Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1782
Chương: Không Đến Mức Như Vậy
———————
ắ ấ ồ ế ố ồ ể ếBắc Vực rất đặc thù, bởi vì võ giả sinh tồn ở đây, nữ nhân chiếm đa số, nam nhân thưa thớt, mà nam nhân bên ngoài không được tán đồng, càng không thể tự tiện tiến vào.
-Còn có quy định như vậy?
Vân Phi Dương đầu tiên khẽ giật mình, tiếp theo nhếch miệng cười rộ lên.
Nếu như không cho nam nhân đi vào, đã nói nữ nhân Bắc Vực khẳng định rất nhiều, đối với người ưa thích thưởng thức mỹ nữ như hắn, nơi đây tuyệt đối là thiên đường nhân gian.
-Ngươi cười cái gì?
Thủ vệ bên cạnh nữ thống lĩnh lạnh lùng hỏi.
-Không đưa ra được thủ dụ của Tiên Đế thì mau xéo đi.
-Mỹ nữ.
Vân Phi Dương cười nói.
-Rất có tính khí.
Nói rồi lại dò xét các nữ nhân trước mặt một phen, phát hiện các nàng ăn mặc tựa như binh lính, tướng mạo từng người rất bất phàm.
-Không biết nữ nhân bên trong thành trì Bắc Vực sẽ đẹp cỡ nào?
Vân Phi Dương vô cùng chờ mong.
Phát hiện ánh mắt tên kia một mực đang nhìn mình và chúng tỷ muội, nữ thống lĩnh nóng giận.
-Nếu ngươi không xéo đi thì đừng trách ta không khách khí!
Xoát!
Nàng vung tay lên, trường kiếm ra khỏi vỏ.
Xoát! Xoát!
Các nữ binh sĩ sau lưng lấy ra bội kiếm, quanh thân tản ra khí tức Tiên Nhân.
-Mạnh như vậy?
Ý thức được thực lực các nàng, Vân Phi Dương âm thầm giật mình, nhưng lại cười nói.
-Các mỹ nữ, lần đầu gặp gỡ động đao động thương có chút không ổn.
-Bớt nói nhảm!
Nữ thống lĩnh cầm kiếm, mặt lạnh lùng nói.
-Hoặc là ngươi xéo đi ngay, hoặc chết dưới kiếm của ta, tự chọn đi.
-Cái này…
Vân Phi Dương trầm ngâm một hồi, triệu hồi Thôn Vân Bạch Long và Thất Thải Lưu Vân Xa, chân thành nói.
-Được chết dưới kiếm mỹ nữ, làm quỷ cũng phong lưu.
Tiện.
Vô cùng tiện.
Xoát!
Nữ thống lĩnh vung tay ngọc, lạnh lùng chém kiếm, quát lạnh.
-Vậy ngươi làm quỷ đi!
Nhưng mà khi nàng xuất thủ, bóng người Vân Phi Dương lóe lên, dễ như trở bàn tay né tránh kiếm khí, cười nói.
-Địa phủ không dám thu người như ta.
Đây là lời nói thật.
Lấy tính cách Vân Đại Tiện Thần, nếu như trên đời thật có âm tào địa phủ, thật có quỷ, Diêm Vương gia thật không dám thu hắn.
Khuôn mặt nữ thống lĩnh hiện lên tia kinh ngạc.
Hiển nhiên không nghĩ tới đối phương nhẹ nhàng né tránh một kiếm của mình.
Nàng lãnh đạm nói.
-Vậy thì hồn phi phách tán đi.
Nói xong huy kiếm chém tới.
Lần này không còn lưu tình, từng đạo kiếm khí cấp tốc ngưng tụ.
Nhưng trình độ kiếm khí trước mặt Vân Phi Dương, không là gì cả, hơi giẫm lên thân pháp đã nhẹ nhõm tránh thoát.
-Đáng giận!
Nữ thống lĩnh phẫn nộ.
Nàng đã ý thức được, tên này rất mạnh, nếu không thì không cách nào nhẹ nhõm tránh né.
Đúng lúc này, âm thanh Vân Phi Dương vang lên sau lưng.
-Mỹ nữ, không thù không oán, để cho ta hồn phi phách tán, có phải có chút quá mức.
Nữ thống lĩnh giật mình, quay người theo bản năng giơ kiếm chém tới, chỉ vừa mới cử động, tay cầm kiếm đã bị chế trụ.
Vân Phi Dương chế trụ nàng, nhẹ nhàng nói.
-Ta còn có việc nếu không sẽ chơi cùng các nàng.
Vừa dứt lời, thi triển thân pháp bay vào nội địa Bắc Vực.
-Tốc độ thật nhanh!
Chúng nữ binh cả kinh.
Nhìn thấy bóng người đã rời đi xa, nữ thống lĩnh nắm chặt đôi bàn tay trắng như phấn, bực tức nói.
-Thông báo tất cả vệ quân thủ thành, phải tất ngăn người này lại!
Vân Phi Dương tiến vào Bắc Vực.
Nhưng bởi vì không có thủ dụ của Cực Quang Tiên Đế, cho nên hắn không ngừng bị đuổi bắt.
Điều này không sai.
Mới vừa đến một tòa thành, chưa đi vào, từng nữ binh mặc chiến giáp hung hung bay ra ngoài.
