Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1779
Chương: Chiến Đại Vị Tiên Vương!
———————
Sau khi thành công nhóm lên lửa giận của các võ giả, lực lượng Vân Phi Dương được gia tăng một mảng lớn. Chính diện chống lại Gia chủ Tống gia tiểu vị Tiên Vương đỉnh phong, không những không bại, ngược lại còn chiếm thượng phong tuyệt đối!
Điều này không thể nghi ngờ là rất ngưu bức!
Võ giả quan chiến trợn mắt há mồm.
Bọn họ rất khó lý giải, một tên chỉ vừa mới đột phá đến tiểu vị Tiên Vương lại cường đại như thế!
– Nói ngươi là rác rưởi…
Vân Phi Dương lên tiếng.
– Bây giờ thấy chưa?
– Đáng giận!
Tống gia chủ giận không nhịn nổi.
Nhóm dòng chính Tống gia cũng muốn rách cả mí mắt, hận không thể xông lên xé Vân Phi Dương thành mảnh nhỏ.
Nhưng bọn họ càng phẫn nộ, càng hình thành nộ khí bàng bạc dung nhập vào cơ thể Vân Phi Dương. Sau đó, Nộ Quyết tự động chuyển hóa, cung cấp lực lượng mạnh mẽ cho hắn.
– Vẫn còn chưa đạt đến cực hạn, vẫn còn có thể tiếp tục thu nhiều nộ khí hơn nữa.
Vân Phi Dương nói nhỏ.
Trên lý luận, Nộ Quyết căn cứ vào khả năng lĩnh ngộ của người vận dụng, cho nên ngưng tụ nộ khí có hạn chế.
Ví dụ như Tống Vĩ luân, sau khi hắn thi triển Nộ Quyết, lực lượng cực hạn tăng thêm chỉ vào khoảng ba phần mười. Về sau, dù có thu lấy bao nhiêu Nộ khí cũng không thêm bất kỳ tác dụng.
Hiện tại, Vân Phi Dương thu lấy nộ khí rất nhiều, lực lượng tăng lên gấp đôi trước kia!
Nói cách khác.
Giờ phút này, hắn dưới tác dụng của Nộ Quyết bằng “hai mình” trước đó.
Đây quả thật phi thường khủng bố.
Bởi vì, dù những cường giả đứng đầu Tống gia cũng rất khó đạt tới trình độ này.
Càng kinh khủng hơn là, Vân Phi Dương hiện tại cảm giác mình vẫn còn có thể tiếp tục thu nộ khí.
Nếu như võ giả Tống gia biết được, nhất định sẽ bị hung hăng đả kích, thậm chí nghi vấn Nộ Quyết mà mình tu luyện có phải giả hay không!
…
Sau khi được gia tăng lực lượng, ánh mắt Vân Phi Dương lóe ra tia sáng nóng rực, tiếp theo khóa chặt trên thân Gia chủ Tống tống gia.
– Rác rưởi.
– ………………
Mọi người sụp đổ.
Tên này quả thực phách lối!
Dù sao thì Gia chủ Tống gia cũng là chủ một đại gia tộc, bị nhục mạ hết lần này tới lần khác trước mặt mọi người, khó có thể nhẫn nhịn.
Lửa giận của hắn đã đạt đến cực hạn, nói khoa trương một chút thì… có khả năng đốt mọi thứ xung quanh thành tro bụi.
Gia chủ bị nhục nhã, đám võ giả Tống gia cũng không nhịn được, lửa giận trong cơ thể đang hừng hực cháy.
– Xoát!
Đúng vào lúc này, Vân Phi Dương đạp Thiên Túng Bộ, xuất hiện trước mặt Gia chủ Tống gia, nắm tay phải ngang nhiên đánh tới.
– Bành!
Tiếng nắm đấm lần nữa truyền đến.
Mọi người vội vàng đưa mắt nhìn qua, chỉ thấy một quyền Vân Phi Dương đánh vào ngực Gia chủ Tống gia, lực lượng kinh khủng bạo phát, chấn động không gian sau lưng vỡ nát!
– Lực lượng thật mạnh!
– Hắn tuyệt đối không phải vừa bước vào Tiên Vương!
Mọi người cả kinh.
Lưu gia chủ đứng đằng xa nhíu mày, một khắc này, hắn cảm giác lực lượng của Vân Phi Dương đã gần như bằng được mình.
– Phù phù.
Âm thanh té ngã truyền đến, Gia chủ Tống gia bị Vân Phi Dương đánh một quyền, sắc mặt dữ tợn, co quắp trên mặt đất.
– Đạp!
Vân Phi Dương giơ chân, cực kỳ phách lối giẫm trên mặt hắn, lãnh đạm nói.
– Có phục không!?
– Ngươi…
Gia chủ Tống gia bị dẫm mặt, tức đến muốn rách cả mí mắt, chợt phun ra một ngụm máu.
– Gia chủ!
Mấy trăm dòng chính Tống gia phẫn nộ không thôi, nhưng kiêng kỵ thực lực Vân Phi Dương, chỉ có thể đứng một bên cống hiến nộ khí, không dám ra tay.
…
Một quyền đánh gục, giẫm trên mặt Gia chủ Tống gia, Vân Phi Dương biểu hiện cường thế rung động rất nhiều võ giả.
