Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1656
Chương: Thôn Vân Bạch Long
Không gian chứa đựng Đạo Ý số lượng cực cao, Vân Phi Dương lại hấp thu thêm hai ngàn năm trăm viên trung phẩm Tiên thạch, cuối cùng mới đạt đến trạng thái bão hòa.
Sau khi không gian có sung túc Đạo Ý, quanh thân Đạo Thai phát ra ánh sáng, như như trẻ con điên cuồng hút lấy.
Vài ngày sau.
Toàn bộ Đạo Ý trong không gian bị hấp thu sạch sẽ, thể trạng Đạo Thai lớn hơn lúc trước không ít.
Vân Phi Dương có thể cảm nhận được lý giải của mình đối với Đạo Ý đã đề cao một chút so với lúc trước, bừng tỉnh đại ngộ nói:
– Nguyên lai, Thai Thể muốn mạnh lên thì cần Đạo Ý nuôi dưỡng.
Biết làm thế nào để Đạo Thai trưởng thành, Vân Phi Dương lần nữa lấy ra trung phẩm Tiên thạch hấp thu, cho đến khi đạt đến mức bão hòa mới trở về ngoại giới.
Sau đó, hắn mang theo Thông Thiên Xà tiếp tục hành tẩu tìm kiếm Đạo Hóa Kinh tàn quyển.
Không có mục đích, không có phương hướng.
Hoàn toàn dựa vào cảm giác đi tìm, nhất định là một việc dài dằng dặc.
Vì bước nhanh, Vân Phi Dương gọi Thất Thải Lưu Vân Xa ra, bắt giữ vài đầu hung thú phi cầm Tiên Nhân cấp phóng nhanh trên bầu trời.
Nhưng.
Tây Nam Vực quá lớn.
Trong tính toán của Vân Phi Dương, dù có Thất Thải Lưu Vân Xa, đi dạo khu vực này một lần chí ít cũng phải hao phí một hai năm.
Không có cách nào.
Hắn chỉ có thể tạm thời đặt tâm tư vào việc tu luyện, để việc tìm kiếm tàn quyển ra sau.
Ba tháng sau.
Vân Phi Dương đi qua vô số con đường, đi ngang qua không ít thành trì.
Đáng tiếc, Thông Thiên Xà cũng không có cảm nhận được trong không khí có khí tức tàn quyển.
Trong khoảng thời gian này, Vân Phi Dương một bên đi đường, một bên bắt giết hung thú trong sơn lâm, cũng ngưng tụ thành Tiên thạch, sau đó thu lấy để cung cấp Đạo Thai hấp thu, tiến triển rất lớn.
Thể tích Đạo Thai gia tăng đến trình độ nhất định thì không tiếp tục lớn nữa, nhìn qua đã mở rộng bằng bàn tay, mơ hồ nhìn ra, đồ vật bên trong Thai Thể có hình thái nhân loại, cái đầu nhỏ, tay nhỏ, bàn chân nhỏ.
ểVân Phi Dương không còn gì để nói.
Hắn cảm giác như mình đang mang thai một đứa bé.
Đạo Thai trưởng thành mang đến cho Vân Phi Dương lợi ích không nhỏ, cường độ thì mạnh hơn lúc vừa mới đột phá Tiên Nhân kỳ không ít.
Đạo Ý đề cao kéo theo tốc độ thu lấy thiên địa thuộc tính.
Hiện tại, dù Vân Phi Dương không tiến vào tạo hóa giới chỉ, ở bên ngoài hấp thu Đạo Ý đơn thuần, tốc độ cũng không thấp hơn 200 lần thời gian gia tốc.
– Dựa theo trình độ này.
Hắn thì thầm.
– Có lẽ không cần mấy năm thì có thể đạt đến trạng thái đỉnh phong sơ kỳ.
Nếu lời này để cho võ giả khác nghe được, nhất định sẽ khóc, bởi vì không nói Tiên Nhân, dù Chuẩn Tiên thôi, muốn lĩnh ngộ cảnh giới nhỏ đến đỉnh phong cũng phải cần mấy trăm hơn ngàn năm.
