Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1641
Chương: Nằm Trên Mặt Đất Để Ngươi Oanh!
Vân Phi Dương vượt qua đệ nhất trọng lôi kiếp làm cho bọn người Liễu Tứ Hải khiếp sợ không thôi.
Lôi kiếp khủng bố như thế, chống được đã là kỳ tích, tự thân lại bình yên vô sự, cũng không tránh khỏi quá kinh hãi thế tục!
Nói thật, đệ nhất trọng lôi kiếp xác thực vô cùng kinh khủng.
Mà Vân Phi Dương có thể yên ổn không có chuyện gì chống được cũng bởi vì cường độ thân thể và Đạo Ý đã đạt đến bước khiến người ta khó mà tưởng tượng nổi.
Không chút nào khoa trương mà nói, thân thể Vân Phi Dương trừ không thể lấy hai từ Tiên Thể để miêu tả, phòng ngự chân chính tuyệt đối có thể so với Tiên Thể.
Mà sau khi ngưng tụ Đạo Thai, lý giải đối với Đạo Ý càng không kém gì Tiên Nhân.
Lôi kiếp là cửa khẩu Chuẩn Tiên đại viên mãn phải trải qua khi muốn đột phá Tiên Nhân, Vân Phi Dương lấy phòng ngự cấp Tiên Thể và Đạo Ý cấp Tiên Nhân đón tiếp, nếu chống đỡ không được thì không có đạo lý.
Thậm chí, thời điểm nghênh tiếp đệ nhất trọng lôi kiếp oanh tạc, toàn thân Vân Đại Tiện Thần lâm vào trạng thái buông lỏng, chưa mở ra phòng ngự thân thể, Đạo Ý cũng không được điều động, hoàn toàn dùng thân thể thuần túy nhất ngạnh kháng.
Dù lôi kiếp do kiếp vân hai mươi vạn dặm ngưng tụ mà thành muốn rung chuyển hắn, đừng nói nhất trọng lôi kiếp, dù lại đến mấy trọng cũng rất khó tạo thành thương tổn thực chất.
Những điều này.
Mã Nho và đám người Mạc Hành Chi cũng không biết.
Khi bọn hắn nhìn thấy đệ nhị trọng lôi kiếp bắt đầu ấp ủ bên trong kiếp vân, nhao nhao suy đoán, tên này có thể vượt qua đệ nhất trọng lôi kiếp, lại rất khó vượt qua đệ nhị trọng lôi kiếp.
Phổ thông Chuẩn Tiên đại viên mãn độ kiếp, cần trải qua tam trọng lôi kiếp, đệ nhất trọng lôi kiếp chỉ là bắt đầu, càng về sau, lôi kiếp càng cường hãn, thậm chí uy lực cao hơn lôi kiếp trước mấy lần!
– Bách Lý công tử!
Liễu Tứ Hải truyền âm.
– Uy lực đệ nhị trọng lôi kiếp gấp hai đệ nhất trọng, nhất định phải cẩn thận!
– Gấp hai a?
Vân Phi Dương lắc đầu cười một tiếng, nói:
– Giống như không có gì phải sợ.
Lấy cường độ thân thể và Đạo Ý hắn hiện tại, có tư cách khinh thường chú ý lôi kiếp.
“Hô!”
Trên trời cao, lôi xà theo bốn phương tám hướng phun trào đến, chúng ngưng tụ trong tầng mây hắc ám, do thiên uy gia trì không ngừng ấp ủ.
Thời gian đệ nhị trọng lôi kiếp hình thành dài đến một canh giờ, khi nó như một con cự long phun ra, thiên địa đen tối lần nữa bị phát sáng giống như ban ngày!
Quả nhiên như vậy.
Uy lực nhị trọng lôi kiếp, dù khí thế hay mang theo thiên uy đều mạnh hơn đệ nhất trọng rất nhiều, chưa chém xuống mới đang trên đường đi xuống thôi, không gian ban đầu vốn đã khép lại tiếp tục vỡ nát!
Vân Phi Dương đứng dưới lôi kiếp, trên mặt vẫn treo mỉm cười, hiển nhiên, lôi kiếp mạnh hơn lúc trước gấp hai cũng không khiến hắn sinh ra cảm giác bất an.
“Oanh!”
Cuối cùng, trong khi vạn chúng chú mục, tiếng vang thanh thế to lớn lần nữa truyền đến, mà khu vực độ kiếp lại có một đám mây hình nấm nở rộ.
– Kỳ quái?
Khu vực xa xôi, võ giả lần thứ hai nghe được tiếng vang buồn bực nói:
– Lúc trước có người đang độ kiếp à? Sao mà đệ nhị trọng lôi kiếp muộn như vậy chứ?
– Nhìn thời gian, người độ kiếp cần trải qua chỉ sợ không chỉ tam trọng lôi kiếp.
Một tên võ giả suy đoán.
Dưới tình huống bình thường, Chuẩn Tiên trải qua tam trọng lôi kiếp trong vòng nửa canh giờ đã kết thúc, nếu như nhất trọng và nhị trọng cách nhau thời gian quá dài thì đại biểu, còn có đệ tứ trọng hoặc đệ ngũ trọng.
Trở lại hiện trường độ kiếp.
Như lúc trước, đám mâu hình nấm do lôi uy và thiên uy hình thành dần dần phai mờ, bóng người Vân Phi Dương xuất hiện lần nữa trong không gian bị phá toái không chịu nổi.
