Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1684
Chương: Đột Phá Trong Chiến Đấu!
Thượng Quan Vũ là đối thủ ngang tay chân chính trên ý nghĩa mà Vân Phi Dương đụng phải từ đi vào nội vực đến giờ. Vì có thể thoải mái đánh một trận, hắn không vận dụng Tru Thiên Kiếm Trận, mà lấy Chiến Thần Hồn Thể đệ nhất biến nghênh chiến.
“Xoát!”
“Xoát!”
Vân Phi Dương thi triển thân pháp, toàn bộ tốc độ được khai hỏa, từng đạo kiếm quang hiện lên, kiếm ý cường thế tràn ngập bốn phía.
Thượng Quan Vũ như cũng muốn quyết đấu với hắn, sau khi vận dụng Hồng Liên Hóa Thân, cũng không có lộ ra bài nào khác, lấy song quyền chống lại kiếm khí.
“Oanh! Oanh!”
Bên trên võ đài, hai người nhiều lần giao thủ, âm thanh oanh tạc không dứt bên tai.
Vẻn vẹn một khắc đồng hồ, bọn họ đã giao thủ mấy chục chiêu, không ngừng va chạm, kiếm khí và quyền kình điên cuồng quấy rối không gian bốn phía.
– Quá thoải mái!
– Đây mới là đỉnh cấp chiến đấu!
Rất nhiều võ giả nhìn hai người ngươi tới ta đi, đánh vô cùng náo nhiệt, máu trong cơ thể sôi trào.
Cao thủ quyết đấu, có thể cảm nhiễm người khác, Vân Phi Dương và Thượng Quan Vũ ngang tay rất có tính thưởng thức.
“Oanh!”
“Oanh!”
Âm thanh đối kháng vẫn truyền lại.
Hai người đối bính mấy chục chiêu nữa rồi tách ra, đứng mép chiến đài.
Khu vực chiến đấu vừa rồi, kiếm khí và quyền kình vẫn còn di lưu, qua một lúc sau mới hoàn toàn tiêu tán.
“Haha.”
Vân Phi Dương cười to.
– Rất lâu rồi không có đánh thống khoái như vậy.
– Ta cũng thế.
Thượng Quan Vũ cười nói.
Bọn họ đánh thống khoái, võ giả xem chiến cũng thấy thống khoái.
– Đến!
Vân Phi Dương quát.
– Chúng ta tiếp tục.
“Xoát!”
Vừa dứt lời, người đã tiến lên, từng đạo kiếm khí bạo phát, xuyên qua vũ đài.
Thượng Quan Vũ giẫm thân pháp huyền diệu lấy Hồng Liên chi lực nghênh kích.
Một khắc này, hai người như không phải đang tranh đoạt vô địch, mà lấy một loại tâm tính luận bàn hưởng thụ chiến đấu.
“…”
Mộc thành chủ im lặng.
Hai người cứ không sử dụng át chủ bài càng mạnh mà chỉ đánh tới đánh lui, muốn phân ra thắng bại sợ rằng rất khó.
…
Sau nửa canh giờ, Vân Phi Dương và Thượng Quan Vũ vẫn giao thủ trên chiến đài, ai cũng không tuyệt đối áp chế. Mà dưới đài, những võ giả đang xem chiến không những không thấy buồn tẻ, ngược lại càng xem càng phấn khởi.
Đỉnh cấp Tiên Nhân đại viên mãn cấp chiến đấu này tuyệt đối có thể ngộ nhưng không thể cầu, dù nhìn ba năm năm cũng sẽ không chán.
“Ừm?”
Đột nhiên, bên trong ánh mắt Mộc thành chủ xuất hiện tia kinh ngạc.
Người khác nhìn không ra, thân là đại vị Tiên Vương, hắn lại phát hiện trong quá trình Vân Phi Dương và Thượng Quan Vũ giao thủ, quanh thân sinh ra một cỗ khí tức đặc thù. Mỗi lần bọn họ xuất kiếm, xuất quyền đều ẩn chứa một loại áo nghĩa nào đó khó có thể nhìn trộm.
– Đây là…
Mộc thành chủ đứng dậy, ánh mắt ngưng trọng nói:
– Chiến ngộ!
– Chiến ngộ?
Dịch tiên sinh chấn kinh.
Chiến ngộ.
Cảm ngộ trong chiến đấu, một chủng loại trạng thái huyền diệu giống như đốn ngộ, chỉ có thể phát động khi võ giả đang trong chiến đấu.
Xác thực mà nói, là đang luận bàn, bởi vì nếu là sinh tử chiến, võ giả tiến vào trạng thái cảm ngộ chỉ có một kết quả, vẫn lạc.
Vân Phi Dương và Thượng Quan Vũ lấy tâm tính luận bàn giao thủ, cùng nhau tiến vào trạng thái cảm ngộ chiến đấu, đây tuyệt đối vô cùng hiếm thấy.”Chậc chậc.”
– Cơ duyên hai người không cạn.
Mộc thành chủ thở dài.
…
“Oanh! Oanh!”
Vân Phi Dương và Thượng Quan Vũ còn đang giao thủ, trên thực tế, chỉ là hai cỗ thân thể không có tư duy đang chiến đấu theo bản năng, linh hồn bọn họ đã tiến vào một loại cảnh giới kỳ diệu, huyền diệu khó giải thích, tìm hiểu võ đạo áo nghĩa cấp độ càng sâu.
Tỉ như Vân Phi Dương.
