Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1794
Chương: Xông Vào Đế Cung
Đối mặt mấy trăm hộ vệ vây quanh, Vân Phi Dương xem thường, lần nữa hô lớn:
– Cực Quang Tiên Đế, cô không còn ra, đừng trách ta xông vào Đế Cung!
– Xông vào Đế Cung?
Mọi người nghe vậy, sắc mặt đại biến.
Đến cùng thì cái tên kia đứng ngoài Đế Cung là ai? Không chỉ có dám lớn tiếng ồn ào, lại còn tuyên bố muốn xông vào. Chẳng lẽ không biết chữ “chết” viết như thế nào?
Quan Bác Trung co giật.
Trên buổi đấu giá, hắn đã biết Vân Phi Dương là một kẻ hung hăng càn quấy. Nhưng hắn lại chưa từng nghĩ đối phương lại không chút kiêng kỵ tại Cực Quang Đế Thành.
Lần này đối mặt cũng không phải chỉ đệ tử Phiêu Miểu Tiên Tông, đối mặt với hắn là một người trên vạn người ーTiên Đế!
Đây là tự tìm đường chết!
Tuyệt đối là tự tìm đường chết!
Vương Chiêu Bình cũng sụp đổ.
Tổng bộ Vân Ký cửa hàng vốn độc lập, đi vào Đế Thành lại trêu chọc vào Cực Quang Tiên Đế, vậy thì bốn bề thọ địch.
Vân Phi Dương hô to làm cho tất cả mọi người khiếp sợ, các nữ binh sĩ thủ vệ Đế Cung ai cũng trừng mắt.
– Bắt giữ tên làm loạn này lại.
Nữ thống lĩnh quát.
– Xoát!
– Xoát!
Mấy trăm binh lính đồng thời lấy ra bội kiếm, Tiên Nhân cảnh điên cuồng bạo phát.
Nhưng vào lúc đang chuẩn bị xuất thủ, bên trong Đế Cung bên truyền ra âm thanh cực kỳ dễ nghe.
– Tiểu gia hỏa, lá gan của ngươi không nhỏ, dám xông vào Đế Cung của Bản Đế.
– Là Tiên Đế đại nhân!
Nữ thống lĩnh khẽ giật mình.
Mà những binh lính chuẩn bị xuất thủ thì lập tức đứng thẳng tắp, trong ánh mắt hiện ra kính sợ.
– Xong, xong!
Trong lòng Vương Chiêu Bình nhất thời cảm thấy lạnh lẽo.
Tên kia lại kinh động Cực Quang Tiên Đế, phiền phức.
Võ giả trong thành âm thầm lắc đầu nghĩ thầm, tên kia làm kinh động Tiên Đế bên trong, kết quả khẳng định là chết.
Sống yên ổn không tốt à?
Nhất định phải tìm đường chết bên trong Đế Thành mới chịu?
Lại nói Vân Phi Dương, khi hắn nghe được âm thanh dễ nghe này, nhún nhún vai nói:
– Không có cách, ai bảo thủ hạ của cô không cho ta vào, kể cả thông báo một câu cũng không được.
Tiên niệm của rất nhiều võ giả khóa chặt trước Đế Cung. Sau khi họ nhìn thấy cử động của tên kia, nhất thời bội phục không thôi. Có thể biểu hiện bình tĩnh như thế trước mặt Tiên Đế, dũng khí không phải lớn bình thường.
Âm thanh của Cực Quang Tiên Đế một lần nữa truyền đến.
– Tiểu gia hỏa, nếu ta không phải kính trọng sư tôn của ngươi thì đã diệt ngươi từ lâu rồi.Vân Phi Dương cười
– Sư tôn hắn là ai?
Các võ giả trong thành tranh nhau nghị luận.
Dù sao, để cho Tiên Đế tâm bình khí hòa nói chuyện, sư tôn của tên kia nhất định sẽ không phải một người kém cỏi.
Quan Bác Trung và chưởng quỹ bên cạnh rung động tâm thần.
Giờ phút này bọn họ đã ý thức được, nguyên lại ở phía sau tên tán tu lang thang có rất nhiều Tiên thạch kia có một sư tôn ngưu bức.
– Có phải mã phu trước đó hay không?
Vương Chiêu Bình tự hỏi.
Hắn nhớ, năm đó Vân Phi Dương giả bộ là đại chưởng quỹ của Vân Ký cửa hàng.
– Nhất định là vậy.
– Có lẽ những Tiên Thạch phẩm chất cao cũng do sư tôn hắn luyện chế.
Sau khi suy nghĩ một hồi, Vương Chiêu Bình nhất thời thở một hơi dài nhẹ nhõm.
Vân Phi Dương đã có sư tôn trâu bò, có lẽ Cực Quang Tiên Đế sẽ không dám làm khó hắn.
– Bớt nói nhiều lời.
Đúng vào lúc này, Vân Phi Dương mở miệng nói
– Bây giờ mẫu thân của ta thế nào?
– …
Mọi người đứng hình.