Trải qua nhị trọng lôi kiếp, hắn mỉm cười như trước, không bị tổn hao.
Không thể nói không có việc gì.
Đệ nhị trọng lôi kiếp có uy lực mạnh hơn đệ nhất trọng gấp hai, khí lưu chưa triệt để tiêu tán thổi loạn tóc hắn.
Hai lần lôi kiếp, chỉ thổi đầu tóc hơi loạn.
Một màn này bị Mã Nho và Mạc Hành Chi các Tiên Vương nhìn thấy, nhất thời co giật khóe miệng.
Coi như rất ngưu bức, có thể chống lại lôi kiếp, nhưng tối thiểu cũng phải biểu hiện một mốt thống khổ mới đúng chứ, toàn bộ hành trình đều bảo trì mỉm cười, cái này…mẹ nó…quá dọa người đi!
Vân Phi Dương vượt qua đệ nhị trọng lôi kiếp, để rất nhiều Tiên Vương chấn kinh, đồng thời cũng làm cho võ giả vạn giới lần nữa hưng phấn.
Đúng vào lúc này, đệ tam trọng lôi kiếp lần nữa bắt đầu được ấp ủ, mà lần này, quy mô và thời gian rõ ràng mạnh hơn, kéo dài hơn lần thứ hai!
“Xoát!”
Lúc lôi kiếp đang ấp ủ, Vân Phi Dương phiêu nhiên rơi xuống.
Hắn nằm trên mặt đất, một tay chống đầu, thảnh thơi tréo nguẫy hai chân, cười nói:
– Đến đi, ta nằm ở chỗ này để ngươi oanh!
Tròng mắt bọn người Liễu Tứ Hải kém chút trừng lồi ra ngoài.
Độ kiếp liên quan sống còn, tên này vậy mà nằm trên mặt đất, không quan tâm đối mặt đệ tam trọng lôi kiếp đang dần hình thành?
ấ ế ấ ể ể ổCường giả cấp Tiên Vương kiến thức rộng rãi nhìn thấy cử động của Vân Phi Dương, có thể nói triệt để sụp đổ.
“Ha ha ha.”
Bên trên Vân Hải Chi Điên, Thái Vũ cười to.
– Đồ nhi này của ta thật phách lối.
– Không được, không được.
– Phương thức độ kiếp xưa nay chưa từng có như thế mà không để người khác biết thì quá đáng tiếc.
Khi nói chuyện, Thái Vũ vung tay, trong nháy mắt câu thông tất cả thành trì nội vực, hình thành từng màn sáng cự đại.
– Lại tới?
Võ giả bên trong các thành lớn nhìn thấy màn sáng, nhao nhao hoảng hốt.
Bọn họ còn nhớ rõ, màn sáng này mấy năm trước từng xuất hiện, hiện ra thì chiếu cảnh võ giả trong Giới gọi Vân Phi Dương đang so chiêu cùng võ giả Bắc Môn gia.
Sau khi màn sáng hình thành trên không các thành trì, hình ảnh dần được truyền ra.
Võ giả thấy kiếp vân, lúc này ý thức được, có người đang độ kiếp.
– Loại chuyện như độ kiếp này rất phổ biến, sao lại đột nhiên lại có màn sáng xuất hiện để cho chúng ta quan sát chứ?
Một vị võ giả cấp Tiên Nhân buồn bực nói.
Người khác cũng rất buồn bực, nhưng chỉ có thể nhìn xem thế nào.
Rất nhanh, bọn họ đã phát hiện, một người đang nằm trên mặt đất phía dưới kiếp Vân.
– Chẳng lẽ độ kiếp Chuẩn Tiên?
Mọi người hoảng hốt.
Loại chuyện độ kiếp này, không phải lơ lửng giữa không trung nghênh đón à, sao có người nằm trên mặt đất, chẳng lẽ độ kiếp thất bại, bị oanh rơi xuống đất?
Khi bọn hắn tiếp tục xem tiếp, phát hiện người trẻ tuổi không những không có việc gì, ngược lại đang mỉm cười nhìn kiếp vân trên bầu trời.
– Tình huống như thế nào đây?
– Tên này hình như không sợ một chút nào nghe?
Võ giả nội vực trợn mắt.
Thậm chí hoài nghi tiểu tử này chỉ là người xem, độ kiếp là người khác.
Lợi hại.
Cách gần như vậy nhìn người khác độ kiếp, không sợ lôi kiếp đánh xuống tác động đến cả mình luôn à?
Thời đại này, người tìm đường chết thật nhiều.
Mọi người âm thầm lắc đầu, tiếp tục quan sát màn sáng, thế nhưng kỳ quái phát hiện, khu vực màn sáng có khả năng chiếu phát, trừ người trẻ tuổi cà lơ phất phơ nằm trên mặt đất, ngay cả một con hung thú cungc không có.
– Trời ạ!
– Người độ kiếp không phải hắn đó chứ?
– Khu vực trung tâm kiếp vân đang ấp ủ lôi kiếp đối diện người trẻ tuổi, không phải hắn thì còn ai vào đây!
Rất nhiều võ giả rốt cục khẳng định.
Bất quá, khi bọn hắn tập thể nhìn về phía Vân Phi Dương, biểu hiện y như bọn người Liễu Tứ Hải, khóe miệng kịch liệt co quắp.
Tên này là người độ kiếp, tại sao nằm trên mặt đất?
Chẳng lẽ hắn dùng phương thức này nghênh đón lôi kiếp sắp đánh xuống?