Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1626
Chương: Thôi Gia Tân Gia Chủ, Thôi Tinh Đàm!
Qua tiệc rượu, toàn bộ Quan Phong thành triệt để sôi trào.
Tin tức đại chưởng quỹ Vân Ký được Thôi Tinh Đàm mời đến trong nháy mắt truyền khắp toàn thành.
Lúc võ giả nghị luận Vân Phi Dương sẽ nghị luận đến trưởng tôn đời thứ ba Thôi gia.
Ngày thứ hai.
Lại có tin tức truyền ra.
Một buổi sáng sớm, đại chưởng quỹ Vân Ký cửa hàng tiến về Thôi gia bái phỏng.
– Vân chưởng quỹ vừa tới đã đi bái phỏng Thôi gia, điều này có quan hệ với Thôi đại công tử chắc rồi!
– Ta nghe nói người ta còn mang không ít hậu lễ, riêng trung phẩm Tiên thạch đã có một rương lớn!
– Trời ạ!
Mọi người khiếp sợ không thôi.
Bái phỏng người khác đưa Tiên thạch cũng không hiếm thấy.
Nhưng đưa chủ yếu là hạ phẩm Tiên thạch, trực tiếp đưa trung phẩm Tiên thạch, quả thật rất hi hữu, không có đủ tài lực tuyệt rất khó làm.
Võ giả nội thành nhất thời khẳng định.
Quan hệ giữa đại chưởng quỹ Vân Ký và Thôi Tinh Đàm không phải kết bái chi giao cũng là sinh tử chi giao.
– Thôi Tinh Đàm kết bạn với một đại nhân vật trâu bò như thế, tương lai Thôi gia tất thăng tiến rất nhanh a.
Cao tầng các đại gia tộc cũng đang đàm luận việc này.
Đồng thời hâm mộ nghĩ, dòng chính nhà mình sao không may mắn được kết bạn với nhân vật ngưu bức như thế.
Thôi gia, phòng tiếp khách.
Khi Vân Phi Dương mở cái rương chứa một trăm viên trung phẩm Tiên thạch ra, đại trưởng lão Thôi Thiên Ngự và tất cả trưởng lão nhất thời ngừng thở.
Bọn họ chưa từng gặp qua có người sẽ tặng nhiều trung phẩm Tiên thạch như vậy!
Ngay cả Thôi Tinh Đàm biết rõ đang diễn trò cũng bị chấn kinh, bội phục đại ca có thể xuất ra nhiều trung phẩm Tiên thạch như vậy.
– Đại trưởng lão.
Vân Phi Dương cười nói:
– Mấy năm trước ta và Tinh Đàm gặp nhau tại dã ngoại, mới quen đã thân, trò chuyện với nhau rất vui, ngày hôm nay trước tới bái phỏng, chỉ là lễ mọn, còn xin vui lòng nhận.
Chỉ là lễ mọn?
Khóe miệng bọn người Thôi Thiên Ngự co giật.
Bất quá, trong lòng cũng rõ ràng, Vân đại chưởng quỹ có thể xa hoa như thế đều xem ở phân lượng Thôi Tinh Đàm, nếu không, người ta làm thế nào quan tâm một Vương Thành gia tộc đây.
Trước có Dương Vân Phi thâm bất khả trắc đến bắt điểm yếu của mình, bây giờ lại có Vân Ký đại chưởng quỹ ngay cả Liễu thành chủ cũng cung cung kính kính.
Điều này khiến Thôi Thiên Ngự âm thầm cảm khái, năng lượng Thôi Tinh Đàm không nhỏ.
Lúc trước bị bắt điểm yếu để tâm hắn không tình nguyện để chống đỡ Thôi Tinh Đàm, bây giờ có thân phận đại chưởng quỹ, tuyệt đối cam tâm tình nguyện.
Vân Phi Dương ngây ngốc ở Thôi gia hơn nửa ngày.
Trong thời gian này, tự nhiên không miễn được tiệc rượu, các trưởng lão liên tiếp mời rượu, cực lực nịnh nọt.
– Thời gian cũng không còn sớm.
Tiệc rượu qua đi, Vân Phi Dương chắp tay nói:
– Vân mỗ thì xin cáo từ trước.
Bọn người Thôi Thiên Ngự lúc này nhiệt tình tiễn đưa.
Đưa mắt nhìn Vân Phi Dương rời đi, bọn họ nhanh chóng tổ chức hội nghị gia tộc, cũng mời dòng chính đời thứ hai, ba tham dự.
Hội nghị do Thôi Thiên Ngự chủ trì, chủ đề là tiếp tục thương thảo vị trí gia chủ nên do ai kế thừa.
– Tinh Đàm đứa nhỏ này, thành thục ổn trọng, ta cảm thấy vô cùng thích hợp để đảm nhiệm vị trí gia chủ.
Thôi Thiên Ngự đầu tiên tỏ thái độ.- Ta đồng ý.
Ta cũng đồng ý.
Các trưởng lão khác phụ họa.
Mấy lần hội nghị trước, vị trí gia chủ đơn giản là lựa chọn giữa Thôi Hữu Vọng, Thôi Tinh Liễm và Thôi Tinh Thế.
Bây giờ khi Vân Phi Dương liên tiếp chơi chiêu, tất cả trưởng lão nhất thời khuynh hướng Thôi Tinh Đàm.
– Không được!
Thôi Tinh Liễm không đồng ý.
– Đại đường ca không có tính toán làm gia chủ, có thể nào truyền cho hắn!
Gia hỏa đáng thương, đến bây giờ còn không có ý thức được, môn khách xuất ngoại lịch luyện của mình sớm đã đi ăn máng khác, đến Vân Ký cửa hàng.
