Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1596
Chương: Kiếm Lớn
Lời Vương chưởng quỹ nói để bọn người Hoắc Đốn á khẩu không trả lời được.
Thậm chí, bọn họ có một loại ảo giác, Vương chưởng quỹ đến đối thoại cùng Vân Phi Dương có điểm giống như đang hát đôi.
Phải.
Vương chưởng quỹ đã sớm biết chuyện bảy ngày trước.
Mục đích tới hắn hôm nay cũng là đứng bên Vân Phi Dương, mà Vân Phi Dương cũng nhìn ra được, cho nên mới pha trò.
– Tất cả mọi người đều là người làm ăn, lại cùng ở phường thị võ đạo, ngẩng đầu không thấy cúi đầu sẽ gặp.
Vương chưởng quỹ phất tay, nói:
– Đều giải tán đi.
Không hổ là lão tướng thương trường, dù đứng bên Vân Phi Dương phương nhưng vẫn làm một người hòa giải, tận lực làm nhạt mâu thuẫn.
– Không được!
Hoắc Đốn nói:
– Hoắc gia ta đã xuất ra 4000 vạn khỏa tinh hạch, dù không thể trả hàng, Cửa hàng tiên thạch Vân Ký cũng phải thanh toán bốn ngàn viên tiên thạch!
– Đúng vậy!
Mấy người Trình chưởng quỹ cũng phụ họa.
Năm người bọn họ vừa rồi đưa hết thảy thanh 5000 vạn khỏa tinh hạch, coi như không trả về cũng phải cho thuyết pháp, không tự dưng mất hết như thế!
– Bách Lý tiểu hữu.
Vương chưởng quỹ dò hỏi:
– Ngươi thu bọn họ bao nhiêu tinh hạch?
– 9000 vạn khỏa.
Vân Phi Dương đáp.
“Chậc chậc.”
Vương chưởng quỹ cảm khái.
– Cửa hàng Hằng Thông ta một năm thu tinh hạch chỉ sợ không có nhiều như vậy, sáu vị đến cùng là cổ động cho Bách Lý công tử, hay muốn đẩy hắn vào chỗ chết?
Lời vừa nói ra, đám người Hoắc Đốn nhất thời cứng ngắc.
Bọn họ lần thứ hai xuất ra nhiều tinh hạch như vậy, mục đích chủ yếu là muốn ép chết Cửa hàng tiên thạch Vân Ký.
– Như vậy đi.
Vương chưởng quỹ nói:
– Dựa theo tỉ lệ 10 ngàn khỏa tinh hạch, chín ngàn viên hạ phẩm Tiên thạch, để cửa hàng Hằng Thông ta thay Bách Lý công tử thanh toán cho chư vị.
Sáu người Hoắc Đốn trợn mắt.
Chín ngàn viên hạ phẩm Tiên thạch cũng không phải một con số nhỏ.
Hằng Thông cửa hàng nguyện ý thanh toán thay Cửa hàng tiên thạch Vân Ký, giữa hai bên đến cùng có quan hệ thế nào!
– Vương chưởng quỹ.
Vân Phi Dương ngưng trọng nói:
– Như vậy sao được.
Hằng Thông cửa hàng có thể tới tương trợ, cho thấy lập trường, hắn đã rất cảm kích.
Vương chưởng quỹ nói:
– 9000 vạn khỏa tinh hạch ngưng luyện thành Tiên thạch cần thời gian rất lâu, chín ngàn viên Tiên thạch này Hằng Thông cửa hàng ta giúp trả trước, Bách Lý công tử có thể chậm rãi trả lại.
Thực lực Hằng Thông cửa hàng hùng hậu, nhưng vô duyên vô cớ xuất ra chín ngàn viên hạ phẩm Tiên thạch cũng vô cùng khó khăn, cho nên chỉ có thể cho mượn tạm.
Điều này rất không tệ.
