Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1708
Chương: Thu Lấy Trí Nhớ Tiên Đế
Phá Cổ Tiên Đế đứng trước mặt Vân Phi Dương, linh hồn lực bàng bạc gào thét đến.
Hiển nhiên, hắn đang tính dựa vào linh hồn lực cường đại cưỡng ép hấp thu trí nhớ Vân Phi Dương, thu hoạch khẩu quyết Đạo Hóa Kinh.
Lúc trước Phá Cổ Tiên Đế khó có thể làm được, chỉ có thể dựa vào trận pháp để áp chế mọi người, không thể khu chuyển thân thể hành động.
Về sau Vân Phi Dương tiến vào tạo hóa giới chỉ, hắn sử dụng rất tốt khoảng thời gian này, thu rất nhiều huyết dịch võ giả mới có thể đơn giản chưởng khống thân thể.
Gia tộc dòng chính nơi xa cảm nhận được linh hồn lực cường đại tán phát ra ngoài, không khỏi âm thầm lắc đầu.
Tiểu tử không tìm đường chết?
Ngay từ đầu nếu như phối hợp, dù Phá Cổ Tiên Đế chưa chắc sẽ tha cho ngươi nhưng khẳng định sẽ cho ngươi một kiểu chết thống khoái.
Hiện tại tốt rồi, người ta phóng thích linh hồn lực khủng bố, rõ ràng muốn dùng thủ đoạn bá đạo để đánh cắp trí nhớ trong thức hải ngươi, quá trình này, tuyệt sống không bằng chết!
– Ngươi…ngươi muốn làm gì?!
Vân Phi Dương hoảng sợ hô.
Phá Cổ Tiên Đế cười lạnh, nhẹ nhàng nâng cánh tay khô gầy.
“Hô!”
Trong khoảnh khắc, linh hồn lực kinh khủng hơn bạo phát, tràn ngập trong trận pháp.
Gia tộc dòng chính cảm nhận được khí tức đều lạnh người.
“Khác khác “
Vân Phi Dương run rẩy nói:
– Ta…ta nói khẩu quyết cho ngươi…
– Tiểu tử.
Đại thủ Phá Cổ Tiên Đế đưa qua, ánh mắt âm sâm nói:
– Bản Đế đã cho ngươi cơ hội, không phối hợp, chỉ có dùng thủ đoạn tàn khốc nhất để tiễn ngươi xuống cửu tuyền.”Ba.”
Âm thanh thanh thúy truyền ra.
Theo tư duy bình thường phán đoán, nhất định là đại thủ Phá Cổ Tiên Đế đã đặt trên đầu Vân Phi Dương.
Nhưng gia tộc dòng chính đứng sau lại trợn tròn hai mắt.
Bởi vì hình ảnh bọn hắn nhìn thấy là, Vân Phi Dương nhẹ nhàng nâng tay, chế trụ cổ tay Phá Cổ Tiên Đế, vẻ hoảng sợ trên mặt tiêu tán, hóa thành mỉm cười người vật vô hại.
Dát.
Toàn trường tĩnh mịch im ắng.
Phá Cổ Tiên Đế bị chế trụ cổ tay càng khó tin thốt:
– Ngươi…ngươi có thể động?
Vân Phi Dương cười nói:
– Ngươi có thể di động, vì cái gì ta không thể?
– Không có khả năng!
Phá Cổ Tiên Đế nói:
– Huyết Ma Hoàn Hồn Trận do Bản Đế còn sống bố trí, ẩn chứa uy áp cấp Tiên Đế, một võ giả Tiên Nhân trung kỳ như người sao có thể thoát khỏi trói buộc.
Ngưng tụ ra Đạo Anh, Đạo Ý thăng hoa, Vân Phi Dương ra khỏi tạo hóa giới chỉ thì đã có thể không nhìn uy áp trận pháp.
Biểu hiện hoảng sợ lúc trước hiển nhiên là giả vờ.
