quyết ta?
Nói thật.
Một đầu Tiên thú cấp đại vị Tiên Vương thật không tạo thành uy hϊế͙p͙ cho hắn, dù đánh không lại, chí ít còn có thể chạy.
Rống!
Đúng vào lúc này, lại có một tiếng rống lên truyền tới từ một hướng khác.
Vân Phi Dương quay đầu, chỉ thấy một đầu điểu thú toàn thân bị ngọn lửa bao phủ chầm chậm bay lên không.
-Má!
-Lại là Tiên thú!
Hai Tiên thú xuất hiện, thực lực đều tại đại vị Tiên Vương để Vân Phi Dương chau mày.
Đối mặt một con còn có thể, đối mặt hai con thì có hơi phiền toái.
Rống!
Rống!
Nhưng càng nhiều tiếng rống lên tiếp tục truyền đến, từng đầu Tiên thú xuất cường đại hiện tại trong tầm mắt.
Nhìn thấy ít nhất cũng phải hai mươi con Tiên thú đứng tứ phía, khóe miệng Vân Đại Tiện Thần kịch liệt co quắp.
Không hề nghi ngờ, đối mặt nhiều Tiên thú cấp đại vị Tiên Vương như vậy, điều hắn có thể làm lúc này chính là…chạy!
-Hô!
Đột nhiên, mười sáu con Tiên thú cùng nhau chuyển đầu, ánh mắt khóa chặt trên thân Vân Phi Dương.
-Không tốt!
Sắc mặt hắn đại biến, vội vàng giẫm Thiên Túng Bộ chạy trốn.
Nếu không chạy nhanh, một khi bị đuổi kịp tuyệt đối xảy ra đại sự.
Oanh! Oanh!
Vân Phi Dương vừa chạy, nhóm Tiên thú nhất thời phát động công kích, bởi vì thể trạng to lớn, khí thế cường hãn, để khắp nơi run lẩy bẩy!
Bên trong phòng cưới tại Đế Cung, Cực Quang Tiên Đế lười biếng nằm trên giường, tay ngọc nắm bắt một quả nho, cười nói.
-Những Tiên thú này do ta tự nuôi dưỡng, chắc có thể chơi rất vui sướng cùng phu quân.
Vân Phi Dương liều mạng chạy trốn vào sơn lâm u ám, nếu như nghe được những gì nữ nhân này, nói nhất định sẽ sụp đổ!
Oanh! Oanh!
Trong núi rừng, tiếng oanh kích cường thế truyền lại nhiều lần, một khu vực núi đá cây cối sụp đổ, có thể một mảnh hỗn độn.
Vù vù!
Vân Phi Dương dán trong rãnh sâu, miệng lớn hô hấp, trên trán phủ đầy mồ hôi.
Lần này tuyệt đối không phải giả vờ, mà mệt mỏi thật, bởi vì bị hai mươi Tiên thú truy sát, hắn chạy trốn trọn vẹn nửa tháng.
-Đáng giận!
Tiểu Tiện Tiện ở bên trong Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm nói.
-Bọn Tiên thú này khinh người quá đáng!
-Ngươi còn có mặt mũi nói!
Vân Phi Dương sụp đổ nói.
-Nếu không phải ngươi không giữ mồm giữ miệng đắc tội nữ nhân kia, chúng ta làm thế nào có thể rơi vào tình trạng như thế.
Tiểu Tiện Tiện không nói.
Nó đã biết, mình và chủ nhân sở dĩ lại ở trong núi rừng toàn vì mình nói nhầm, sau đó bị Cực Quang Tiên Đế trừng trị ném vào sơn lâm.
Rống!
Bên ngoài rãnh sâu truyền đến tiếng rống.
Một đầu Tiên thú khứu giác cực linh mẫn xông lại, khiến cho Vân Phi Dương chỉ có thể tiếp tục chạy trốn.
Thời gian khổ cực lại tiếp tục nửa tháng.
Mà Vân Đại Tiện Thần khẳng định không thể ngồi chờ chết, trong thời điểm bỏ mạng chạy trốn đã từng cùng Tiểu Tiện Tiện phản kích.
Bi kịch là, dù một đầu Tiên thú yếu nhất bên trong, một người một linh đều rất khó mà giải quyết, chỉ có thể bị đánh chạy trối chết.