Giờ phút này, bọn họ đã không cho rằng hắn chỉ vừa mới đột phá, mà hoàn toàn áp đảo tiểu vị Tiên Vương đỉnh phong!
Chỉ là.
Khổ cho Gia chủ Tống gia và võ giả Tống gia.
Bị giẫm mặt trước mặt nhiều người, có thể nói vô cùng nhục nhã. Nhóm người tứcgiận không thôi, không ngừng cung cấp lực lượng càng mạnh hơn cho Vân Phi Dương.
Nhiều đến nỗi… làm cho tâm tính hắn bắt đầu bành trướng. Hắn quay đầu nhìn về phía võ giả của gia tộc khác, ánh mắt lóe ra xem thường, nói.
– Ta nói rác rưởi, cũng bao gồm cả chư vị đó!
Vân Đại Tiện Thần vốn thích tìm đường chết, lại còm cảm nhận được chỗ tốt của Nộ Quyết, hắn nhất định phải liều mạng trào phúng để mình càng lúc càng mạnh.
Quả nhiên như vậy, võ giả các đại gia tộc bị hắn nói một câu, lập tức bốc lên lửa giận, nộ khí cuồn cuộn không dứt cuốn tới.
Cả người Vân Phi Dương được nộ khí bao phủ, lấy Nộ Quyết chậm rãi hấp thu, sảng khoái không thôi.
– Tiểu tử.
Lưu gia chủ lạnh lùng nói.
– Ngươi thật phách lối.
Hắn thật nhịn không được, cho nên sau khi nói xong lời này, khí tức đại vị Tiên Vương điên cuồng khuếch tán.
Ánh mắt Vân Phi Dương lấp lóe ánh sáng, chiến ý tăng cao.
ắ ể ể ố ể ếGiờ phút này, hắn được nộ khí gia trì, có thể đánh bại một tên tiểu vị Tiên Vương đỉnh phong, vô cùng muốn thử có thể chiến một trận cùng với đại vị Tiên Vương hay không.
– Xoát!
Nhưng vào lúc này, Lưu gia chủ bước về trước một bước, khí tức khủng bố của Tiên Vương bạo phát hóa thành thủy triều vô tận, ầm vang không ngừng cuốn tới.
– Kinh Hãi Chi Đào!
Có người cả kinh hô.
– Lưu gia chủ vừa ra tay đã thi triển ra vũ kỹ cấp đại vị Tiên Vương, tiểu tử kia hẳn phải ngã nấm mốc.
– Đây là kết quả của tự tìm đường chết.
Rất nhiều võ giả âm thầm lắc đầu.
Dưới cái nhìn của bọn họ, nếu như Vân Phi Dương có thể khiêm tốn một chút, chờ sau khi các đại gia tộc chiếm lĩnh Đế Thành, hẳn sẽ không cố ý làm khó dễ hắn. Dù sao thì hắn cũng là con trai Tiên Đế hàng thật giá thật.
– Vù vù!
Ba đạo sóng biển gào thét mà đến, thanh thế to lớn, những nơi đi qua, không khí phảng phất như dừng lại.
Nhìn khí thế, thực lực của Lưu gia chủ mạnh hơn rất nhiều Tống gia chủ.
– Xoát!
Vân Phi Dương lăng không mà lên, Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm xuất hiện từ trong hư không, một tay hắn giữ chuôi kiếm, đột nhiên chém tới.
Tuy tên này rất phách lối nhưng cũng vô cùng tỉnh táo. Cho dù có Nộ Quyết gia trì, nhưng tuyệt không thể dùng tay không tấc sắt để đấu một trận với đại vị Tiên Vương, phải gọi kiếm ra.
– Vù vù ——
Kiếm khí táo bạo như du long lao tới, kiếm ý cường thế càng điên cuồng khuấy động không gian.
Được nộ khí gia trì, một kiếm này của Vân Phi Dương tuyệt đối khủng bố để tâm thần võ giả quan chiến rung động.
– Hưu ——
Một vòng kiếm khí lóa mắt từ trên cao chém xuống, cuối cùng tiếp xúc với thủy triều, trong nháy mắt chém ra một khe hở.
– Chém ra!
– Điều này…làm sao có thể!
Mọi người kinh hãi không thôi.
– Hô!
Lúc này, hai đạo thủy triều tách ra, lướt thoáng qua người hắn, thổi tóc hắn bay loạn.
– Bành! Bành!
Hai tiếng nổ mạnh truyền đến, đại hải thủy triều đánh vào Phong Ấn Trận, cuối cùng phai mờ hình thành một trận cuồng phong quấy rối bốn phía.
Sắc mặt Tống gia chủ âm trầm.
Một kích vừa rồi của mình tuy không vận dụng toàn lực nhưng ít ra cũng có tới tám thành lực lượng, vậy mà lại bị tiểu tử này dùng một kiếm phá vỡ.
– Đạp.
Vân Phi Dương phiêu nhiên rơi xuống mặt đất, trong ánh mắt hiện ra xem thường, nói.
– Đại vị Tiên Vương? Không gì hơn cái này.
Nếu lúc nãy hắn lời nói này, chắc sẽ bị mọi người khịt mũi coi thường. Nhưng bây giờ, một kiếm chia đôi thủy triều làm cho rất nhiều võ giả trầm mặc.
Một tiểu vị Tiên Vương phá mất vũ kỹ đại vị Tiên Vương, hắn có tư cách đứng đó trang bức.