Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1751
Chương: Thánh Dao Tiên Tử
Sóng khí tới bất chợt là một cỗ linh hồn lực rất cường đại, sau khi xông vào thời không thông đạo, cấp tốc bao phủ Vân Phi Dương đang hôn mê.
-Cái này…
Phá Cổ Tiên Đế giật mình kinh ngạc.
Trong nháy mắt cỗ linh hồn lực kia bay tới, hắn cũng cảm giác được cường độ mạnh hơn xa mình!
Đã từng là một trong Cửu Đế, linh hồn lực của Phá Cổ Tiên Đế tại Chân Vũ Thần Vực, không nói mạnh nhất, cũng tuyệt đối đến cấp độ đỉnh phong.
Bây giờ lại có linh hồn lực mạnh hơn xa hắn, khó trách sẽ biểu hiện vô cùng giật mình.
Là ai?
Mà linh hồn lực mạnh như vậy?
Phá Cổ Tiên Đế suy nghĩ rất lâu, rất nhanh nghĩ đến một người, cả kinh hô.
-Thái Vũ tiền bối!
Cường giả mạnh nhất Chân Vũ Thần Vực, đơn giản là Tiên Đế, nhưng phía trên Tiên Đế, còn có một tồn tại trâu bò hơn, đó chính là sư tôn của Vân Phi Dương.
Người này dùng Thái Vũ mà xưng, xuất hiện ở nội vực rất sớm trước kia, dù Tiên Đế tiền nhiệm hay đương nhiệm, gặp hắn đều phải xưng vãn bối.
Lúc Phá Cổ Tiên Đế tại vị, từng có một lần gặp mặt Thái Vũ, bị rung động thật sâu vì thực lực đối phương sâu không lường được.
Cho nên, bây giờ gặp thấy linh hồn lực mạnh hơn xa mình, trước tiên nghĩ đến chính là đại năng siêu cường áp đảo Cửu Đại Tiên Đế.
-Không đúng!
Phá Cổ Tiên Đế cau mày.
-Cỗ khí tức này dù rất mạnh nhưng không có cảm giác sâu không lường được của Thái Vũ tiền bối.
Lại cẩn thận cảm thụ một chút, hắn nhất thời khẳng định, cỗ khí tức này tuyệt không phải xuất từ Thái Vũ, mà do người khác.
-Chẳng lẽ…
Phá Cổ Tiên Đế cả kinh hô.
-Bên trong Chân Vũ Thần Vực còn có sự tồn tại mạnh hơn?
-Vù vù!
Nhưng vào lúc này, linh hồn lực bên trong thời không thông đạo đột nhiên bạo phát, mãnh liệt đập vào Thiên Đạo chi lực.
-Con ta, mẫu thân dù có hồn phi phách tán đi chăng nữa cũng sẽ không để ngươi vẫn lạc!
Thanh âm truyền ra từ trong thời không thông đạo, vô cùng dứt khoát.
Là một nữ nhân!
Con ta?
Chỉ Vân Phi Dương sao?
Sắc mặt Phá Cổ Tiên Đế chập trùng bất định, đột nhiên, hắn nhớ tới Thánh Dao tiên tử từng đề cập tới lúc trước.
-Thanh âm này, chính là nàng!
Lúc Cửu Đế luận võ, Chấn Thiên Tiên Đế từng mang theo thê tử đến quan sát, Phá Cổ Tiên Đế từng có gặp mặt một lần.
-Đúng, đúng!
Phá Cổ Tiên Đế bừng tỉnh đại ngộ.
Tại Chân Vũ Thần Vực, nếu như muốn nói linh hồn lực người nào mạnh hơn Tiên Đế, khẳng định chỉ có Thánh Dao tiên tử!
Dù sao nàng tinh thông Trận Đạo, Đan Đạo, lại là một Ngưng Luyện Sư cường đại, linh hồn lực mạnh, tuyệt đối cực kỳ kinh khủng!
