Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1637
Chương: Khoa Trương Vừa Mới Bắt Đầu!
Vân Phi Dương ở trong tạo hóa giới chỉ một trăm mười lăm năm, Chân Vũ Thần Vực đi qua hơn nửa năm.
Chí bảo xuất thế lúc trước đã nhạt dần, nhưng cái tên Bách Lý Phi Dương được truyền bá khắp Tây Nam Vực.
Rất nhiều người đều đang nghị luận, nghị luận hành động vĩ đại của hắn, dám không coi chín cường giả cấp Tiên Vương vào đâu, cướp đi chí bảo.
Đương nhiên.
Theo xâm nhập điều tra, rất nhiều võ giả biết, Bách Lý Phi Dương làm quản lý Vân Ký cửa hàng bên trong Quan Phong thành, một cửa hàng vô cùng có năng lượng.
Nghe nói tổng bộ thiết lập tại Cực Quang Đế Thành, mà đại chưởng quỹ Vân Vô Ưu từng đến Quan Phong thành thăm viếng bằng hữu, còn mang theo một cường giả cấp Tiên Đế.
Trong lúc nhất thời.
Việc có quan hệ với Vân Ký cửa hàng và đại chưởng quỹ nhất thời trở thành đề tài cho Tây Nam Vực nhiệt nghị.
Tán tu hoặc gia tộc hay Tiên Môn còn có chút tính toán biết được sau chuyện này, nhao nhao từ bỏ suy nghĩ.
Còn về chúng Tiên Vương Mã Nho và Mạc Hành Chi, tự nhiên không dám đi Quan Phong thành tìm Bách Lý Phi Dương đòi lại chí bảo vô danh.
Trong khoảng thời gian này, Liễu Tứ Hải rất phiền muộn.
Bách Lý công tử đạt được chí bảo, thoát khốn trước mặt rất nhiều Tiên Vương xong thì mất tích.
Nếu không thấy Vân Ký cửa hàng trong nội thành đang buôn bán bình thường, hắn thậm chí còn cho rằng tiểu tử kia đã đào tẩu luôn rồi.
– Bách Lý công tử.
Ngày hôm đó, Liễu Tứ Hải ngồi trong thư phòng, lẩm bẩm.
– Ngươi thu được bảo vật chính là duyên phận, người khác dù muốn cướp, bản thành chủ cũng không cho phép, không cần trốn trốn tránh tránh, nghênh ngang trở về là được.
Làm cường giả cấp Tiên Vương, chí bảo gì chưa thấy qua, đã không cướp được, khẳng định sẽ không để trong lòng, lo lắng nhất cũng là Bách Lý công tử sẽ rời khỏi Quan Phong thành.
“Hô!”
Đột nhiên, Đạo Ý yếu ớt từ bên ngoài bay vào thư phòng khiến cho tâm thần Liễu Tứ Hải chấn động, cả kinh hô.
– Có người muốn độ kiếp?
“Xoát!”
Vừa dứt lời, hắn đã phi thân ra treo trên không Quan Phong thành, đúng vào lúc này, cường giả bát đại gia tộc cũng cảm nhận được khí tức, nhao nhao bay lên.
Ánh mắt bọn họ nhất trí, đồng loạt nhìn về phía chính bắc, chỉ thấy mây đen lăn lộn đang nhanh chóng tụ hợp.
– Lại là chỗ đó!
Liễu Tứ Hải trợn tròn mắt.
Nửa năm trước, trời sinh dị tượng chính ở khu vực mây đen không ngừng ngưng tụ, bây giờ lại đột phát biến hóa, thực khiến người ngoài ý.
Khác biệt lúc trước, Liễu Tứ Hải có thể xác định, lần này không phải chí bảo xuất thế mà là độ kiếp chân chính trên ý nghĩa, bởi vì trong không khí bộc lộ ra một cỗ Đạo Ý rất mãnh liệt.
Cỗ này Đạo Ý cường hãn đủ để khiêu khích Thiên Đạo, từ đó dẫn phát lôi kiếp.
“Oanh!”
Đột nhiên, ánh sáng và tiếng vang hiện lên trong mây đen, trong nháy mắt xua tan hắc ám, nghênh đón ánhsáng ngắn ngủi.
Đây là lôi kiếp tụ lực trước khi bạo phát, là một hiện tượng thường thấy nhất khi độ kiếp, nhưng Liễu Tứ Hải mượn nhờ ánh sáng lại thấy rõ, trung ương khu vực mây đen, một người thanh niên đang đứng.
Đúng vào lúc này, tiên niệm hắn cũng đã lan tràn qua, thấy rõ hình dáng người kia, cả kinh hô to.
– Là Bách Lý công tử!
Vân Phi Dương đứng bên dưới mây đen, nghễ ngạo mà đứng, làm cho Liễu Tứ Hải vô cùng chấn kinh, đồng thời cũng hiểu rõ, tại sao hắn lại biến mất nửa năm, có lẽ đang chuẩn bị độ kiếp!
– Không đúng rồi.
Liễu Tứ Hải buồn bực nói:
– Sao Bách Lý công tử có thể độ kiếp nhanh như vậy?
Thân là Tiên Vương, hắn có thể cảm nhận được Vân Phi Dương trước đó tuy có Đạo Ý rất bàng bạc, nhưng chiều sâu không đủ, muốn độ kiếp tuyệt không phải một năm nửa năm là được.
Bây giờ đột nhiên xuất hiện, đột nhiên độ kiếp, thực không đúng lẽ thường.
– Ta hiểu rồi.
Liễu Tứ Hải thì thầm.
– Bách Lý công tử nhất định dựa vào chí bảo xuất thế dẫn động lôi kiếp, mà chí bảo rất có thể là một loại dược tài hi hữu nào đó có thể đề cao Đạo Ý!
