Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1606
Chương: Ngươi Tìm Đúng Người
Thôi Tinh Đàm mấy ngày qua rất bực bội, bởi vì gia gia là người một nói là làm, đã muốn rời khỏi Thôi gia, để trống vị trí gia chủ tuyệt sẽ làm.
– Gia gia vừa đi, những thúc bá và đường đệ dã tâm đó bừng bừng khẳng định sẽ nháo, mà toàn bộ Thôi gia sợ rằng sẽ không được an bình.
– Ta nên làm cái gì?
Thôi Tinh Đàm càng nghĩ càng đau đầu, hiện tại hắn không để ý mình có thể trở thành nhất gia chi chủ hay không mà trong đầu chỉ nghĩ đến việc ổn định gia tộc.
– Huynh đệ, có chuyện gì thế?
Vân Phi Dương uống một chén rượu, cười hỏi.
Sau khi ngược Vương Cảnh Xuyên, sinh hoạt của hắn trở nên bình tĩnh.
Ban ngày hấp thu thiên địa thuộc tính, buổi tối ngẫu nhiên ngưng luyện Tiên thạch, rảnh rỗi thì tìm Thôi Tinh Đàm uống rượu, cuộc sống rất tiêu sái.
Chỉ là mấy ngày gần đây, mỗi lần uống rượu cùng Thôi Tinh Đàm, tên này cứ hay thất thần giống như đang suy nghĩ việc gì.
– Không có…không có việc gì.
Thôi Tinh Đàm lấy lại tinh thần, nâng chén uống rượu.
Vân Phi Dương cười nói:
– Ngươi là huynh đệ ta, có cái gì phiền não, đều có thể nói ra, có lẽ ta sẽ giải ưu giúp ngươi.
– Đại ca.
Thôi Tinh Đàm rót đầy rượu, nâng chén nói:
– Đến, uống rượu.
Nếu như hắn có chuyện phiền lòng chắc đã nói ra, nhưng đây là việc trong gia tộc, lại nói với người ngoài thế nào đây.
– Tốt thôi.
Vân Phi Dương không hỏi nhiều, nâng chén.
Qua ba lần rượu, hai người mộng mị rời khỏi tửu lâu, đi trên đường phố đèn đuốc sáng trưng.
– Nếu như cả đời đều vô dục vô cầu như thế, sống mơ mơ màng màng, thật hạnh phúc đến dường nào.
Trên đường, Vân Phi Dương cảm khái.
Thôi Tinh Đàm còn cười nói:
– Người sống trên thế gian có quá nhiều trách nhiệm phải gánh chịu, có quá nhiều chuyện cần đối mặt, vô dục vô cầu, sống mơ mơ màng màng là không thể.
– Đúng vậy.
Vân Phi Dương nhếch miệng cười nói:
– Cho nên, chúng ta phải kịp thời hưởng thụ, hôm nay có rượu hôm nay say.
Thôi Tinh Đàm tràn đầy cảm xúc, lúc này giơ vò rượu, sảng khoái nói:
– Uống!
– Uống!
Hai người say đi trên đường phố, giơ vò rượu uống.
Sau khi đột phá Chuẩn Tiên đại viên mãn, bước kế tiếp của Vân Phi Dương chính là muốn dẫn động lôi kiếp, từ đó tạo Tiên Thân, trở thành Tiên Nhân.
Hắn vừa mới đột phá, muốn dẫn động lôi kiếp nhất định phải lý giải Đạo Ý càng sâu.
Lý giải này không phải vấn đề cường độ mà chính là chiều sâu.
Nói đơn giản.
Hắn cần phải nhìn trộm ra Thiên Đạo từ trong Đạo Ý.
Một khi đụng chạm đến mép Thiên Đạo, tự nhiên sẽ phải gánh chịu lôi kiếp trừng trị.
Vượt qua, bước vào Tiên Nhân.
Thất bại, hồn phi phách tán.
Vân Phi Dương vừa bước vào Chuẩn Tiên đại viên mãn, khoảng cách chạm đến Thiên Đạo còn một khoảng cách, cho nên hắn sinh hoạt trở nên bình thản.
Càng bi kịch là, Đạo Ý đã đủ bàng bạc, dù hấp thu Tiên thạch cũng sẽ không có đề bạt.
Cuộc sống trôi qua ngày ngày.
Ba cửa hàng lớn vận chuyển bình thường, Tiên thạch càng để lâu càng nhiều.
Sinh hoạt Vân Phi Dương vẫn bình thản không có gì lạ.
Thậm chí phạm tiện, chủ động đi tìm mấy gia tộc lớn gây phiền phức, người ta đều cẩn thận đối mặt, không cho hắn đạt được cơ hội.
– Nhàm chán quá!
Lần nữa tìm hiểu đạo ý, Vân Phi Dương đứng trong nội viện, la lớn.
Đạt tới Chuẩn Tiên đại viên mãn, không có thể hấp thu Tiên thạch, mỗi ngày lại chỉ có thể buồn tẻ cảm ngộ Đạo Ý, là một loại tra tấn với hắn.
– Tiên sinh!
Nhưng vào lúc này, Bách Lý Nghiên đi tới, nói:
– Thôi công tử tới chơi!
– Cho mời.
Vân Phi Dương nói.
Thời gian buồn tẻ chỉ có bồi tiếp Thôi Tinh Đàm uống rượu mới có thể giết chết thời gian.