Ai.
Người so với người làm người ta tức chết.
– Tiếp tục đi đường.
Vân Phi Dương gọi ra Thất Thải Lưu Vân Xa, xua đuổi phi cầm hung thú, bay hướng bầu trời vô tận, qua lại giữa các tầng mây mặc cho gió mạnh đập lung tung trên mặt.
– Đáng tiếc.
– Không có Bạch Ngọc Tiên Câu, nếu không tốc độ sẽ nhanh hơn.
Hắn nhớ tới Cực Quang Tiên Đế, nhớ tới chín thớt Bạch Ngọc Tiên Câu của nữ nhân tuyệt mỹ kia.
“Rống!”
Đột nhiên, bên trong tầng mây truyền đến tiếng rống đinh tai nhức óc, kéo Vân Phi Dương đang suy nghĩ loạn trở về, hắn quay đầu nhìn lại, thì gặp một đầu Long Đầu to lớn hiện ra, hai sợi râu rồng thật dài phát ra khí tức có thể so với Tiên Nhân đại viên mãn!
“Vù vù —— “
Long Thú hiện hình bên trong tầng mây, Long Lân đắp trên người hiện ra màu trắng bạc, được ánh mặt trời chiếu sáng, lấp lóe ánh sáng loá mắt.
Đây là Thôn Vân Bạch Long.
Cao cấp hung thú cực hiếm thấy bên trong Chân Vũ Thần Vực.
Đặt ở giới hạ, tuyệt đối là áp đảo Thanh Long – một trong Tứ Linh!
Thông Thiên Xà ẩn thân trong ống tay áo Vân Phi Dương cảm nhận được long uy của Thôn Vân Bạch Long, bị dọa run lẩy bẩy.
Cổ nhân có câu.
Rắn năm trăm năm hóa giao, giao ngàn năm hóa rồng.
Rắn và rồng theo một ý nghĩa nào đó mà nói thì có quan hệ huyết dịch.
Thôn Vân Bạch Long là Long Thú chính thống nhất, cho nên khi Thông Thiên Xà cảm nhận được khí tức sẽ ra một loại kiêng kị trời sinh.
“Ai ya.”
Vân Phi Dương líu lưỡi nói:
– Không nghĩ tới trên bầu trời Tây Nam Vực lại ẩn giấu một Long Thú cường đại như thế.
Chân Vũ Thần Vực đất rộng của nhiều, hung thú rất nhiều, gặp được một đầu Vân Long nuốt gió thổi mây trên bầu trời cũng là sự việc rất phổ biến.
“Xoát!”
Vân Phi Dương vung tay lên, Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm vào vào tay, nhếch miệng cười nói:
– Để nó lôi kéo Thất Thải Lưu Vân Xa, mặc dù không bằng Bạch Ngọc Tiên Câu nhưng cũng nhanh hơn hung thú Tiên Nhân sơ kỳ.
Thông Thiên Xà nghe vậy, nhất thời sụp đổ.
Muốn để Thôn Vân Bạch Long làm thớt ngựa kéo xe, lá gan đủ lớn!
Vân Phi Dương thuộc là người gan lớn.
Trong lúc thân thể Long Thú chưa triệt để xuất hiện, hắn thả người bay ra xe ngựa, trong tay Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm vung lên, kiếm khí nổ bắn ra phát ra khí tức vô cùng lạnh lùng, mà uy lực một kiếm này mạnh hơn lúc đối chiến Kiếm Phó rất nhiều, trực tiếp đánh vào người Thôn Vân Bạch Long, sinh ra lực trùng kích cự đại, trực tiếp đánh đối phương bay ra ngoài.
“Rống!”
Thôn Vân Bạch Long ngửa đầu bay lên cao, chợt cuộn thân thể lại, lấy tư thái nhìn xuống phẫn nộ gào thét hướng về phía Vân Phi Dương.
Loại Long Thú này có tính cách hơi dịu dàng ngoan ngoãn nhưng bị Vân Phi Dương vô duyên vô cớ chặt một kiếm, khẳng định rất khó chịu.