“Ba.”
Tiếng bạt tay thanh thúy vang lên.
Một cánh tay khác của Vân Phi Dương vô cùng nhanh chóng, vô cùng xinh đẹp đánh vào mặt Phá Cổ Tiên Đế, cười nói:
– Hiện tại tin chưa?
” “
Nhóm gia tộc dòng chính kịch liệt run rẩy khóe miệng.
Tên này dám đánh mặt Tiên Đế, tuyệt đối là hành động vĩ đại trước đó chưa từng có trong nội vực!
Ánh mắt Phá Cổ Tiên Đế phun ra căm giận ngút trời.
Mặc dù chỉ dựa vào linh hồn để chưởng khống thân thể, bị đánh mặt cũng không thống khổ, nhưng dù sao thân phận cao quý, bị một võ giả cấp Tiên Nhân đánh mặt, quả thật chà đạp tôn nghiêm trần trụi.
– Không thấy rõ?
Vân Phi Dương lần nữa giơ tay lên, ba một tiếng lại đánh vào má bên kia của Phá Cổ Tiên Đế.
– Gia hỏa đáng giận!
Phá Cổ Tiên Đế lửa giận ngút trời, quát.
– Bản Đế muốn ngươi chết!
“Xoát!”
Vừa dứt lời, hai tay Vân Phi Dương đột nhiên đặt trên đầu hắn, lạnh lùng nói:
– Lão tử trước để cho ngươi chết!
“Vù vù!”
Khủng bố Đạo Ý và linh hồn lực phun trào như như sóng biển trong nháy mắt bao phủ Phá Cổ Tiên Đế.
– Trời ạ!
– Đạo Ý và linh hồn lực thật mạnh!
Đám người quá sợ hãi.
Dù Thượng Quan Vũ từ đầu đến cuối duy trì tỉnh táo tuyệt đối sau khi cảm nhận được Đạo Ý và linh hồn lực của Vân Phi Dương cũng trợn mắt hốc mồm.
– Tiểu tử.
Phá Cổ Tiên Đế cười lạnh.
– Ngươi muốn làm gì?
Vân Phi Dương thản nhiên đáp.
– Tuy ngươi đã chết nhưng linh hồn vẫn còn, lão tử đương nhiên phải dò xét tra trí nhớ ngươi thật tốt.
“Ha ha ha!”
Phá Cổ Tiên Đế cười to.
– Chỉ là một Tiên Nhân trung kỳ cũng dám dò xét trí nhớ Bản…
Thanh âm im bặt mà dừng.
Bởi vì, linh hồn lực Vân Phi Dương đã thâm nhập thể nội, bắt đầu điên cuồng công kích.
Trên lý luận mà nói.
Một Tiên Nhân trung kỳ tuyệt không có khả năng dò xem linh hồn ký ức của Tiên Đế.
Nhưng Vân Phi Dương không giống với thường nhân.
Hắn không chỉ có nắm giữ Nghịch Thiên Quyết, còn có Đạo Hóa Kinh, quan trọng hơn là, ngay vừa rồi ngưng tụ ra Đạo Anh!
Phá Cổ Tiên Đế vẫn lạc mấy vạn năm, linh hồn mặc dù ký thác vào thân thể nhưng tiêu hao qua năm tháng, xa xa không có cường độ Tiên Đế như năm đó.
Cho nên khi Vân Phi Dương vận chuyển Nghịch Thiên Quyết, Đạo Hóa Kinh, cường đại linh hồn lực và Đạo Ý hai bút cùng vẽ, nhất thời công phá phòng tuyến linh hồn của hắn, thế như chẻ tre.
“A!”
Trong nháy mắt linh hồn bị thẩm thấu, Phá Cổ Tiên Đế đột nhiên hét thảm.
Nhưng Vân Phi Dương không có mềm tay, vẫn đang điên cuồng điều động linh hồn lực và Đạo Ý, từng bước xâm chiếm chỗ sâu nhất trong linh hồn đối phương.
