Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1640
Chương: Vượt Qua Đệ Nhất Trọng Lôi Kiếp
Ánh lôi đệ nhất trọng ấp ủ khá lâu cuối cùng trong sự chú mục của hàng vạn người mà ầm vang phun ra, tiếng sấm to lớn có khả năng rung động toàn bộ Chân Vũ Thần Vực.
Tây Nam Vực bị đêm tối bao phủ trong nháy mắt ánh lôi xuất hiện bị chiếu sáng như ban ngày, thậm chí có chút chướng mắt.
“Vù vù!”
Phía trên bầu trời, một đạo ánh lôi bộc lộ ra thiên uy như phẫn nộ, như gào thét lấy tốc độ cực nhanh rơi xuống.
“Tạch tạch tạch —— “
Không gian vỡ nát, lan tràn ra vô hạn.
– Trời ạ!
– Lôi kiếp thật đáng sợ!
Rất nhiều võ giả ở rất xa thấy cảnh này, từng người hãi nhiên thất sắc.
Thời khắc đó, cảnh tượng bọn họ chỗ thấy là, tại khu vực trung tâm kiếp vân, một đạo lôi điện như rồng bổ xuống, phảng phất như muốn phá nát Thiên Địa!
Lôi kiếp cường thế như vậy, đừng nói phổ thông võ giả, dù Tiên Vương sống thật lâu cũng chưa từng thấy.
– Đệ nhất trọng lôi kiếp quả thực kinh hãi thế tục!
Liễu Tứ Hải há to mồm.
Mã Nho và Mạc Hành Chi các Tiên Vương cũng bị rung động thật sâu.
Hết thảy như ý bọn hắn, đệ nhất trọng lôi kiếp do kiếp vân mở rộng mấy chục vạn dặm tạo thành dị thường cường đại và khủng bố!
Bất kỳ Tiên Vương nào ở hiện trường đều nhận định, nếu như năm đó mình đối mặt lôi kiếp cấp bậc này, thập tử vô sinh, tuyệt không có khả năng vượt qua!
– Không phải chứ.
Đại vị Tiên Vương những vực khác cũng khiếp sợ không thôi.
Mặc dù bọn họ cường đại hơn mấy người Liễu Tứ Hải Tây Nam Vực, nhưng lôi kiếp như vậy, bình sinh không thấy, nếu như người độ kiếp đối kháng được khủng bố lôi kiếp như thế, thành tựu tương lai tuyệt đối khó có thể đánh giá.
Nhưng trong lòng bọn họ không cho rằng có người có thể yên ổn vượt qua lôi kiếp cường thế như vậy, kết cục thập tử vô sinh!
– Thái Vũ!
Ở một chỗ Vân Hải Chi Điên, ôn nhu âm thanh truyền đến.
– Con ta vượt qua được lôi kiếp cường thế bực này không?
Thái Vũ phiêu nhiên xuất hiện bên trong đám mây, cười nói:
– Tự nhiên dễ như trở bàn tay.
Hắn đang an ủi nữ nhân kia, trong lòng cũng vô cùng lo lắng, dù sao lá gan đồ nhi mình quá lớn, toàn bộ khai hỏa Đạo Ý bên trong Đạo Thai, không kiêng nể gì khiêu khích Thiên Đạo.
Lại nói Vân Phi Dương.
Khi đệ nhất trọng lôi kiếp oanh đến, ánh sáng mãnh liệt chiếu sáng toàn thân, hiển lộ ra một gương mặt đang mỉm cười.
Rất nhiều người xem thấy thế, khóe miệng nhất thời co giật.
Sắp nghênh đón lôi kiếp khủng bố như thế mà tên này còn bật cười, hoặc là điên, hoặc là ngu ngốc.
Vân Phi Dương không phải người điên, cũng không phải người ngu.
Hắn cười bởi vì đệ nhất trọng lôi kiếp hoàn toàn không mạnh như mình tưởng tượng, mình chống đỡ tuyệt không vấn đề!
Bực nào tự tin, hạng gì cuồng ngạo!
– Tới đi, tới đi!
Trong nháy mắt lôi kiếp sắp đánh xuống, ánh mắt Vân Phi Dương lấp lóe, hưng phấn quát to.
– Để lão tử nếm thử tư vị bị tư vị Thiên Đạo x oanh kích đi!
Thanh âm vang vọng đất trời, truyền lại trong tai mỗi võ giả bên trong Tây Nam Vực.
– Tên này thực ngưu bức!
– Sắp chết đến nơi còn gây hấn với Thiên Đạo!
Mọi người sụp đổ.
Nhưng khi lời nói ngạo nghễ của Vân Phi Dương thông qua màn sáng truyền khắp vạn giới lại để thân nhân và huynh đệ hắn, thậm chí tất cả võ giả bên trong giới đều vô cùng hưng phấn.
Thành như Trầm Thiên Hành nói.
Vân Phi Dương trong lòng võ giả vạn giới, là vinh diệu chí cao vô thượng, cũng là một ngươi duy nhất sau khi phi thăng Chân Vũ Thần Vực có thể độ Tiên Nhân kiếp!
Sùng bái gần như mất đi lý tính để bọn hắn xem nhẹ hết thảy, trong lòng chỉ có một ý niệm trong đầu, hắn có thể vượt qua.
“Hô!”
