Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1675
Chương: Đại Hội Đấu Võ
Phi Uyển Như ở trong tạo hóa giới chỉ, đắm chìm trong ngưng luyện Tiên thạch, Vân Phi Dương cũng lên đường sau khi trời sáng, mục đích là đến khu vực trung ương lớn nhất.
Vân Phi Dương cũng không có gọi ra Thất Thải Lưu Vân Xa mà lựa chọn đi bộ hoặc tự mình phi hành, trên đường gặp sơn lâm thì vào, gặp cao cấp hung thú thì giết.
Ngắn ngủi nửa tháng, hắn đã tích lũy không ít tinh hạch, cứ ném vào tạo hóa giới chỉ.
Trong đoạn thời gian này, Đạo Ý trong không gian Đạo Ý bị Đạo Thai thu lấy, thể tích không có phát sinh biến hóa, nhưng tồn tại cùng loại với trẻ sơ sinh bên trong thì lớn hơn không ít.
– Cái này rốt cuộc là thứ gì đây?
Vân Phi Dương rất không hiểu.
Nhưng nó đã có biến hóa, đạo ý mình tăng cường thì không cần để ý, vẫn không ngừng hấp thu Tiên thạch bổ sung chất dinh dưỡng.
Vài ngày sau.
Vân Phi Dương đi vào một tòa Vương Thành có quy mô khá lớn, tòa thành trì này tên Thêu Vương Thành, được một đại vị Tiên Vương chưởng khống.
Tại Tây Nam Vực, chỉ có một đại vị Tiên Vương nắm thành trì trong tay, mà ở Đông Vực, loại thành trì này có chừng bốn, đồng thời còn có một tòa Đế Thành.
Đứng trước cửa thành cao ngất, Vân Phi Dương cảm khái.
– Thật khí phái.
Người qua đường ra vào thành trì nghe được, nhao nhao quăng tới ánh mắt xem thường, nghĩ thầm, tên này là nhà quê từ đâu đến?
“Uy.”
Vệ binh thành nói.
– Lấy chứng minh thân phận ra.
Vương Thành có nhiều quy củ, một khi võ giả tiến vào phải xuất ra chứng nhận thân phận.
Thân phận Chân Đức Suất đến từ Quan Phong Vương Thành của Vân Phi Dương phù hợp yêu cầu, cho nên vệ binh nghiệm chứng xong thì cho đi.
Sau khi vào thành, nhìn đường đi rộng thùng thình và người đến người đi đông nghịt, Vân Phi Dương lần nữa chấn kinh.
Một Vương Thành do đại vị Tiên Vương quản lý đã thế, Đế Thành do Tiên Đế chưởng khống sẽ phồn hoa đến trình độ nào nữa.
Vân Phi Dương vừa nghĩ vừa đi.
Rất nhanh phát hiện, không ít võ giả đều đi về hướng đông, giống như đang nhìn náo nhiệt gì đó.
Hắn rảnh rỗi phóng thích tiên niệm tìm tòi hư thực, nhưng khi tiên niệm vừa mới tràn ra lại bị một cỗ lực lượng cường đại áp chế.
Vân Phi Dương ngẩng đầu nhìn chung quanh một chút, thầm nghĩ:
– Trong vương thành nhất định tồn tại trận pháp cao cấp nào đó.
Đã không thể lan tràn tiên niệm, hắn chỉ có thể bước đi theo, cũng nghe được đám võ giả đi phía trước nói chuyện.
Một người nói:
– Vương huynh, ngươi cũng muốn tham gia đại hội đấu võ do Mộc thành chủ tổ chức sao?
Một người khác đắng chát cười nói:
– Đại hội đấu võ có quy cách quá cao, thực lực người dự thi đều từ Chuẩn Tiên hậu kỳ trở lên, ta chỉ đi xem náo nhiệt thôi.
Có người cười nói:
– Ta nghe nói, Mộc thành chủ lần này tổ chức đại hội đấu võ kinh động cả võ giả Đế Thành.
– Không phải chứ, võ giả Đế Thành cũng tới?
Võ giả đang đi kinh ngạc.
Người biết chuyện kia nói tiếp.
– Phần thưởng hạng nhất lần đại hội đấu võ này là một bản bí tịch Tiên Nhân đại viên mãn, rất nhiều gia tộc Đế Thành đều động tâm.
– Trời ạ!
– Bí tịch cấp Tiên Nhân đại viên mãn, Mộc thành chủ cũng quá xa xỉ rồi!
– Người Đế Thành tới tham gia, những võ giả bên trong bản thành khẳng định không có cơ hội.
– Quản bọn họ có cơ hội hay không, chúng ta có thể xem náo nhiệt là được.
– Vậy cũng đúng.
Mấy người nói đến đây, tăng nhanh tốc độ.
Vân Phi Dương chậm rãi đi phía sau, rất hứng thú nâng cằm nói:
– Bí tịch cấp Tiên Nhân đại viên mãn, giống như rất không tệ.
Từ khi đi vào Chân Vũ Thần Vực, hắn đã không có học qua vũ kỹ cao cấp hơn, vẫn lấy Thái Thanh Kiếm Quyết làm chủ.