Cuối cùng, linh hồn Phá Cổ Tiên Đế bị triệt để công phá, trí nhớ to lớn hiện ra, mặc cho Vân Phi Dương tùy ý tra xét.
Bởi vì thủ đoạn quá mức bá đạo, vị Tiên Đế chỉ còn lại có linh hồn này đang chịu đựng tra tấn tàn khốc nhất.
Nhìn gương mặt Phá Cổ Tiên Đế hoàn toàn méo mó, khóe miệng nhóm dòng chính các đại gia tộc run rẩy kịch liệt.
Ngay từ đầu bọn họ cho rằng, gia hỏa tìm đường chết kia sẽ phải gánh chịu linh hồn tra tấn đáng sợ, kết quả ngược lại là Tiên Đế bị tàn phá, thực sự quá ngoài dự liệu!
Một lúc lâu sau.
Vân Phi Dương thu hồi linh hồn và Đạo Ý.
“Phù phù.”
Phá Cổ Tiên Đế như bãi bùn nhão ngã trên mặt đất.
Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ trí nhớ hắn bị thu lấy, linh hồn cũng bị đánh sấp.
– Thì ra là thế.
Sau khi thu hoạch trí nhớ Phá Cổ Tiên Đế, Vân Phi Dương hiểu rõ rất nhiều.
Tên này là Tiên Đế tiền nhiệm, sau khi đạt được Tiên Vương tàn quyển thì truyền Đế vị cho Lưu Ly Tiên Đế.
Sở dĩ muốn thoái vị là vì một đỉnh phong đại năng từng nói qua, cửu đại Tiên Đế không được tự tiện tham ngộ Đạo Hóa Kinh, nếu không sẽ ra tay mạt sát.
Vị Phá Cổ Tiên Đế này không biết nhận được tin tức từ đâu mà biết Đạo Hóa Kinh chính là tuyệt thế tâm pháp, nếu như có thể lĩnh ngộ thì sẽ có thể bước vào cảnh giới phía trên Tiên Đế.
Càng sâu chi.
Tu luyện hai đoạn khẩu quyết, có thể khởi tử hồi sinh!
Phá Cổ Tiên Đế nhường ngôi tin thật, lấy vô thượng thần thông mở ra tàn quyển, không nhìn trình tự khẩu quyết mà gượng ép tu luyện, kết quả rơi vào kết cục vẫn lạc.
Dù sao cũng là đệ nhất Tiên Đế, dựa vào thực lực tự thân, không có bạo thể mà chết, thậm chí áp chế một đoạn thời gian, mà trước khi tử vong bố trí tốt hết thảy, phong ấn linh hồn bên trong thân thể, hi vọng đợi đến lúc võ giả mang theo Đạo Hóa Kinh đến đây.
– Ngươi có phải bị ngốc hay không.
Vân Phi Dương im lặng nói:
– Không biết nhận được tin tức ngầm từ miệng người nào, ngươi thật dám nếm thử.
Phá Cổ Tiên Đế gian nan đứng dậy ngồi xếp bằng xuống, chịu đựng thống khổ truyền đến từ sâu trong linh hồn, nói:
– Người tu võ, nên có can đảm nếm thử, nếu không, sẽ vĩnh viễn đình trệ tại Tiên Đế…
Lúc còn sống, hắn đã sống thật lâu, cảnh giới thủy chung dừng bước tại tầng thứ Tiên Đế, bởi vì quá khát vọng đột phá, cho nên mới nhường vị, mới đi đường hiểm.
Ngốc sao?
Đây cũng không ngốc.
Bởi vì phàm là một cường giả khát vọng truy cầu cảnh giới cao hơn, dù biết được tin tức không đáng tin cậy cũng sẽ lớn mật nếm thử.