Linh hồn hắn như phiêu đãng bên trong hạo hãn vũ trụ, quanh thân bao phủ rất nhiều thiên địa pháp tắc, khi bản thể lần lượt xuất kiếm, lần lượt chiến đấu, pháp tắc ẩn chứa võ đạo áo nghĩa sẽ bị hấp thu.
Thượng Quan Vũ cũng như thế.
Thành như Mộc thành chủ nói, hai người có cơ duyên không cạn, một khi thoát ra khỏi chiến ngộ, lý giải đối với võ đạo sẽ càng sâu, còn về có thể hiểu được bao nhiêu, thì quyết định bởi thời gian cảm ngộ của hai người.
…
Bầu trời trên chiến đài.
Vân Phi Dương và Thượng Quan Vũ tiến vào trạng thái vong ngã, thân thể chiến đấu theo bản năng, lần lượt cảm ngộ võ đạo áo nghĩa, mà bốn phía có trận pháp bảo hộ, hai người không bị quấy rầy, trận chiến này sẽ nhất định sẽ dài đằng đẵng.
Một ngày sau.
Hai người còn đang chiến đấu, còn đang bên trong chiến ngộ. Tuy Mộc thành chủ có chút sụp đổ nhưng không có xuất thủ đánh vỡ trạng thái cảm ngộ của bọn họ.
Lại qua một ngày.
Thượng Quan Vũ trong chiến đấu, ánh mắt lấp lóe tia sáng.
Rất hiển nhiên, hắn đã đi ra từ trong chiến ngộ, còn về có lý giải gì đối với võ đạo, chỉ có hắn rõ ràng.
Thượng Quan Vũ thoát ly khỏi trạng thái chiến ngộ, Vân Phi Dương lại chưa, bản thể hắn vẫn đang chiến đấu cơ giới hóa, linh hồn dung nhập vào hạo hãn vũ trụ, cảm thụ được võ đạo áo nghĩa cấp độ sâu.
Thượng Quan Vũ được ích lợi không nhỏ nhìn qua cũng không có ý muốn phá hư hắn chiến ngộ, tiếp tục giao thủ để duy trì tiết tấu lúc trước.
Đây mới thực sự là võ giả.
Nếu như đổi lại những người có tâm thuật bất chính, nhất định sẽ nghĩ biện pháp phá đi trạng thái của Vân Phi Dương hiện tại.
“Oanh!”
“Oanh!”
Hai người lại đánh một ngày, Vân Phi Dương vẫn ở vào trong chiến ngộ, không có dấu hiệu thức tỉnh.
– Tên này muốn chiến ngộ tới khi nào?
Mộc thành chủ bất đắc dĩ nói.
Dịch tiên sinh nói:
– Chiến ngộ càng dài, càng được lợi.
“Vù vù!”
Đột nhiên, quanh thân Vân Phi Dương trên chiến đài phát ra khí tức cường đại, trong nháy mắt tràn ngập bốn phía.
Rất nhiều võ giả nhất thời trừng mắt.
“Xoát!”
Mộc thành chủ đứng lên, cả kinh hô.
– Tiểu tử này muốn đột phá!
Không sai.
Vân Phi Dương chiến ngộ ba ngày, điên cuồng thu lấy võ đạo áo nghĩa, cuối cùng đề bạt cảnh giới.
“Vù vù!”
Khí tức tấn cấp tuôn ra như sóng biển, không thể ngăn cản.
Khóe miệng Thượng Quan Vũ hơi rút, bởi vì, hắn biết tên này còn bên trong chiến ngộ.
Không có cách nào.
Chỉ có thể tiếp tục chiến đấu.
Sau nửa canh giờ, khí tức tấn cấp quanh thân Vân Phi Dương khuếch tán ra đạt đến cực hạn, cũng bắt đầu thu liễm vào bên trong.
– Muốn đột phá.
Mộc thành chủ thì thầm.
Quả nhiên.
Sau khi khí tức nội liễm, quanh thân Vân Phi Dương bộc phát ra khí tức càng mạnh hơn dĩ vãng, mà cảnh giới hắn cũng từ Tiên Nhân sơ kỳ bước vào Tiên Nhân trung kỳ.
Rất nhiều võ giả kịch liệt run rẩy khóe miệng.
Loại chuyện như đột phá cảnh giới này, bọn họ trải qua rất nhiều, cũng nhìn thấy rất nhiều, nhưng vẫn lần đầu tận mắt thấy đột phá trong chiến đấu!
Sau khi Vân Phi Dương bước vào Tiên Nhân trung kỳ về, hai con ngươi lấp lóe ánh sáng, hiển nhiên đã lấy lại tinh thần từ trong chiến ngộ.
“Xoát!”
Thượng Quan Vũ đột nhiên lui lại, không chút do dự thả người nhảy xuống võ đài bên dưới.
Dát.
Toàn trường tĩnh mịch.
Võ giả xem chiến kinh ngạc.
Tự mình nhảy xuống, không phải nhận thua sao!
Thượng Quan Vũ ổn định thân thể, hướng lên ôm quyền với Vân Phi Dương nói:
– Nếu ngày khác có cơ hội, hi vọng còn có thể thống khoái đánh một trận cùng Chân công tử.
Nói xong, đạp kiếm mà đi.
Vừa nhảy xuống lại vội vã rời đi, quả thực để võ giả có chút sụp đổ và mê mang, nhưng Mộc thành chủ biết, người này muốn trở về bế quan, lĩnh hội thật tốt võ đạo áo nghĩa thu hoạch được bên trong chiến ngộ, có lẽ sau đó không lâu, Đế Thành sẽ xuất hiện một Tiên Vương trẻ tuổi.