– Đại ca.
Không bao lâu, Thôi Tinh Đàm đi tới.
– Ngươi đến vừa vặn.
Vân Phi Dương cười nói:
– Ta hôm qua thấy Tây thành bán vài hũ mỹ tửu, hôm nay hai người chúng ta không say không về.
Thôi Tinh Đàm nói:
– Đại ca, ta đến không phải uống rượu.
– Làm gì?
Vân Phi Dương hỏi lại.
Thôi Tinh Đàm nói:
– Ta đến cầu đại ca hỗ trợ.
– Ồ?
– Hỗ trợ gì?
Thần sắc Thôi Tinh Đàm vô cùng ngưng trọng nói:
– Giúp ta trở thành Thôi gia gia chủ.
– Thôi gia gia chủ?
Vân Phi Dương cả kinh.- Huynh đệ, ngươi muốn tạo phản?
Hắn thấy, Thôi gia lão gia tử còn rất khỏe mạnh, sống mấy vạn năm cũng nhẹ nhàng, Thôi Tinh Đàm muốn trở thành gia chủ, chỉ có đoạt quyền!
Ba ngày trước.
Thôi Thiên Mệnh nói được làm được, rời khỏi Thôi gia.
Trước khi đi, triệu tập các Đại trưởng lão và dòng chính đời hai, ba mở ra hội nghị gia tộc, chỗ nhường ra vị trí gia chủ.
Hắn chân trước vừa đi, Thôi gia chân sau đã náo nhiệt.
Các trưởng lão nắm đại quyền nhao nhao đứng lên chống đỡ nhóm dòng chính tranh đoạt vị trí gia chủ.
Bên trong rất nhiều phe phái, ba người cường thế nhất chính là tứ thúc Thôi Tinh Đàm – Thôi Hữu Vọng , cùng nhị đường đệ, tam đường đệ Thôi Tinh Liễm và Thôi Tinh Thế.
Ba cỗ thế lực hình thành thế chân vạc.
Nếu không vì Thôi Thiên Mệnh vừa đi không bao lâu, chỉ sợ bọn họ đã đánh nhau đao thật kiếm thật.
Biết được chuyện này, Vân Phi Dương sụp đổ.
– Thôi lão gia tử không chọn người thừa kế đã đi, đây không phải buộc trong gia tộc rối loạn hả!
Tuy không sinh trưởng trong gia tộc, nhưng hắn cũng biết, gia tộc lớn như thế, gia tộc dòng chính có khát vọng phi thường cường liệt đối với chức gia chủ.
Qua loa rời bỏ chức gia chủ, mình phủi mông rời đi, khẳng định gây ra đại loạn, để cho gia tộc tứ phân ngũ liệt.
“Ai.”
Thôi Tinh Đàm thở dài.
– Tính cách Gia gia bướng bỉnh, tôn nhi như ta cũng ngăn không được.
Vân Phi Dương đồng tình.
Thôi Tinh Đàm nói:
– Nếu như bỏ mặc thúc bá và đường đệ tiếp tục náo, mất mặt là chuyện nhỏ, dao động căn cơ gia tộc mới là đại sự.
Mấy ngày nay, hắn từng làm công tác giải hòa cho thúc bá và đường đệ, không biết sao không ai nghe lọt.
Thậm chí có người còn đề phòng hắn, dù sao cũng là người đứng đầu dòng chính đời thứ ba.
– Cho nên.
Vân Phi Dương nói:
– Ngươi tìm đến ta hỗ trợ, trước một bước đoạt được vị trí gia chủ, từ đó đến lắng lại nội loạn trong tộc?
Thôi Tinh Đàm gật gật đầu.
– Không sai.
Mới đầu hắn cũng không tính tìm Vân Phi Dương hỗ trợ, dù sao đây là việc tư nhà mình, nhưng mấy ngày ngắn ngủi, Thôi gia đã chia ra mấy đại trận doanh, mình đã không có khả năng ngăn cản, cho nên chỉ có thể tìm kiếm người trợ giúp.
Tìm Vân Phi Dương, một mặt là quan hệ rất tốt, một phương diện khác cũng là coi trọng danh vọng của Vân Ký cửa hàng trong Quan Phong thành.
“Ba.”
Vân Phi Dương vỗ bả vai Thôi Tinh Đàm, cười nói:
– Huynh đệ, ngươi tìm đúng người.
Làm một người đang rất nhàm chán, hắn vô cùng vui lòng trợ giúp huynh đệ.
Xác thực mà nói.
Tên này thích xen vào chuyện bao đồng.
– Đến đây.
Vân Phi Dương nói:
– Nói tình huống những đối thủ cạnh tranh của ngươi cho ta một chút, ca giúp ngươi bày mưu tính kế, cho từng tên rơi đài.
Thôi Tinh Đàm hiện tại chỉ có thể ỷ vào đại ca, lúc này nói hết tình huống.
Biết được tin tức đối phương, Vân Phi Dương nâng cằm, nói:
– Huynh đệ, tứ thúc và hai đường đệ ngươi đều có thực quyền trong tay, lại kinh doanh nhiều cửa hàng, có phần được lòng người trong Thôi gia, ngươi muốn giết ra khỏi trùng vây, ngồi lên vị trí gia chủ, độ khó rất cao.
Thôi Tinh Đàm khổ sở nói:
– Không khó khăn, ta cũng sẽ không tới tìm đại ca hỗ trợ.