Dù đổi lại Vân Phi Dương, có một ngày đạt đến tầng thứ cấp Tiên Đế, muốn đột phá cực hạn, lại lên một tầng nữa, có lẽ sẽ làm ra loại chuyện này.
Đương nhiên.
Hiện tại hắn sẽ không đi làm.
Dù sao, cảnh giới mới có Tiên Nhân trung kỳ, còn có hậu kỳ, đại viên mãn, tiểu vị Tiên Vương, đại vị Tiên Vương cần hắn đột phá.
Thành tựu Tiên Đế, truy cầu cảnh giới tầng thứ càng cao, đối với hắn hiện tại mà nói, không thể nghi ngờ là vô cùng xa xôi.Chương: Các Ngươi Biết Quá Nhiều
Phá Cổ Tiên Đế không thể nghi ngờ là bi kịch.
Nhưng võ giả bi kịch dạng này còn có rất nhiều, bọn họ trước khi bước vào cảnh giới võ đạo cao hơn, trên đường đã hóa thành hài cốt.
“Ai.”
Vân Phi Dương thở dài một hơi.
Đường đường đệ nhất Tiên Đế, vì truy cầu tầng thứ càng cao, cuối cùng rơi vào kết cục vẫn lạc, cái này là bực nào thê thảm, hạng gì buồn bực.
Phá Cổ Tiên Đế nói:
– Tiếc nuối nhất cả đời này của Bản Đế chính là không thể đột phá đến tầng thứ cao hơn Tiên Đế.
Trí nhớ bị lục lọi bá đạo để âm thanh cực độ suy yếu, trong lời nói cũng có đắng chát cùng cô đơn.
– Người sống một đời, khó tránh khỏi sẽ có tiếc nuối.
Vân Phi Dương nói.
– Đúng vậy.
Phá Cổ Tiên Đế nhẹ nhàng gục đầu xuống, nỉ non.
– Bản Đế lúc còn sống khinh thường nội vực, vốn nên thỏa mãn, hết lần này tới lần khác vì truy cầu cảnh giới võ đạo cao hơn đi đến con đường không có đường về.
Âm thanh ngày càng yếu, có thể thấy được linh hồn tồn tại trong nhục thể đã tùy thời có khả năng dập tắt.
Thực ra, lần này mở trận pháp đã đại biểu cho việc, linh hồn bị phong tồn mấy vạn năm đã tiến vào thởi điểm đếm ngược về với cái chết.
Điều duy nhất hắn trông cậy vào là tu luyện Đạo Hóa Kinh tàn quyển, hi vọng có thể khởi tử hồi sinh.
“Hưu!”
Đột nhiên, lưu quang lóe lên.
Phá Cổ Tiên Đế xuất hiện bên trong tạo hóa giới chỉ.
“Hưu!”
Tàn quyển xuất hiện, rơi trước mặt hắn.
Vân Phi Dương lên tiếng.
– Đây là một đoạn khẩu quyết của Đạo Hóa Kinh, ngươi có thể tu luyện thử.
Phá Cổ Tiên Đế chấn động tâm thần, ánh mắt nguyên bản ảm đạm nhất thời khôi phục tia lộng lẫy, run rẩy cầm tàn quyển, bắt đầu xem xét.
Vân Phi Dương lần nữa về đến ngoại giới, quét qua mọi người, cũng đặt ánh mắt trên người Thượng Quan Vũ nói:
– Các ngươi biết quá nhiều.
Đúng thế.
Bọn họ biết quá nhiều.
Một điểm trọng yếu nhất là người trẻ tuổi trước mắt vậy mà tu luyện Đạo Hóa Kinh trong Tiên Vương tàn quyển!
Nói thật.
Gia tộc dòng chính ở hiện trường thật không muốn biết chuyện này.
Bởi vì trong lòng bọn họ rõ ràng, nếu như đối phương muốn ẩn tàng bí mật thì nhất định sẽ giết mình!
Thượng Quan Vũ lên tiếng.
– Ta sẽ không nói chuyện này ra, ngươi tin không?