Đạo Ý có thể dựa vào Tiên thạch đề thăng, nhưng có vài dược tài đoạt thiên địa tạo hóa có tác dụng đề bạt Đạo Ý, thậm chí hiệu quả còn xa hơn Tiên thạch.
Theo Liễu Tứ Hải, Vân Phi Dương biến mất nửa năm, xuất hiện lần nữa dẫn động lôi kiếp, chí bảo xuất thế tất nhiên là dược tài không thể nghi ngờ.
– Là Bách Lý Phi Dương!
– Nguyên lai là hắn đang độ kiếp!
Cao tầng các đại gia tộc nội thành cũng dò xét thấy Vân Phi Dương.
Bọn họ và Liễu Tứ Hải có cùng suy nghĩ, trong khoảng thời gian ngắn dẫn động lôi kiếp, chí bảo tên kia đạt được nhất định có quan hệ với dược tài gia tăng Đạo Ý.
Mọi người cho rằng như thế, nếu Vân Phi Dương biết cũng sẽ vui lòng tiếp nhận.
Dù sao, như thế sẽ không bại lộ, mình thu hoạch được Tiên Vương tàn quyển để toàn bộ nội vực sôi trào.
“Hô!”
“Hô!”
Từng làn sóng Đạo Ý theo cuồng phong cuốn tới.
Chỉ chốc lát, toàn bộ Quan Phong thành đã bị Đạo Ý nồng đậm bao phủ, võ giả cảm nhận được, sắc mặt kinh biến.
Mà các võ giả Chuẩn Tiên đại viên mãn so sánh Đạo Ý của mình và Vân Phi Dương, nhất thời bị miểu sát, tự ti mặc cảm, thương tích đầy mình.
Ngay từ đầu, Liễu Tứ Hải còn có thể bảo trì bình tĩnh, dù sao, Đạo Ý của Bách Lý Phi Dương mạnh, hắn có thể hiểu.
Cho đến sau nửa canh giờ, thần sắc vị Tiên Vương cấp Tiên Vương này trở nên ngưng trọng, bởi vì cường độ Đạo Ý bay tới hoàn toàn siêu việt tầng thứ Chuẩn Tiên!
“Chậc chậc.”
Liễu Tứ Hải cảm khái.
– Không có độ kiếp Chuẩn Tiên đại viên mãn, cường độ Đạo Ý vậy mà có thể so với Tiên Nhân sơ kỳ, cũng quá khoa trương rồi?
Khoa trương?
Vừa mới bắt đầu thôi!
Vân Phi Dương phía dưới mây đen còn đang không kiêng nể gì mà phóng thích ra đạo ý của mình.
Đừng nhìn Đạo Thai rất nhỏ, chỉ khi nào phóng thích Đạo Ý tạo thành Đạo Ý khí tràng lại phi thường to lớn, phảng phất như lấy không hết!
“Vù vù!”
Đạo Ý cường thế mà tinh khiết không ngừng khuếch tán.
Mới đầu vài trăm dặm, dần dần kéo dài đến một nghìn dặm, năm ngàn dặm, một vạn dặm, thậm chí đến mười vạn dặm!
Đạo Ý mở rộng, đồng thời kéo theo lấy phạm vi mây đen bao phủ.
Cho nên, khi Đạo Ý Vân Phi Dương cuối cùng dừng lại tại phương viên mười vạn dặm, mây đen to lớn cũng mở rộng đến phạm vi mười vạn dặm.Trăng sáng bị che giấu, khu vực bị bao phủ hiện lên một vùng tăm tối, ngẫu nhiên có quang mang lấp lóe, nghênh đón ánh sáng một lát.
– Trời ạ!
Liễu Tứ Hải thu hồi tiên niệm dò xét mây đen đang mở rộng, trên mặt hiện ra chấn kinh thật sâu.
Năm đó hắn độ kiếp, phạm vi mây đen hình thành cũng chỉ bao phủ vạn dặm, mà Bách Lý Phi Dương lại đạt tới mười vạn dặm, cao hơn mình gấp mười lần!
Mây đen cũng khuếch tán cực xa.
Mà tự nhiên cũng bao phủ thành trì hắn, khiến cho võ giả bên trong chấn động theo.
“Xoát!”
“Xoát!”
Trong vài toà vương thành Tây Nam Vực, bọn người Mã Nho và Mạc Hành Chi bay ra ngoài, nhìn về phía đoàn mây đen to lớn đang hình thành, sắc mặt khiếp sợ không thôi.
Giống như Liễu Tứ Hải, rất nhiều Tiên Vương trước tiên phán đoán, đây không phải chí bảo xuất thế, mà có người độ kiếp, nhưng dẫn động nhiều lôi vân như vậy, động thực quá lớn!
– Người độ kiếp, không đơn giản!
Mã Nho ngưng trọng nói.
Mạc Hành Chi nói:
– Năm đó ta hành tẩu tại Trung Vực, từng mắt thấy một tên Chuẩn Tiên độ kiếp, mặc dù quy mô lôi vân không bằng lần này nhưng cũng trải qua lục trọng lôi kiếp, thành tựu lục lôi Tiên Nhân!
– Lục lôi Tiên Nhân?
Mã Nho khẽ giật mình, trong ánh mắt lấp lóe tia bội phục.
Những hạ vị Tiên Vương Tây Nam Vực này khi độ kiếp tiến vào Tiên Nhân, trải qua phần lớn đều là tam tứ trọng lôi kiếp.
Một người duy nhất đạt đến Ngũ Lôi chính là thành chủ vương thành thủ đô Tây Nam Vực – Tôn Uy, hắn vạn năm trước đột phá cực hạn, thuận lợi bước vào đại vị Tiên Vương cảnh.