Ánh lôi như cự long hạ xuống mang theo cuồng phong, mang theo vô tận thiên uy, những nơi đi qua, không gian vỡ nát.
Cũng may lôi kiếp hình thành lực phá hoại chỉ ở khu vực Vân Phi Dương đứng mà không tác động đến ngoại giới.
“Hô!”
Lôi kiếp càng lúc càng gần.
Trăm trượng.
Năm mươi trượng.
Mười trượng.Vân Phi Dương mở hai tay, ý cười trên mặt càng đậm, phảng phất như không phải đang tiếp nhận lôi kiếp oanh tạc, mà đang hưởng thụ nhật quang chiếu rọi.
Một màn này tại thời khắc lôi kiếp sắp rơi xuống như hóa thành vĩnh hằng, khắc thật sâu trong lòng tất cả võ giả đang quan sát, mà trong thức hải của bọn họ đồng thời dâng lên một ý nghĩ, chính là —— ngưu bức!
Bên trong Chân Vũ Thần Vực, người độ kiếp nhiều vô số kể.
Nhưng lúc đứng trước lôi kiếp, ai không lộ vẻ mặt nghiêm túc, người nào không cẩn thận từng li từng tí?
Vào hôm nay, không chỉ có kiếp vân lan tràn mấy chục vạn dặm hình thành khủng bố lôi kiếp, người độ kiếp lại mỉm cười đối mặt, cái này mà không ngưu bức thì còn có ai ngưu bức!
“Oanh!”
Thời khắc mọi người suy nghĩ, tiếng vang như muốn phá vỡ màng nhĩ truyền đến.
Rất nhiều võ giả không chuyển mắt nhìn bầu trời, chỉ thấy lôi kiếp đã đánh vào trên thân người độ kiếp hình thành hào quang loá mắt, mà năng lượng phun trào càng hình khí lưu hình nấm.
Đệ nhất trọng lôi kiếp rơi xuống, tiếng vang cực lớn gần như vang vọng khắp Tây Nam Vực, còn lấy tốc độ khó có thể tưởng tượng được truyền lại một chỗ khác bên kia đại hải, để cường giả xa xa quan sát nghe được, khóe miệng run rẩy rất nhỏ.
Bọn họ cách khu vực độ kiếp vô cùng xa xôi, âm thanh ầm ầm lại nghe được rõ ràng, bởi vậy có thể thấy, đệ nhất trọng lôi kiếp ẩn chứa uy lực, thực rất khó tưởng tượng.
Khu vực càng xa xôi.
Âm thanh ầm ầm truyền lại tuy yếu đi không ít nhưng mà để võ giả nghe được nhao nhao kinh ngạc nghĩ thầm, đừng nói phụ cận có người độ kiếp nghe?
Nếu như biết, tiếng sấm mình nghe được thật ra đến từ Tây Nam Vực xa xôi, nhất định sẽ ngoác mồm kinh ngạc.
Tiếng sấm đinh tai nhức óc tiêu tán, vô luận Tiên Vương như Liễu Tứ Hải hay võ giả vạn giới đều đang nhìn về phía khu vực xuất hiện đám mây hình nấm kia.
Toàn bộ thế giới như lâm vào yên tĩnh.
Đám mây hình nấm lấp lóe tia sáng chói mắt sau khi nở rộ huy hoàng dần dần ảm đạm, không gian vỡ vụn hiện ra trong tầm mắt, hiện ra trên màn sáng.
Rất nhanh.
Một bóng người thấu phát ngạo nghễ xuất hiện.
Đó là Vân Phi Dương.
Sau khi bị đệ nhất trọng lôi kiếp oanh tạc, hắn bình yên vô sự đứng giữa bầu trời, hai tay mở ra, trên mặt vẫn treo mỉm cười, phảng phất như lôi kiếp vừa rồi oanh tạc không tạo thành bất cứ thương tổn gì cho hắn.
“Tê!”
Liễu Tứ Hải hít một hơi lãnh khí, cả kinh hô.
– Hắn hắn vậy mà chống đỡ được!
Mã Nho và bọn người Mạc Hành Chi cũng há to mồm.
Bị lôi kiếp khủng bố như thế oanh tạc, người không những không có việc gì, ngược lại vẫn bảo trì tư thái phong tao và mỉm cười, thật quá bất khả tư nghị!
Bêntrong vạn giới.
Khi Vân Phi Dương hiện ra trên màn sáng, tất cả quan sát võ giả đều sôi trào, thời khắc đó, người vượt qua đệ nhất trọng lôi kiếp không phải Vân Phi Dương, mà chính là bọn họ!
“Ha ha ha!”
La Mục và bọn người Vân Lịch cười ha hả.
Mục Oanh, Lương Âm chúng nữ thời khắc quan tâm Vân Phi Dương nhìn thấy hắn bình yên vô sự, cũng buông lỏng một hơi.
Nhưng.
Ngay tại thời điểm võ giả bên trong Giới hưng phấn vui vẻ, kiếp vân treo trên bầu trời lần nữa quay cuồng, hiển nhiên đang chuẩn bị phát ra đệ nhị trọng lôi kiếp.
Trong lúc nhất thời, kiếp vân mấy chục vạn dặm quay cuồng, từng đạo lôi xà phun trào tập kết vào khu vực trung tâm!