– Tin.
Vân Phi Dương đáp.
– Nhưng.
Hắn nhìn về phía đám người khác.
– Ta không tin những người này.
– Bằng hữu, xin yên tâm, Lý Thiếu Vân ta tuyệt sẽ không nói chuyện phát sinh nơi này ra ngoài!
– Ta cũng vậy!
Dòng chính các đại gia tộc vì mạng sống, nhao nhao bảo đảm.
Đáng tiếc.
Vân Phi Dương chỉ tin tưởng Thượng Quan Vũ, nhưng tuyệt không tin bọn họ, cho nên khóe miệng hiện ra tà tiếu, nói:
– Chỉ có người chết mới sẽ không nói ra.
“Vù vù!”
Đang khi nói chuyện, khủng bố linh hồn lực gào thét đến.
Mọi người cảm nhận được cỗ khí tức đáng sợ kia, từng người mặt xám như tro.
Tên này liền ngay cả Tiên Đế cũng có thể thu, còn tra tấn thống khổ không thôi, mình một khi bị công kích khẳng định chắc chắn phải chết!
“Hưu!”
“Hưu!”
Linh hồn lực phân hóa ra, trong nháy mắt dung nhập thức hải mấy chục người còn lại.
“A!”
Tiếng kêu thống khổ thảm thiết vang lên.
Qua một lát.
Mấy chục dòng chính gia tộc tập thể lật mí mắt, trong miệng sùi bọt mép, tựa như tiếp nhận tra tấn địa ngục.
Thượng Quan Vũ cũng không bị linh hồn công kích, nói:
– Ngươi không giết bọn hắn?
Vân Phi Dương nói:
– Ta chỉ xóa đi trí nhớ không nên tồn tại trong thức hải bọn họ từ khi tiến vào phế tích đến giờ.
Tâm thần Thượng Quan Vũ rung động.
Có thể cưỡng ép xóa đi một đoạn trí nhớ ngắn của bọn hắn, linh hồn lực cần cường đại như thế nào đây chứ!
“Hưu!”
Đúng lúc này, một cỗ linh hồn lực mạnh mẽ bay đến, treo phía trên Thượng Quan Vũ.
Vân Phi Dương cười nói:
– Tuy ta tin tưởng ngươi, nhưng vì lý do an toàn, vẫn nên xóa đi trí nhớ không nên tồn tại trong thức hải của ngươi.
– Đa tạ.
Thượng Quan Vũ nói.
Hai chữ này là lời thật lòng.
Bởi vì đổi lại võ giả khác, không muốn người ta biết bí mật của mình, đã sớm giết người diệt khẩu.
“Hưu!”
Cường đại linh hồn lực bay xuống, trong nháy mắt dung nhập vào thức hải Thượng Quan Vũ, mà hắn mặc dù tiếp nhận thống khổ khi trí nhớ bị xóa, sắc mặt đã hoàn toàn méo mó nhưng lại không phát ra tiếng kêu thảm thiết.
– Có thể chịu được loại thống khổ này, người này tương lai tất thành đại khí.
Vân Phi Dương thầm khen.
Bên ngoài phế tích.
Vô số cường giả đang nóng lòng chờ đợi.
“Bành!”
Đột nhiên, trận pháp bố trí xung quanh phế tích vỡ nát.
“Ầm ầm!”
Ngay sau đó, cổ lão phế tích cũng ầm vang sụp đỗ trước mặt mọi người.
Biến cố liên tiếp khiến cho rất nhiều võ giả nhất thời ngây người.
“Xoát! Xoát!”
Mấy đại vị Tiên Vương ở hiện trường phản ứng thần tốc, lúc này bay về phía phế tích sụp đổ.Cao tầng các đại gia tộc cũng xông lên, mà khi bọn hắn quét bay từng khối thạch đầu vỡ vụn ra liền phát hiện nhóm dòng chính gia tộc đang hôn mê.
