Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1608
Chương: Thôi Tinh Thế
Vân Phi Dương giúp Thôi Tinh Đàm có thể nói nhanh chóng quyết đoán, Hằng Thông cửa hàng phương diện cũng phối hợp nhanh chóng quyết đoán.
Vẻn vẹn một buổi chiều.
Toàn bộ sản nghiệp Thôi Tinh Thế chưởng khống có liên quan cùng Hằng Thông cửa hàng đều bị cắt đứt.
Đương nhiên.
Làm ăn có hợp đồng.
Hằng Thông cửa hàng không tiếc vi phạm hợp đồng, thanh toán tiền bồi thường hợp đồng.
Thôi Tinh Thế sờ soạng lần mò nhiều năm trên thương trường tự nhiên nhìn ra, Hằng Thông cửa hàng đột nhiên đoạn tuyệt lui tới cùng mình, nhất định do người sai sử.
Là ai?
Trong thời khắc mấu chốt tranh đoạt chức gia chủ, hắn có thể nghĩ đến, chỉ có Thôi Hữu Vọng và Thôi Tinh Liễm hai người.
– Đáng giận!Thôi Tinh Thế phẫn nộ không thôi.
Tư bản để hắn trở thành gia chủ chính là ỷ vào các cửa hàng mang đến lợi nhuận cực lớn, Hằng Thông cửa hàng đoạn tuyệt sinh ý, mất đi đại bộ phận nguyên liệu tiếp tế, trong thời gian ngắn khẳng định sẽ bị trọng thương.
Thôi Hữu Vọng và Thôi Tinh Liễm hai người chắc chắn sẽ lấy chuyện này xúc phạm, đến lúc đó có thể sẽ bị thu hồi sản nghiệp dưới cờ.
Không có sản nghiệp, không có tư bản.
Muốn tranh đoạt nhất gia chi chủ cùng bọn họ, càng không thể.
– Tinh Thế.
Lục trưởng lão nói:
– Tình thế hiện tại đối với chúng ta rất không ổn, chỉ có nhanh bái phỏng Bách Lý Phi Dương, có thể dựa vào hắn đả thông Hằng Thông cửa hàng, khôi phục sinh ý.
– Không sai.
Bát trưởng lão cũng đồng ý.
– Tốt, ta đi ngay.
Thôi Tinh Thế mang theo hậu lễ rời khỏi Thôi gia tiến về Vân Ký cửa hàng, hoàn toàn không biết, hắc thủ để Hằng Thông cửa hàng đoạn tuyệt quan hệ với mình chính là người hắn muốn bái phỏng.
– Thôi Tinh Thế?
Nội viện, Vân Phi Dương kinh ngạc nói:
– Hắn làm sao tới đây?
Thôi Tinh Đàm nói:
– Vị tam đường đệ này của ta lấy kinh doanh làm chủ, tới bái phỏng đại ca, chỉ sợ cũng vì trở thành gia chủ.
Vân Phi Dương cười nói:
– Huynh đệ, ngươi có thể nghĩ tới chỗ này, tại sao không nghĩ đến việc sớm phát triển thế lực của mình.
– Lấy bá lực của ngươi, chỉ cần phát triển thật tốt, tuyệt không kém gì các thúc bá và đường đệ.
Thôi Tinh Đàm đắng chát cười một tiếng, nói:
– Năm đó ta quá ngu, cân nhắc đến sự việc đều lấy lợi ích Thôi gia làm chủ.
Hiện tại hắn thanh tỉnh, muốn trở thành Thôi gia gia chủ, đồng dạng cũng vì lợi ích Thôi gia, bởi vì hắn biết, tứ thúc và hai đường đệ không thích hợp làm gia chủ.
Những người này chỉ biết tranh quyền đoạt thế, nếu như làm đến vị trí gia chủ, tất sẽ tiến hành thanh tẩy, thậm chí dao động căn cơ Thôi gia.
– Huynh đệ.
Vân Phi Dương cười nói:
– Ta hiện tại đã hiểu, vì sao Thôi lão gia tử đột nhiên rời đi cũng nhường ra vị trí gia chủ.
Thôi Tinh Đàm khẽ giật mình.
– Tại sao?
Vân Phi Dương vỗ bả vai hắn, nói:
– Lão đang khảo nghiệm ngươi.
– Khảo nghiệm ta?
Thôi Tinh Đàm mờ mịt không thôi.
Có mấy lời không thể quá giải thích, cần tự hắn đi cảm ngộ.
Cho nên Vân Phi Dương cũng không nói tipees, mà đứng dậy rời đi chiếu cố Thôi Tinh Thế.
Bên trong phòng tiếp khách.
Vân Phi Dương vừa đi vào đã liếc nhìn thấy Thôi Tinh Thế có dung mạo giống Thôi Tinh Đàm mấy phần.
Đây là một soái ca.
Nhưng Vân Phi Dương có thể nhìn ra, hắn và Thôi Tinh Đàm khác nhau rất lớn.
Sự khác biệt này không phải dung mạo, chính là khí chất.
Thôi Tinh Đàm tản mát ra khí chất cho người ta một loại cảm giác rộng rãi, Thôi Tinh Thế phát ra khí thế cho người ta một loại khôn khéo của người làm ăn.
– Thôi tam công tử.
Vân Phi Dương chắp tay cười nói:
– Hoan nghênh đến Vân Ký cửa hàng ta.
– Bách Lý công tử.
