Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1707
Chương: Tiểu Bất Điểm
Chân Vũ Thần Vực ẩn chứa vô cùng vô tận Đạo Ý, cái “Đạo” này phong phú toàn diện, có thể nói võ đạo, kiếm đạo, cũng có thể nói Thiên Đạo chí cao.
Võ giả muốn không ngừng đột phá đạt đến tầng thứ cảnh giới càng cao, nhất định phải không ngừng thu hoạch Đạo Ý.
Đạo ý đạt đến cực hạn sẽ mở ra không gian Đạo Ý, cùng lúc đó hình thành Đạo Thai, Đạo Thai cùng loại với phôi thai, có thể uẩn dục ra sinh mệnh, cho nên được thế nhân xưng là Đạo Anh.
Dưới tình huống bình thường.
Võ giả đạt đến Tiên Nhân đại viên mãn mở ra không gian Đạo Ý, đột phá tiểu vị Tiên Vương sẽ hình thành Đạo Thai, cho đến khi bước vào đại vị Tiên Vương mới sinh ra Đạo Anh.
Chỉ có Vân Phi Dương Tiên Nhân trung kỳ, không chỉ có sớm mở ra không gian Đạo Ý, ngưng tụ Đạo Thai, càng vào hôm nay hình thành Đạo Anh.
Nói thật.
Nếu để cho võ giả nội vực biết, nhất định sẽ như hòn đá ném vỡ bầu trời.
“Ha ha ha!”
Cảm thụ được Đạo Ý cường đại hơn lúc trước mấy chục lần, Vân Phi Dương phát ra cuồng tiếu gần như điên tiếng.
Đạo Anh sinh ra để lý giải của hắn đối với Đạo Ý bay vọt về chất, chỗ tốt nhất chính là tại tốc độ hấp thu thiên địa thuộc tính càng nhanh!
Thậm chí về sau, sau khi đột phá hậu kỳ, đại viên mãn, không có bất kỳ bình cảnh gì.
Nói đơn giản, Vân Phi Dương lý giải đối với Đạo Ý đã cao hơn nhiều cảnh giới quá nhiều, chỉ cần đạt đến điều kiện đột phá thì có thể tự nhiên đột phá.
Đổi lại võ giả khác, không chỉ cần đại lượng thời gian, còn phải liều mạng cảm ngộ Đạo Ý.
Chỗ tốt còn không chỉ chừng này.
Ngưng tụ thành Đạo Anh có thể tự hành giúp hắn hấp thu Đạo Ý trong không gian, tiến hành cảm ngộ và thối luyện.
Đây cũng ngang với quản gia.
Vân Phi Dương muốn để Đạo ý trở nên càng mạnh, chỉ cần phụ trách hấp thu chuyển Đạo ý vào trong không gian Đạo Ý là được.
Hắn tại Tiên Nhân trung kỳ sớm hưởng được đãi ngộ chỉ có cường giả cấp đại vị Tiên Vương mới có thể nắm giữ, tuyệt đối có thể tiện sát chết vô số người.
– Tên này…
Tâm thần Phi Uyển Như rung động.
Nàng một mực đang ngưng luyện Tiên thạch, Đạo Ý có trình độ đề bạt rất lớn, nhưng khi cảm nhận được Đạo Ý quanh thân Vân Phi Dương phát ra lại cũng chỉ có thể dùng từ khủng bố để hình dung!
– Danh tự Đạo Anh có chút khó nghe.
Vân Phi Dương thu hồi Đạo Ý, nâng cằm lên nói:
– Xem ra, ta phải lần nữa đặt tên cho ngươi.
– Tốt, tốt!
Đạo Anh vui vẻ.
Vân Phi Dương hơi chút suy nghĩ, nói:
– Ngươi bây giờ rất nhỏ, không bằng gọi Tiểu Bất Điểm đi.
Đạo Anh nói:
– Chủ nhân, tuy ta hiện tại nhỏ nhưng có thể trưởng thành.
