Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1746
Chương: Trở về!
Võ giả trong Chân Vũ Thần vực muốn mở ra thông đạo thông với hạ giới cần phải bỏ ra tinh huyết mới làm được.
Nhưng Phá Cổ Tiên Đế khôi phục trạng thái đỉnh phong, hoàn toàn có thể dùng sức mạnh của bản thân cưỡng ép mở thông đạo thời không, thậm chí để võ giả ra vào cũng không bị tra tấn sinh tử quá mạnh mẽ, có thể nói tương đối an toàn.
Muốn nói đến khuyết điểm, thì đó là Tiên Đế cũng không thể duy trì thông đạo thời không vĩnh viễn, chỉ có thể duy trì một tháng.
– Vậy đủ rồi.
Vân Phi Dương nói.
Lấy thực lực của hắn bây giờ, sau khi xuống hạ giới tuyết đối có thể đi mười vạn dặm trong chớp mắt, đón nữ nhân của mình cùng huynh đệ lên, một ngày là đủ rồi.
– Còn nữa.
Lúc Vân Phi Dương chuẩn bị nhảy vào, Phá Cổ Tiên Đế dặn dò.
– Đừng mang quá nhiều người vào vực, nếu không mỗi lần thêm một người trở về nội vực sẽ phải nhận thêm một tầng thống khổ.
Nội vực tách rời với hạ giới do Thiên Đạo tạo ra, nếu có võ giả nghịch thiên cưỡng éo đả thông là hành vi trái ý trời, cho nên trong quá trình xuyên không tất nhiên sẽ phải nhận tra tấn đau khổ.
Mặc dù Phá Cổ Tiên Đế có thể dùng vô thượng công lực áp chế tra tấn do Thiên đạo hình thành nhưng nếu đưa quá nhiều người, tra tấn thiên đạo ngưng tụ sẽ tăng lên rất nhiều.
– Hiểu rồi.
Vân Phi Dương gật đầu.
“Xoạt!”
Vừa dứt lời, hắn nhảy vào trong vòng xoáy, cả người nhất thời hòa vào một vùng tăm tối.
– Các huynh đệ, thân nhân Phi Dương Thần giới, ta tới đây!
Tiếng của Vân Phi Dương vang vọng trong thông đạo thời không.
– Tiểu tử này…
Phá Cổ Tiên Đấ lập tức nhăn mày.
– Thật sự hiểu rõ chưa?
…
Vân Phi Dương phi thăng tới Chân Vũ Thần vực đã gần mười năm. Trong thời gian ngắn như vậy, Phi Dương Thần giới đã sớm tự hình thành hệ thống, đang trong quá trình phát triển mạnh mẽ.
Nhất là Thần lực ẩn chứa bên trong càng khiến cho vô số võ giả say mê.
Đáng tiếc là,
Căn cứ vào quy định của Phi Dương Thần giới, võ giả bên ngoài không thể tùy tiện tiến vào. Muốn trở thành một thành viên trong giới, nhất định phải thông qua lớp lớp khảo hạch.
Bước đầu tiên của khảo hạch, trước là thu hoạch được một trong một trăm linh tám quyền cư trú của bất kỳ đại lục nào, sau đó lại phải lấy được thành tích xuất sắc nhất trong thi đấu tổ chức hàng năm.
Lúc Vân Phi Dương vượt qua thông đạo thời không, đúng lúc đến ngày khảo hạch của một trăm linh tám đại lục.
Mấy chục vạn võ giả tề tụ về một đường, tiến hành so đấu gay cấn.
Khảo hạch chia làm hai tổ.
Thứ nhất là cường giả thành danh đã lâu, thứ hai là người trẻ tuổi chưa qua ba mươi.
Điều kiện chiêu mộ võ giả của Phi Dương Thần giới rất hà khắc nhưng đối với người trẻ tuổi có thiên phú vẫn vô cùng được hoan nghênh. Cho nên danh ngạch tổ trẻ tuổi nhiều hơn tổ trưởng thành khá nhiều.
Trước khi khảo hạch bắt đầu.
Trong đại lục do sa thần Hà Kỳ khống chế, cát vàng bay múa đầy trời, một thiếu niên quần áo rách rưới đang bước từng bước đi tới.
“Vù vù!”
Gió nóng thổi tới mang theo cát bay, che đi dấu chân hắn giẫm ra.
– Sắp đến rồi… Sắp đến rồi…
Thiếu niên đi từng bước một, ánh mắt lộ vẻ kiên định.
Hắn muốn đi tới khu vực trung ương của Sa đại lục, bởi vì đó là nơi tổ chức khảo hạch của tổ thiếu niên.
“Phù Phù.”
Nhưng sau một đoạn đường, thiếu niên té ngã trên cát vàng nóng bỏng, làn da bị chưng nóng đỏ bừng.
Hắn đã đi một tháng, trong thời gian này không ăn cũng không uống lấy một ngụm nước, thân thể đã sớm đạt đến cực hạn.
– Không thể ngã xuống…
– Tuyệt không thể ngã xuống…
Thiếu niên nắm thật chặt quyền đầu, nghị lực cường đại chèo chống hắn đứng lên lần nữa, cũng nâng hai chân nặng nề, tiếp tục đi dưới trời đầy cát vàng.
“Phù phù!”
“Phù phù!”
Chỉ là đường xa trăm trượng, thiếu niên liên tục té ngã, liên tục đứng lên, dù cát vàng nóng rực nung da thịt hắn đỏ bừng.
– Ta muốn đi vào Phi Dương Thần giới… Ta muốn đi vào Phi Dương Thần giới…
Thiếu niên lung lay tiến lên, từ đầu đến cuối đều giữ vững tâm niệm.
