Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1685
Chương: Trấn Hồn Chỉ
Thượng Quan Vũ tiến vào trạng thái đốn ngộ trong chiến đấu, lý giải càng sâu đối với võ đạo, vô cùng cần bế quan lĩnh hội, cho nên nhanh cóng nhảy xuống chiến đài nhận thua, rồi vội vã rời đi.
Như thế, trận chung kết kết thúc.
Vân Phi Dương trải qua đại hỗn chiến và mấy trận cá nhân chiến, thành công thu được hạng 1 đại hội đấu võ do Vương Thành tổ chức.
Kết cục này để rất nhiều người quan chiến không hiểu, không hiểu tại sao Thượng Quan Vũ đột nhiên rời đi, chắp tay nhường chức vô địch cho đối phương?
“Oanh!”
Thiên không võ đài chầm chậm hạ xuống rồi hòa với võ đài mặt đất làm một thể, chợt nghe được thanh âm:
– Chúc mừng Chân Đức Suất, thu được hạng 1, mời ngày hôm sau tiến về phủ thành chủ, nhận lấy khen thưởng vô địch.
Vân Phi Dương đứng dậy rời đi.
Rất nhiều võ giả sùng bái nhìn bóng lưng hắn dần biến mất.
Không hề nghi ngờ, đoạn thời gian tiếp theo, đề tài nội thành nhiệt nghị tất nhiên là Chân Đức Suất.
Vân Phi Dương về đến khách sạn, đưa thân vào tạo hóa giới chỉ.
Dù tiến vào trạng thái chiến ngộ để hắn đột phá đến Tiên Nhân trung kỳ nhưng cũng cần thời gian để lĩnh hội võ đạo áo nghĩa càng sâu.
Bên trong tạo hóa giới chỉ, Phi Uyển Như vẫn đang ngưng luyện Tiên thạch, nhờ thời gian gia tốc, tốc độ và kỹ thuật ngưng luyện Tiên thạch đều có đề bạt cực nhanh.
Vân Phi Dương không có quấy rầy nàng, xếp bằng ở nơi xa, bắt đầu lĩnh hội áo nghĩa võ đạo thu hoạch bên trong chiến ngộ.
Thời gian vội vàng trôi qua.
Nửa năm sau.
Vân Phi Dương mở mắt, hai đạo tinh quang lóe lên một cái rồi biến mất.
Hắn đã lĩnh hội toàn bộ thu hoạch võ đạo áo nghĩa bên trong chiến ngộ, võ đạo cảnh giới đã tiến vào vững chắc kỳ.
“Hô!”
Vân Phi Dương phun ra một ngụm trọc khí, khóe miệng hiện ra mỉm cười.
Tuy cảnh giới chỉ đề thăng một tiểu giai vị nhưng hắn có thể rõ ràng cảm nhận được, thực lực mình mạnh hơn trước kia rất nhiều.Thực ra, Vân Phi Dương cũng không hài lòng loại đề bạt này, bởi vì hắn biết, nếu như bất dùng Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm, vẫn rất khó chống lại Thượng Quan Vũ.
Đừng nhìn tên này phong quang vô hạn trong đại hội đấu võ, đánh bại từng Tiên Nhân đại viên mãn, kì thực bắt nguồn từ Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm.
Nếu như không có bản mệnh Tiên Ấn gia trì, lấy thực lực hắn lúc trước, chỉ có thể ngược Thiết Long vừa đột phá đến đại viên mãn, đổi lại Mặc Thanh Ngọc hoặc Thượng Quan Vũ, kết quả tất bại.
Nói đơn giản.
Vân Đại Tiện Thần ngưu bức, bắt nguồn từ Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm làm bản mệnh Tiên Ấn, giao thủ cùng người khác được tính như lấy hai đánh một.
Huống chi, hắn và Tiểu Tiện Tiện lý giải Đạo Ý phi thường mạnh, võ giả khác và bản mệnh Tiên Ấn khó có thể đánh đồng.
Trang bị, vũ kỹ và chí bảo là cơ sở của một võ giả.
Theo một góc độ khác mà nói, Vân Phi Dương thật ngưu bức.
Nhược điểm hắn hiện tại ở chỗ, không có vũ kỹ cấp bậc cao, không cách nào so với dòng chính đại gia tộc như Thượng Quan Vũ.
Đương nhiên, lấy cảnh giới và lý giải Đạo Ý Vân Phi Dương hiện tại, khi đối phó Tiên Nhân đại viên mãn phổ thông cũng có thể tuỳ tiện dùng quyền đầu giải quyết.
– Đột phá đến Tiên Nhân trung kỳ đã là thu hoạch ngoài ý muốn.
Vân Phi Dương tự an ủi mình.
Hắn tham gia đại hội đấu võ là để thu hoạch vũ kỹ cao cấp, đột phá trong trận chung kết, thực ngoài dự liệu.
Ngày thứ hai.
Vân Phi Dương đi ra tạo hóa giới chỉ, lên đường tiến về phủ thành chủ.
Trên đường, rất nhiều võ giả đều nhìn hắn, thấp giọng thì thầm, ánh mắt lấp lóe tia sùng bái.
Thế giới lấy võ làm đầu, cường giả tự nhiên sẽ được tôn sùng.
Không nhìn mọi người nghị luận, Vân Phi Dương rất nhanh đến trước phủ thành chủ tráng lệ, một binh lính đón tiếp, khách khí dẫn hắn vào.
Vương Thành phủ của thành chủ tất nhiên rất hào hoa, bên trong trang trí rất đại khí, phát ra một cỗ khí thế uy nghiêm.
Vân Phi Dương đã có năng lực chịu đựng, cho nên biểu hiện phi thường bình tĩnh.
