Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1752
Chương: Thoát Ly Khốn Cảnh
Một tiếng gọi mẹ này của Vân Phi Dương ẩn chứa quá nhiều tâm tình, ẩn chứa quá nhiều hàm nghĩa, thật có thể dùng một câu kinh thiên địa, khiếp quỷ thần để hình dung.
Nếu không phải thân ở trong thời không thông đạo, âm thanh khó có thể truyền ra ngoài, nếu không, võ giả hơn phân nửa Chân Vũ Thần Vực đều có thể rõ ràng nghe được.
-Hỗn đản!
Phá Cổ Tiên Đế nổi giận mắng:
-Mau lên đây!
Hắn có thể hiểu được, Vân Phi Dương đột nhiên nghe được tiếng của mẹ, trong lòng nổi lên tâm tình khó có thể khống chế.
Nhưng lúc này, chuyện đại sự gì cũng phải đè xuống, trước tiên phải còn sống cái đã!
Phá Cổ Tiên Đế giận mắng có tác dụng, Vân Phi Dương rốt cục ý thức được, bây giờ tình huống của mình rất không ổn.
Đi lên.
Nhất định phải đi lên!
-Hô!
Khí tức mạnh mẽ bộc phát ra từ trong cơ thể.
Vân Phi Dương phát huy Chiến Thần Hồn Thể đến cực hạn, hóa thành ánh sáng màu vàng tím bay lên.
Hai người Phá Cổ Tiên Đế và Thánh Dao tiên tử dù giúp hắn áp chế đại bộ phận Thiên Đạo chi lực, nhưng không ngừng lên cao, linh hồn công kích đáng sợ vẫn dị thường mãnh liệt.
Không có cách nào.
Ai bảo hắn mang quá nhiều người.
Thiên Đạo đang quyết tâm phải trừng trị Vân Phi Dương một phen thật tốt vì tội không phép không tắc.
-Vù vù!
Trong thời không thông đạo, gió mạnh gào thét.
Vân Phi Dương chịu đựng linh hồn công kích không ngừng ăn mòn, ra sức bay lên trên.
Cho dù phía trước là núi đao biển lửa, cho dù mười tám tầng địa ngục, hắn cũng chẳng sợ hãi, trong lòng chỉ có một ý niệm, xông lên gặp mẹ.
-Nhanh lên!
Thần sắc Phá Cổ Tiên Đế dữ tợn gầm thét.
Giờ phút này, hắn chỉ cần có chút phân tâm thì rất khó có thể áp chế Thiên Đạo chi lực táo bạo điên cuồng.
Mà đây vẫn chỉ là tiếp nhận Thiên Đạo chi lực phản phệ hai ba thành, còn lại toàn bộ do Thánh Dao tiên tử tiếp nhận.
Phá Cổ Tiên Đế có thể xác định, dù Vân Phi Dương có thể đi ra, linh hồn nữ nhân kia chắc chắn chịu trọng thương, nghiêm trọng đến mức thậm chí có thể nguy hiểm đến sinh mệnh.
-Ngươi vẫn không có ý định hỗ trợ?
Trầm Thiên Hành ở Thiên Kiêu Điện nhìn vô tận tinh không nói phảng phất như đang lầm bầm lầu bầu.
Sau khi Vân Phi Dương tiến vào thời không thông đạo, hắn vẫn một mực quan sát.
-Không giúp.
Tiếng của Thái Vũ truyền đến.
Trầm Thiên Hành nói:
-Ngươi làm sư tôn mà tuyệt tình như thế.Thái Vũ ngưng trọng nói:
-Mang nhiều người như vậy tiến vào Chân Vũ Thần Vực là quyết định của chính hắn, gặp được nguy hiểm, tất nhiên hắn phải tự tiếp nhận.
-Tốt thôi.
Trầm Thiên Hành không nói thêm gì nữa, nhìn Vân Phi Dương đang tiếp nhận vô tận thống khổ mà lao lên.
-Vù vù ——
Sóng khí khủng bố trong thời không thông đạo lần lượt tăng cường, nhưng vẫn không thể ngăn trở Vân Phi Dương xông vào.
Nhưng theo hắn càng lên càng cao, Phá Cổ Tiên Đế tiếp nhận thống khổ cũng càng ngày càng mạnh.
Một khắc này, Phá Cổ Tiên Đế quả nhiên đang cực khổ liều mạng chèo chống, dù năm đó tu luyện Đạo Hóa Kinh bạo thể mà chết cũng không thống khổ như vậy.
Thánh Dao tiên tử tiếp nhận càng nhiều thống khổ bởi vì nàng không ở đây, cho nên không cách nào biết được, tình huống hiên tại của nàng như thế nào.
-Xoát!
Trong khu vực cung điện, trong thông đạo hiện lên một mảng vòng xoáy, một đạo ánh sáng màu vàng tím lao ra, cực kì chật vật mà ngã rơi xuống đất.
Dưới sự chèo chống của ý chí và sức mạnh của tình thân, Vân Phi Dương rốt cục lao ra!
-Phù phù.
Phá Cổ Tiên Đế đặt mông ngồi dưới đất, cả người được triệt để giải thoát, trong lòng dâng lên một loại cảm giác trở về từ cõi chết.
Nói thật.
Nếu như Vân Phi Dương chậm thêm một lát nữa.
Hắn rất khó ngăn chặn Thiên Đạo chi lực, đến lúc đó không chỉ có tiểu tử kia, chính mình cũng sẽ phải gánh chịu phản phệ mà chết.
-Hưu ——
Thời không thông đạo cấp tốc thu nhỏ, cuối cùng biến mất không còn tăm tích.
-Xoát!
Vân Phi Dương không nhìn thân thể suy yếu, đột nhiên đứng lên, vội vàng nhìn bốn phía, la lên:
-Mẹ!