-Không phải chứ.
Khóe miệng Vân Phi Dương hơi rút, đành chạy trốn, ẩn tàng trong sơn lâm hiếm người lui tới.
Với thực lực của hắn, hoàn toàn có thể dễ như trở bàn tay diệt đi những kẻ đuổi bắt, nhưng mẫu thân còn ở trong Cực Quang Đế Thành, cho nên hắn không muốn làm lớn.
-Hắn ở chỗ này!
-Nhanh, đừng để hắn chạy!
Giữa rừng núi, tiếng quát thanh thúy truyền đến, chợt nhìn thấy từng người xông lại.
-Chưa hết nữa à.
Vân Phi Dương vừa mới dừng lại, nhìn thấy truy binh, chỉ có thể tiếp tục thi triển thân pháp chạy trốn.
Nhưng các binh sĩ Bắc Vực phảng phất như nắm giữ truyền tin đặc thù nào đó, vào ngày thứ ba đã ngăn Vân Đại Tiện Thần trong một sơn cốc.
Vù vù!”
Phía trên thung lũng, mấy trăm võ giả Tiên Nhân hậu kỳ treo lơ lửng giữa trời, khí tức cường thế khuếch tán, tràn ngập bốn phía.
Dưới sơn cốc, mấy vạn binh lính bày trận, hình thành vòng vây hình tròn, dù một con ruồi cũng khó bay vào.
Tới gần khu vực lớn nhất sơn cốc, năm cường giả tiểu vị Tiên Vương đứng lơ lửng giữa không trung, tiên niệm phóng thích, khóa chặt trong cốc.
Vân Phi Dương ở trong cốc ngẩng đầu nhìn về phía đám nương tử quân thuần một sắc trên không, khóe miệng run rẩy.
-Các mỹ nữ, không đến mức như vậy chứ.
-Tặc tử lớn mật tự tiện xông vào Bắc Vực ta, hôm nay tại sơn cốc này, chính là nơi ngươi chôn thân.
Một tiểu vị Tiên Vương quát lạnh.
Nàng tên Hình Thiến Thiến.
Thành chủ Phân Phương vương thành Bắc Vực, còn về bốn Tiên Vương phía sau nàng cũng đều đến từ các Vương Thành khác.
Năm cường giả cấp Tiên Vương xuất động, có thể nhìn ra, Vân Đại Tiện Thần mấy ngày nay trốn chạy kinh động không ít lực lượng.
Không có cách nào.
Hắn không có thủ dụ, lại vọt thẳng vào, khẳng định sẽ bị ngăn cản.
Huống hồ, Bắc Vực đã thật lâu không có ngoại nhân dám không kiêng nể xông vào bên như thế.
-Tốt thôi.
Vân Phi Dương vén tay áo lên nói.
-Nếu đã như vậy, đừng trách ta không khách khí.
Xoát!
Vừa dứt lời, bóng người lóe lên, cấp tốc xuất hiện trước mặt Hình Thiến Thiến, đại thủ đột nhiên thăm dò qua.
-Không tốt!
Sắc mặt Hình Thiến Thiến biến đổi, lúc này lùi lại.Nhưng vẫn trễ một bước, bị một tay Vân Phi Dương đặt trên mạch môn.
Cường đại linh hồn lực theo kinh mạch chen chúc mà đến, trong khoảnh khắc, áp chế đan điền nàng, mất đi tất cả lực lượng.
-Ngươi…
Hình Thiến Thiến hoa dung thất sắc.
Vân Phi Dương kéo tay một cái, kéo nữ nhân này vào trong ngực, một tay khác đặt trên cái cổ non mịn.
Từ khi xuất thủ đến lúc bắt giữ, lại đến cưỡng ép, toàn bộ quá trình vô cùng cấp tốc.
Sau khi Hình Thiến Thiến bị Vân Phi Dương bắt giữ, bốn Tiên Vương cách đó không xa mới hồi phục tinh thần, cùng kêu lên cả kinh hô.
-Hình thành chủ!
-Các mỹ nữ.
Vân Phi Dương cưỡng ép lấy người thế chấp, lạnh lùng nói.
-Nếu không muốn nàng chết thì cút ngay cho ta.
-Đừng quản…
Hình Thiến Thiến vừa mở miệng, nhất thời cảm giác á huyệt bị điểm, sau đó lại không phát ra được thanh âm nào.
Vân Phi Dương vì phòng ngừa nàng và người khác tiến hành truyền âm giao lưu, nhanh chóng hình thành linh hồn phòng ngự kết giới trước người.
Như thế, Hình Thiến Thiến bị cưỡng ép không thể mở miệng, lại không thể truyền âm cùng ngoại nhân, triệt để đánh mất năng lực giao lưu.
-Lời ta nói, các cô không nghe thấy?
Ánh mắt Vân Phi Dương lạnh lùng quét qua chúng nữ, quát.
-Mau mau xéo hết.
Sắc mặt bốn Tiên Vương còn lại khó coi, nhìn nhau, sau cùng chỉ có thể lui về phía sau, một lượng lớn binh lính ngoài sơn cốc cũng rút lui.
Từ điểm này, Vân Phi Dương càng thêm khẳng định, người mình đang cưỡng ép chính là Thành chủ, thân phận rất cao.