– Cứ quyết định như vậy.
Vân Phi Dương vỗ tay một cái, nói:
– Từ hôm nay trở đi, ngươi gọi Tiểu Bất Điểm.
” “
Đạo Anh triệt để im lặng.
Không có cách, ai bảo Vân Phi Dương là chủ nhân của nó.
Cho nên Đạo Anh dù không thoải mái cũng chỉ có thể tiếp nhận cái tên Tiểu Bất Điểm này, cũng một mực sử dụng cực kỳ lâu sau này.
– Tiểu tử.
Đột nhiên, thanh âm Phá Cổ Tiên Đế truyền tới từ bên ngoài.
– Đã qua hai ngày, ngươi còn không có nghiệm ra thật giả?
Hấp thu Đạo Ý hao phí gần một năm, ngoại giới mới đi qua hơn một ngày.
– Nhanh, nhanh thôi.
Vân Phi Dương qua loa đáp.
Hắn không định rời đi, mà lật ra xem Đạo Hóa Kinh tàn quyển.
Trang cuối cùng viết: Đây là Đạo Hóa Kinh tàn quyển thứ 5, chỉ có lĩnh ngộ Đạo Hóa Kinh tàn quyển thứ 4 mới có thể tu luyện, nếu không cưỡng ép cảm ngộ, kết cục chính là bạo thể mà chết.
– Nguyên lai đây là thứ năm tàn quyển.
Vân Phi Dương lắc đầu, lúc này khép tàn quyển lại.
Trước mắt hắn, hết thảy tu luyện ba đoạn khẩu quyết Đạo Hóa Kinh, trừ bắt nguồn từ khẩu quyết Tứ Môn Kinh không biết là thứ mấy ra, hai đoạn còn lại theo thứ tự là đoạn thứ nhất và đoạn thứ hai.
Tàn khuyết khẩu quyết đoạn thứ năm, cần muốn lĩnh ngộ đoạn thứ tư mới có thể tu luyện, cho nên Vân Phi Dương không dám tùy tiện nếm thử, tránh bạo thể mà chết.
– Không đúng.
– Nếu cái này là đoạn khẩu quyết thứ tư, Phá Cổ Tiên Đế tu luyện thế nào?
– Chẳng lẽ đã tu luyện bốn đoạn khẩu quyết trước?
– Không có khả năng.
Vân Phi Dương lắc đầu.
ể ấ ố ề ổ ế ể ề- Tàn quyển thứ nhất và khối thứ hai đều ở địa phương khác, làm sao Phá Cổ Tiên Đế có thể tu luyện nhiều như vậy.
“Hô!”
Hắn phun một ngụm trọc khí, để tư duy bảo trì tuyệt đối tỉnh táo, nói:
– Xem ra, Đạo Hóa Kinh nhất định còn cất giấu bí mật không muốn người biết.
“Bành!”
Bên trong Huyết Ma Hoàn Hồn Trận lần nữa truyền đến tiếng nổ mạnh.
Hai gia tộc dòng chính Đế Thành thịt nát xương tan, máu tươi đầy đất hóa thành sinh cơ dung nhập vào bên trong cơ thểPhá Cổ Tiên Đế.
Rất hiển nhiên, trong khoảng thời gian Vân Phi Dương tiến vào tạo hóa giới chỉ, nhóm tuổi trẻ tuấn kiệt bị trói buộc vẫn khó mà tránh khỏi kết cục vẫn lạc.
Được máu tươi uẩn dưỡng, Phá Cổ Tiên Đế sắc mặt nguyên bản tái nhợt đã có không ít huyết sắc, thân thể nhìn qua cứng rắn không ít.
Nhưng.
Huyết dịch võ giả trẻ tuổi chỉ có thể giúp hắn khôi phục chút ít sinh cơ, sau cùng có thể phục sinh hay không thì vẫn phải nhìn Đạo Hóa Kinh.
Cho nên Vân Phi Dương tiến vào tạo hóa giới chỉ chậm chạp không ra, để Phá Cổ Tiên Đế chờ không kiên nhẫn.