“Xoát!”
Vân Phi Dương cầm kiếm treo trên tầng mây, cười nói:
– Đại gia hỏa, có hứng thú làm khế ước thú của ta hay không?
“Rống!”
Thôn Vân Bạch Long nổi giận gầm lên một tiếng, tiếp theo mở miệng rộng, khí lưu cuồn cuộn mạnh mẽ được hình thành hút toàn bộ vân vụ bốn phía vào.
“Vù vù —— “
Bàng bạc vân vụ bị tụ lại trong miệng, không ngừng áp súc, cuối cùng hình thành một viên cầu rất to, tựa như một quả bom.
“Bành!”
Thôn Vân Bạch Long phẫn nộ phun ra, Vân cầu được ngưng tụ thành nổ bắn ra ẩn chứa lực lượng để không gian những nơi đi qua bị chấn động đến run rẩy.
Đổi lại trước kia, đối mặt lực lượng cấp bậc này, Vân Phi Dương chắc còn có chút kiêng kỵ, bây giờ lại không chút do dự giơ kiếm nghênh đón.
“Hưu!”
Cả người hắn hóa thành một đạo kiếm quang, từ dưới bay lên trên, trực tiếp chém vỡ Vân Lôi bạo liệt.
Lực lượng Vân Phi Dương vẫn còn đánh tới Thôn Vân Bạch Long, trong quá trình bay đi, cường thế kiếm ý không ngừng ngưng tụ, cuối cùng hóa thành một đạo kiếm khí cự đại.
“Rống!”
Thôn Vân Bạch Long kéo lấy thân thể thật dài bay qua một hướng khác, hiển nhiên kiêng kị kiếm ý của tên nhân loại này.
Đáng tiếc.
Tốc độ Vân Phi Dương cực nhanh.
Thôn Vân Bạch Long chưa động toàn bộ thân thể, phần đuôi đã bị kiếm khí hung hăng đánh trúng, trực tiếp chém xuống mấy khối lân phiến.
“Xoát!”
Vân Phi Dương thu kiếm, giẫm trên người nó, nói:
– Ngươi cự tuyệt ta sao?
“Rống!”
Thôn Vân Bạch Long thống khổ kêu thảm, nước mắt sắp rơi xuống.
Một kiếm này của Vân Phi Dương đánh rất đau, mà nó đã thật lâu không có cảm nhận được loại cảm giác này.
“Xoát!”
Thôn Vân Bạch Long chịu đựng thống khổ, kéo lấy thân thể chạy trốn.
Không hổ là phi cầm Long Thú cực hiếm, một khi thân thể triệt để mở ra, tốc độ phi hành nhanh đến mức khó tưởng tượng.
Vân Phi Dương đứng trên người nó ngay từ đầu còn có thể đứng vững, nhưng khi khai hỏa toàn bộ tốc độ lại chỉ có thể nằm sấp trên lưng rồng, một tay gắt gao chụp lấy Long Lân, tránh cho bị bay ra ngoài.
“Xoát!”
Hắn thu Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm, chịu đựng cuồng phong quấy phá không ngừng xuôi theo Long Lân leo lên, cuối cùng đứng trên Long Đầu.
– Đại gia hỏa!
Vân Phi Dương mở ra hai tay, phân biệt chộp vào hai cây Long Giác, hô lớn:
– Chớ phản kháng, ngươi căn bản trốn không thoát!
“Xoát!”
Vừa dứt lời, hắn và Thôn Vân Bạch Long dung nhập vào bên trong tầng mây.
“Xoát!”
Một lúc sau, một người một rồng lại bay ra một tầng mây khác, trên đầu Thôn Vân Bạch Long trồi lên một cục u to, hiển nhiên bị đánh.
“Xoát!”
“Xoát!”
Lần nữa dung nhập vào tầng mây, lần nữa xuất hiện.
Hai sợ râu rồng của Thôn Vân Bạch Long vốn phiêu lãng theo gió đã bị Vân Phi Dương bắt vào tay, hắn ngồi trên kẽ hở Long Giác, hung hăng nắm kéo.