– Chuyện gì xảy ra?
Bên trong phế tích trừ vùi lấp mấy chục gia tộc dòng chính lại không còn ai, điều này khiến rất nhiều võ giả tức giận không hiểu ra sao.
Để bọn hắn càng sụp đổ là.
Sau khi bọn người Thượng Quan Vũ tỉnh dậy, quên hết thảy từ khi tiến vào phế tích, giống như trí nhớ bị người cưỡng ép xóa mất.
Chuyện này trong mấy ngày ngắn ngủi truyền khắp Đông Vực, trở thành đề tài võ giả tranh nhau nghị luận.
Bên trong phế tích đến cùng có cái gì?
Hơn ba trăm gia tộc dòng chính chỉ còn sống mấy chục người?
Bọn họ trải qua cái gì mà mức trí nhớ bị xóa?
Hết thảy mọi chuyện.
Đều sẽ thành câu đố vĩnh viễn không thể giải đáp.
Tạo hóa giới chỉ.
Phá Cổ Tiên Đế ngồi xếp bằng, đang tham ngộ khẩu quyết đoạn thứ nhất Đạo Hóa Kinh, lấy tư chất hắn cộng thêm thời gian gia tốc phụ trợ, tự nhiên đã tu luyện có thành tựu.
Vân Phi Dương yên tĩnh đứng bên cạnh quan sát.
Hắn lấy tàn quyển ra là muốn chứng thực một chút, tu luyện hai đoạn khẩu quyết Đạo Hóa Kinh có thể khởi tử hồi sinh hay không.
Đáng tiếc.
Sự thực rất tàn khốc.
Khi Phá Cổ Tiên Đế hòa hai đoạn khẩu quyết làm một thể, nhẹnhàng mở mắt, gần như si ngốc nói:
– Giả giả…
Sau khi dung hợp khẩu quyết, hắn không có mảy may biến hóa, linh hồn vẫn đang trôi qua từng chút, hiển nhiên cũng không có công hiệu khởi tử hồi sinh.
“Ha ha ha.”
Phá Cổ Tiên Đế cười thảm.
Lúc còn sống lấy thân thử hiểm, cho đến sau khi chết mấy vạn năm hôm nay mới biết, nguyên lai hết thảy đều là giả.
– Thật đáng thương.
Vân Phi Dương âm thầm lắc đầu.
– Tiểu tử.
Phá Cổ Tiên Đế thu hồi tiếng cười, nói:
– Bản Đế chết cũng nhắm mắt.
Linh hồn phong tồn trong nhục thể vì chờ võ giả tu luyện Đạo Hóa Kinh tiến vào, sau đó phục sinh, nhưng kết quả đều là giả để hắn không có bất cứ hy vọng nào.
– Thực ra…
Vân Phi Dương nghĩ một lát, nói:
– Ngươi còn cơ hội sống sót.
Phá Cổ Tiên Đế nói:
– Bản Đế đã vẫn lạc mấy vạn năm, linh hồn và trí nhớ bị hấp thu, bây giờ đã rất suy yếu, sao có thể sống sót.
Trong vực nội, phương pháp khởi tử hồi sinh có rất nhiều.
Tỉ như tu luyện một loại vũ kỹ nào đó cùng loại với Phượng Hoàng niết bàn, hoặc dựa vào siêu cường đan dược hoặc thiên tài địa bảo.
Tất cả phương pháp đều có một điểm giống nhau, chính là người vừa mới chết, hoặc sắp phải chết.
Phá Cổ Tiên Đế đã chết rất lâu, dù vũ kỹ hay đan dược trên cơ bản đều không có khả năng phục sinh.
– Nghe nói qua Sinh Mệnh Quả chưa?
Vân Phi Dương cười hỏi.
Phá Cổ Tiên Đế đột nhiên ngốc trệ, tiếp theo khó tin nói:
– Ngươi có Sinh Mệnh Quả?