Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1589
Chương: Cửa Hàng Tiên Thạch Vân Ký
Từ Dạ thành đi vào Quan Phong thành, Vân Phi Dương giết không ít hung thú trên đường đi cũng ngưng luyện ra không ít Tiên thạch, vốn liếng có thể nói phong phú, nhưng dù sao cũng không phải vô duyên vô cớ nhặt được.
Cho nên biết được tiền thuê cửa hàng ở Đông Nhai một năm mất 20 khỏa hạ phẩm Tiên thạch, nhất thời có chút sụp đổ.
– Có chỗ nào tiện nghi một chút hay không?
Vân Phi Dương nói.
Thôi Tinh Đàm lắc đầu.
– Tiểu đệ nói rẻ nhất đó, tiền thuê một năm của những cửa hàng Hoàng Kim ít nhất cũng 50 khỏa hạ phẩm tinh hạch.
” “
Vân Phi Dương im lặng.
Giá cả cao như vậy đại biểu hàng năm phải đạt đến lợi nhuận trình độ nhất định nếu không tất lỗ vốn.
– Đại ca.
Thôi Tinh Đàm cười nói:
– Tiểu đệ có thừa cửa hàng ở Đông Nhai, nếu như huynh muốn mở cửa hàng Tiên thạch, có thể cầm lấy dùng.
Hắn là Thôi gia đại công tử, có sản nghiệp thuộc về mình.
Ánh mắt Vân Phi Dương sáng lên.
– Bất quá.
Thôi Tinh Đàm lúng túng nói:
– Địa phương có chút ít…
– Không có việc gì.
Vân Phi Dương nói:
– Chỉ cần có thể mở tiệm, nhỏ cũng không sao.
Hắn chỉ cần một cửa hàng, còn về ngưng luyện Tiên thạch thì đều diễn ra trong tạo hóa giới chỉ.
– Đại ca.
Thôi Tinh Đàm nói:
– Mời theo ta tiến đến Đông Nhai.
Được hắn chỉ dẫn, Vân Phi Dương đi vào võ đạo phường thị Đông Nhai.
Không hổ là khu vực phồn hoa nhất Vương Thành, võ giả đi trên đường phố đều có cảnh giới phi thường cao.
Đi ngang qua nhiều tiệm vũ khí, tiệm đan dược, mỗi nhà đều sinh ý nóng nảy.
– Quả nhiên.
Vân Phi Dương sợ hãi than.
– Tiểu địa phương như Dạ thành không cách nào đánh đồng cùng Vương Thành.
Rất nhanh, hai người đứng trước một cửa hàng nhỏ.
Cửa hàng tọa lạc ở giữa cửa hàng vũ khí lớn và cửa hàng đồ phòng ngự, bởi vì cửa tiệm quá nhỏ, rất dễ dàng bị võ giả xem nhẹ.
Đi vào xem, diện tích bên trong càng nhỏ hơn, trên sàn nhà phủ đầy tro bụi.
Thôi Tinh Đàm có chút lúng túng nói:
– Đại ca, sản nghiệp của tiểu đệ tại Đông Nhai không nhiều, tạm thời chỉ để lại cửa hàng không này.
Hắn còn hai cửa hàng nhưng đều đang buôn bán.
– Không tệ, không tệ.
Vân Phi Dương cười nói:
– Mở cửa hàng Tiên thạch chỗ này đi.
Cửa hàng hơi nhỏ nhưng quan trọng ở chỗ, hai bên đều là cửa hàng có lưu lượng khách rất nhiều, chỉ trang trí cửa đẹp một chút, tự nhiên sẽ hấp dẫn rất nhiều võ giả.
Thôi Tinh Đàm cười nói:
– Cửa hàng này của tiểu đệ, đại ca mở tiệm, miễn phí tiền thuê.
– Như vậy sao được.
Vân Phi Dương lấy ra 20 khỏa hạ phẩm Tiên thạch đưa vào tay hắn, chân thành nói:
– Thân huynh đệ cũng phải minh bạch.
Có tiện nghi có thể chiếm.
Có tiện nghi không thể chiếm.
Ở phương diện này, Vân Phi Dương cũng phi thường có nguyên tắc.
– Tốt.
Thôi Tinh Đàm không từ chối được chỉ có thể nhận Tiên thạch.
Hắn thấy đại ca có thể ngưng luyện ra trung phẩm Tiên thạch, 20 khỏa hạ phẩm Tiên thạch cũng chỉ là chín trâu mất sợi lông.
Quá chối từ thì có vẻ già mồm.
Ngày thứ hai.
Thôi Tinh Đàm tìm đến công tượng, bắt đầu trang trí cửa hàng.
Tuy không gian nhỏ, nhưng được Vân Phi Dương tự mình thiết kế, r cửa hàng ách nát rực rỡ hẳn lên.
Trang trí tốt bên trong, Thôi Tinh Đàm lại mang đến một tấm bảng hiệu.
– Đại ca.
Hắn nói:
– Bảng hiệu được làm từ Tử Kim Đàn Mộc, ngàn năm bất hủ.
– Vất vả.
Vân Phi Dương cười nói.
Thôi Tinh Đàm nói:
– Đại ca, nghĩ tốt tên tiệm chưa?
– Nghĩ kỹ.
Vân Phi Dương dựng thẳng hai ngón, ngưng tụ lực lượng, quơ múa trên bảng hiệu.
Đợi mảnh gỗ vụn tản mát, cửa hàng Tiên Thạch Vân Ký xuất hiện.