“Xoát!”
“Xoát!”
Lại một lần dung nhập tầng mây, lại một lần xuất hiện.
Hai sợi râu rồng của Thôn Vân Bạch Long bị thắt trên Long Giác, Vân Phi Dương ngồi phía trên, tựa như đang chơi xích đu.
Một con rồng, có tôn nghiêm.
Cho nên Thôn Vân Bạch Long thả chậm tốc độ, cuối cùng dừng lại, sau đó nức nỡ.
– Ngươi quá khi dễ rồng!Chương: Rêu Rao Khắp Nơi
Thôn Vân Bạch Long bị Vân Phi Dương chỉnh sắp khóc.
Dù sao, thân là một con rồng chính thống, bị khi dễ như thế, thực sự rất khó tiếp nhận.
“Xoát!”
Vân Phi Dương xếp bằng trên đầu nó, cười nói:
– Làm khế ước thú của ta đi.
Một lần phi hành vùa rồi làm cho hắn hiểu được, tốc độ của con rồng này cực nhanh, dùng để kéo xe nhất định phi thường hoàn mỹ!
– Không có khả năng!
Thôn Vân Bạch Long quả quyết cự tuyệt.
– Ta chính là rồng cao cao tại thượng, sao có thể thần phục nhân loại các ngươi.
Rồng có tôn nghiêm.
Trong số rất nhiều tộc loại, được xem như tín ngưỡng cực kỳ cao.
– Cao cao tại thượng?
Vân Phi Dương cười nói:
= Ta ngồi trên đầu ngươi, cao hơn ngươi.
“…”
Thôn Vân Bạch Long thở phì phò nói:
– Nhân loại đáng giận, có gan ngươi xuống đây, ngươi với ta đường đường chính chính đánh một trận.
Vân Phi Dương lắc đầu nói:
– Ngươi không phải đối thủ của ta.
Hắn sẽ không xuống, bởi vì tốc độ của con rồng này cực kỳ nhanh, nếu như không cẩn thận để nó chạy mất, muốn đuổi theo chỉ sợ đuổi không kịp.
“Hừ.”
Thôn Vân Bạch Long nói:
– Vừa rồi chẳng qua do ta chủ quan, mới bị ngươi chém bị thương.
Vân Phi Dương đứng lên, dắt lấy râu rồng nói:
– Con người của ta có tính khí không tốt, tốt nhất ngươi nên nhanh lựa chọn, trở thành khế ước thú của ta, hay bị ta giết chết, lấy đi Long Hạch.
Khi hắn nói chuyện, sát cơ khủng bố xuất hiện.
Vốn Thôn Vân Bạch Long muốn phản kháng nhưng ánh mắt xuất hiện thật sâu kiêng kị.
Khí tức Vân Phi Dương phát ra quá cường hãn để nó nhất thời kết luận, nhân loại này không phải lương thiện!
Dù sao Thôn Vân Bạch Long cũng là rồng chính thống nhất, có cao quý và ngạo nghễ tuyệt đối, tuy có chút sợ hãi, nhưng vẫn lấy hết dũng khí, lạnh lùng nói:
– Nhân loại, ngươi chớ có uy hϊế͙p͙ ta.
“Oanh!”
Lời còn chưa nói hết, Vân Phi Dương giơ lên quyền đầu, đánh vào đầu nó, đau đớn mãnh liệt trong nháy mắt truyền đến.
– Rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt!
– Ngày hôm nay ta muốn ngược ngươi sống không bằng chết!
“Oanh!”
Vân Phi Dương lại đấm thêm một quyền.
Hắn bạo phát lực lượng đồng thời linh hồn lực tràn ra, rót vào Thức Hải của Thôn Vân Bạch Long, tiến hành công kích sâu trong linh hồn.
“Rống!”
Giữa bầu trời truyền đến rồng gào lên đau đớn.
Từ khi trọng sinh đến nay, Vân Phi Dương đã ký kết khế ước với rất nhiều hung thú thậm chí Thần Thú.
