Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1625
Chương: Chiêu Trò Vẫn Đang Tiến Hành
Liễu Tứ Hải hiện tại gọi rất hối hận.
Hối hận không hiểu rõ tình huống trước, kết quả đại chưởng quỹ Vân Ký cửa hàng vừa đến đã thấy cảnh người của mình bị Tây Hoài Thành Diêm gia mang đi.
Cũng may, Vương chưởng quỹ kịp thời gọi lại, không để cho Diêm thái trưởng lão rời đi.
Nếu không, chân trước vừa đi ra khỏi Quan Phong thành, chân sau chính mình đã triệt để đắc tội đại chưởng quỹ cho.
Liễu Tứ Hải ngược lại không kiêng kị người trẻ tuổi gọi Vân Vô Ưu này, chủ yếu vẫn là trung niên xa phu ngồi trên xe kia kìa.
Hắn thấy, đây tuyệt đối là cường giả cấp Tiên Đế.
Một người trẻ tuổi có thể mời được cao thủ ngưu bức như thế, năng lượng quả thực không dám nghĩ!
Vân Ký cửa hàng.
Liễu Tứ Hải thật sâu nhớ kỹ.
Dù trước kia chưa nghe nói qua, bây giờ lại đã được xem như tồn tại phía trên cả Hằng Thông cửa hàng.
Võ giả còn đang nghi vấn khi nhìn thấy thành chủ như đổi thành một người khác, liều mạng nịnh nọt đại chưởng quỹ Vân Ký, nhất thời hiểu rõ, đây tuyệt không phải âm mưu như mình nghĩ!
Nhưng.
Thật sự là âm mưu.
Chỉ là, âm mưu Vân Phi Dương chơi đẳng cấp quá cao, trong thiên hạ, có thể lừa gạt đến trình độ như vậy, tìm không thấy người thứ hai.
Diêm Tống Hoài cũng ý thức được, Bách Lý Nghiên đầu nhập vào một đại nhân vật, chỉ có đè ép thương thế, mang theo võ giả gia tộc xám xịt rời đi.
Vừa đi ra khỏi cửa thành, Vân Phi Dương thản nhiên nói:
– Diêm gia thái trưởng lão, ngươi hôm nay đến Quan Phong thành bắt người của Vân Ký cửa hàng ta, Vân mỗ ghi lại, ngày khác có thời gian, chắc chắn sẽ tiến về Tây Hoài Thành, tìm thành chủ và gia chủ nhà ngươi trò chuyện thật tốt.
Trầm Hạo chỉ trợ uy cũng không tính động thủ.
Mà Vân Phi Dương rất khó giết chết Tiên Nhân, cho nên chỉ có thể hô ra ngoan thoại.
Tây Hoài Thành, khẳng định phải đi.
Khi nào đi, cảnh giới gì mới đi thì lại là một chuyện khác.
Nghe Vân Phi Dương nói thế, khóe miệng Liễu Tứ Hải run rẩy rất nhỏ.
Hắn nghe được, đại chưởng quỹ Vân Ký cửa hàng để mắt tới Diêm gia và Duẫn thành chủ, chờ khi hắn tiến về Tây Hoài Thành, mục đích khẳng định chỉ có một, đi tìm phiền toái!
Có cường giả ngưu bức như vậy đi theo, coi như đi tìm Tiên Đế gây phiền phức cũng quang minh chính đại, chẳng sợ hãi.
Duẫn Sơn Kỳ ơi là Duẫn Sơn Kỳ.
Lần này, Tây Hoài Thành ngươi xem như đá trúng thiết bản rồi!
Liễu Tứ Hải còn đang lo lắng cho người khác lại không biết sau khi Diêm Tống Hoài xám xịt rời đi, Vân Phi Dương nhìn về phía hắn, lắc lắc đầu nói:
– Liễu thành chủ, biểu hiện của ngươi vừa rồi để Vân mỗ quá thất vọng.
– Vân chưởng quỹ.
Liễu Tứ Hải vội vàng giải thích.
– Tại hạ yêu thích du lịch thiên hạ, ngày hôm nay mới trở về, cho nên đối với một ít chuyện, hoàn toàn không hiểu, còn xin không nên phiền lòng.
Đây là lời nói thật.
Ngay từ đầu, hắn chỉ tuân thủ ước định giữa các thành chủ cũng không biết Diêm gia muốn bắt là ai, lại có bối cảnh gì.
Vân Phi Dương cười nói:
– Ta là một người làm ăn, người làm ăn coi trọng dĩ hòa vi quý, việc này xem như từng xảy ra, về sau, Vân Ký cửa hàng ta trong thành vẫn dựa vào Liễu thành chủ.
– Nhất định, nhất định.
Liễu Tứ Hải vội vàng cười nói.
Đại nhân vật ngưu bức như vậy kinh doanh cửa hàng, đối với mình, đối Quan Phong thành mà nói, là điều tốt, khẳng định phải chiếu cố thật tốt, để tránh việc người ta vỗ mông rời đi đến Vương Thành khác.
– Vân chưởng quỹ.
Vương chưởng quỹ cười nói:
– Thịt rượu đã chuẩn bị tốt, mời theo mỗ Vương tiến về Nguyệt Tinh lầu.
Vân Phi Dương chắp tay với Liễu Tứ Hải.
– Liễu thành chủ, tương phùng không bằng ngẫu ngộ, có thể nể mặt đi Nguyệt Tinh lầu hay không?
Liễu Tứ Hải vui vẻ nói ngay:
– Vân chưởng quỹ đại giá quang lâm, Liễu mỗ thân là thành chủ Quan Phong thành, tự nhiên muốn làm chủ, bày tiệc mời khách.