Âm thanh Phá Cổ Tiên Đế nghe được chính là tiếng của Thánh Dao tiên tử.
Nói đúng hơn là, suy đoán lúc trước của hắn không sai.
Vân Phi Dương là con trai Tiên Đế!
Phụ thân hắn chính là người mạnh nhất trong Cửu Đế – Chấn Thiên Tiên Đế, mẫu thân hắn là Thánh Dao tiên tử.
-Phụ thân có thiên phú võ đạo cực mạnh, mẫu thân tinh thông Tam đạo, khó trách tiểu tử kia sẽ yêu nghiệt như vậy.
-Hô!
Phá Cổ Tiên Đế buông lỏng một hơi.
Thánh Dao tiên tử đã đến, Chấn Thiên Tiên Đế hẳn cũng sẽ chạy đến, lấy thực lực của đôi vợ chồng này, chắc có thể giúp Vân Phi Dương thoát khốn.
-Phá Cổ tiền bối!
Đột nhiên, tiếng của Thánh Dao tiên tử truyền đến từ trong thời không thông đạo:
-Mời áp chế Thiên Đạo chi lực, cứu con ta ra.
Từ trên bối phận trên mà nói, Phá Cổ Tiên Đế cao hơn Chấn Thiên Tiên Đế, Thánh Dao tiên tử gọi hắn là tiền bối cũng đương nhiên.
-Tốt!
Phá Cổ Tiên Đế vung tay lên, Tiên Đế chi lực nồng nặc điên cuồng phát ra, tràn vào trong thời không thông đạo.
Lúc trước hắn nếm thử rất nhiều lần, mỗi lần đều bị bắn ngược trở về, lần này, có linh hồn lực Thánh Dao tiên tử áp chế, rất dễ dàng đi vào.
-Thiên Đạo chi lực lại có thể bị nàng áp chế, linh hồn lực thật mạnh!
Phá Cổ Tiên Đế âm thầm chấn kinh, đồng thời bạo phát khí tức, áp chế Thiên Đạo chi lực còn sót lại.-Ông!
-Ông!
Dần dần, Thiên Đạo chi lực táo bạo trong thời không thông đạo bình ổn lại, phảng phất như hóa thành con cừu nhỏ dịu dàng ngoan ngoãn.
Nhưng Phá Cổ Tiên Đế phụ trách áp chế thì sắc mặt dữ tợn, giờ phút này hắn giống như Vân Phi Dương lúc tiếp nhận Thiên Đạo quấy rối.
-Thánh Dao tiên tử áp chế Thiên Đạo chi lực càng nhiều hơn, tiếp nhận thống khổ khẳng định hơn ta mười lần!
Phá Cổ Tiên Đế biết, làm một người mẹ, muốn bảo vệ con của mình, đừng nói tiếp nhận thống khổ, cho dù chết cũng sẽ không nhíu mày.
Hai cường giả đứng đầu vực nội liên thủ thành công áp chế lại Thiên Đạo chi lực cuồng bạo, bởi vì được chia sẻ thống khổ, Vân Phi Dương đang hôn mê cũng dần dần thức tỉnh.
-Tiểu tử!
Phá Cổ Tiên Đế hét lớn:
-Lên đây mau!
Hắn hiện tại thừa nhận thống khổ, không đủ chèo chống thời gian quá lâu.
Vân Phi Dương ngơ ngơ ngác ngác nghe vậy, lúc này thi triển thân pháp, hướng về khu vực bừng sáng trên không.
Nhưng vừa mới bay lên lại bỗng nhiên đứng yên tại chỗ, phát giác được trong thông đạo tràn ngập khí tức hết sức quen thuộc.
Cỗ khí tức này làm trái tim của hắn xúc động, xúc động máu huyết của hắn, xúc động xương tủy của hắn.