Càng thành lập Phi Dương Thần Giới, bằng vào Thần thú Đồ Lục, cưỡng ép ký kết rất nhiều Thần Thú, cho dù đã có chủ.
Khi hắn leo lên Chân Vũ Thần Vực, Thần Thú Đồ Lục đã mất đi tác dụng.
Mặc dù bên trong Đồ Lục ghi chép rất nhiều Thần Thú, nhưng rất nhiều đều bắt nguồn từ Nội Giới, hung thú cường đại ở Chân Vũ Thần Vực căn bản không bị khắc chế.
Tỉ như Thôn Vân Bạch Long, luận cấp bậc cao hơn Thần thú Thanh Long, hoàn toàn có thể dùng Tiên thú để hình dung, cho nên Vân Phi Dương không thể dựa vào Đồ Lục cưỡng ép hàng phục.
Thần Thú Đồ Lục vô dụng, không quan trọng.
Bởi vì lúc Vân Phi Dương hàng phục khế ước thú, dùng biện pháp mềm không được thì hắn sẽ chuyển sang cứng rắn.
Thôn Vân Bạch Long muốn bảo trì tôn nghiêm Long tộc, kết quả bị đánh một trận tơi bời.
Tự tôn của nó và tôn nghiêm Long tộc cũng lần lượt bị oanh kích và công kích linh hồn triệt để tan rã, sau cùng chỉ có thể ngoan ngoãn thỏa hiệp.
– Thế này mới đúng chứ.
Sau khi định ra khế ước, Vân Phi Dương xếp bằng trên đầu Thôn Vân Long Thú cười nói.
“Rống.”
Thôn Vân Bạch Long gầm nhẹ một tiếng, hai mắt rưng rưng.
Nó đã từng là con rồng vô cùng hùng vĩ, nhưng giờ cái đầu lại lớn hơn rất nhiều, nếu như không phải có Long Giác, râu rồng thì rất có thể sẽ bị người khác nhầm đây là một đầu heo có hình dáng quỷ dị!
Bị đánh thành bộ dáng như thế, cũng khó trách hắn sẽ thỏa hiệp.
Trên trời cao, giữa tầng mây, Thôn Vân Bạch Long trải qua điều dưỡng cưỡi mây đạp gió phi hành, thể trạng của nó rõ ràng nhỏ hơn trước kia không ít, phần đuôi nối với một chiếc xe.
Vân Phi Dương ngồi trong xe, khóe miệng hiện ra mỉm cười nhàn nhạt.
Vô cùng hiếm thấy Rồng kéo xe, toàn bộ Nội Vực, sợ cũng cực kỳ hiếm thấy.
Hàng phục Thôn Vân Bạch Long thực lực Tiên Nhân đại viên mãn, đại biểu Vân Phi Dương lần đầu thu hoạch được một khế ước thú tại Chân Vũ Thần Vực, cũng đại biểu đoạn thời gian gần đây, thực lực đã tăng lên đến tầng cao mới.
Nếu như gặp lại Kiếm Phó, khó mà nói có thể chiến thắng hay không nhưng tuyệt đối sẽ không dễ dàng bị thua.
Đương nhiên.
Dựa theo tốc độ phát triển này.
Siêu việt Kiếm Phó Tiên Nhân đại viên mãn chỉ là vấn đề thời gian.
Hiện tại, Vân Phi Dương không hứng thú đi tìm đối phương báo thù rửa hận, mà đặt tâm tư trên Tiên Vương tàn quyển.
Vẻn vẹn vài ngày.
Thôn Vân Bạch Long kéo Thất Thải Lưu Vân Xa đi dạo qua gần phân nửa Tây Nam Vực, tốc độ nhanh hơn trước kia rất nhiều.
Đáng tiếc là.
Thông Thiên Xà thủy chung không bắt được khí tức Tiên Vương tàn quyển.
Điều này khiến Vân Phi Dương suy đoán, Tây Nam Vực có lẽ đã không còn, muốn tìm phải rời khỏi nơi đây, đi đến khu vực xa hơn tìm kiếm.
– Tiểu tử.
