Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1569
Chương: Quái Bệnh Ô Thông Du
———————
Ba vạn năm trước.
Ô Thông Du còn không phải một Tiên thạch ngưng luyện sư, vẫn là một thiên tài nắm giữ tư chất võ đạo cực cao.
Khi đó, hắn cư nhiên chỉ là tán tu một gIới nhưng trong thời gian cực ngắn đột phá đến Chuẩn Tiên đại viên mãn, chỉ thiếu chút nữa đã bước vào Tiên Nhân cảnh.
Về sau hắn từ bỏ hết thảy tạp niệm, bế quan tu hành, trải qua ngàn năm cảm ngộ, bắt đầu độ kiếp.
– Độ kiếp…
Ánh mắt Vân Phi Dương dần ngưng trọng.
Lấy linh hồn thể tiến vào Chân Vũ Thần Vực, hắn có vinh hạnh được thấy qua một Chuẩn Tiên đại viên mãn độ kiếp.
Ô Thông Du nói:
– Võ giả nghịch thiên mà đi, nhất định phải vượt qua tam trọng lôi kiếp, ngưng tụ Tiên Thân, như thế mới có thể thành tựu Tiên Nhân.
Vân Phi Dương hỏi.
– Tiền bối thành công?
– Nói nhảm.
Ô Thông Du lườm hắn một cái.
– Ta không thành công, hiện tại còn đứng trước mặt ngươi.
– Đúng thế.
Vân Phi Dương nhếch miệng cười.
Hắn nhớ tới Trầm viện trưởng lúc ấy có nói, hậu quả của việc độ kiếp thất bại chính là hồn phi phách tán.
“Ai.”
Ô Thông Du lắc đầu.
– Ta mặc dù vượt qua tam trọng kiếp đếm, nhưng ở bên trong một kiếp sau cùng, tâm thần hơi thất thủ, lưu lại bệnh căn rất khó loại trừ.
– Mầm bệnh gì?
Vân Phi Dương hỏi.
Ô Thông Du đáp:
– Một khi bạo phát thực lực Tiên Nhân cảnh, kinh mạch và lục phủ ngũ tạng sẽ bị hao tổn nghiêm trọng.
– Không phải chứ?
Vân Phi Dương trợn mắt.
Ô Thông Du bất đắc dĩ nói:
– Đột phá đến Tiên Nhân cảnh, mới bạo phát tu vi đã bị thương, tình huống như ta sợ rằng là độc nhất vô nhị tại Chân Vũ Thần Vực.
– Thì ra là thế.
Vân Phi Dương hiểu rõ.
– Tiền bối, nếu như lúc ấy võ giả Diêm gia động thủ thì làm sao bây giờ?
– Còn có thể làm sao?
Ô Thông Du nhún nhún vai, nói.
– Hai ta cùng chết rồi.
Vân Phi Dương nói:
– Tiền bối chỉ có thể bạo phát khí thế, năng lực hoạt động đều không có?
– Không sai.
Ô Thông Du gật đầu.
“…”
Khóe miệng Vân Đại Tiện Thần kịch liệt co quắp.
Rõ ràng là một vị cường giả Tiên Nhân cảnh, kết quả chỉ có thể dựa vào khí thế hù dọa người khác, sau đó còn phải trọng thương, bi kịch cỡ nào a.
Nghiêm ngặt trên ý nghĩa mà nói, Ô Thông Du phi thường may mắn.
Bởi vì võ giả bình thường độ kiếp, dù xuất hiện một chút sai lầm, kết quả sẽ là hồn phi phách tán.
Ô Thông Du trải qua tam trọng lôi kiếp, tâm thần thất thủ, vốn hẳn phải chết không nghi ngờ lại như kỳ tích chịu nổi, cuối cùng thuận lợi độ kiếp thành công, bước vào Tiên Nhân cảnh.
Mặc dù không thể bạo phát, nhưng mà thu hoạch được thọ nguyên càng cao.
Nếu không dù độ kiếp thất bại, dù không hồn phi phách tán thì ba vạn năm sau hắn đã hết thọ nguyên từ lâu mà hóa thành một bộ xương khô rồi.
– Một võ giả không thể bạo phát tu vi mạnh nhất thì như một phế nhân.
Ô Thông Du nặng nề nói:
– Lúc ấy ta, từng có suy nghĩ tự sát.
Vân Phi Dương hiểu.
Võ giả truy cầu lực lượng càng mạnh hơn, đạt tới một trình độ sau lại không thể thi triển, tuyệt đối là đả kích trí mạng.
– Về sau.
Ô Thông Du nói:
– Ta ngoài ý muốn phát hiện mình nắm giữ tư chất trở thành Tiên thạch ngưng luyện, sau đó từ bỏ võ đạo, trở thành một Tiên thạch ngưng luyện sư.
– Học ba vạn năm?
Vân Phi Dương cả kinh hô.
– Thật không có.
Ô Thông Du nói:
– Ta là bắt đầu học tập ào ba ngàn năm trước.
“A.”
Vân Phi Dương ứng một tiếng, ôm quyền nói:
– Tiền bối có quái bệnh, thế mà trong lúc nguy nan vẫn xuất thủ cứu giúp, đại ân đại đức, Vân Phi Dương ta nhớ trong lòng, ngày khác nhất định hoàn trả gấp trăm lần.
Ô Thông Du nói:
– Ngươi không phải gọi Chân Đức Suất à?
“Ây…”
Vân Phi Dương gãi gãi đầu, có chút lúng túng nói:
– Hành tẩu giang hồ, không thể không có mấy cái tên giả.
– Nói như vậy.
