Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1792
Chương: Tác Dụng Của Khuy Kính
-Ta thua…
Diệp Vô Nhai ngã trên mặt đất, mặc dù cơ thể bị thương nhưng vẫn còn đủ sức nói chuyện.
Vị tân vô địch thi đấu Thiên tài 36 tông này bị một chiêu đánh bại, thua triệt triệt để để, mà hắn biết, nếu như đối phương nổi ý giết người, chỉ bằng một kiếm vừa rồi cũng đủ lấy mạng mình.
Có chơi có chịu.
Diệp Vô Nhai đưa không gian giới chỉ chứa Tiên thạch, bất lực ngã trên mặt đất.
Hắn thua không oan, dù sao Vân Phi Dương nắm giữ Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm, mặc dù vừa mới bước vào tiểu vị Tiên Vương nhưng thực lực hoàn toàn không kém gì đỉnh phong.
-Vô địch thi đấu thiên tài 36 tông lại bị một kiếm đánh ngã, tán tu kia quá mạnh!
-Hắn là ai!
Sau khi Vân Phi Dương lấy đi 200 vạn Tiên thạch, đi xuống Hoa Nguyệt đài, rất nhiều võ giả còn đang khiếp sợ nghị luận.
Giờ phút này, bọn họ ý thức được tên này không chỉ có tiền, thực lực cũng kinh khủng!
Sau khi đánh bại Diệp Vô Nhai.
Vân Phi Dương kiếm được 200 vạn Tiên thạch, xem như bù lại tiền mua Thái Huyền Băng Hỏa.
Sau khi hắn về đến cửa hàng Hằng Thông, Quan Bác Trung đi tới, hết sức tươi cười nói.
-Một kiếm đánh bại vô địch thi đấu thiên tài 36 tông, bằng hữu thật bất phàm!
Có tiền.
Lại có thực lực.
Thân phận tên tán tu này tuyệt đối không đơn giản, phải kết giao thật tốt.
-Tạm được.
Vân Phi Dương cười nói.
Quan Bác Trung còn cười nói:
-Quan mỗ đã chuẩn bị tốt tiệc rượu, không biết bằng hữu có thể nể mặt?
-Không rảnh.
Vân Phi Dương nói:
-Ta còn việc rất gấp đi Cực Quang Đế Thành.
Quan Bác Trung nhất thời cứng ngắc.
Nhưng nghĩ tới tính khí người này táo bạo, cự tuyệt mình mở tiệc chiêu đãi rất bình thường.
-Tốt tốt.
Quan Bác Trung cười nói:
-Vậy chúng ta xuất phát ngay bây giờ?
-Có thể.
Vân Phi Dương nói.
Không bao lâu, xe ngựa của hàng Hằng Thông đi ra Hoa Nguyệt thành, nhanh chóng đi đến Cực Quang Đế Thành.
Vương Chiêu Bình ngồi trong xe, nhìn Vân Phi Dương ngủ gật, trong lòng có thể nói bội phục không thôi.
Năm đó quen biết tại Quan Phong thành, hắn vẫn chỉ là Chuẩn Tiên, bây giờ trong khoảng thời gian ngắn đã đột phá đến tiểu vị Tiên Vương.
Ngay cả Diệp Vô Nhai vô địch thi đấu thiên tài 36 tông cũng bị một chiêu đánh bại, thực lực quả thực kinh khủng!
Vương Chiêu Bình càng nghĩ, niềm tin đứng về phe Vân Phi Dương càng kiên định.
-Vương chưởng quỹ?
Quan Bác Trung cười nói.
-Đang suy nghĩ gì đấy?
Một tên chưởng quỹ khác cười nói:
-Khẳng định đang nghĩ, nếu như Cực Quang Đế Thành không có cửa hàng Vân Ký, khi trở về nên giao lại việc này cho Nhị Tổng Quản như thế nào.
Vương Chiêu Bình không nói.
Trong lòng của hắn rõ ràng, hai người này đang chờ nhìn mình biến thành trò cười.
Xe ngựa đi rất nhanh.
Vân Phi Dương giả bộ nghỉ ngơi trong xe, thật ra từ sớm đã tiến vào Tạo Hóa Giới Chỉ, dùng thử Cửu Huyền Bảo Đao.
-Hô!
-Hô!
Cuồng phong gào thét, đao khí tràn ngập.
-Xoát!
Luyện một hồi, Vân Phi Dương thu đao.
-Dưới thực lực của ta mà mới kích phát chuôi đao này đến tầng thứ tiểu vị Tiên Vương.
Đao do Thanh Vân Tử chế tạo không có phân chia cấp bậc, có thể đạt đến tầng thứ nào chỉ xem người thi triển phát huy.
Đổi lại tiểu vị Tiên Vương khác, có lẽ chỉ có thể kích phát Cửu Huyền Bảo Đao đến tầng thứ Tiên Nhân đại viên mãn, đó là cực hạn, nhưng trong tay Vân Phi Dương lại phát huy đến trình độ tiểu vị Tiên Vương, nguyên nhân cũng vì Đạo Ý phi thường cường đại.
Điểm này, dù võ giả vừa đột phá đến đại vị Tiên Vương cũng rất khó làm nổi.
Bởi vì không gian bích lũy trong tạo hóa giới chỉ đến từ Phi Dương Thần Giới, Vân Phi Dương không dám buông tay đánh cược một lần, cho nên dừng thử đao, lấy ra vũ kỹ Bôn Lôi Quyền kia.