Thông Thiên Xà ngưng trọng nói:
– Đông Vực, có Tiên Vương tàn quyển!
Mấy vạn năm qua, nó đều đang điều tra tung tích tàn quyển, từng bắt được khí tức, không biết sao tàn quyển bị một loại lực lượng cường đại nào đó thủ hộ, khó có thể tới gần.
– Đông Vực hả?
Vân Phi Dương hơi cân nhắc một chút, thay đổi phương hướng, hướng về phía Đông.
Chân Vũ Thần Vực rất lớn, cũng chia thành rất nhiều khu vực, chúng nó giống như từng khối đại lục độc lập bị Vô Tận Đại Hải phân chia.
Diện tích Đông Vực là lớn nhất nội vực, sinh tồn vô số sinh linh, xét theo bất kỳ phương diện nào đều mạnh hơn xa Tây Nam Vực.
Muốn tiến về đương nhiên phải một đường hướng Đông cũng phải vượt qua đại hải mênh mông.
Sau năm ngày.
Vân Phi Dương lấy Thất Thải Lưu Vân Xa đứng ở nơi tận cùng phía Đông của Tây Nam Vực, một tòa thành trì quy mô gần với Vương Thành.
Vọng Hải thành.
Một thành trì tọa lạc ở biên giới Tây Nam Vực.
Tiếp tục đi về hướng Đông nữa chính là đại hải mênh mông.
Võ Giả Tây Nam Vực muốn tiến về Đông Vực, Võ Giả Đông Vực lại muốn tiến vào Tây Nam Vực, Vọng Hải thành là con đường phải qua.- Trời ạ!
– Là Thôn Vân Bạch Long!
Sau khi Vân Phi Dương xuất hiện, rất nhiều võ giả nhìn thấy con Bạch Long uy vũ kia chầm chậm rơi xuống, tâm thần bị rung động thật sâu.
Bọn họ gặp qua không ít hung thú cấp bậc cao nhưng giống như Thôn Vân Bạch Long thì cực hiếm thấy, lại có thể được xưng là Tiên thú, vẫn là lần đầu nhìn thấy.
“Đạp.”
Thất Thải Lưu Vân Xa hạ xuống trên đường phố rộng rãi trong thành.
Thôn Vân Bạch Long uy phong lẫm liệt ngạo nghễ mà đứng, quanh thân phát ra long uy cường thế.
Võ giả trên đường phố đều rung động, đồng thời chăm chú nhìn lên xe, âm thầm suy đoán, sử dụng Thôn Vân Bạch Long cấp bậc Tiên thú để kéo xe, thân phận của người ngồi bên trong chỉ sợ không tầm thường.
“Xoát.”
Dưới ánh mắt của mọi người, Vân Phi Dương từ trong xe đi ra.
Hắn mặc áo gấm trang điểm, tướng mạo tuấn mỹ, khóe môi nhếch lên mỉm cười như công tử ca của một thế gia.
Rất nhiều võ giả thấy thế, nhất thời khẳng định người này tuyệt không đơn giản, nếu không phải dòng chính của một đại gia tộc thì cũng có khả năng là đệ tử Đại Tiên tông!
“Xoát!”
Một người trung niên từ khu vực trung ương của nội thành bay đến, hắn rơi xuống trước Thôn Vân Bạch Long, hắn tên Thương Hiệt, thành chủ Vọng Hải thành.
Bởi vì Vọng Hải thành không phải Vương Thành, cho nên thực lực của vị thành chủ này cũng chỉ có cấp bậc Tiên Nhân đại viên mãn.
– Thành chủ Vọng Hải thành, Thương Hiệt.
Thương Hiệt đầu tiên tự giới thiệu, sau đó chắp tay cười nói:
– Xin hỏi tôn tính đại danh của tiểu hữu?
Có thể có Tiên thú như Thôn Vân Bạch Long kéo xe, hắn làm một thành chủ, khẳng định phải tự mình xuất hiện, muốn thăm dò thân phận của hắn.
Vân Phi Dương duỗi cái lưng mệt mỏi, cười nói:
– Chân Đức Suất.