Có điều trên đường, gặp được rất nhiều võ giả mặc áo giáp hoặc trang phục đặc thù, sau khi bọn họ nhìn mình, ánh mắt toát ra một tia vô cùng kỳ quái.
– Trên mặt ta có hoa sao?
Vân Phi Dương rất không hiểu, dưới sự chỉ huy của binh lính tiến vào một gian đại sảnh có chút rộng rãi.
– Chân công tử.
Binh lính chắp tay nói:
– Xin chờ một lát.
Nói xong, quay người rời đi.
Vân Phi Dương đứng trong sảnh, rất hứng thú đánh giá bố cục và trang trí bên trong.
“Hô!”
Đột nhiên, một cỗ khí lãng từ bên ngoài hiện ra tràn vào, tràn ngập uy áp mạnh mẽ.
Sắc mặt Vân Phi Dương đột nhiên biến đổi, thân thể nhất thời bị ép khó có thể động đậy, liền hô hấp trở nên chật vật.
Thậm chí, hai chân chịu uy áp, có khả năng cuộn mình.
– Mẹ.
Vân Phi Dương thầm mắng một tiếng, Nghịch Thiên Quyết điên cuồng vận chuyển.
“Vù vù!”
Uy áp không ngừng phóng thích, hình thành áp bách lực như sóng biển.
Vân Phi Dương không ngừng vận chuyển Nghịch Thiên Quyết để hóa giải cỗ lực lượng kia, nguy nhưng bất động đứng trong đại sảnh, hai đầu gối từ đầu đến cuối không có chùn xuống.
“Hưu!”
Mộc thành chủ bay đến, rơi vào trên vị.
Khí thế khủng bố ngưng tụ trong đại sảnh hiển nhiên do hắn phóng thích, làm như vậy cũng vì muốn khảo nghiệm Vân Phi Dương một chút.
– Không tệ, không tệ.
Mộc thành chủ cười một tiếng, thu hồi uy áp.
“Hô!”
Áp lực biến mất, Vân Phi Dương buông lỏng một hơi, nhìn về phía trung niên uy nghiêm trước mặt, nói thầm.
– Đây là đại vị Tiên Vương?
Thời điểm ở Tây Nam Vực, hắn nhìn thấy không ít tiểu vị Tiên Vương như Liễu Tứ Hải, Mã Nho, đại vị Tiên Vương thì lần đầu được nhìn thấy.
Khoan hãy nói, chỉ nói khí thế đơn thuần, vị thành chủ này mạnh hơn bọn người Liễu Tứ Hải rất nhiều.
– Tham kiến thành chủ.
Vân Phi Dương chắp tay nói.
Mình đến lĩnh thưởng, khẳng định phải biểu hiện ra kính ý.
Mộc thành chủ nói:
– Ngươi có thể chiến thắng nhiều thiên tài Đế Thành giành lấy hạng 1 đại hội đấu võ, tất có thực lực bất phàm.
– May mắn, may mắn.
Vân Phi Dương khiêm tốn nói.
Mộc thành chủ vung tay lên, nói:
– Đây là khen thưởng của ngươi.
“Hưu!”
Một bản bí tịch bay ra.
Vân Phi Dương tiếp nhân, nhìn kỹ liền mặt ngoài thấy trang sách ố vàng viết ba chữ Trấn Hồn Chỉ rất to.
– Đây là vũ kỹ cấp Tiên Nhân đại viên mãn, cũng thuộc về cấp bậc thượng thừa nhất bên trong đồng loại, một khi lĩnh ngộ đại thành, hình thành Chỉ Kình, có thể xuyên thấu vạn vật, thương tới linh hồn!
Mộc thành chủ nói.
– Thương tới linh hồn?
Tim Vân Phi Dương đập thình thịch .
Loại vũ kỹ như Trấn Hồn Chỉ, nghiêm ngặt trên ý nghĩa mà nói, thuộc về một loại linh hồn vũ kỹ, mục đích chính là đánh sấp linh hồn đối thủ.
– Đa tạ thành chủ.
Vân Phi Dương chắp tay nói.
Sau khi nhận được khen thưởng về sau, hắn vốn định cáo từ rời đi, mau chóng đi vào tạo hóa giới chỉ tu luyện, nhưng Mộc thành chủ lại nói:
– Người trẻ tuổi, có hứng thú trở thành một thành viên của Vương Thành ta hay không?
– Nguyện ý.
Vân Phi Dương sảng khoái đáp ứng.
Thân phận Chân Đức Suất của hắn ở Quan Phong thành, mà nơi đó chỉ là tiểu vị Vương Thành, nếu có thân phận trong đại vị Vương Thành, về sau hành tẩu giang hồ cũng rất thuận tiện.
“Xoát!”
Mộc thành chủ phất tay, lưu quang bay ra.
Vân Phi Dương lần nữa nhấc tay đón lấy, phát hiện đây là một khối yêu bài khảm viền vàng, phía trên khắc hai chữ tư cách.
Mộc thành chủ nói:
– Đây là thân phận yêu bài của Vương Thành ta, cùng cấp với chứng minh thân phận, lấy ra ở bất kỳ thành trì nào đều có thể tự do ra vào.
– Đa tạ thành chủ.
Vân Phi Dương cười nhận lấy.
Mộc thành chủ nói tiếp.
– Đương nhiên, khối thân phận yêu bài này còn có một tác dụng khác.
– Tác dụng gì?
Vân Phi Dương hiếu kỳ hỏi.
Mộc thành chủ nói nhỏ.
– Yêu bài này là soái ấn tướng quân của quân đoàn thứ sáu, ngươi nhận yêu bài, chính là tướng quân quân đoàn thứ sáu.
“A?”
Vân Phi Dương nhất thời trợn mắt.