Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1702
Chương: Bên Trong Tàn Tích
Mấy vạn năm trước, Đông Vực từng phát sinh qua một sự kiện có thể nói chấn động thiên địa. Một vị Tiên Đế đột nhiên nhường ngôi, truyền lại cho vị Lưu Ly Tiên Đế hiện tại.
Võ giả nội vực cũng không biết tên của vị Tiên Đế đó, chỉ biết khi hắn còn đang tại vị thì được người đời gọi là “Phá Cổ Tiên Đế”.
Năm Tiên Vương từ Đế Thành đuổi tới phế tích đều có thọ nguyên hơn trăm ngàn năm, tất nhiên là tồn tại từ khi Tiên Đế đời trước còn cầm quyền.
Cho nên khi âm thanh kia truyền ra, đầu tiên nghĩ đến Phá Cổ Tiên Đế, trong nội tâm càng nhấc lên sóng to gió lớn!
Sau khi Phá Cổ Tiên Đế nhường vị thì chưa bao giờ xuất hiện nữa.
Không một ai biết hắn đã chết hay còn sống! Tại sao đột nhiên lại có âm thanh hắn vang lên ở đây?
Chẳng lẽ, lưu quang trận pháp bên trong phế tích do Phá Cổ Tiên Đế sáng tạo?
Rất nhiều Tiên Vương suy nghĩ lung tung, nội tâm càng lúc càng dao động mãnh liệt hơn.
Nếu như phế tích này thật sự do Phá Cổ Tiên Đế lưu lại, có nghĩa chí bảo sắp xuất thế sợ rằng cũng sẽ có cấp bậc Tiên Đế!
Chí bảo ở Chân Vũ Thần Vực không được phân chia theo cấp bậc kỹ càng, phần lớn đều sử dụng cấp bậc tu luyện để đặt cho nó.
Từ đó suy ra, chí bảo cấp Tiên Đế có thể so với tu luyện giả cấp Tiên Đế. Mà đây là bảo vật có thể nói trân quý nhất, kinh khủng nhất đương thời.
Năm tên đại vị Tiên Vương đang rất kích động.
Nhưng cũng rất sụp đổ, bởi vì Phá Cổ Tiên Đế đã nói rõ ràng, chỉ có võ giả dưới một ngàn năm tuổi mới có thể tiến vào kết giới.
Bọn họ làm gì có ai dưới một vạn năm, khẳng định không thể đi vào.
Năm vị Tiên Vương chỉ có thể ngây ngốc đứng tại chỗ, thậm chí không ai dám xông lên, bởi vì bọn họ biết, kết giới do Tiên Đế đặt ra khủng bố như thế nào!
Nếu như mà bọn họ không nhìn quy định một đường lao lên thì kết quả chỉ có một, vẫn lạc tại chỗ.
Tuy chí bảo khiến cho người ta động tâm, nhưng nếu như biết rõ sẽ chết mà vẫn như thiêu thân lao vào lửa, không ai muốn thế cả.
– Xoát!
– Xoát!
Không bao lâu, càng lúc càng có nhiều cường giả chạy tới.
Khi bọn hắn nghe được âm thanh của Phá Cổ Tiên Đế thì nhao nhao dừng lại, không ai dám tiến lên thêm.
Lúc này, cường giả đại gia tộc từ Đế Thành chạy tới thì cười rộ lên.
Tuy bọn họ đã hơn một ngàn năm thọ nguyên, rất khó tiến vào kết giới nhưng gia tộc có rất nhiều hậu bối trẻ tuổi, chắc có cơ hội tiến vào.
Tất cả các gia tộc đều dựa vào thuật truyền âm của tộc mình để thông báo cho dòng chính đến. Chỉ trong nửa ngày, rất nhiều nam nhân tuấn kiệt chạy tới.
Bên trong cũng có người quen của Vân Phi Dương.
Ví dụ như Mặc Thanh Ngọc gặp ở đại hội đấu võ, Tông Vĩ Luân, thậm chí Thượng Quan Vũ mà hắn đã từng giao thủ ở trận chung kết.
