Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1774
Chương: Phong Ấn Giải Trừ
———————
Vân Phi Dương áp chế tuyệt đối phản lực do Thiên Đạo ngưng tụ, đến bao nhiêu, hóa giải bấy nhiêu.
Bởi vì phản lực bị bài xuất số lượng lớn, thống khổ tinh thần cũng dần yếu đi, cho nên, mặt hắn hiện ra mỉm cười.
Đương nhiên, Vân Phi Dương cũng biết, đây cũng không đáng để vui vẻ, bởi vì chỉ hóa giải được phản lực, vẫn chưa phá giải Phong Ấn Trận.
Hưu!
Hưu!
Hắn một lần nữa điều động hồn lực, thẩm thấu trận pháp, ý đồ tìm kiếm mắt trận.
Quá trình nhìn như nhẹ nhõm, nhưng linh hồn lực Vân Phi Dương không ngừng tiếp xúc nhiều cùng lưu quang, phản lực đánh tới cũng mỗi lúc càng nhiều.
Cũng may, có hai loại tâm pháp và Đạo Ý, Sinh Mệnh Tinh Linh tồn tại, dù phản lực nhiều đến đâu đều bị áp chế.
Vân Phi Dương buông lỏng một hơi, tiếp theo yên tâm lớn mật thao túng linh hồn lực, mạnh mẽ lan tràn Phong Ấn Trận.
Đáng tiếc sau một phen tìm kiếm, hắn phát hiện trận pháp Thiên Đạo ngưng tụ ẩn chứa áo nghĩa cực cao, muốn tìm được mắt trận để phá giải rất khó khăn.
-Khó khăn đi nữa cũng phải phá trận này!
Vân Phi Dương quyết định, điên cuồng bạo phát linh hồn lực, giao phong kịch liệt với phong ấn Thiên Đạo.
Vù vù ——
Phản lực khủng bố không ngừng tiến đến, mà khi tiến vào bên trong thân thể lại rất nhanh bị bài xuất.
Ba ngày sau.
Khu vực Vân Phi Dương đang ngồi, phản lực bị bài xuất đã triệt để bao phủ gần ngàn trượng.
Nơi xa, bọn người Hoàng tiền bối rất khó thấy rõ bóng người hắn, mỗi lần mắt thấy thôn phệ chi lực không ngừng khuếch trương, khóe miệng co quắp kịch liệt.
Lực lượng Thiên Đạo ngưng tụ cứ như vậy bị bài xuất, người tuổi trẻ kia quả thực là yêu quái!
Thậm chí có thể xác định, nếu như truyền việc này đi nhất định sẽ gây nên sóng to gió lớn tại Chân Vũ Thần Vực.
Mọi người hiện tại không mong muốn truyền tin tức ra ngoài, mà chăm chú quan sát, rất muốn biết tên kia tiếp xúc trận pháp muốn làm cái gì!
Nửa tháng sau.
Vân Phi Dương vẫn xếp bằng trước trận, mà phản lực bị loại trừ ra ngoài thân thể lại không kịp phai mờ đã triệt để bao phủ phạm vi mười dặm.
Bọn người Hoàng tiền bối sớm đã lui đến khu vực an toàn, nhưng không có rời đi, tâm thần vẫn rung động nhìn chằm chằm.
Thiên Đạo Phong Ấn Trận xác thực rất cường đại, nửa tháng này, Vân Phi Dương tiếp nhận phản lực, không ngừng thăm dò bên trong, từ đầu đến cuối không tìm được mắt trận.
-Cho dù trận pháp Thiên Đạo bố trí, tất nhiên cũng có sơ hở, ta không tin không tìm ra!
Vân Phi Dương không từ bỏ, tiếp tục dò xét.
-Chủ nhân.
Đạo Anh nói.
-Chúng ta rất sắp chịu không nổi!
Nửa tháng qua, nó và Sinh Mệnh Tinh Linh một mực xua đuổi phản lực, sớm đã chống đỡ hết nổi.
Vân Phi Dương nhíu mày, lúc này thu hồi linh hồn lực.
Linh hồn tách rời trận pháp, thôn phệ chi lực nhất thời bị cắt đứt khiến cho Đạo Anh và Sinh Mệnh Tinh Linh buông lỏng một hơi.
Chúng nhanh chóng trở về không gian Đạo Ý, bắt đầu điều dưỡng.
Mà Vân Phi Dương vẫn xếp bằng trước trận, mặc dù nhưng đã dừng lại thẩm thấu, nhưng đại não hiện tại vẫn điên cuồng vận chuyển, thôi diễn Thiên Đạo Phong Ấn Trận.
Hai ngày sau.
Hơn mười dặm phản lực tụ tập dần dần phai mờ, khôi phục hết thảy như lúc ban đầu.
Bọn người Hoàng tiền bối lần nữa nhìn thấy Vân Phi Dương, thấy hắn bình yên vô sự xếp bằng trước trận, trong ánh mắt lóe ra tia kính nể.
Nhiều ngày trôi qua như vậy, dùng linh hồn chạm đến trận pháp, có thể bình yên vô sự, quả thực đáng nể!
Vài ngày sau.
Đạo Anh và Sinh Mệnh Tinh Linh khôi phục, Vân Phi Dương lần nữa vận chuyển Nghịch Thiên Quyết cùng Đạo Hóa Kinh, phân hóa linh hồn tiếp tục dung nhập Phong Ấn Trận.