Bây giờ, trong vương thành đang tổ chức đại hội đấu võ, phần thưởng hạng nhất là bí tịch cấp Tiên Nhân đại viên mãn, tự nhiên có tính toán tham gia.
Khu đông Vương Thành, một võ đài to lớn, nơi đây giờ đã chật ních võ giả, bọn họ đang vây quanh mấy cầu thang đá, xin tham gia đại hội đấu võ.
Vân Phi Dương chui vào, chỉ thấy danh sách tham gia dự thi vô cùng dày, thầm nghĩ.
– Người dự thi không ít.
“Uy.”
Người phụ trách đăng ký nhân nói.
– Đừng phát ngốc, nhanh cầm chứng minh thân phận đăng ký.
Vân Phi Dương vốn đang suy nghĩ lúc này không do dự xuất ra chứng minh thân phận.
Sau khi đăng ký, người kia giao cho hắn một thẻ bài tinh xảo, nói:
– Sáng sớm ngày mai tới đây tham gia đại hội đấu võ, không đến hoặc đến trễ sẽ tình là bỏ quyền.
“A.”
Vân Phi Dương ứng một tiếng đã bị võ giả vội vã báo danh phía sau gạt ra.
“Hắc hắc.”
Đột nhiên, một lão đầu gầy gò đi tới, cười nói:
– Người trẻ tuổi, có muốn biết tin tức nội bộ lần đại hội đấu võ này hay không.
– Nội bộ tin tức?
Vân Phi Dương hiếu kỳ.
Lão đầu vẫy tay dẫn hắn ra khỏi khu vực võ đài, đi vào một khu vực vắng vẻ, lấy ra một bản cổ tịch từ trong ngực nói:
– Quyển sách này ghi lại thực lực và cảnh giới rất nhiều võ giả, mà đây chính là tin tức nội bộ!
– Bán thế nào?
Vân Phi Dương cười hỏi.
Gầy lão đầu thấy hắn hợp thời, lúc này giơ một ngón tay.
– Một viên hạ phẩm Tiên thạch.
– Ta muốn.
Vân Phi Dương sảng khoái đồng ý.
ẩ ế ể ểMột viên hạ phẩm Tiên thạch không tính là gì, nếu như có thể đạt được tin tức hữu dụng, không thể nghi ngờ vô cùng có lời.
– Bất quá.
Hắn bổ sung.
– Điều kiện tiên quyết là tin tức bên trong phải là thật.
Lão đầu vỗ bộ ngực bảo đảm.
– Xin yên tâm, tin tức bên trong tuyệt đối là thật, ta lấy nhân cách mình ra thề.
Vân Phi Dương không nói, ném cho hắn một viên hạ phẩm Tiên thạch, lấy được thư tịch rồi tìm một khách sạn gần đó ở lại, bắt đầu xem xét tỉ mỉ.
Tờ thứ nhất viết, tin tức được người sưu tầm, giới hạn trong số người báo danh ba ngày trước, còn về ngày cuối cùng cũng chính là ngày hôm nay thì không được ghi lại.
Vân Phi Dương sơ qua một hồi kinh ngạc phát hiện, số lượng người dự thi đã qua vạn.
“Chậc chậc.”
– Không hổ là đại vị Vương Thành, một đại hội đấu võ đã nhiều người dự thi như vậy.
Thư tịch ghi chép đẳng cấp và thực lực, Vân Phi Dương lười đi nhìn, mà thu hồi, lười biếng nằm trên giường ngủ một giấc thật ngon.
Ngày thứ hai.
Vân Phi Dương dậy sớm, sau khi rửa mặt liền khởi hành tiến về võ đài.
Trời vừa sáng, trên đường phố đã tụ tập rất nhiều võ giả, bọn họ phần lớn là người trẻ tuổi, tay cầm tiểu bài, hiển nhiên là người dự thi.
Bên trong có võ giả Chuẩn Tiên cũng có võ giả thâm tàng bất lộ.
– Mau nhìn, là Thượng Quan công tử!
Không biết là ai đột nhiên quát to.
Võ giả đang đi đường khẽ giật mình, đồng loạt nhìn qua một hướng, chỉ thấy một người trẻ tuổi phong độ nhẹ nhàng đạp kiếm bay đến.
Vân Phi Dương thầm nghĩ:
– Dám ngự kiếm mà đi trong Vương Thành, thân phận người này không đơn giản.
“Hưu!”
Thượng Quan công tử chợt lóe lên, trong không khí tản ra Đạo Ý nồng đậm.
– Đạo Ý Thật mạnh.
Vân Phi Dương có chút chấn kinh, lần đầu tiên nhìn thấy người trẻ tuổi có Đạo Ý mạnh như vậy.
– Không hổ là dòng chính Thượng Quan gia trong Đế Thành, vẻn vẹn phần Đạo Ý này chỉ sợ cũng không kém gì Tiên Nhân hậu kỳ.
– Ta thấy không chỉ hậu kỳ, chỉ sợ đã đạt đến Tiên Nhân đại viên mãn.
– Đây chính là một người dự thi cực mạnh, nếu như giao đấu gặp hắn, nhất định phải bị loại.