Ô Thông Du cười nói:
– Chân Đức Suất là tên giả, Vân Phi Dương mới là tên thật?
– Không sai.
Đã nói lộ ra miệng, đối phương lại có ân cứu mạng mình, Vân Phi Dương cũng không cần giấu diếm.
Ô Thông Du dù sao cũng là lão giang hồ, nói:- Yên tâm đi, ngươi vẫn là học đồ của ta, vẫn là Chân Đức Suất.
Vân Phi Dương cười một tiếng, nói:
– Tiền bối, ta đi nghỉ trước.
– Đi thôi, đi thôi.
Ô Thông Du nằm trên xích đu, âm thầm suy nghĩ:
– Cái tên Vân Phi Dương này có chút quen tai, giống như nghe nói qua ở nơi nào.
– Đúng rồi!
Đột nhiên, hắn nhớ tới:
– Mấy năm trước, màn sáng xuất hiện trong thành hiện ra hình ảnh võ giả hạ giới chém giết võ giả Bắc Môn gia, giống như cũng gọi Vân Phi Dương nha.
“Chậc chậc.”
Ô Thông Du nói:
– Một tiểu học đồ ta thu thế mà lại trùng tên trùng họ cùng tiểu tử kia.
Hắn không có suy nghĩ Vân Phi Dương trong tiệm và Vân Phi Dương hạ giới là cùng một người, bởi vì dù tướng mạo hay cảnh giới đều rất khác biệt.
Mấy năm trước, Vân Phi Dương chém giết hai Chuẩn Tiên Bắc Môn gia, cảnh giới đơn giản chỉ là Bán Tiên đại viên mãn đỉnh phong, bây giờ leo lên vực nội đã đột phá đến Chuẩn Tiên hậu kỳ.
Huống hồ, hắn không chỉ có dịch dung, cải biến tướng mạo, còn thường xuyên vận chuyển Nghịch Thiên Quyết, dù cường giả Tiên Nhân cảnh cũng rất khó xem thấu chân dung.
Nói thật.
Dù hắn để chân dung thật.
Ô Thông Du cũng rất khó tin tên này chính là Vân Phi Dương hạ giới.
…
Về đến chỗ ở.
Vân Phi Dương không vào tạo hóa giới chỉ, mà ngồi xếp bằng trên giường, hấp thu Đạo Ý cùng thiên địa thuộc tính càng mạnh mẽ trong thành.
Một lúc lâu sau, nỉ non:
– Bệnh của Ô tiền bối chắc có thể trị?
Ô Thông Du không chỉ có để Vân Phi Dương trở thành một Tiên thạch ngưng luyện sư, còn cứu hắn trong thời khắc mấu chốt, tuyệt đối là đại ân nhân.
Cho nên muốn giúp hắn loại trừ bệnh căn kia.
Đương nhiên.
Vân Phi Dương còn có một ý nghĩ khác.
Đây chính là Tiên Nhân.
Cường giả trước mắt mình có khả năng tiếp xúc nhất.
Nếu như trị hết bệnh cho hắn, có thể tùy ý bạo phát cảnh giới, chẳng khác nào có một ô dù cường lực!
Nghĩ đến đó.
Vân Phi Dương lúc này dung nhập vào tạo hóa giới chỉ, lấy ra đan phần, bắt đầu lật xem.
Hắn còn có một bản võ phần thu được trong tay Huyền Cửu Trọng, cả hai hợp thành Đan Vũ bảo điển do Đan Vũ tiền bối sáng tạo.
Đoạn thời gian tại Dược Giới.
Vân Phi Dương biết, Đan Vũ tiền bối là một nhân vật truyền kỳ, sau cùng đột phá Chuẩn Tiên phi thăng mà đi.
Đan Vũ bảo điển là chí bảo hắn lưu tại trong giới trước khi phi thăng, cũng có thể nói là Đan Vũ tinh hoa tâm huyết suốt đời sáng tạo.
Bên trong đan phần, ghi rất nhiều đan phương kỳ quái, Vân Phi Dương muốn trị tốt bệnh cho Ô Thông Du, chỉ có thể tìm kiếm phương pháp trong đó.
– Một khi Ô tiền bối bạo phát thì sẽ làm kinh mạch bị thương.
– Nếu như kinh mạch đạt được tăng cường, có thể tiếp nhận phá hư do bạo phát mang đến.
Vân Phi Dương thì thầm.
Có mục tiêu, hắn khóa chặt vào đan phương cường hóa kinh mạch.
Lật mấy chục trang, Vân Phi Dương dừng mắt tại một phương thuốc tên Tố Kinh Kim Đan.
Theo giới thiệu, đây là thập nhị phẩm Kim Đan có tác dụng cường hóa kinh mạch.
– Trời ạ.
Khóe miệng Vân Phi Dương co giật.
– Cấp bậc có chút cao!
Thập nhị phẩm Kim Đan là đan dược mạnh nhất trong Kim Đan, muốn luyện chế thành, đan đạo phải đạt đến thập nhị phẩm Đan Đế.
– Ta hiện tại chỉ là cửu phẩm Đan Đế.
Vân Phi Dương ngưng trọng nói:
– Luyện chế thập nhị phẩm Kim Đan, chỉ sợ độ khó rất cao.
Nếu như chí là độ khó khăn lớn cũng chẳng có gì, quan trọng ở chỗ, phương thuốc ghi chép sáu loại dược liệu đều cực hiếm thấy.
Bên trong Tạo Hóa Giới Chỉ có vô số dược tài, Vân Phi Dương vơ vét một phen cũng chỉ gom được ba loại.