Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1652
Chương: Kiếm Phó Dưới Trướng Tiên Đế
Đột nhiên trên không bạo phát lực lượng làm cho Vân Phi Dương ở dưới kinh biến, nhìn lên, chỉ thấy trong mây đen, một người đang đạp kiếm bay tới.
Đó là một lão giả tiên phong đạo cốt, tóc trắng tung bay, không giận tự uy, quanh thân phát ra lực lượng cường đại, hơn xa cường giả Tiên Nhân đại viên mãn như các trưởng lão Tứ Môn gia!
Hắn xuất hiện khiến cho trời mưa như trút nước im bặt mà dừng, không khí xung quanh phát ra tia áp lực nồng đậm.
“Hưu!”
Ánh mắt đạp kiếm lão giả sắc bén khóa chặt Vân Phi Dương trong sơn dã phía dưới, một tay nhẹ nhàng vung lên, cuồng bạo kiếm ý gào thét mà ra.
“Vù vù —— “
Cuồng phong gào thét, kiếm ý ngưng tụ.
Chỉ trong nháy mắt, kiếm ý cấp tốc hình thành một thanh cự kiếm lấp lóe ánh sáng, từ trên cao đâm xuống.
Hời hợt vung tay lên ngưng tụ thành cự kiếm mang theo uy lực khủng bố, quá trình rơi xuống, càng rung chuyển không gian bích lũy!
– Không tốt!
Sắc mặt Vân Phi Dương đột nhiên ngưng trọng, tiếp theo vung hai tay, lúc này triệt tiêu kiếm trận, cũng nắm Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm trong tay, đột nhiên giơ kiếm chém tới.
Kiếm trận triệt hồi, bảy trưởng lão Tứ Môn gia trọng thương được giải thoát, bọn họ suy yếu ngã trên mặt đất.
– Kiếm Phó!
Khi bọn họ nhìn thấy đạp kiếm lão giả trên trời cao, trên mặt đều hiện ra vẻ hưng phấn.
Kiếm Phó là một cái tên, cũng là một cường giả cực tinh thông kiếm đạo dưới trướng Hồng Uy Tiên Đế.
Tuy cảnh giới nhiên chỉ có Tiên Nhân đại viên mãn nhưng lý giải đối với kiếm đạo đã đến gần vô hạn tiểu vị Tiên Vương.
Đúng thế.
Lý giải của Kiếm Phó này với kiếm đạo phi thường mạnh.
Mạnh đến nổi khi Vân Phi Dương nắm Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm chém ra một đạo Thái Thanh kiếm khí cũng trong nháy mắt cảm nhận được, kiếm ý mình bị đối phương áp chế.
“Oanh!”
Cuối cùng, kiếm khí to lớn đang từ trên trời rơi xuống chạm vào Thái Thanh kiếm khí, trong khoảnh khắc oanh vỡ nát.
Chỉ có thực lực cách xa to lớn mới làm được điểm này.
“Phốc!”
Vân Phi Dương đứng tại chỗ phun ra một ngụm máu.
Thái Thanh kiếm khí bị bá đạo phá giải khiến kinh mạch cho hắn bị tổn thương.
Lúc này, Vân Phi Dương có thể dựa vào sinh mệnh thuộc tính khôi phục nhanh chóng, nhưng không có thời gian, bởi vì to lớn kiếm khí vẫn đang chém xuống.
“Vù vù!”
Kiếm khí áp xuống, khí lãng cường thế bạo phát.
– Mẹ.
Ở phía dưới, ánh mắt Vân Phi Dương xuất hiện tia phẫn nộ, tóc đen bị khí lãng quấy rối bay múa cũng dần hóa thành nửa kim sắc, nửa tử sắc.
Đây là lần đầu hắn thi triển Chiến Thần Hồn Thể Tam Biến tại Chân Vũ Thần Vực, mà còn trực tiếp dùng nhất, nhị biến.
