Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1801
Chương: Bắc Vực Tập Tục
Ông!
Ngày thứ ba, trận pháp tồn tại trong đình viện hơi run rẩy, chợt phai mờ thành hư vô.
Đạp đạp đạp…
Từng nữ binh tràn vào, sắp hàng chỉnh tề trong đình viện.
Két.
Vân Phi Dương đẩy cửa đi ra ngoài, nhìn thấy những binh lính này như lâm đại địch, khóe miệng co giật.
-Không phải thành hôn à, làm sao lại đến đây giống như tác chiến…
-Cô gia.
Nữ thống lĩnh trong đội ngũ đi ra, bưng lấy một kiện quần áo mới tinh, nói.
-Đây là áo cưới của ngài.
Vân Phi Dương vung tay, nhận lấy áo cưới, phát hiện phía trên chồng lên một khối vải đỏ, ngạc nhiên hỏi.
-Đây là vật gì?
-Khăn đỏ trùm đầu.
Nữ thống lĩnh đáp.
Vân Phi Dương ngây người.
-Đây không phải tân nương mang à, tại sao đưa tới cho ta?
-Cô gia.
Nữ thống lĩnh nói.
-Phong tục của Bắc Vực ta, nhà trai mang khăn đỏ trùm đầu.
Vân Phi Dương nghe vậy, xem chút ngã quỵ.
Không phải chứ?
Để cho ta mang khăn đỏ trùm đầu?
Như thế, mình rốt cuộc là cưới tân nương hay là tân nương sắp bị gả?
Căn cứ vào tập tục Bắc Vực, hắn đang gả cho tân nương, dù sao nơi đây địa vị nữ tính cao hơn nam tính nhiều.
-Không được!
Vân Phi Dương nắm khăn trùm đầu, nói.
-Ta đường đường là nam nhi bảy thước, sao có thể mang theo khăn đỏ trùm đầu thành hôn!
-Cô gia.
Nữ thống lĩnh nói.
-Đây chính là tập tục của Bắc Vực ta.
-Đừng nói!
Vân Phi Dương ngắt lời.
-Gọi Cực Quang Tiên Đế đến gặp ta, nếu không lễ cưới này không thành!
Cũng là có tính khí!
Cũng là có cá tính!
Nữ thống lĩnh nghe tên này nói muốn để Tiên Đế tới gặp hắn, nhất thời nhíu mày.
-Còn không mau đi?
Vân Phi Dương quát lạnh một tiếng.
Khí tức tiểu vị Tiên Vương bạo phát hóa thành sóng biển uy áp ngập trời.
-Ô ô.
Đúng vào lúc này, bóng người uyển chuyển từ bên ngoài bay vào.
Cực Quang Tiên Đế phiêu nhiên rơi xuống đất, xinh đẹp cười nói.
-Nam nhân này của ta vẫn rất có khí chất.
-Tiên Đế!
Nữ thống lĩnh và binh lính hành lễ.
-Tất cả lui ra.
-Dạ!
Mọi người lúc này rời đi.
Trong đình viện rất nhanh chỉ còn lại có Vân Phi Dương và Cực Quang Tiên Đế.
ổ-Ngày đại hôn, tại sao lại nổi nóng?
Cực Quang Tiên Đế cười hỏi.
Vân Phi Dương ngây người, bởi vì nữ nhân này hôm nay mặc một bộ áo cưới màu đỏ, đầu đội mũ phượng, có thể nói đẹp đến tận cùng.
Có thể cưới giai nhân khuynh quốc khuynh thành như thế, thật sự là một chuyện vô cùng hạnh phúc.
Vân Phi Dương lấy lại tinh thần, giơ lên khăn đỏ trùm đầu, sụp đổ nói.
-Thứ này lẽ ra do tân nương cô mang mới đúng.
Cực Quang Tiên Đế nói.
-Tập tục của Bắc Vực ta là nam nhân mang khăn đỏ trùm đầu, nữ nhân tới cưới.
-Cô muốn như vậy.
Vân Phi Dương thản nhiên hỏi lại.
-Vậy hôm nay ta sẽ không cưới.
Trong đôi mắt đẹp của Cực Quang Tiên Đế hiện lên vẻ tức giận, nói.
-Điều này không phải do ngươi làm chủ.
-Làm sao?
Vân Phi Dương lạnh lùng nói.
-Cô muốn cứng rắn?
Xoát!
Đột nhiên, Cực Quang Tiên Đế xuất hiện trước mặt, ngón tay ngọc trắng nõn điểm trước ngực hắn nói.
-Bản Đế dùng sức mạnh, ngươi lại có thể phản kháng?
Vân Đại Tiện Thần không thể động đậy, lạnh lùng nói.
-Cô dám khi dễ ta, sư tôn ta sẽ không tha cho cô.
Vân Đại Tiện Thần anh tuấn uy vũ bất phàm, hung hăng càn quấy hôm nay rốt cục xuất ra đại sát chiêu, chính là mơig sư tôn Thái Vũ ra ngoài.
Tay ngọc Cực Quang Tiên Đế khoác lên vai hắn, cười nói.
-Phu quân, chàng trước kia không phải rất cuồng à? Làm sao bây giờ lại lấy Thái Vũ tiền bối ra để uy hϊế͙p͙ ta?
Một tiếng phu quân, kêu vô cùng tê dại.
Vân Đại Tiện Thần nghe được lông tơ dựng đứng, nói.
-Ta cảm thấy chúng ta cần phải thương lượng một chút.
-Có thể.
Cực Quang Tiên Đế nói.
-Hiện tại thương lượng.
Vân Phi Dương chân thành nói.