Người anh em này, cho dù có sư tôn mạnh mẽ, nhưng nói chuyện như thế với Tiên Đế cũng không khỏi quá phận đi.
Cực Quang Tiên Đế đáp.
– Mẫu thân ngươi hiện tại đang ở trong Cực Quang trận pháp. Thương thế đã ổn định, nhưng muốn gặp nàng, cần khoảng hai năm nữa.
Mọi người trợn mắt.
Vậy mà Tiên Đế đại nhân không có tức giận, ngược lại còn bình tĩnh trả lời hắn. Chẳng lẽ sư tôn của tên kia là một Tiên Đế?
– Tốt thôi.
Vân Phi Dương nói.
– Hai năm sau ta sẽ đến.
Nói rồi, quay người rời đi.
Đã có tin tức của mẫu thân, hắn tính đi nhìn trộm nhìn trộm Thiên Địa Đạo Ý Trận bao phủ Đế Thành.
Nhưng vừa đi mấy bước, mấy trăm binh lính trong nháy mắt vây quanh hắn.
– Tiểu gia hỏa.
Cực Quang Tiên Đế nói.
– Đế Cung của Bản Đế, sao có thể để ngươi muốn tới thì tới, muốn đi thì đi?
Vân Phi Dương hỏi lại.
– Có ý gì?
Cực Quang Tiên Đế nói.
– Không phải vừa rồi ngươi muốn xông vào Đế Cung? Hiện tại Bản Đế thành toàn cho ngươi.
– ………
Vân Phi Dương cạn lời.
Ta nói xông vào Đế Cung, thực ra muốn buộc cô hiện thân thôi.
– Hô!
Một cỗ hấp lực mạnh mẽ bạo phát, Vân Phi Dương khó có thể chống cự, không tự chủ được bước về hướng Đế Cung.
Cực Quang Tiên Đế nói.
– Tiểu gia hỏa, xông vào đi.
Vân Phi Dương im lặng.
Cực Quang Tiên Đế lại nói:
– Nếu như ngươi có thể xông vào Đế Cung, Bản Đế sẽ có khen thưởng cho ngươi.
– Khen thưởng gì?
Vân Phi Dương nhất thời hứng thú.
Cực Quang Tiên Đế cười nói.
– Đợi ngươi xông vào, tự nhiên sẽ biết.
– Được.
Vân Phi Dương sảng khoái đồng ý, phóng ra một bước, giẫm lên bậc cầu thang thông vào Đế Cung.
Nhưng vừa đi lên, uy áp khủng bố cuốn tới. Trong nháy mắt phảng phất như để hắn gánh vác vạn trọng đại sơn.
– Thật nặng!
Dưới uy áp mạnh mẽ, Vân Phi Dương cong eo, bắp thịt trên mặt hơi dữ tợn.
Cực Quang Tiên Đế nói.
– Nơi đây có tất cả 100 bậc thang, mỗi bậc thang đều có ẩn chứa uy áp của Bản Đế, mỗi một bậc sẽ tăng thêm một phần, ngươi có thể đi tới không?
Vân Phi Dương nghe ra được, nữ nhân này có ý thử mình, gánh chịu uy áp nói:
– Chuyện này có đáng gì!
Khi nói chuyện, lần nữa cất bước.
Khi hắn đạp vào bậc thang thứ hai, Tiên Đế uy ápcũng mạnh lên.
Vân Phi Dương nắm chặt hai tay, cắn răng tiếp tục đi tới.
Liên tiếp bước vào bậc thứ ba, bậc thứ tư, bậc thang dần lên cao, cường độ Tiên Đế uy áp cũng càng lớn. Khi hắn đứng trên bậc thang thứ năm, trán đã mồ hôi đầm đìa.
– Lợi hại!
– Trong khoảng thời gian ngắn, vậy mà đi đến bậc thang thứ năm!
– Ý chí của tên này so với những tuổi trẻ tuấn kiệt trước kia thì mạnh hơn rất nhiều!
Sau khi Vân Phi Dương leo lên bậc thang thứ năm, võ giả trong thành giật mình nghị luận.
Nghe thế không khó để đoán, bước lên bậc thang ẩn chứa Tiên Đế uy áp không phải chỉ có một mình hắn.
Muốn tìm hiểu việc này, vậy thì phải ngược dòng thời gian, quay trở lại hai vạn năm trước.
Lúc đó Cực Quang Tiên Đế từng tuyên bố luận võ chọn rể ở nội vực.
Trong lúc nhất thời, rất nhiều thiên tài tuổi trẻ tài cao, tướng mạo anh tuấn chạy đến. Bọn họ muốn thắng, muốn lọt được vào mắt xanh của mỹ nhân thì phải trải qua các loại khảo nghiệm.
Địa phương khảo nghiệm chính là cầu thang mà Vân Phi Dương đang đứng, mà họ thì phải trong thời gian ngắn nhất tiến vào đại điện Đế Cung.
Còn về kết quả cuối cùng thì không có một người thông qua khảo hạch. Toàn bộ đều trọng thương mà bị ném ra bên ngoài.