Mặc dù chỉ là năm chữ đơn giản nhưng cũng bộc lộ ra cuồng ý kiệt ngao bất thuần.
Mà bên trong chữ ẩn chứa Đạo Ý cực mạnh.
Nhìn nó để tâm thần Thôi Tinh Đàm rung động, hắn cũng là Chuẩn Tiên hậu kỳ,nhưng Đạo Ý lại kém xa Vân Phi Dương.
– Nhìn ra được.
Thôi Tinh Đàm nói thầm.
– Thực lực đại ca này của Ta không bình thường.
“Xoát!”Vân Phi Dương nhảy lên, treo bảng hiệu trước cửa cửa hàng.
Cuối cùng, giữa đường phía đông Phong Vương thành, một cửa hàng Tiên thạch mới bắt đầu khai trương treo biển hành nghề.
Chỉ là.
Bề ngoài quá nhỏ.
Lại không gióng trống khua chiêng tuyên truyền, cho nên cũng không để võ giả nội thành chú ý.
– Chưởng quỹ.
Bên trong tiệm vũ khí Tả Lân, điếm tiểu nhị nói:
– Bên cạnh mở một cửa hàng Tiên thạch.
– Ồ?
Chưởng quỹ đi tới, nhìn bảng hiệu viết hai chữ Vân Ký, lắc đầu cười nói:
– Hẳn là một cửa hàng vô danh, muốn phát triển tại Đông Nhai, sợ rằng rất khó khăn.
Làm ăn trong vương thành, nhãn hiệu vô cùng … vô cùng trọng yếu.
Tỉ như tiệm vũ khí bên kia viết hai chứ Cao Gia to lớn cứng cáp mạnh mẽ, võ giả nhìn thấy, trước tiên nghĩ đến, đây hẳn do Cao gia – một trong các đại gia tộc nội thành mở.
Tiệm hộ giáp lân cận có bảng hiệu Vương gia, đồng dạng cũng do một trong bát đại gia tộc Vương gia mở.
Trong phường thị Đông Nhai, chỉ cần cửa hàng sinh ý tốt, phần lớn đều là sản nghiệp của các đại gia tộc.
Nhưng.
Sinh ý Quan Phong thành, bát đại gia tộc chỉ chiếm ba phần.
Chân chính chiếm cứ chính là những nhà buôn lớn của Tây Nam Vực.
Tỉ như cửa hàng Hằng Thông.
Tại khu vực Phường Thị Võ Đạo phồn hoa nhất, không chỉ có bán đấu giá, còn có tiệm vũ khí, tiệm đan dược.
Hiệu ứng nhãn hiệu, khi có người đến đây mua trang bị và đan dược, có bảy thành võ giả sẽ vô ý thức lựa chọn cửa hàng Hằng Thông.
Vân Phi Dương lấy họ mình thành lập cửa hàng Tiên thạch, muốn đặt chân tại Quan Phong thành, quả thật vô cùng khó khăn.
Không thấy.
Bao nhiêu cửa hàng Tiên thạch mở trong võ đạo phường thị à.
Bởi vì không có đầy đủ danh khí và khách hàng, kết quả cuối cùng chính là đóng cửa.
– Đại ca.
Thôi Tinh Đàm nói:
– Cửa hàng Tiên thạch của huynh nhất định phải có đặc sắc của chính mình, nếu không rất khó hấp dẫn khách hàng quang lâm.
– Đặc sắc?
Vân Phi Dương nâng cằm, nghiêm túc suy tính.
Một lúc sau, hắn nói:
– Nếu như ta lấy 5000 khỏa tinh hạch để ngưng luyện một khỏa hạ phẩm Tiên thạch, có tính đặc sắc không?
– 5000 khỏa?
Thôi Tinh Đàm trừng mắt/
– Ít như vậy?
Tuy hắn không có sản nghiệp như cửa hàng Tiên thạch nhưng biết tiêu chuẩn ngưng luyện thấp nhất trong các cửa hàng Tiên thạch lớn cũng phải đến tám ngàn khỏa tinh hạch.
– Đại ca.
Thôi Tinh Đàm ngưng trọng hỏi.
– Huynh ngưng luyện một khỏa Tiên thạch cần bao nhiêu?
– Sáu ngàn.
Vân Phi Dương thấp giọng nói.
Hắn không nói thật, dù sao ba ngàn khỏa tinh hạch ngưng luyện ra viên trung phẩm Tiên thạch, thực quá dọa người, nhất định phải giấu.
Khóe miệng Thôi Tinh Đàm hơi rút, nói:
– Sáu ngàn lấy năm ngàn khỏa để ngưng luyện, đại ca làm như vậy không phải lỗ vốn sao?
“Ai.”
Vân Phi Dương buông buông tay, nói:
– Không làm như vậy, sao có thể hấp võ giả chú ý.
– Vậy cũng đúng.
Thôi Tinh Đàm thì thầm.
Cùng ngày, trong Vương thành truyền đến tin tức, cửa hàng Tiên Thạch Vân Ký ở Đông Nhai sáng mai khai trương, trong nửa tháng, người đến đây ngưng luyện Tiên thạch, chỉ cần thanh toán 5000 khỏa tinh hạch.
Cửa hàng Tiên thạch nội thành không ít hơn mấy chục nhà, thấp nhất cần tám ngàn khỏa, cửa hàng danh khí rất càng cần chín ngàn, thậm chí 10 ngàn khỏa!
Đột nhiên có cửa hàng Tiên thạch chỉ cần 5000 khỏa tinh hạch tất gây nên oanh động to lớn!