Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1638
Chương: Vinh Diệu Vạn Giới!
Số lần tiếp nhận lôi kiếp càng nhiều, hạn mức võ đạo cảnh giới tương lai càng cao, đây là sự việc võ giả Chân Vũ Thần Vực đều biết.
Theo lý luận mà nói, số lần lôi kiếp không có hạn mức cao nhất, nhưng quyết định bởi phạm vi lôi vân lớn hay nhỏ.
Bọn người Mã Nho nhìn thấy lôi vân bao phủ mười vạn dặm, nhất thời khẳng định, người độ kiếp tuyệt không chỉ trải qua tam trọng lôi kiếp, rất có thể là tứ trọng, ngũ trọng, thậm chí lục trọng trở lên.
Nếu quả thật đạt đến lục trọng, một khi độ kiếp thành công, về sau chỉ cần không vẫn lạc, thành tựu tất giống với Tôn Uy – thành chủ vương thành, đột phá đến tầng thứ đại vị Tiên Vương!
Có thể thành công sao?
Trong mắt Mã Nho và Mạc Hành Chi, rất khó.
Bởi vì khi võ giả độ kiếp trải qua tam trọng lôi kiếp trở lên, nội vực cách mấy năm sẽ xuất hiện.
Nhưng chân chính thành công ít càng thêm ít, dù sao, số lần lôi kiếp càng nhiều, sẽ tiếp nhận trừng trị càng mạnh.
Có cường giả điều tra thống kê, Chuẩn Tiên trải qua tam trọng lôi kiếp, yên ổn vượt qua có tỷ lệ 40%.
Mà trải qua tứ trọng lôi kiếp, vượt qua cũng chỉ có hai thành.
Còn về ngũ trọng, lục trọng, thậm chí cao hơn, tỉ suất thành công sẽ hạ xuống kịch liệt.
Người vượt qua lục trọng lôi kiếp, nghe nói xác xuất thành công chỉ là một phần một trăm ngàn, tỉ lệ thất bại cao khiến người ta giận sôi.
Còn về thất trọng và bát trọng thì càng không cần phải nói, tỷ lệ một phần một trăm vạn, một phần ngàn vạn, đại biểu cho gần như tử vong.
Còn về chín trọng lôi kiếp, từ khi Chân Vũ Thần Vực tồn tại đến nay, bên trong vô tận năm tháng, người trải qua không đến mười.
Bọn họ sau cùng không chỉ thành tựu Tiên Đế cấp, thậm chí áp đảo Tiên Đế, chân chính siêu thoát Thiên Đạo.
Lôi vân do Vân Phi Dương dẫn động khuếch tán đến mười vạn dặm, đại biểu lôi kiếp tuyệt không phải tam trọng.
Như thế cũng làm cho đám người Mã Nho không quá xem trọng việc hắn có thể yên ổn vượt qua, khả năng vẫn lạc phi thường lớn.
– Có chút không ổn.
Liễu Tứ Hải cũng ý thức được, lúc này ngưng tụ tiên niệm, truyền âm nói:
– Bách Lý công tử, kiếp vân của ngươi có phạm vi quá lớn, dẫn động lôi kiếp tuyệt không chỉ tam trọng, nhất định phải cẩn thận.
Vân Phi Dương đứng giữa bầu trời mỉm cười, nói:
– Đa tạ Liễu thành chủ quan tâm.
Liễu Tứ Hải đề nghị:
– Nếu như không được, thì giảm lại Đạo ý câu thông Thiên Đạo, từ đó áp chế số lượng lôi kiếp, bảo trì trong phạm vi mình có thể chống đỡ.
Số lần lôi kiếp bị giới hạn bởi cường độ Đạo Ý võ giả lấy ra khiêu khích Thiên Đạo, nếu như kịp thời thu hồi sẽ giảm xuống số lần lôi kiếp, rất nhiều võ giả có Đạo Ý hùng hậu, phần lớn sẽ áp chế trong khả năng của mình.
Nhưng dù như thế, vẫn có số lớn võ giả vẫn lạc.
Dù sao, khiêu khích Thiên Đạo tương đương với nghịch thiên, lão Thiên không nợ ngươi cái gì, nhất định phải đi nghịch thiên, tự nhiên cần thừa nhận hậu quả hồn phi phách tán.
Có võ giả chọn cách ép Đạo Ý đến cực thấp, trải qua tam trọng lôi kiếp, nhưng tình huống này vô cùng ít thấy, dù sao, một võ giả khát vọng mạnh lên, vì bảo mệnh mà từ bỏ lôi kiếp tầng thứ càng cao là đang vũ nhục chính mình.
Vân Phi Dương cũng khát vọng mạnh lên.
Cho nên, khi hắn nghe được Liễu Tứ Hải nói, lắc đầu cười một tiếng, cường đại Đạo Ý tiếp tục khuếch tán câu thông Thiên Đạo, lấy tư thái Vương giả điên cuồng khiêu khích!
Lão Thiên cũng không thiếu Vân Phi Dương, cho nên hắn không nghĩ nghịch thiên, làm như vậy chỉ đơn thuần muốn trải qua càng nhiều lôi kiếp, để cho mình trở nên càng mạnh!
“Hô!”
Đột nhiên, cuồng phong gào thét, mây đen vốn đã dừng lại lần nữa lan tràn, hiển nhiên, Vân Phi Dương không kiêng kỵ khiêu khích để Thiên Đạo khó chịu.
– Trời má!
Liễu Tứ Hải trừng to mắt.
– Lại khuếch tán!