Thôi Tinh Thế vội vàng đứng dậy, tự trách nói:
– Thôi mỗ trong khoảng thời gian này quá bận rộn không có tới bái phỏng, thực có chút thất lễ.
– Thôi công tử nói quá.
Vân Phi Dương nói:
– Vân Ký cửa hàng ta chỉ là tiểu điếm, sao có thể để Thôi gia tam công tử tới bái phỏng đây.
Lời khách khí trên thương trường vẫn phải nói.
Thôi Tinh Thế cũng là lão giang hồ, nói lên cũng khách khí tới lui.
Hai người thổi phồng lẫn nhau một phen, Vân Phi Dương bố trí thịt rượu trong nội viện, mở tiệc chiêu đãi Thôi Tinh Thế, còn về Thôi Tinh Đàm còn đang ẩn thân trong một phòng khác thì có trận pháp ngăn cách khí tức.
Trên ghế, Thôi Tinh Thế vô cùng ân cần, nhiều lần mời rượu, Vân Đại Tiện Thần cũng gặp chiêu phá chiêu.
– Bách Lý công tử.
Uống thêm một chén rượu, Thôi Tinh Thế cười nói:
– Sản nghiệp quý cửa hàng không phải chỉ có y quán, đan dược và Tiên thạch cửa hàng chứ.
Vân Phi Dương nói:
– Không dối gạt Thôi công tử, ta gần đây trù tính muốn mở cửa hàng khai thác mỏ thạch, vải vóc và ngọc thạch bên trong Quan Phong thành.
Thôi Tinh Thế nghe vậy, trong lòng vui vẻ.
Bởi vì Vân Phi Dương nói đến những ngành nghề này vừa lúc hắn cần.
Thôi Tinh Thế vui không lộ sắc, nịnh nọt.
– Không nghĩ tới sản nghiệpquý cửa hàng kinh doanh nhiều như vậy, Thôi mỗ bội phục, bội phục.”
Vân Phi Dương lắc đầu cười một tiếng, nói:
– Ta nghe nói, tiệm vũ khí, tiệm trang phục, cửa hàng đồ trang sức dưới cờ Thôi công tử chiếm cứ số lượng rất lớn bên trong Quan Phong thành.
– Vốn nhỏ mua bán, không đáng nhắc tới.
Thôi Tinh Thế khiêm tốn nói.
Ngoài miệng nói như vậy, tâm lý lại mừng thầm.
Bởi vì làm một người làm ăn, trực giác nhạy cảm nói cho hắn biết, Vân Ký cửa hàng muốn thiết lập những sản nghiệp kia thì rất cần khách hàng.
Quả nhiên như vậy.
Vân Phi Dương đặt chén rượu xuống, cười nói:
– Thôi công tử, thực ra hai ta có thể hợp tác.
– Hợp tác?
Thôi Tinh Thế mặc dù vui mừng nhưng vẫn bảo trì bình tĩnh.
Vân Phi Dương nói:
– Ta cũng không thích quanh co lòng vòng, nếu Thôi công tử như có thể mua sắm được nguyên liệu của ta, phương diện giá tiền khẳng định dễ thương lượng.
– Cái này…
Thôi Tinh Thế rầu rĩ nói:
– Bách Lý công tử, nguyên liệu của chúng ta đều do Hằng Thông cửa hàng cung cấp, đột nhiên đổi nhà khác, chỉ sợ có chút không ổn.
Tiểu tử.
Nguồn cung cấp của ngươi đã bị đoạn, còn giả vờ với ta?
Vân Phi Dương cũng không xuyên phá, mà tiếp tục biểu diễn.
– Thôi công tử là người làm ăn, hẳn phải biết vì lợi ích lớn, nếu như được ta cung cấp nguồn tài liệu, chất lượng và giá cả đều thấp, hẳn sẽ nghiêm túc suy nghĩ một chút chứ.
Thôi Tinh Thế nói:
– Bách Lý công tử, mời nói giá cả.
Vân Phi Dương lúc này nói.
Hắn nói giá của những nguyên liệu thấp hơn Hằng Thông cửa hàng nhiều, cho nên để Thôi Tinh Thế rất động tâm.
Đương nhiên.
Dù giá cả cao hơn Hằng Thông cửa hàng, hắn cũng sẽ không để ý, dù sao hiện tại nhu cầu nguồn cung cấp rất cấp bách để chèo chống cửa hàng vận chuyển bình thường.
– Tốt thôi.
Thôi Tinh Thế nói:
ể- Bách Lý công tử đã có thành ý, Thôi mỗ sẽ để một nhóm hàng thử một chút.
Ngày thứ hai.
Vân Phi Dương tự mình đến đến tiệm vũ khí Thôi Tinh Thế kinh doanh, dâng lên số lớn khoáng thạch chất lượng thật tốt.
– Không tệ, không tệ.
Thôi Tinh Thế kiểm tra, nói:
– Chất lượng những quáng thạch này của Bách Lý công tử rất tốt, đáng tiếc, quá ít.
Vân Phi Dương cười nói:
– Thôi công tử, càng nhiều nguyên liệu đang được vận chuyển trên đường, số lượng to lớn đủ để cung cấp quý điếm luyện chế mười năm.
– Nhiều như vậy?
Thôi Tinh Thế âm thầm giật mình.
Vân Phi Dương tiếp tục nói:
– Ngay đêm qua, Vương chưởng quỹ Hằng Thông cửa hàng đến tìm ta, nói muốn mua hết tất cả nguyên liệu.