Vân Phi Dương nhìn về phía không gian loạn lưu mơ hồ xung quanh, lớn tiếng la lên:
-Người nào ở chỗ này!
-Móa!
Phá Cổ Tiên Đế chửi thô tục, giận dữ hét:
-Chúng ta sắp chịu không nổi, ngươi mau lên đây!
Vân Phi Dương phảng phất như không nghe thấy, giờ phút này đã hoàn toàn chìm trong việc cảm nhận linh hồn lực trong thông đạo, cảm nhận thấy sự ấm áp trước nay chưa từng có.
Một khắc này, ánh mắt hắn chua chua, tính cách vô cùng kiên cường bổng thay đổi thành dị thường yếu ớt, đứng trong thời không thông đạo, nhìn quanh một cách bi thương…
-Con trai…
Bên tai truyền đến tiếng nói ôn nhu:
-Nhanh đi lên.
-Ông!
Vân Phi Dương đầu óc đã trống rỗng.
Trong thức hải trong nháy mắt hiện ra giấc mộng kia, hắn nghe thấy tiếng của người mẹ khó có thể thấy rõ dung mạo đã đặt tên cho mình ở Vân Hải Chi Điên.
Hai thanh âm không ngừng vang lên bên tai, cuối cùng hòa vào làm một, đạt được đáp án là —— hoàn toàn ăn khớp với nhau!
Nói cách khác.
Âm thanh Vân Phi Dương vừa mới nghe được cùng âm thanh của mẹ mà hồi nhỏ nghe được là thuộc về cùng một người.
Khoảnh khắc này, trái tim của hắn co vào, hai tay không khống chế được mà run lẩy bẩy.
-Vân Phi Dương, Vân Phi Dương, không có cha, không có mẹ, không có giáo dục, ha ha ha!
Âm thanh vang vọng trong thôn trang lúc nhỏ, tiếng cười nhạo của đám trẻ con, không ngừng dập dờn bên tai Vân Phi Dương.
Hắn ban đầu nên có được một tuổi thơ tốt đẹp, lại vì không cha không mẹ mà chịu người cùng lứa châm chọc khiêu khích.
Mặc dù bọn nhỏ trêu chọc hắn đều bị hắn đánh kêu cha gọi mẹ, nhưng mỗi lần bị giam lại, Vân Phi Dương cũng sẽ nghĩ, người khác có cha có mẹ, vậy cha ta, mẹ ta đang ở đâu?
Dần dần, sau khi lớn lên, Vân Phi Dương biết mình không có cha mẹ, không có người thân, là một cô nhi tội nghiệp, từ đó học được sự kiên cường, học được cách tự lực cánh sinh.
Nhưng.
Ngày hôm nay.
Vân Phi Dương mới ý thức được, mình không phải cô nhi, trong giọng nói quen thuộc kia ẩn chứa khí tức thân nhân cường liệt nhất, có nghĩa mình còn có mẹ!
Nàng đã đến.
Nàng đang ở ngay trước người mình!
Trong nháy mắt không khống chế nổi tình cảm xông lên đầu, Vân Phi Dương đứng trong thời không thông đạo bắt đầu khóc, hai mắt ướt đẫm nước mắt.
Chiến Thần.
Thần Chủ Phi Dương Thần Giới.
Siêu cấp yêu nghiệt trải qua vạn trọng lôi kiếp.
Vân Phi Dương có rất nhiều thân phận, cái nào cũng đủ để rung động người đời.
Nhưng trước mặt mẹ mình, hắn cho dù có ưu tú, cường hãn hơn đi nữa, vĩnh viễn cũng chỉ có một thân phận, một đứa con.
-Mẹ!
Bên trong thời không thông đạo, truyền đến tiếng la lớn của Vân Phi Dương.
Tiếng kêu mẹ này là lần đầu hắn hô lên từ khi sinh ra đến bây giờ, ẩn chứa tâm tình phức tạp khó tả hết!