-Tiểu tử.
Phá Cổ Tiên Đế thở gấp nói:
-Thánh Dao tiên tử chỉ là điều động linh hồn lực tới giúp ngươi thoát khốn, bản thân căn bản không có tới đây.
Vân Phi Dương run rẩy nói:
-Mẹ ta là Thánh Dao tiên tử?
-Khẳng định chính là nàng!
Phá Cổ Tiên Đế nói.
Vân Phi Dương mừng rỡ như điên.
Mặc dù không có gặp được bản thể Thánh Dao tiên tử, nhưng ít ra đã biết nàng là mẹ mình, nàng còn sống!
-Vân Hải Sơn!
Vân Phi Dương hưng phấn nói:
-Ta muốn đi Vân Hải Sơn, tìm mẫu thân của ta!
Phá Cổ Tiên Đế thấy hắn kích động, vốn muốn nói cái gì lại thôi.
Có một số việc, hắn không thể nói cho Vân Phi Dương biết.
Tỉ như, mình chỉ tiếp nhận hai ba thành Thiên Đạo chi lực, linh hồn đã bị thương nặng, cần thời gian rất lâu mới có thể khôi phục hoàn tất.
Thánh Dao tiên tử chống lại bảy tám thành Thiên Đạo chi lực, tình huống khẳng định nghiêm trọng hơn mình nhiều.
Mà.
Sau khi thời không thông đạo đóng lại, linh hồn lực tồn tại bên trong của nữ nhân kia cũng không có đi ra, tất nhiên sớm đã phai mờ.
Linh hồn bị đánh sập, lại có một bộ phận bị Thiên Đạo làm phai mờ, Phá Cổ Tiên Đế hoàn toàn có thể nghĩ đến, Thánh Dao tiên tử hiện tại coi như không chết, sợ rằng cũng đã trọng thương.
Vân Phi Dương vừa mới biết mẫu thân tồn tại, khẳng định không cách nào tiếp nhận sự thật này.
Cho nên sau khi suy nghĩ lại, Phá Cổ Tiên Đế lựa chọn tạm thời giấu diếm, chờ hắn dưỡng thương tốt rồi lại bàn tiếp.
-Phù phù.
Vân Phi Dương kích động, đột nhiên ngã trên mặt đất, trên mặt mặc dù hiện ra hưng phấn mỉm cười nhưng tinh thần đã triệt để mệt mỏi, không còn chút sức.
Dưới sự trợ giúp của Phá Cổ Tiên Đế và Thánh Dao tiên tử, Vân Phi Dương cuối cùng thuận lợi vượt qua khổ ải, thành công mang theo năm mươi vạn binh lính Linh tộc đi vào Chân Vũ Thần Vực.
Nhưng trong lúc xông vào, vì vận dụng Chiến Thần Hồn Thể Tam Biến, cho nên không thể tránh né tác dụng phụ hai mắt mù, hai tai điếc.
Ba năm sau.
Vân Phi Dương đứng trong Tạo Hóa Giới Chỉ, trạng thái đã triệt để khôi phục, có thể nói sinh long hoạt hổ.
Sau khi xuyên qua thời không thông đạo, gặp công kích linh hồn cực mạnh, để linh hồn lực của hắn có tăng lên biên độ nhỏ, cũng coi nhân họa đắc phúc.
-Phi Dương ca!
-Chúng ta thật tiến vào vực nội?
Bọn người La Mục hưng phấn nói.
-Đương nhiên.
Vân Phi Dương cười nói.
-Quá tốt!
La Mục vội vàng nói:
-Phi Dương ca, nhanh đưa chúng ta ra ngoài, cảm thụ không khí Chân Vũ Thần Vực, tới cùng có bao nhiêu mới mẻ!
-Đừng nóng vội.
Vân Phi Dương nói:
-Các ngươi hiện tại nên làm quen với trọng lực trong Chân Vũ Thần Vực đã.
-Làm sao để quen thuộc?
-Ông!
Đột nhiên, bên trong Tạo Hóa Giới Chỉ hiện ra một tòa trận pháp khổng lồ.
Vân Phi Dương nói:
-Tiến vào thử xem.
-Được!
Mọi người vén lên tay áo, nhanh chân bước vào trận pháp, kết quả vừa mới đi vào, toàn bộ thân thể bị dán trên mặt đất.
-Phi Dương ca, nặng quá!
La Mục sụp đổ nói.
Vân Phi Dương còn cười nói:
-Trọng lực của Chân Vũ Thần Vực còn mạnh hơn so với trận pháp ta bố trí, các ngươi nếu như không thể đi lại tự nhiên bên trong, cũng đừng nghĩ tới việc đi ra ngoài.
-Hiểu rõ!
Bọn người La Mục cắn răng, nỗ lực bò trong Trọng Lực Trận.
Loại chuyện này, bọn họ cũng từng trải qua, cho nên có lòng tin đi lại tự nhiên.
-Tiểu tử.
Phá Cổ Tiên Đế đi tới.
-Phá lão.
Vân Phi Dương nói:
-Thương thế khôi phục?
-Vẫn chưa.
Phá Cổ Tiên Đế lắc đầu.
Vân Phi Dương xin lỗi nói:
-Là ta quá làm loạn để linh hồn Phá lão bị tổn thương.
Phá Cổ Tiên Đế nhìn hắn, sau khi trải qua giãy dụa mãnh liệt, cuối cùng nói ra lời nói ém ở trong lòng ba năm:
-Điều ngươi cần lo lắng bây giờ là mẹ ngươi, Thánh Dao tiên tử.
-Ý lão là sao?
Vân Phi Dương không cười nổi, thần sắc nghiêm túc.