Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1784
Chương: Tán Tu Lang Thang
Nghe Quan Bác Trung nói thì có thể thấy, hắn rất không coi trọng Vân Phi Dương.
Điều này rất bình thường, dù sao, phụ thân hắn Chấn Thiên Tiên Đế đã vẫn lạc, Bắc Trung Ương Vực cũng bị Tứ Vương chưởng khống.
Làm một người làm ăn, nếu như nhất định phải làm ra lựa chọn giữa Vân Phi Dương và Hồng Uy Tiên Đế, khẳng định sẽ chọn người sau.
Đương nhiên.
Đây chỉ là thái độ của Quan Bác Trung.
Hành trưởng Hằng Thông cửa hàng vẫn không nói gì, vẫn không biết đến cùng đứng bên người nào.
Hậu trường Quan Bác Trung là nhân vật số ba tổng bộ, quan hệ giữa đối phương và Hồng Uy Tiên Đế mật thiết, cho nên tự nhiên càng có khuynh hướng Hồng Uy Tiên Đế.
Lần này đến Bắc Vực, mục đích cũng để điều tra đại chưởng quỹ Vân Ký cửa hàng có tồn tại hay không.
Nếu như tồn tại, còn dễ nói.
Nếu như không tồn tại, nhân vật số ba sẽ phát động công kích đến nhân vật số hai phía trên Vương chưởng quỹ, từ đó nghĩ biện pháp để hành trưởng chống đỡ Hồng Uy Tiên Đế.
Gia tộc và Tiên Tông, vì quyền lợi lục đục với nhau khắp nơi, mà phe phái đấu tranh trong loại hình sinh ý này cũng không thể tránh né.
Vương Chiêu Bình tự nhiên rõ ràng những chuyện này.
Hắn nói.
– Tuy Chân công tử là con trai Tiên Đế xuống dốc nhưng phía sau có ngưng luyện sư cường đại cung cấp Tiên thạch cao phẩm chất, nghe nói còn có Phá Cổ Tiên Đế làm chỗ dựa, tương lai bất khả hạn lượng.
– Quan huynh.
Đại chưởng quỹ đang xem náo nhiệt không ngại chuyện cười chen lời.
– Ta đã nói, Vương chưởng quỹ đứng bên Vân Phi Dương, dù ngươi nói thế nào cũng rất khó để hắn hồi tâm chuyển ý.
– Tốt.
Quan Bác Trung bất đắc dĩ nói:
– Vậy cũng chỉ đến Cực Quang Đế Thành xác nhận xem có Vân Ký cửa hàng hay không.
Chưởng quỹ kia còn cười nói:
– Nếu như không có, Cực Quang Tiên Đế chỉ sợ sẽ không nhẫn nhịn vì có người dám lấy thành trì mình ra ngoài giả danh lừa bịp.
– Không sai.
Quan Bác Trung cười lạnh nói:
– Như thế, Vân Phi Dương kia chẳng khác nào đắc tội Cực Quang Tiên Đế, đến lúc đó làm sao có thể tốt hơn?
” “
Vương Chiêu Bình nhíu mày.
Giờ phút này, lòng hắn tràn đầy suy nghĩ, hi vọng tổng bộ Vân Ký cửa hàng ngay tại Cực Quang Đế Thành, nếu không, vấn đề sẽ rất nghiêm trọng.
“Tê —— “
Đột nhiên, tuấn mã đang chạy huýt dài một tiếng, chợt thắng gấp, ba người ngồi trong xe kém chút lăn ra ngoài.
– Chuyện gì xảy ra?
Quan Bác Trung ổn định thân thể, tiên niệm phóng thích, phát hiện một trung niên nhân tóc dài tán loạn đứng trên đường, tựa như tán tu lang thang.
– Gia hỏa đáng giận!
Một chưởng quỹ khác đi xuống, quát lớn.
– Dám cản xe Hằng Thông cửa hàng chúng ta, không phải muốn chết đó chứ!
“Xoát!”
Vừa dứt lời, lang thang tán tu đột nhiên xuất hiện tại đầu xe, nhếch miệng cười nói:
– Ta nghe chư vị nói muốn đi Cực Quang Đế Thành?
Quan Bác Trung biến sắc.
Người này đột nhiên xuất hiện trên xe, lấy thực lực Tiên Nhân đại viên mãn của hắn vậy mà không bắt được.
Cao thủ.
Tuyệt đối cao thủ!
Chưởng quỹ xuống xe cũng ý thức được, lúc này im miệng không nói.
Thực lực hắn chỉ có Tiên Nhân hậu kỳ, đối mặt với người tu vi thấp hơn mình sẽ vô cùng phách lối, mà đối mặt người mạnh hơn, lập tức sợ thành chó con.Vương Chiêu Bình thật xem thường loại người này, bên trong ánh mắt lộ ra một tia chán ghét.
– Không sai.
Quan Bác Trung chắp tay cười nói.
– Chúng ta đang muốn tiến về Cực Quang Đế Thành.
“Ha ha ha.”
Lang thang tán tu chui vào, đặt mông ngồi xuống, cười nói:
– Vừa vặn ta cũng muốn đi, không bằng nhờ xe đi một chuyến.
– Cái này…
Khóe miệng Quan Bác Trung hơi rút, nhưng cũng chỉ có thể chắp tay cười nói:
– Như thế cũng tốt.
“Cộc cộc.”