Cũng như lần trước, trong nháy mắt linh hồn tiếp xúc lưu quang, phản lực táo bạo thì trong nháy mắt thâm nhập nội thể.
-Hô!
Hai loại khẩu quyết cùng một Linh một Anh lần nữa phối hợp, áp chế thôn phệ chi lực, loại trừ ra ngoài thân thể.
-Không phải chứ?!
-Tên kia lại bắt đầu tiếp xúc Phong Ấn Trận!Đám võ giả lúc trước không rời đi nhìn thấy Vân Phi Dương lần nữa bài xuất phản lực, khóe miệng co giật.
Bất quá, có rung động lúc trước, khi bọn hắn nhìn thấy Vân Phi Dương bình yên vô sự ngồi xếp bằng, cũng không có chút ngoài ý muốn.
Vân Phi Dương lần nữa rót linh hồn vào Phong Ấn Trận, cho đến nửa tháng sau, lần nữa dừng lại.
Lần thứ hai phá giải, vẫn không thu hoạch được gì, hắn đành phải tiếp tục để Đạo Anh và Sinh Mệnh Tinh Linh nghỉ ngơi điều dưỡng.
-Hô!
Vài ngày sau, Vân Phi Dương lần nữa bắt đầu thẩm thấu, hoàn toàn không có chút nào chán ghét.
-Lại tới.
-Tên này không mệt à.
Nhìn thấy Vân Phi Dương lần thứ ba câu thông trận pháp, bọn người Hoàng tiền bối tập mãi thành thói quen, mặt không biểu hiện ra chút kinh ngạc.
-Hoàng tiền bối, kẻ này liên tiếp lấy linh hồn rót vào Phong Ấn Trận, cuối cùng vì cái gì?
Có người nhịn không được hỏi.
Hoàng tiền bối hơi trầm mặc, mở miệng.
-Có lẽ hắn muốn phá giải Phong Ấn Trận.
-Trận pháp Thiên Đạo ngưng tụ thành, dù hắn có thể không nhìn thôn phệ chi lực, như thế nào phá giải được.
Một tên võ giả nói.
Vân Phi Dương có thể chống đỡ thôn phệ chi lực khiến bọn hắn rất khiếp sợ, nhưng không cho rằng có thể phá giải được Phong Ấn Trận, dù sao, đây là do Thiên Đạo biến thành, tuyệt đối không có chút sơ hở nào!
Không có chút sơ hở?
Nếu như Vân Phi Dương biết rõ ý nghĩ của họ sẽ khịt mũi coi thường.
Hắn thấy, chỉ cần trận pháp trên đời này, dù Thiên Đạo bố trí cũng sẽ có sơ hở.
Lại qua nửa tháng.
Vân Phi Dương lần thứ ba rót vào Phong Ấn Trận, lại một lần thất bại.
Vâng.
Bất kỳ trận pháp gì đều có sơ hở.
Nhưng Thiên Đạo Phong Ấn Trận dù có, muốn tìm được cũng cực kì khó khăn.
Tuy Vân Phi Dương ba lần phá trận, ba lần thất bại, nhưng cũng không phải không thu hoạch được gì, giờ phút này hắn đã dò xét qua trận tuyến, ghi toàn bộ vào thức hải.
-Ông!
Lít nha lít nhít văn tuyến hiện ra trong thức hải, cấp tốc sắp hàng, cuối cùng phác hoạ ra hư huyễn Thiên Đạo Phong Ấn Trận.
-Sơ hở ở đâu?
Vân Phi Dương một bên xem kĩ, phác hoạ ra trận pháp, một bên điên cuồng thôi diễn, tính toán.
Một ngày nào đó, hắn đột nhiên mở mắt, vui vẻ nói.
-Tìm được!
Xoát!
Tâm thần Vân Phi Dương hợp nhất, lần nữa điều động linh hồn lực, điên cuồng tràn vào Thiên Đạo Phong Ấn Trận.
Vù vù!
Trong khoảnh khắc, thôn phệ chi lực lần nữa đánh tới.
-Lại tới.
Trong khoảng thời gian này, Vân Phi Dương liên tiếp tiếp xúc cùng trận pháp, làm cho tinh thần bọn người Hoàng tiền bối có chút chết lặng.
-Ông!
Nhưng thời điểm nội tâm mọi người ở đây không chút gợn sóng, lưu quang kết giới sừng sững trong thiên địa đột nhiên khẽ run rẩy.
Oanh! Oanh!
Cùng lúc đó, cả vùng bắt đầu run rẩy theo như động đất.
Oanh! Oanh!
Tần suất chấn động càng tăng tốc, cấp tốc lan tràn, chỉ qua một lát, tất cả võ giả ở Bắc Trung Ương Vực đều cảm giác được.
-Tình huống như thế nào?
-Động đất?
Rất nhiều võ giả Bắc Trung Ương Vực hoảng hốt, rất nhiều cường giả phi thân lên, treo giữa không trung, nhìn theo chấn động.
Rất nhanh, bọn họ nhìn thấy ở nơi xa xôi, một đoàn lưu quang sáng rực.
-Đây là…
Có cường giả cả kinh hô.
-Thiên Đạo Phong Ấn Trận!
Đúng vào lúc này, thanh âm phảng phất như đến từ vô tận tinh không vang vọng khắp bầu trời.
-Vân Phi Dương phá mở phong ấn trận, từ ngày hôm nay, phong ấn Chấn Thiên Đế Thành được giải trừ.