Phải biết, bên trong Quan Phong thành, cũng chỉ có thành chủ như Thần Long thấy đầu không thấy đuôi mới có mặt mũi để mượn Hằng Thông cửa hàng tạm chín ngàn viên hạ phẩm Tiên thạch.
– Như thế cũng tốt.
Vân Phi Dương nói.
ẩ ầ ố ằ ếXác thực, dù dựa vào tạo hóa giới chỉ ngưng luyện chín ngàn viên hạ phẩm Tiên thạch cũng cần tốt vài ngày, Hằng Thông cửa hàng đã cho mượn, vậy trước thiếu.
– Sáu vị.
Vương chưởng quỹ nói:
– Mời theo ta tiến về cửa hàng đi.
– Cái này. . .
Quỹ bọn Trình chưởng người nhìn nhau, mà Hoắc Đốn đứng dậy đầu tiên, nói:
– Chúng ta đi.
Việc đã đến nước này, lưu ở nơi đây cũng không có tác dụng, chỉ có thể đi Hằng Thông cửa hàng nhận lấy Tiên thạch tương ứng.
– Bá thúc.
Sau khi bọn hắn rời đi, Vân Phi Dương nói:
– Hôm nay như buôn bán thường lệ, tám ngàn khỏa tinh hạch đổi lấy một viên Tiên thạch.
– Vâng, tiên sinh.
Bách Lý Bá lúc này chỉnh đốn cửa hàng, triệt để rộng mở cửa tiệm, thẻ bài ưu đãi bị vứt bỏ.
…
Bọn người Hoắc Đốn theo Vương chưởng quỹ tiến về Hằng Thông cửa hàng, mỗi người thu được Tiên thạch tương ứng.
Tuy 10 ngàn khỏa tinh hạch đổi lấy một viên Tiên thạch có chút thua thiệt, nhưng ngẫm lại lúc trước trắng kiếm lời hai ngàn viên Tiên thạch, tâm lý mọi người nhất thời thăng bằng.
– Không nghĩ tới.
Trên đường, Trình chưởng quỹ lên tiếng.
– Cửa hàng tiên thạch Vân Ký lại có quan hệ không tầm thường cùng Hằng Thông cửa hàng.
Các chưởng quỹ đắng chát.
Lúc trước, nếu bọn hắn biết chắc sẽ không đến đây nhằm vào Cửa hàng tiên thạch Vân Ký, dù sao, Hằng Thông cửa hàng là tồn tại rất khó trêu chọc.
…
Bọn người Trình chưởng quỹ xuất ra đại lượng tinh hạch đến đổi lấy Tiên thạch, nghiêm ngặt trên ý nghĩa mà nói, cũng không tính ăn thiệt thòi.
Mà đối với Vân Phi Dương thì là kiếm lớn bạo, dù sao, 9000 vạn tinh hạch có thể ngưng luyện ra 30 ngàn viên trung phẩm Tiên thạch!
Nếu đổi lấy thành hạ phẩm Tiên thạch, thì sẽ là 90 ngàn viên hạ phẩm Tiên thạch.
– Trong giới chỉ còn có tinh hạch lưu giữ lúc trước.
Vân Phi Dương nhếch miệng cười to.
– Nếu ngưng luyện ra hết, quá 100 ngàn viên cũng là việc dễ như trở bàn tay.
Đi vào Quan Phong thành chưa đến một tháng.
Tốc độ kiếm lấy Tiên thạch này, cho dù toàn bộ Hằng Thông cửa hàng cũng khó mà làm được.
Đương nhiên.
Muốn phất nhanh, tiền đề là phải ngưng luyện toàn bộ tinh hạch, nếu không chỉ là một con số.
– Muốn bế quan.
Vân Phi Dương triệu mọi người tới, mở một hội nghị lâm thời, giao 1000 viên Tiên thạch cho Bách Lý Nghiên, vào đó tiến vào tạo hóa giới chỉ, bắt đầu ngưng luyện Tiên thạch.