Bởi vậy có thể thấy, uy lực của to lớn kiếm khí nổ xuống rất cường đại, không thể không khiến hắn vận dụng càng nhiều át chủ bài chống lại.
“Đạp.”
Vân Phi Dương được lực lượng tử kim sắc bao phủ quanh thân phóng ra một bước, hai tay nắm chặt Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm, đột nhiên hét lớn một tiếng, ra sức chém tới.
“Hưu!”
Một Vô Song Kiếm khí như dải lụa bạo bắn ra.
Đúng vào lúc này, trăm thanh phi kiếm tản mát ra bốn phía được kiếm ý dẫn dắt cấp tốc hợp lại, bao phủ kiếm khí, hình thành một thanh cự kiếm thực chất hóa.
“Ông!”
“Ông!”
Không gian bốn phía chấn động, nhánh cây và cục đá tản mát bốn phía trôi nổi lên không, sau đó lấy tốc độ cực nhanh bay đến cự kiếm, áp tại quanh thân, thân kiếm không ngừng mở rộng!
– Ừm?
Kiếm Phó trên trời cao thấy một màn này, âm thầm kinh ngạc.
– Không nghĩ tên này vậy mà lĩnh ngộ đến tầng thứ vạn vật vi kiếm.
“Vù vù —— “
Cự kiếm do phi kiếm, cục đá, nhánh cây ngưng tụ thành mang theo kiếm ý khủng bố, từ dưới vọt lên trên.
Kiếm Phó ngưng tụ vô thượng kiếm khí, từ trên cao đánh xuống.
Nhìn từ đằng xa phảng phất như hai đầu cự long gào thét sắp đập vào nhau.
Khủng bố kiếm ý quấy rối bốn phía tràn ngập khí tức sắc bén làm cho tâm thần bảy tên trưởng lão nằm trên mặt đất rung động.
Tuy bọn họ hiện tại bị thương nhưng thủy chung cho rằng, Vân Phi Dương chỉ biết ỷ vào kiếm trận, nhưng mắt thấy kiếm ý ẩn chứa trong cự kiếm mới biết mình sai.
Cũng hiểu rõ tại sao người này lại trải qua vạn trọng lôi kiếp.
Bởi vì quá yêu nghiệt!
Mà nếu hôm nay không chém giết tên hậu bối đáng sợ này, về sau sẽ thành họa lớn.
ề ấ ằ ế ế ̉ ếBảy tên trưởng lão Tứ Môn gia trọng thương đều nhất trí cho rằng, Kiếm Phó dưới trướng Tiên Đế có thể chém giết kẻ này, từ đó vĩnh trừ hậu hoạn!
“Vù vù!”
Đúng vào lúc này, cuồng phong thổi càng thêm mãnh liệt.
Mà hai đạo kiếm khí một cái từ trên xuống, một cái từ dưới lên ngày càng tới gần.
“Ầm ầm!”
Cuối cùng, trong lúc bảy tên Tiên Nhân hậu kỳ chứng kiến, hai đầu kiếm khí như cự long hung hăng đụng vào nhau.
Cường đại kiếm ý vào thời khắc ấy đạt đến cực hạn, chấn không gian khu va chạm sinh ra vết rách!
Bên trong Chân Vũ Thần Vực, có thể khiến không gian vỡ ra, thậm chí cả vỡ vụn,cũng chỉ có cường giả cấp Tiên Vương trở lên.
Một vị tiên nhân đại viên mãn, một người tiên nhân sơ kỳ lấy vô thượng kiếm ý đối chiêu lại có thể chấn nứt không gian, có thể thấy được khủng bố đến mức nào!
“Phốc!”
“Phốc!”
Dù bảy tên trưởng lão cách đã rất xa, khi bị kiếm ý tác động đến cũng nhao nhao thổ huyết.
Giờ phút này, thương thế bọn họ tăng thêm, hoàn toàn mất đi lực chiến đấu, chỉ có nằm trên mặt đất nhìn về phía khu vực giao chiến, nhìn xem Kiếm Phó có chiếm ưu thế tuyệt đối không.