Đương nhiên, còn có rất nhiều người mà Vân Phi Dương chưa thấy qua, nhưng khí tức võ đạo họ toát ra đều đạt đến cấp bậc Tiên Nhân đại viên mãn, thậm chí bên trong cũng có mấy người không kém gì Thượng Quan Vũ.
Một ngày ngắn ngủi, bên ngoài phế tích hoang vu tụ tập rất nhiều tuổi trẻ tuấn kiệt xuất sắc nhất Lưu Ly Đế Thành, nhân số đã đạt đến hơn ba trăm.
– Hưu!
Không bao lâu, ánh sáng trọc trời tản đi, kết giới ánh sáng hơi hơi rung động, chợt khôi phục.
– Vũ nhi, đi thôi.
Gia chủ Thượng Quan gia nói.
– Vâng.
Thượng Quan Vũ thi triển thân pháp bay qua quanh hồ nước, đứng trước kết giới.
Sau khi thừa nhận thất bại lần trước, hắn một mực bế quan tu luyện. Bây giờ, xuất hiện lần nữa, Đạo Ý hắn phát ra rõ ràng càng mạnh hơn trước kia nhiều.
– Hoo!
Thượng Quan Vũ hít sâu một hơi, sau đó cất bước đi vào, rất nhẹ nhõm mà tiến vào trong, sau đó không chút do dự, dùng tốc độ cực nhanh chạy về hướng phế tích.
– Xoát!
– Xoát!
Sau khi hắn tiến vào thành công, tuổi trẻ tuấn kiệt của Quân gia cũng nhao nhao rơi xuống, không có chút trở ngại nào mà tiến vào bên trong.
– A!
Đột nhiên, có tiếng kêu thảm thiết truyền đến.
Một võ giả có tuổi hơn một ngàn mới vừa tiến vào, toàn thân nhanh chóng thối rữa, cuối cùng hóa thành một vũng máu!
– Người có thọ nguyên hơn một ngàn mà cố gắng lao vào, tất phải chết.
Âm thanh của Phá Cổ Tiên Đế lần nữa vang lên, bộc phát ra vẻ uy nghiêm vô tận.
Trong lòng mọi người phát lạnh.
Đám tán tu có thực lực mạnh mẽ, thọ nguyên vượt qua vạn năm trở lên lập tức bỏ đi suy nghĩ liều mạng xông vào.
– Xoát!
– Xoát!
Mấy trăm tuổi trẻ tuấn kiệt có thọ nguyên chưa đến một ngàn thuận lợi tiến vào bên trong, cũng chạy nhanh về phía phế tích.
– Xoát!
Thượng Quan Vũ tiến đến đầu tiên, cho nên cũng là người đầu đi vào trước cửa cổ điện.
– Vù vù!
Người chưa đi vào, bên trong lại có cuồng phong bay tới mang theo khí tức hoang vu.
Sắc mặt Thượng Quan Vũ biến hóa, vội vàng giảm chậm tốc độ, tu vi bạo phát, cẩn thận từng li từng tí tiến vào.
Sau đó, đám tuổi trẻ tuấn kiệt chạy đến sau cũng đều giảm chậm tốc độ, dù sao thì ai cũng không biết bên trong phế tích có nguy hiểm gì không, cho nên cẩn thận vẫn hơn.
Hơn ba trăm dòng chính gia tộc lần lượt tiến vào. Các cường giả các gia tộc ở bên ngoài thì cầu nguyện, cầu nguyện cho người của gia tộc mình có thể bình an, có thể lấy được chí bảo của Phá Cổ Tiên Đế lưu lại.
– Ai.
Rất nhiều tán tu than thở.
Truyền thuyết của hàng chục ngàn năm trước cuối cùng xuất hiện, nhưng vì họ đã phá vỡ các quy tắc do Phá Cổ Tiên Đế đặt ra, cũng có nghĩa họ tự ngăn cách mình ngoài cửa, quả thật vô cùng khó chịu.
– Đáp, đáp.