“Hưu!”
Tiên niệm phóng thích, bao phủ tinh hạch.
Từ đó, Vân Đại Tiện Thần bắt đầu ngưng luyện dài dằng dặc.
Mà ngoại giới, Cửa hàng tiên thạch Vân Ký cũng bắt đầu buôn bán bình thường, mặc dù không có ưu đãi, khách hàng giảm trên diện rộng nhưng vẫn hấp dẫn không ít võ giả đến đây mua.
Tám ngàn khỏa tinh hạch đổi lấy một viên Tiên thạch, tính toán không tệ.
Huống chi, cho tinh hạch thì có thể nhận được Tiên thạch ngay, rất nhiều người tự nhiên sẽ lựa chọn đến Cửa hàng tiên thạch Vân Ký đổi.
Nửa tháng trôi, Cửa hàng tiên thạch Vân Ký bình quân mỗi ngày đều sẽ có hơn ba mươi khách hàng đến ngưng luyện Tiên thạch, sinh ý không thể nghi ngờ là tốt nhất nếu so với các tiệm Tiên thạch khác trong thành.
Tuy bọn người Trình chưởng quỹ ảo não với việc sinh ý cửa hàng mình giảm mạnh lại chỉ có thể rầu rĩ không vui, mà không còn dám tìm đến Vân Phi Dương gây phiền phức.
…
Làm một người, hết sức chăm chú làm việc gì đó sẽ quên thời gian trôi qua.
Tỉ như Vân Phi Dương, một mực đầu nhập ngưng luyện Tiên thạch đã sớm quên trôi qua bao nhiêu năm.
Cuối cùng một ngày.
Vân Phi Dương thu hồi tiên niệm.
Trước người, từng đống tinh hạch trống không đặt đầy, trở thành rác rưởi không chút công dụng.
Sau lưng, gần 40 ngàn viên trung phẩm Tiên thạch chồng chất như núi, lóe ra ánh sáng ngũ thải tân phân.
– Thoải mái.
Nhìn lấy nhiều Tiên thạch như vậy, Vân Phi Dương nhếch miệng cười to.
Hơn năm mươi năm, hắn ngẫu nhiên sẽ về ngoại giới mấy lần, phần lớn thời gian đều ở trong tạo hóa giới chỉ, cuối cùng ngưng luyện hoàn tất tất cả tinh hạch.
Nhiều trung phẩm Tiên thạch như vậy là một món tiền khổng lồ, bất kỳ một gia tộc nào của Quan Phong thành chưa hẳn có thể lấy ra.
Đương nhiên.
Mấy chục năm chăm chú ngưng luyện Tiên thạch, Vân Phi Dương cũng thu hoạch to lớn.
Cường độ linh hồn hắn đã đột phá đến Chuẩn Tiên đại viên mãn, thủ pháp ngưng luyện Tiên thạch gần như hoàn mỹ, hoàn toàn có thể nếm thử ngưng luyện tinh hạch cấp Chuẩn Tiên hậu kỳ.
– Có rất nhieeud Tiên thạch, đột phá Chuẩn Tiên đại viên mãn không phải việc khó.
Vân Phi Dương nhếch miệng cười nói.
Hắn đã tính toán tốt, xuất ra 10 ngàn viên trung phẩm Tiên thạch đổi lấy hạ phẩm Tiên thạch để làm vốn lưu động của Cửa hàng tiên thạch Vân Ký.
Tiên thạch còn lại để dành hấp thu.
Từ đó lấy tốc độ nhanh nhất đột phá đến Chuẩn Tiên đại viên mãn, nắm giữ thực lực càng mạnh.
Mục đích làm ăn cũng là kiếm lời càng nhiều võ đạo tư nguyên.
Vân Phi Dương sẽ không quên mục đích cuối cùng của mình, từng bước một đột phá cực hạn, từng bước mạnh lên!