Thật đáng tiếc.
Khi kiếm ý nhược hóa, cái kia khu vực không gian vỡ ra không có vật gì.
“Trừng! Trừng!”
Vân Phi Dương lui nhanh đến trăm trượng mới ổn định thân thể, tiếp theo một tay cầm kiếm, một tay vịn ngực phun máu.
Sắc mặt hắn tái nhợt, kinh mạch bên trong thân thể bị hao tổn nghiêm trọng.
Nhưng cái kiếm ý và khí tức cuồng ngạo bao phủ quanh thân vẫn còn, nhẹ nhàng nâng ngẩng đầu, ánh mắt phát ra lạnh lùng nhìn đạp kiếm nhân.
Bảy trưởng lão đại hỉ.
Bọn họ nhìn ra được, Vân Phi Dương đã bị trọng thương.
Vâng.
Thương thế Vân Phi Dương rất nặng.
Mà trăm thanh phi kiếm vơ vét ở hạ giới cũng bị vỡ nát sau khi đối chiêu.
– 3,670 năm.
Kiếm Phó đạp kiếm lơ lửng giữa trời, hai tay chắp sau lưng, nói:
– Ngươi là người Kiếm Giả đầu tiên đón được Vô Ngân kiếm khí của ta.
– Thật sao?
Vân Phi Dương cư nhiên bị thống khổ quấy rối nhưng cũng cười nhạt một tiếng.
Kiếm Phó nói:
– Hơn nữa, còn là một tên hậu sinh chỉ có cảnh giới Tiên Nhân sơ kỳ, điều này thật khiến lão hủ khó tin.
– Kiếm chi nhất đạo, không ở cảnh giới.
Vân Phi Dương nói:
– Mà ở lý giải đối với kiếm.
– Không sao.
Kiếm Phó đồng ý.
– Người trẻ tuổi, lý giải của ngươi đối với kiếm đạo viễn siêu cảnh giới, đợi một thời gian, nhất định sẽ trở thành một Kiếm Đạo Tông Sư.
Bảy tên trưởng lão hơi ngạc nhiên.
Kiếm Giả từ trước đến nay trầm mặc ít nói đánh giá Vân Phi Dương như thế, thật phi thường hiếm thấy.
– Đáng tiếc
Kiếm Phó lắc lắc đầu.
– Lão hủ phụng mệnh Tiên Đế lấy đi tính mệnh của ngươi, cho nên kiếp này của ngươi nhất định không thể trở thành Kiếm Đạo Tông Sư.
Vân Phi Dương không nói, tiên niệm bao phủ bốn phía, suy tính đào thoát như thế nào.
Hắn biết, lấy lý giải của mình đối với kiếm đạo hiện giờ, dù có Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm cũng không phải đối thủ của người ta.
“Ào ào!”
Nhưng vào lúc này, mưa to bị đứng im tiếp tục trút xuống.
Kiếm Phó nhẹ nhàng phất tay, muốn lần nữa ngưng tụ Vô Ngân kiếm khí lại đột nhiên dừng lại, ánh mắt nhìn về phía rừng núi nơi xa.
“Đạp! Đạp! Đạp!”
Tiếng bước chân từ đằng xa truyền đến, một nam tử mặc áo đen đầu đội mũ rộng vành, trong tay cầm kiếm chầm chậm đi tới, nước mưa đang xuống như có ý tránh hắn, không chạm vào người hắn mảy may.
– Mới tới Chân Vũ Thần Vực đã đụng phải hai người đồng đạo, thật hữu duyên.
Người áo đen vừa đi vừa nói.
Thanh âm băng lãnh phảng phất như không có cảm tình.
“Xoát!”
Hắn ổn định thân thể, lấy mũ rộng vành mang trên đầu xuống hiển lộ ra một gương băng lãnh mặt, nhìn về phía Kiếm Phó lơ lửng giữa trời, thản nhiên nói:
– Bắc Huyền đại lục, Lãnh Đoạn, cầu một trận chiến!