Từ khi tiếp xúc võ đạo đến nay, khát vọng của hắn là tiến vào Phi Dương Thần giới, khát vọng trở thành một thành viên trong đó. Bởi vì cường giả sáng tạo Phi Dương Thần giới là ân nhân của hắn, là tín ngưỡng tinh thần tu luyện võ đạo của hắn.
– Đứa nhỏ này…”
Giữa khung trời, chưởng khống giả của Sa đại lục – Hà Kỳ âm thầm lắc đầu.
Từ lúc thiếu niên tiến vào đại lục, một mình đi trong sa mạc, hắn đã chú ý tới, căn cứ vào sự quan sát trong khoảng thời gian này, phát hiện tên này có nghị lực vượt xa người thường.
Nhưng cảnh giới chỉ là Vũ Vương, cho dù có tới nơi đi nữa cũng khó có thể thông qua khảo hạch.
“Vù!”
Đột nhiên, không gian vặn vẹo kịch liệt, một vòng xoáy khổng lồ dần hiện ra.
Vòng xoáy đột nhiên hình thành ẩn chứa khí tức cực mạnh khiến sắc mặt Hà Kỳ kinh biến.
“Vút!”
Chốc lát, một đạo lưu quang vọt ra từ bên trong vòng xoáy rơi vào trên mặt cát vàng, cách thiếu niên kia không đầy năm trượng.
– Là ai?
Ánh mắt Hà Kỳ ngưng trọng, khí tức quanh người bộc phát, cũng bắt đầu điều động truyền âm thuật, chuẩn bị liên hệ tứ ngự của Phi Dương Thần giới.
Đúng lúc này, lưu quang bắt đầu tan đi, một nam tử áo trắng vóc người cao lớn, tướng mạo bất phàm hiện ra trong tầm mắt.
Hả?
Hà Kỳ ngơ ra.
Tiếp theo ngạc nhiên hô.
– Vân đại ca!?
Không sai.
Người đến chính là Vân Phi Dương!
Hắn nhờ thông đạo thời không Phá Cổ Tiên Đế mở ra, cuối cùng đi vào vạn giới, rơi vào Sa đại lục.
“Xoạt!”
Hà Kỳ rơi xuống, khi hắn nhìn Vân Phi Dương trong khoảng cách gần, ngây ngốc nói:
– Không phải đang nằm mơ chứ?
– Không phải mơ.
Vân Phi Dương cười nói:
– Là thật.
Hà Kỳ kích động run hai tay, nói:
– Vân đại ca, ngươi… Làm sao ngươi xuống được?
– Nói ra rất dài dòng, tạm thời không đề cập tới.
Vân Phi Dương nhìn về phía thiếu niên đang nằm rạp trên mặt đất bên cạnh, nói:
– Tiểu gia hỏa này là ai?Hà Kỳ nói:
– Một thiếu niên đến đây tham gia khảo hạch.
– Ồ?
Vân Phi Dương nhìn về phía thiếu niên kia, cười nói:
– Tiểu gia hỏa, cảnh giới của ngươi chỉ có Vũ Vương, không phù hợp quy định khảo hạch.
Trước khi tiến vào tầng tầng khảo hạch của Phi Dương Thần giới hắn đã ra quyết định, yêu cầu thấp nhất của tổ thiếu niên tham gia khảo hạch cũng phải Vũ Hoàng trở lên.
“Xoạt!”
Đột nhiên, thiếu niên đứng lên, kích động hô.
– Ân nhân! Là ân nhân!
– Ân nhân?
Vân Phi Dương kinh ngạc.
“Thùm thụp!”
Thiếu niên đột nhiên quỳ trên mặt đất, dùng hết sức lực toàn thân, nói:
– Ân nhân có còn nhớ, quần đảo Khô Lâu ở Phiêu Miểu giới!
– Quần đảo Khô Lâu?
Vân Phi Dương khẽ giật mình.
Lập tức nhớ ra, năm đó ở Thiên kiêu điện theo Cơ Phỉ Nhã làm nhiệm vụ, từng đến quần đảo Khô Lâu diệt một đám cường đạo, thu được Thần Thú Đồ Lục, hàng phục Thủy Kỳ Lân.
Thiếu niên dập đầu nói:
– Huynh đệ nhà họ Trang dùng Huyết Cốt Quỷ Vụ Trận bao phủ quần đảo, là ân nhân dùng hỏa diễm diệt nó cứu các sinh linh vô tội trên đảo, ta là một trong số đó.
– Ta nhớ ra rồi.
Vân Phi Dương nói:
– Hình như ngươi tên Ý Nhi?
Vân Đại tiện thần nhớ rõ năm đó hắn còn rất nhỏ, phụthân bị chém đầu, máu tươi dùng để duy trì Huyết Cốt Quỷ Vụ Trận, giận tím mặt, dùng Tử Liên Nghiệp Hỏa thiêu rụi nó.
“Thùm thụm.”
Thiếu niên lần nữa dập đầu.
– Ân nhân, ta tên Tần Ý!
Vân Phi Dương nói:
– Ngươi từ Phiêu Miểu giới tới đây vì tham gia khảo hạch, tiến vào Phi Dương Thần giới?
– Phải!
Tần Ý nói:
– Ta muốn trở thành cường giả để báo đáp ân cứu mạng năm đó của ngài!
Ánh mắt tiểu gia hỏa kiên định lạ thường.
Vân Phi Dương trầm ngâm phút chốc, nói:
– Người này không cần tham gia khảo hạch, ta cử đến Phi Dương Thần giới.
– Hiểu rồi.
Hà Kỳ gật đầu.