– Mời.
– Mời!
Liễu thành chủ tự mình dẫn đường tiến về Nguyệt Tinh lầu, mà thừa dịp này, cao tầng bát đại gia tộc nhao nhao tiến lên tự giới thiệu.
Tuy bọn họ không cảm giác được Trầm Hạo cường hãn thâm bất khả trắc, nhưng thành chủ đã nhiệt tình như vậy, liền nhận định, Vân chưởng quỹ tuyệt đối là đại nhân vật!
– Chư vị tới nghênh đón, Vân mỗ cảm kích khôn cùng, không bằng cùng đi Nguyệt Tinh lầu đi.
Vân Phi Dương cười nói.
Cao tầng các đại gia tộc đại hỉ.
Đại nhân vật cấp bậc này ngày thường rất khó tiếp xúc, bây giờ có một cơ hội, nhất định phải chắc thật tốt nắm lưu lại ấn tượng tốt cho người ta.
…
Vân Phi Dương diễn kịch thành công nhưng cũng chỉ vừa mới bắt đầu.
Không phải sao, khi hắn theo Liễu thành chủ và cao tầng các đại gia tộc vừa tới đến Nguyệt Tinh lầu, Thôi Tinh Đàm đã đi ra từ bên trong, chắp tay cười nói:
– Đại ca, ngươi rốt cục đến rồi!
Dát.
Bọn người Liễu thành chủ trợn tròn.Đây không phải trưởng tôn đời thứ ba Thôi gia à?
Tại sao hắn lại ở chỗ này, mà vừa xuất hiện đã gọi Vân chưởng quỹ một tiếng đại ca?
– Huynh đệ!
Vân Phi Dương nhanh chân đi tới, đứng trước mặt Thôi Tinh Đàm, nắm tay nhẹ nhàng đánh vào ngực hắn, cười nói:
– Ta nói sao không nhìn thấy ngươi ở cửa thành, nguyên lai ở chỗ này chờ.
Liễu thành chủ và võ giả các đại gia tộc đi theo thấy thế, nhất thời khiếp sợ không thôi.
Vân chưởng quỹ và Thôi Tinh Đàm gặp mặt làm ra cử động như vậy đủ để chứng minh, quan hệ hai người không phải bình thường!
Thôi Tinh Đàm cười nói:
– Thật vất vả mời đại ca đến Quan Phong thành làm khách, tiểu đệ tự nhiên muốn làm tốt chuẩn bị bày tiệc mời khách.
Trời ạ!
Đại chưởng quỹ Vân Ký do hắn mời đến?
Tâm thần các cao tầng gia tộc lần nữa rung động, dù sao, dưới cái nhìn của bọn họ, đại chưởng quỹ Vân Ký đến Quan Phong thành là thị sát sinh ý nhà mình.
“Ai.”
Vân Phi Dương có chút tự trách nói:
– Ngày thường bận quá để huynh đệ mời nhiều lần mới chạy tới, thực hổ thẹn, hổ thẹn.
– Đại ca bận bịu, huynh đệ hiểu.
Thôi Tinh Đàm vung tay lên, nói:
– Thôi, chúng ta lên lầu.
Đúng vào lúc này, giả bộ vô ý phát hiện Liễu Tứ Hải, kinh ngạc hô.
– Liễu thành chủ, ngài trở về khi nào?
– Thôi công tử.
Liễu Tứ Hải lúc này cười nói:
– Liễu mỗ hôm nay vừa mới về, một trước một sau với Vân chưởng quỹ.
Trước kia, Liễu thành chủ đừng nói nhìn thấy hậu bối bát đại gia tộc, dù nhìn thấy gia chủ các tộc cũng đều bảo trì một cỗ khí tức cao cao tại thượng.
Bây giờ biết được, Vân chưởng quỹ trâu trâu bò bò thế mà do Thôi Tinh Đàm mời đến, lúc này thay đổi thành vô cùng hiền hoà.
Đừng nói Liễu Tứ Hải.
Cao tầng mấy gia tộc lớn theo đuôi ở phía sau cũng lau mắt mà nhìn Thôi Tinh Đàm, bên trong ánh mắt có ước ao ghen tị.
Có thể trở thành bằng hữu cùng ngưu nhân dạng này, rồi mời từ Đế Thành đến Quan Phong thành, mặt mũi dòng chính đời thứ ba Thôi gia thực quá lớn.
Muốn nói vui vẻ nhất vẫn là mấy tên trưởng lão Thôi gia đi đón tiếp, hiện tại, trong lòng bọn hắn có thể nói vừa mừng vừa sợ.
Kinh hãi là.
Đại chưởng quỹ Vân Ký để Liễu thành chủ cung cung kính kính vậy mà là huynh đệ của dòng chính nhà mình!
Vui là.
Người ta đi từ xa đến không phải vì thị sát sinh ý, ngược lại là do Thôi Tinh Đàm yêu cầu, cố ý chạy tới!
Cơ hội.
Cơ hội vô cùng lớn!
Nếu như Thôi Tinh Đàm có thể quan hệ với vị ngưu nhân này, về sau Thôi gia hoàn toàn có thể leo lên cái bắp đùi này, từ đó để thực lực gia tộc nâng cao thêm một bước!
Có thể nói.
Mấy tên trưởng lão Thôi gia ở hiện trường đã vô cùng coi trọng Thôi Tinh Đàm.
Bức thiết hi vọng hắn có thể tạo mối quan hệ cùng Vân chưởng quỹ, như thế, đối với Thôi gia, trăm lợi mà không có hại!
– Liễu thành chủ.
– Các vị trưởng lão.
Vân Phi Dương cười nói:
– Chúng ta lên lầu.