Không kiên nhẫn cũng phải chịu.
Dù sao, thực lực bây giờ không còn sót lại chút gì, linh hồn chỉ có thể bám vào thân thể.
“Hưu!”
Đột nhiên, hạt cát nắm trong tay lấp lóe ánh sáng nhạt, Vân Phi Dương xuất hiện lần nữa tại vị trí biến mất lúc trước.
– Tiểu tử.
Phá Cổ Tiên Đế trầm giọng nói:
– Nghiệm chứng ra thật giả?
Vân Phi Dương đáp.
– Là thật.
Phá Cổ Tiên Đế nói:
– Nếu là thật, vậy nói khẩu quyết ngươi biết cho Bản Đế đi.
– Khẩu quyết có thể cho ngươi.
Vân Phi Dương nói:
– Nhưng ta có một chút không hiểu, ngươi làm thế nào không nhìn Đạo Ý mà cưỡng ép mở ra tàn quyển?
“Hừ.”
Phá Cổ Tiên Đế khinh thường đáp.
– Đạo Ý của hậu sinh Thông Thiên Tiên Vương này ngưng tụ, Bản Đế muốn phá vỡ, tự nhiên dễ như trở bàn tay.
– Thì ra là thế.
Vân Phi Dương xem nhẹ một vấn đề.
Thông Thiên Tiên Vương chung quy chỉ là Tiên Vương, PháCổ Tiên Đế thì là Tiên Đế hàng thật giá thật.
– Còn có một điều, ta không hiểu.
Vân Phi Dương hỏi lần nữa.
– Đạo Hóa Kinh tàn quyển cần tu luyện dựa theo trình tự, ngươi làm thế nào tu luyện đoạn khẩu quyết thứ năm?
Phá Cổ Tiên Đế không nhịn được nói:
– Tiểu tử, vấn đề của ngươi hơi nhiều!
– Ngươi có thể không nói.
Vân Phi Dương nói.
– Ta cũng có thể không nói khẩu quyết cho ngươi nghe.
Gia tộc dòng chính còn may mắn còn sống sót nghe vậy, nhất thời co giật khóe miệng.
Đại ca, hiện tại đang ở tình cảnh bản thân không khống chế được sinh tử của mình, ngươi còn dám uy hϊế͙p͙ Tiên Đế, thật không sợ chết?
Ai cũng sợ chết.
Vân Phi Dương cũng không ngoại lệ.
Nhưng hắn biết, Phá Cổ Tiên Đế sẽ không giết mình, nếu không thì cũng không chờ tới bây giờ.
Nhưng.
Vân Phi Dương đoán sai.
“Xoát!”
Phá Cổ Tiên Đế đột nhiên đứng lên, đi từng bước một tới, ánh mắt âm sâm nói:
– Tiểu tử, ngươi có thể không nói, Bản Đế cũng có biện pháp biết được.
Vân Phi Dương quá sợ hãi, nói:
– Ngươi…ngươi có thể di động?
“Ha ha ha.”
Phá Cổ Tiên Đế cười to.
– Huyết dịch của nhiều người trẻ tuổi cung cấp sinh cơ cho Bản Đế như thế, tự nhiên có thể hành tẩu như thường.
– Ngươi…ngươi đừng tới đây!
Vân Phi Dương hoảng sợ nói.
Nhưng hắn càng biểu hiện sợ hãi, nụ cười trên mặt Phá Cổ Tiên Đế càng mãnh liệt.
– Tiểu tử.
– Lúc Bản Đế còn sống ngang dọc nội vực, có thấy người dám uy hϊế͙p͙ ta chứ.
– Mà ngươi chính là người thứ nhất.
Phá Cổ Tiên Đế đứng trước mặt Vân Phi Dương, âm u nói:
– Tiếp đó, Bản Đế sẽ để cho ngươi thể nghiệm một phen thống khổ khi linh hồn bị mọi loại tra tấn.