Bôn Lôi Quyền.
Danh tự rất theo khuôn sáo cũ.
Rất dễ dàng khiến người ta nghĩ vũ kỹ bất nhập lưu dành cho gà mờ mới tu luyện võ đạo đến từ phàm giới đại lục.
Trên thực tế, Bôn Lôi Quyền rất không bình thường, cấp bậc đã đạt đến tiểu vị Tiên Vương.
-Cũng không biết vũ kỹ này do ai sáng tạo, vậy mà đặt tên như thế.
Vân Phi Dương lật bí tịch ra.
Phía trên ghi lại khẩu quyết quyền pháp và đường vận chuyển kinh mạch.
Chỉ hơi xem qua, Vân Phi Dương phát hiện quyền pháp có tên gọi phổ thông này hoàng toàn không thẹn với cấp tiểu vị Tiên Vương, bất kể chiêu thức hay phương pháp vận chuyển đều vô cùng cao thâm khó lường!
Mà trang cuối còn viết một đoạn—— Quyền pháp này mặc dù bá đạo vô song, nhưng rất khó đại thành, người luyện nên thận trọng cân nhắc, nếu không sẽ chỉ tốn thời gian vô ích.
Vân Phi Dương cười nói.
-Càng khó tu luyện, càng làm ta hứng thú.
Nói rồi khép bí tịch lại, bắt đầu nhớ lại khẩu quyết , dựa theo chiêu thức không ngừng diễn luyện.
Nhưng đánh mấy canh giờ, hắn dừng lại, chau mày.
-Sao cảm giác như không có gì khác biệt với quyền pháp bình thường ở thế tục?
-Hẳn chưa bắt được điểm quan trọng.
-Thử lại lần nữa.
Vân Phi Dương lại bắt đầu diễn luyện.
Kết quả vẫn không tìm được cảm giác, càng không ngừng huy quyền thì càng cảm thấy giống như quyền pháp gà mờ thế tục, cảm giác vô cùng ấu trĩ.
-Thử dùng Khuy Kính để diễn luyện một chút.
Vân Phi Dương vung tay, lấy ra chí bảo nhìn như tấm gương.
-Hưu!
Linh hồn dung nhập vào trong, cả người trong nháy mắt bước vào trong hoàn cảnh khác lạ.
Nơi này chính là bên trong Khuy Kính, sau khi linh hồn võ giả tiến vào , có thể nhìn thấy rõ ràng mỗi một cử động của mình.-Xoát!
Vân Phi Dương lúc này thi triển Bôn Lôi Quyền, lần lượt huy quyền, hình ảnh xuất hiện phía trước lần lượt lặp lại động tác thi triển lúc trước.
Như thế, hắn có thể soi xét rõ ràng toàn bộ quá trình tu luyện.
Càng chăm chú hình chiếu khúc xạ, vận chuyển bên trong kinh mạch thân thể Vân Phi Dương và những nơi tập trung lực lượng đều được bày biện ra.
Dưới tình huống bình thường.
Võ giả tu luyện vũ kỹ bằng vào cảm giác bản thân, còn về tu luyện đúng hay sai thì tìm tòi từ trong thực chiến.
Bây giờ Vân Phi Dương ở trong Khuy Kính, có thể nhìn thấy nhất cử nhất động của mình ở bất kì phương diện nào, tình huống vận chuyển của kinh mạch hoàn toàn bình thường.
-Hô!
-Hô!
Vài ngày sau, Vân Phi Dương đặt mình vào trong Khuy Kính, nắm tay phải vung ra, mặt ngoài nắm đấm ngưng tụ ánh chớp, uy thế kinh người!
Rất hiển nhiên, hắn dựa vào Khuy Kính đã thành công nắm giữ điểm trọng yếu của Bôn Lôi Quyền.
Nhưng khoảng cách đến đại thành còn kém rất xa, cho nên vẫn không quên siêng năng tu luyện.
Nửa tháng sau.
Vân Phi Dương lần nữa thi triển Bôn Lôi Quyền, lực lượng sấm chớp đã ngưng tụ mạnh mẽ hơn, thậm chí có thể một quyền đánh ra Lôi quyền.
Đây chính là đặc điểm của Bôn Lôi Quyền, quyền pháp nhìn như phổ thông nhưng một khi đã lĩnh ngộ có thành tựu thì có thể hình thành Lôi quyền, mà lực lượng yếu hay mạnh thì quyết định bằng cường độ lĩnh ngộ quyền pháp của võ giả.
-Không tệ, không tệ.
Vân Phi Dương hài lòng cười cười.
Nếu như không có chí bảo như Khuy Kính, hắn muốn lĩnh ngộ Bôn Lôi Quyền được mức hiện nay, chí ít cần một năm nửa năm.
-Có vật này, tốc độ tu luyện quyền pháp, kiếm kỹ,… sau này khẳng định sẽ càng nhanh.
Vân Phi Dương thì thầm.
Sau khi lĩnh ngộ sơ bộ Bôn Lôi Quyền, hắn không có hoàn toàn đặt tâm tư vào nữa, mà lấy ra Thái Huyền Băng Hỏa.
-Nếu như thay thế thủy hỏa bản nguyên của Phi Dương Thần Giới, chắc có thể đề bạt cường độ không gian và thiên địa thuộc tính trong giới chỉ.