Rất nhiều Tiên Vương trong các Vương Thành khác mắt thấy kiếp vân lần nữa mở rộng, khóe miệng từng người co giật, nghĩ thầm, tên kia lý giải Đạo Ý rốt cục mạnh đến mức nào mới chọc giận Thiên Đạo vậy!
“Vù vù —— “
Ước chừng một lát, kiếp vân khuếch tán mười vạn dặm khi Vân Phi Dương không ngừng tìm đường chết khiêu khích kéo dài đến hai mươi vạn dặm.
Đến mức, bất kỳ võ giả nào dù ở nơi hẻo lánh nhất Tây Nam Vực cũng có thể nhìn thấy rõ ràng, trên bầu trời nhấp nhô lá sen màu đen to lớn.
Càng bưu hãn là.
Một vực khác có Vô Tận Đại Hải ngăn cách cũng có thể nhìn thấy, ở đâu xa xôi phía Tây Nam, có một đám mây màu đen mắt thường có thể thấy rõ ràng.
Một tên đại vị Tiên Vương đứng trên ngọn núi, ngóng nhìn mây đen, kinh ngạc nói:
– Đây chẳng lẽ là kiếp vân?
Cường giả Vực hắn xác định đây là kiếp vân hình thành khi độ kiếp cũng khiếp sợ không thôi.
Chân Vũ Thần Vực quá lớn, lớn đến nỗi khi võ giả mỗi Vực độ kiếp, dù Vực liền nhau cũng sẽ không thể phát giác.
Mà Tây Nam Vực có vị trí địa lý cực xa, lại có Vô Tận Đại Hải ngăn cách, đừng nói độ kiếp, dù chí bảo xuất thế lúc trước, võ giả Vực khác cũng không thể phát giác.
Thậm chí nửa năm sau, ngoại giới cũng chưa lấy được tin tức Tây Nam Vực có chí bảo xuất thế, bị một người trẻ tuổi cướp đi.
Bây giờ.
Vân Phi Dương dẫn động lôi vân lại làm cho cường giả một Vực khác nhìn thấy, đủ để chứng minh quy mô lớn bao nhiêu!
“Chậc chậc.”
Một tên cường giả nói:
– Tây Nam Vực nho nhỏ lại có người có thể dẫn động kiếp vân mạnh mẽ như thế, thật không tưởng tượng được.
– Chỉ có thể xa xa ngóng nhìn, không thể tận mắt quan sát, thực tại khá đáng tiếc.
Có người tiếc nuối.
Kiếp vân mạnh mẽ như thế để vô số cường giả hiểu rõ, một khi hình thành lôi kiếp, thanh thế và số lượng tuyệt đối phi thường cường đại.
Bên trong Giới, Thiên Kiêu Điện.
Trầm Thiên Hành chắp tay sau lưng, đứng trước cửa sổ trong thư phòng, ánh mắt thâm thúy phảng phất như xuyên thủng vũ trụ mênh mông, nhìn thấy hết thảy Chân Vũ Thần Vực.
– Tiểu tử này dẫn phát lôi vân lớn như thế, độ kiếp tiếp theo đó chắc sẽ rất rầm rộ, chấn kinh trên đời.
– Thân là cường giả bên trong mảnh giới này đi ra ngoài, lẽ ra nên được đồng bào trong Giới nhìn thấy, để chia sẻ vinh diệu vô thượng của hắn.
“Hưu!”
“Hưu!”
Mấy đạo ánh sáng bay ra từ bên trong thân thể Trầm Thiên Hành.
Một treo trên trời cao Phiêu Miểu giới, không ngừng xoay tròn mở rộng, sau cùng hóa thành một màn sáng vuông vức.
Các lưu quang còn lại thì bay về các Giới khác.Trong lúc nhất thời, được Trầm Thiên Hành vận hành, giữa bầu trời liên kết với Phi Dương Thần Giới hiện ra từng màn sáng cự đại, cũng truyền tới hình ảnh mây đen bao phủ Tây Nam Vực.
– Tình huống như thế nào?
– Mau nhìn, là Vân Phi Dương!
Bên trong Thiên Kiêu Điện, Thiên kiêu đang tu luyện ngẩng đầu, nhìn thấy Vân Phi Dương ngạo mà đứng trong màn sáng, từng người phấn khởi không thôi.
Vân Phi Dương không thể nghi ngờ là siêu cấp thần tượng trong mắt bọn hắn, không chỉ có sáng tạo Phi Dương Thần Giới, còn lẻ loi một mình leo lên Chân Vũ Thần Vực.
– Vân sư đệ muốn độ kiếp!
Ninh Trạch Thiên cả kinh hô.
Mấy người Vô Kỵ bên cạnh cũng là co giật khóe miệng.
Vân học đệ tiến vào Chân Vũ Thần Vực hình như chưa được mấy năm nghe, thếmà nhanh như vậy đã độ kiếp rồi, không khỏi quá mức dọa người!
Cũng may, những thiên kiêu mười vị trí đầu Thiên Tinh Bảng này cũng không có ý thức được, kiếp vân hình thành giữa bầu trời kia còn khủng bố hơn khi bọn hắn năm đó lấy linh hồn thể tiến vào vực nội nhìn thấy mấy chục lần, nếu không nhất định sẽ càng thêm sụp đổ.
Vân Phi Dương xuất hiện trong màn sáng gần như oanh động khắp Thiên Kiêu Điện, cũng nhấc lên sóng to gió lớn trong vạn giới.
Dù Giới Chủ hay phổ thông võ giả đều đang ngó chừng màn sáng, trong mắt bọn họ chỉ có một loại tâm tình, chính là sùng bái, dù sao, bên trong vô tận năm tháng dài đằng đẵng, chỉ có mình hắn phi thăng lên Chân Vũ Thần Vực!