Xe ngựa tiếp tục lên đường.
Trong xe rộng rãi, tuy thêm một người nhưng cũng không vẻ chen chúc.
– Vị bằng hữu này.
Vương Chiêu Bình chắp tay cười nói:
– Xưng hô như thế nào.
Nói thật, sau khi lang thang tán tu tiến vào, hắn dâng lên một loại cảm giác quen thuộc, giống như đã gặp ở nơi nào hoặc tiếp xúc qua.
– Thôn phu thôn quê, không đề cập tới tên cũng được.
Lang thang tán tu nhếch miệng cười đáp.
” “
Quan Bác Trung và chưởng quỹ khác có chút im lặng.
Thực lực người này tuyệt đối là tiểu vị Tiên Vương cấp, lại xem mình như thôn phu thôn quê, hẳn là một cường giả khá khiêm tốn.
Người ta đã không muốn nói tên, Vương Chiêu Bình tự nhiên không hỏi tiêp, mà nhắm mắt dưỡng thần.
Không bao lâu.
Xe ngựa đi tới trước một thành trì, bị binh lính cản lại.
– Lý tướng quân.
Quan Bác Trung xuống xe, giơ lên một khối ngọc bài tinh xảo, nói:
– Chúng ta lần này phụng mệnh Hành trưởng tiến về Cực Quang Đế Thành.
Lý tướng quân trấn thủ cổng thành vẫn là nữ nhân, nàng tiếp nhận ngọc bài, khua tay.
– Cho đi.
“Xoát!”
“Xoát!”
Các binh sĩ vây quanh xe ngựa tản ra, mà xe ngựa chầm chậm đi tiếp, thuận lợi tiến vào thành trì.
Lang thang tán tu ngồi trong xe buông lỏng một hơi.
Nghĩ thầm, năng lượng Hằng Thông cửa hàng tại Bắc Vực cũng không nhỏ, chỉ bằng một khối ngọc bài có khắc hai chữ Hằng Thông đã có thể tự do thông hành.
– Vị bằng hữu này.
Vào thành, Quan Bác Trung cười nói:
– Chúng ta muốn ở đây nghỉ ngơi điều chỉnh, nếu như ngươi vội vã đi đường, có thể đi trước một bước.
– Tốt.
Lang thang tán tu xuống xe, nói:
– Vậy ta nghỉ ngơi cùng các ngươi.
” “
Khóe miệng Quan Bác Trung co giật.
Vương Chiêu Bình ngược lại không thèm để ý, chắp tay nói:
– Bằng hữu, mời theo ta tiến về nơi đặt chân của Hằng Thông cửa hàng.
– Mời.
Lang thang tán tu chắp tay.
Sinh ý Hằng Thông cửa hàng trải rộng nội vực, tự nhiên có mở chi nhánh trong thành này.
Sau khi Vương Chiêu Bình tiến vào, tự mình dẫn lang thang tán tu đi vào một tòa đình viện độc đáo, nói:
– Bằng hữu, sân có chút rách rưới, còn mời tạm thời hạ mình ở đây.
– Vương chưởng quỹ.
Lang thang tán tu đánh giá hết thảy bên trong gian phòng, cười nói:
– Chỗ ở xa hoa bực này không có chút nào rách rưới nha.
Vương Chiêu Bình đột nhiên ngốc trệ.
Bởi vì, thanh âm lang thang tán tu thay đổi, trở nên hết sức quen thuộc!
Hắn cả kinh hô.
– Chân…Chân công tử?!
“Ha ha ha.”
Lang thang tán tu nhẹ nhàng nâng tay, xẹt qua, gương mặt mang theo tang thương nhất thời phát sinh biến hóa, hóa thành bộ dáng Chân Đức Suất.
Nguyên lai, tên này là Vân Phi Dương!
Vương chưởng quỹ thấy rõ, nhất thời mừng rỡ không thôi, nhưng lại tựa hồ sợ bị người ta biết, vội vàng đóng cửa phòng lại.
Đóng cửa là dư thừa.
Bởi vì sau khi Vân Phi Dương công bố thân phận, toàn bộ đình viện đã bị Đạo Ý cường đại bao phủ.
– Vương chưởng quỹ.
Hắn chắp tay nói:
– Chúc mừng thăng chức.
Đoạn thời gian trước Vân Phi Dương trở về Quan Phong thành cũng không có gặp Vương chưởng quỹ, bởi vì hắn đã được cất nhắc tới Hằng Thông tổng bộ.
– Chân công tử.
Vương Chiêu Bình còn đè ép thanh âm nói:
– Làm sao ngươi ở Bắc Vực.
– Làm sao?
Vân Phi Dương cười hỏi lại.
– Ta không thể tới Bắc Vực?
Vương Chiêu Bình nghiêm túc nói:
– Chân công tử không biết, tam tổng quản của chúng ta lần này phái người tiến về Bắc Vực, chính vì điều tra Vân Ký tổng bộ phải chăng có ở trong Cực Quang Đế Thành hay không.
“A.”
Vân Phi Dương ứng một tiếng.
Chuyện này, hắn lúc trước đã nghe lén.
Vương Chiêu Bình nói:
– Nếu như tra ra, Cực Quang Đế Thành không có Vân Ký cửa hàng, Quan Bác Trung sẽ đi gặp Cực Quang Tiên Đế, đến lúc đó sẽ vô cùng bất lợi đối với ngươi.