Từ khi Vân Đại Tiện Thần đi vào Chân Vũ Thần Vực, lần đầu bị ngược không hề có lực hoàn thủ.
Thực không phải hắn yếu, mà bọn Tiên thú quá mạnh, dù Mộc thành chủ Vương Thành đến cũng chỉ đành chạy đào mệnh.
Đêm khuya.
Vân Phi Dương nắm Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm, kéo lấy thân thể suy yếu tiến vào một sơn động.
Sơn động hắn phát hiện ban ngày, sớm bố trí trận pháp, nhưng chỉ có thể ở lại một đêm, bởi vì ngày thứ hai Tiên thú có khứu giác cực linh mẫn thì sẽ tìm tới nơi.
Xoát!
Không để ý tới thân thể suy yếu, Vân Phi Dương ngồi xếp bằng xuống, linh hồn dung nhập tạo hóa giới chỉ, bắt đầu tiếp tục diễn luyện Bôn Lôi Quyền.
Tiểu Tiện Tiện cũng hòa tan vào, điên cuồng thu lấy thu để Đạo Ý của chủ nhân để không ngừng tăng thực lực chính mình.
Một người một linh tuy nhiên bị Tiên thú ngược một tháng nhưng cũng không có nhụt chí, ngược lại nghẹn giận trong bụng.
Cổ lửa giận này chuyển hóa làm động lực, để bọn hắn không thể không càng nhanh mạnh lên, sau đó phản ngược đối phương một hồi.Mẹ.
Vân Phi Dương nói.
-Con thú mũi chó kia, ngày nào cũng đến điểm chúng ta an trí, chờ thực lực của chúng ta mạnh hơn, ta sẽ đem nó đi hầm trước tiên!
-Hầm thì quá tiện nghi cho nó, phải tháo thành tám khối, nghiền xương thành tro!
Tiểu Tiện Tiện căm hận nói.
Ngày thứ hai.
Một người một linh ngưu khí hống hống tối qua phi nước đại không thôi, sau lưng bọn họ thì là thú mũi chó đang đuổi theo không bỏ.
Đây là Tiên thú Đế Thính, thực lực không chỉ đạt đến đại vị Tiên Vương, phương diện khứu giác cũng cực kỳ cường hãn, dù Vân Phi Dương ẩn thân trong trận pháp vẫn có thể bị tìm ra.
Lại một tháng nữa qua đi.
Vân Phi Dương đang liều mạng chạy trốn, lý giải Thiên Túng Bộ ngày càng sâu, tốc độ càng lúc càng nhanh, còn về Bôn Lôi Quyền cũng đã lĩnh ngộ đến cực hạn.
Xoát!
Một ngày nào đó, sâu xa trong núi rừng lấp lóe lưu quang, Vân Phi Dương phảng phất như hóa thành một cơn gió đang không ngừng du tẩu, sau lưng hắn, Đế Thính Tiên thú còn đang điên cuồng đuổi theo không bỏ lại bị bỏ một khoảng cách rất dài.
Bởi vậy đó có thể thấy, gần hai tháng đào vong bên trong sơn lâm, lý giải Vân Đại Tiện Thần đối với Thiên Túng Bộ đã đạt đến cực hạn.
Đương nhiên.
Hắn tuy chạy nhanh hơn dám Tiên thú nhưng vẫn rất quan tâm lực lượng bản thân!
Xoát!
Vân Phi Dương trong lúc phi nhanh đột nhiên ngừng chân, trả lại một quyền.
Trong khoảnh khắc, Lôi thuộc tính cuồng bạo theo lực kình phát ra cũng nhanh chóng hóa thành quyền đầu mang ánh sáng tỏa ra bốn phía!
Tê tê ——
Lôi hệ quyền ấn ầm vang bay ra, lực lượng cường đại bạo phát trong nháy mắt chấn động không gian bốn phía vỡ vụn không chịu nổi.
Rống!
Đế Thính Tiên thú rống một tiếng, nện bước để thân thể to lớn né tránh qua một bên.
Oanh!
Bôn Lôi Quyền ấn bay qua người nó, hung hăng oanh trong hư không, khiến cho không gian vỡ vụn ra một khe nứt cực lớn.