-Dù như thế nào, ta cũng sẽ không mang khăn đỏ trùm đầu!
Đây là phòng tuyến cuối cùng của hắn, dù sao thân là đại lão gia, làm sao có thể đi làm chuyện xấu hổ này.
Cực Quang Tiên Đế hơi chút trầm ngâm, nói.
-Có thể.
Nàng nhượng bộ.
Không phải vì kiêng kị Thái Vũ, mà nhìn ra được, đối với tên kia, mang khăn đỏ trùm đầu là vô cùng mâu thuẫn.
-Còn nữa.
Vân Phi Dương lại nói.
-Ngày hôm nay chúng ta thành hôn, cô tốt xấu gì cũng phải cho ta biết, cô tên gì?
Nói đúng vấn đề.
Vân Đại Tiện Thần từ đầu đến cuối cũng không biết tên của Cực Quang Tiên Đế, cho nên tiếp xúc với nàng, cũng không biết nên xưng hô như thế nào.
Cực Quang Tiên Đế đáp.
-Mạc Thương.
-Mạc Thương?
Vân Phi Dương nỉ non.
-Nữ nhân xinh đẹp như vậy tại sao lại có tên như nam nhân.
Cực Quang Tiên Đế vuốt vuốt tóc, cười nói.
-Có lẽ cha mẹ ta hi vọng Bản Đế cả một đời sẽ không thương tâm.
-Hẳn như thế.
Vân Phi Dương thì thầm.
Xoát!
Đột nhiên, hắn bị Cực Quang Tiên Đế kéo đến, nói.
-Giờ lành đã đến, thành hôn thôi.
-Đồ cưới ta còn chưa có đổi đâu!
-Vừa đi vừa thay.
Hôn lễ Cực Quang Tiên Đế tiến hành trong tại Bắc Vực, đây tuyệt đối là đại sự hàng đầu.
Cho nên trong đại điện Đế Cung, gia chủ các đại gia tộc sớm đã ngồi đầy, có thể do nữ tôn nam ti, tất cả gia chủ nơi đây đều là nữ tính.
-Đến rồi.
Có người mở miệng hô.
Chúng gia chủ cùng nhau quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy Vân Phi Dương khôi phục chân dung, người mặc đồ cưới, khí vũ hiên ngang theo Cực Quang Tiên Đế đi vào đại điện.
Khoan hãy nói.
Vân Đại Tiện Thần thật đẹp trai.
Dù đứng bên cạnh là Cực Quang Tiên Đế cao quý vẫn lộ ra khí vũ hiên ngang, khí thế không thua kém bao nhiêu.
-Hắn là Vân Phi Dương?
-Bộ dáng cũng không tệ, xứng với Tiên Đế đại nhân.
-Kỳ quái, làm sao hắn không mang khăn đỏ trùm đầu?
Chúng gia chủ nghị luận nhưng ngại ngày thành hôn của Tiên Đế đại nhân, cho nên không dám chất vấn tại chỗ.
-Mang rượu tới.
Cực Quang Tiên Đế nói.
Hai nữ binh phân biệt nâng khay tới, phía trên có hai chén rượu.
-Uống hết.
Cực Quang Tiên Đế cầm lấy một chén rượu.
Vân Phi Dương cầm lấy một chén rượu khác, uống cạn rượu trong chén.
Cực Quang Tiên Đế cũng uống rượu, sau đó buông chén rượu xuống, cười nói.
-Đây là Phu Thê Tửu, chàng và ta cùng uống xong liền trở thành vợ chồng.
Vân Phi Dương kinh ngạc.
-Đơn giản như vậy?
Chỉ đơn giản như vậy! Hai người uống qua rượu phu thê, hôn sự xem như xong, tiếp xuống chính là mời rượu khách mời.
Vân Phi Dương cũng buông lỏng, liên tiếp nâng chén với gia chủ khác, uống rượu như uống nước.
Cho đến lúc hoàng hôn.
Hắn mới say khướt tiến vào phòng cưới được bố trí sẵn.
Cực Quang Tiên Đế cũng uống không ít rượu, mượn nhờ ánh nến nhìn lại, gương mặt xuất hiện ửng đỏ, lại thêm mấy phần yêu mị.
Két.
Vân Phi Dương đóng cửa phòng lại, quay người nhìn về phía Cực Quang Tiên Đế nói.
-Cô bây giờ đổi ý còn kịp.
Cực Quang Tiên Đế nói.
-Chàng đã xông qua chín tầng khảo nghiệm, Bản Đế tự nhiên muốn thực hiện những gì đã từng hứa hẹn, trở thành nữ nhân của chàng, làm thế nào có thể đổi ý.
Nói rồi tay ngọc vung lên, rút đi đồ cưới trên thân, một tầng lụa mỏng bao vây lấy thân thể uyển chuyển.
Vân Phi Dương thấy thế, nhất thời miệng đắng lưỡi khô, sau đó cấp tốc cởi áo cưới khoác bên ngoài, cất bước đi đến trước giường.
ÔÔng!
Nhưng vừa bước một chân, lưu quang đột nhiên xuất hiện.
-Tình huống như thế nào?
Vân Phi Dương chỉ cảm thấy đầu choáng váng mắt trướng, đợi tỉnh táo lại, phát hiện mình bị đặt vào một sơn lâm tối tăm.
Thanh âm Cực Quang Tiên Đế truyền đến.
-Vân Phi Dương, hai ta tuy đã là vợ chồng, nhưng ở chín tầng cung điện trước đó, Bất Diệt Kiếm Linh bất kính với ta, chàng thân là chủ nhân, phải cùng nó trải qua trừng phạt.