Xung quanh đen như mực, Vân Phi Dương cẩn thận di chuyển từng li từng tí, bên người ngẫu nhiên truyền đến tiếng nước chảy.
Các võ giả bên ngoài đều cho rằng dòng chính Thượng Quan gia là người đầu tiên tiến vào phế tích, nhưng hắn mới là kẻ đầu tiên tiến vào.
Lúc đó, Vân Phi Dương nhìn thấy ánh sáng trùng thiên thì ý thức được nó sẽ hấp dẫn rất nhiều cường giả chạy đến, cho nên lao vào đầu tiên.
Bên trong phế tích là một màu đen kịt.
Mặc dù hắn có thể thấy mọi vật trong bóng đêm nhưng vẫn phải cẩn thận bước từng bước một, từng li từng tí.
– Vù vù ——
Gió lạnh thì thổi qua mang theo khí tức hoang vu.
– Hửm?
Đi một lát, Vân Phi Dương phát hiện phía trước có một bia đá dựng thẳng, phía trên khắc rất nhiều chữ.
Kiểu chữ rất cổ quái, hắn xem không hiểu nhưng cũng biết phẩm chất bia đá không đơn giản, tâm niệm khẽ động, thu vào tạo vào hóa giới chỉ.
– Ầm ầm!
Nhưng khi bia đá vừa mới biến mất, mặt đất nhất thời run rẩy, lớp đá dưới chân đột nhiên vỡ vụn.
– Xoát ——
Vân Phi Dương phản ứng cực nhanh, trong nháy mắt khi lớp đá vừa vỡ vụn đã lập tức thi triển Thiên Túng Bộ bay ra.
– Đạp.
Sau khi ổn định được thân thể, quay lại nhìn về phía chỗ lớp đá bị vỡ thì thấy một thông đạo sâu không thấy đáy.
– Nguy hiểm thật.
Vân Phi Dương vỗ ngực.
Trời mới biết, phía dưới hắc động có các loại cơ quan bẫy rập gì.
– Tiểu xà trùng.
Vân Phi Dương hỏi.
– Có cảm nhận được khí tức Tiên Vương tàn quyển không?
– Hưu…
Thông Thiên Xà nhảy xuống từ người hắn.
– Đi theo ta.
Nhúc nhích người đi về phía trước.
ầ ố ẩVân Phi Dương đi theo, nhưng từ đầu tới cuối vẫn duy trì cảnh giác phòng ngừa có bẩy rập.
Không biết đi bao nhiêu xa.
Một người một rắn đi vào trong một tòa đại điện rộng lớn, ánh sáng mặt trời thông qua cửa sổ kiến trúc chiếu vào bên trong.
Vân Phi Dương ngừng chân, ngắm nhìn bốn phía.
Hắn phát hiện có ít nhất mười mấy cổng đá nhỏ ở bốn hướng của đại điện và rất nhiều hoa văn kỳ lạ được khắc trên tường.
Thông Thiên Xà tiếp tục di chuyển, đứng trước một cửa đá nằm ở phía Đông đại điện, nói:
– Khí tức truyền tới từ nơi này.
Vân Phi Dương đi tới, phát hiện trong cửa đá là một bậc thang vô tận đi xuống dưới.
Sau khi do dự, hắn vẫn quyết định đi xuống.
Không bao lâu sau, mấy người Thượng Quan Vũ cũng lần lượt chạy đến. Bởi vì không có Thông Thiên Xà chỉ dẫn, mọi người chỉ có thể dựa vào cảm giác, mỗi người lựa chọn một cửa đá mà đj.
Sau khi hơn ba trăm tuổi trẻ tuấn kiệt tiến vào, mười cửa đá lập tức bị đá lớn phong tỏa. Những hoa văn trên vách tường không ngừng lóe sáng, trên mặt đất xuất hiện hai đạo lưu quang.
Hai đạo lưu quang có hình dạng như rắn không ngừng du tẩu, dần dần phác hoạ ra một đồ án hình tròn vô cùng phức tạp phảng phất như đang bày một loại trận pháp cổ nào đó.