Các trưởng lão chống đỡ mình cũng bị Vân Phi Dương giải quyết, hiện tại là một mình tác chiến.
– Tinh Liễm a.
Thôi Thiên Ngự nói:
– Làm sao ngươi biết, Tinh Đàm không có tính toán làm gia chủ?
Thôi Tinh Liễm nhìn về phía Thôi Tinh Đàm thủy chung trầm mặc, hỏi.
– Đại đường ca, chính ngươi nói cho bọn hắn biết mình có tính toán làm gia chủ hay không.
Rất nhiều dòng chính và trưởng lão nhìn về phía Thôi Tinh Đàm.
Nếu như hắn đáp không có ý định làm gia chủ, coi như mình cật lực đề cử cũng vô dụng.
– Nhị đường đệ.
Thôi Tinh Đàm ngẩng đầu, ngưng trọng nói:
– Ta đã từng không muốn đảm nhiệm gia chủ, nhưng bây giờ cải biến ý nghĩ, bởi vì ta muốn cho Thôi gia trở nên càng mạnh!
– Ngươi…
Thôi Tinh Liễm nhất thời như bóng cao su bị đâm thủng, chỗ ngay trên ghế ngồi.
Thôi Tinh Thế còn vội vàng tỏ thái độ.
– Đại đường ca làm gia chủ, ta không phản đối!
Hắn đã nhận rõ tình thế, huống hồ trong khoảng thời gian này đi rất gần cùng Thôi Tinh Đàm, cho nên từ bỏ vị trí gia chủ, ngược lại chống đỡ đại đường ca vô.
– Tinh Đàm đã có tính toán làm gia chủ, như vậy thì dựa theo tộc quy, giơ tay biểu quyết.
Thôi Thiên Ngự nghĩ một lát, nói:
– Trưởng lão đồng ý Thôi Tinh Đàm đảm nhiệm vị trí gia chủ, xin giơ tay.
Nói xong, mình giơ tay lên đầu tiên.
Trong chín thực quyền trưởng lão khác, có bảy người nhấc tay, hai gã khác lựa chọn từ bỏ.
– Được.
Thôi Thiên Ngự đánh nhịp.
– Tất cả trưởng lão đã quyết định, gia chủ Thôi gia đời tiếp theo do dòng chính đời thứ ba Thôi Tinh Đàm kế nhiệm, ít ngày nữa sẽ cử hành đại điển tiếp nhận gia chủ.
Cuồn cuộn sóng ngầm tại Thôi gia sau khi lựa chọn ra gia chủ đời tiếp theo đã trở nên gió êm sóng lặng.
Thôi Tinh Đàm biết, đây hết thảy đều nhờ Vân Phi Dương, cho nên tối đó mang theo mấy vò rượu ngon, tự mình đến Vân Ký cửa hàng bái tạ.
Trên bàn rượu.
Hắn nâng chén cảm kích nói:
– Nếu như không phải đại ca trợ giúp, tiểu đệ căn bản khó có thể được các trưởng lão chống đỡ, từ đó tiếp nhận chức gia chủ.
– Chén rượu này, ta kính đại ca.
Vân Phi Dương uống vào một chén rượu, khoát khoát tay cười nói:
– Huynh đệ, thực ra, ta không xuất thủ, ngươi cũng có thể tiếp nhận vị trí đó.
Thôi Tinh Đàm khẽ giật mình.
Vân Phi Dương rót đầy rượu, cười nói:
– Ngươi thật sự cho rằng Thôi lão gia tử sẽ tiêu sái rời đi?
Thôi Tinh Đàm càng thêm mờ mịt.
Vân Phi Dương còn cười nói:
– Nếu như không có đoán sai lời, Thôi lão gia tử trong khoảng thời gian này đang ẩn thân trong Quan Phong thành, bí mật quan sát nhất cử nhất động của Thôi gia.
Thôi Tinh Đàm yên lặng cười nói:
– Tính cách gia gia cổ quái, sao đại ca chắc chắn như thế?
Vân Phi Dương cười nói:
– Bởi vì lão biết, cháu trai của mình kết giao một đại ca không tồi, có thể giúp hắn thuận lợi trở thành gia chủ.
Trên tàng cây bên ngoài Quan Phong thành, Thôi Thiên Mệnh đứng đó, trên mặt mang theo mỉm cười.
Thành như Vân Phi Dương nói, hắn cũng không có chân chính rời đi mà bí mật quan sát nhất cử nhất động của Thôi gia.
Quả nhiên, tôn nhi mình coi trọng không có để cho mình thất vọng, lúc bất lực đi tìm người có thể trợ giúp hắn trở thành gia chủ.
Theo Thôi Thiên Mệnh, Vân Phi Dương hóa thân Bách Lý Phi Dương là một người làm đại sự, để hắn giúp Thôi Tinh Đàm bày mưu tính kế, tranh đoạt vị trí gia chủ không có vấn đề gì.
Nhưng bất ngờ là.
Tên kia lại mời đại chưởng quỹ Vân Ký cửa hàng đến, càng không có nghĩ tới, cửa hàng không có bối cảnh sẽ có cường giả cấp Tiên Đế trợ trận!
– Tinh Đàm.
Thôi Thiên Mệnh thu hồi nụ cười, ngưng trọng thầm nghĩ:
– Ngươi có thể nhận biết đại nhân vật như vậy, chính là cơ duyên lớn, gia gia cũng có thể triệt để yên tâm giao Thôi gia cho ngươi.
Xem ra, lão nhân gia thích bày mưu tính kế này thành công bị thân phận đại chưởng quỹ Vân Ký của Vân Phi Dương lừa gạt.