Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1558
Chương: Tiễn Ngươi Lên Đường!
Bàn về thực lực chân chính, Vân Phi Dương khẳng định không bằng Diêm Mạc Võng, nhưng trong tay hắn có Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm, có Tiểu Tiện Tiện, nhân linh hợp nhất, hoàn toàn không rơi vào thế hạ phong.
Không có cách nào.
Có trang bị cũng là ngưu bức.
Diêm Mạc Võng cũng ý thức được bội kiếm bọc vải trắng trong tay Vân Phi Dương rất cường thế, nhiều lần dò xét, đều bị một cỗ lực lượng bắn trở về.
– Lão gia hỏa!
Vân Phi Dương mỉm cười nói:
– Nếu như ngươi có chút năng lực ấy, khẳng định không giết được ta, nhanh vận dụng át chủ bài đi.
Thân là Chấp pháp Trưởng lão Diêm gia, lại là một Chuẩn Tiên hậu kỳ trưởng bối, đâu thể nhẫn nhịn khiêu khích trước mặt.
– Tốt, tốt!
Diêm Mạc Võng cười lạnh nói:
– Tiểu tử, ngươi đã phách lối như vậy thì đừng trách lão hủ không khách khí.
“Ba!”
Hắn hợp song chưởng lại cùng nhau, quanh thân nhất thời hiện lên khí tức khủng bố như sóng biển ngập trời.
– Ngọa tào!
– Đó là cái gì?
Nhìn thấy trên trời cao nơi xa dâng lên khí lưu như sóng biển, võ giả đang né tránh trợn mắt hốc mồm.
Khi bọn hắn cảm nhận được khí tức khuếch tán ra, cả kinh hô:
ẩ- Vũ kỹ Chuẩn Tiên hậu kỳ!
Không sai.
Diêm Mạc Võng thi triển chiêu này thuộc về vũ kỹ Chuẩn Tiên hậu kỳ, cũng là sát chiêu mạnh nhất mà hắn nắm giữ.
“Vù vù!”
Khí lãng hình thành, lực lượng đáng sợ và Đạo Ý khuếch tán trong nháy mắt bao phủ phương viên ngàn trượng, sinh ra cự đại uy áp.
Giờ phút này, bất kỳ cái một Chuẩn Tiên trung kỳ nào tiến vào khu vực này đều rất khó động đậy.
Vân Phi Dương ở bên trong khu vực khí lãng bao phủ khẽ nhíu mày, hiển nhiên cũng ý thức được, người này thi triển vũ kỹ có chút cường hãn!
– Hồng Thủy Cuồng Sa!
Đột nhiên, Diêm Mạc Võng hét lớn một tiếng, song chưởng đẩy ra, ngập trời sóng biển nhất thời đánh tới.
“Vù vù —— “
Lực lượng bạo phát, cuồng phong gào thét.
– Thực sự!
Vân Phi Dương bước ra một chân, hai tay nắm chuôi kiếm, hiện lên tư thái công kích.
Tiểu Tiện Tiện bên trong Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm phát ra hào quang óng ánh, ngưng tụ ra kiếm ý mạnh mẽ.
“Vù vù!”
Quanh thân Vân Phi Dương tuôn ra kiếm ý cấp tốc bao phủ Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm.
– Phá cho ta!
“Hưu!”
Một kiếm chặt xuống, kiếm ý ngưng tụ trong kiếm thể nhất thời hóa thành một đạo kiếm khí cực kỳ to lớn.
Một kiếm này là Thái Thanh Kiếm Quyết đồng thời ẩn chứa tối cường cảnh giới khi Vân Phi Dương cùng Tiểu Tiện Tiện nhân linh hợp nhất!
Không chút khoa trương mà nói.
Chém ra một kiếm này hình thành uy lực còn cường hãn hơn lúc trước phá Tiên Giới chi Môn tiến vào khảo nghiệm gấp mấy chục lần!
Đổi lại võ giả Chuẩn Tiên trung kỳ, kết quả chỉ có một con đường chết.
Cường thế kiếm khí nổ bắn ra, nhìn từ đằng xa như một sơn phong ầm vang ngã xuống, rung động không ít cường giả.
Bọn họ thậm chí suy đoán, uy lực một kiếm này hoàn toàn không kém gì sóng biển đang lao nhanh!
– Quá mạnh!
Mọi người cả kinh.
Đồng thời cũng rất không hiểu, trong rừng sâu núi thẳm, không biết vì chuyện gì mà hai Chuẩn Tiên hậu kỳ ra tay đánh nhau?
“Ầm ầm!”
Nhưng vào lúc này, thanh âm như kinh lôi truyền đến, rất nhiều võ giả nhất thời cảm giác khắp nơi dường như bị rung động một cái.
“Tê!”
Mọi người hít một hơi lãnh khí.
Không gian bích lũy Chân Vũ Thần Vực cực kỳ cường hãn, hai người đối kháng vũ kỹ để mặt đất rung chuyển, uy lực khẳng định khủng bố!
Khu vực giao chiến.
Vân Phi Dương ngưng tụ Thái Thanh kiếm khí chí cường chính diện va chạm với sóng biển ngập trời của Diêm Mạc Võng.
Trong khoảnh khắc, hoa cỏ cây cối trong phương viên ngàn trượng bị lực lượng bạo phát chấn thành hư vô.
Bách Lý Nghiên tránh trong sơn động rõ ràng cảm giác được, phòng ngự trận pháp tiên sinh bố trí đang run rẩy kịch liệt, phảng phất như tùy thời có khả năng vỡ vụn.
Nàng ổn định tâm cảnh, thông qua lưu quang nhìn ra ngoại giới, gặp Vân Phi Dương đứng ngạo nghễ tại chỗ, trên mặt mang theo mỉm cười nhàn nhạt.
“Hô!”
Nhìn thấy tiên sinh bình yên vô sự, Bách Lý Nghiên thở một hơi dài nhẹ nhõm.
Vân Phi Dương không có việc gì.
Nhưng phía trước hắn, khu vực kiếm khí và sóng biển chạm vào nhau lại gặp ương.
Bị lực lượng cọ rửa, mặt đất lõm xuống hiện ra một cái hố sâu gần trăm trượng, mà đây hiển nhiên do lực lượng va chạm tạo thành.
Vân Phi Dương cười nói:
– Nếu như đây chính là át chủ bài của ngươi, thật để cho ta quá thất vọng.
– Đáng giận!
Diêm Mạc Võng đứng ở đằng xa phẫn nộ không thôi.
Mình đã thi triển vũ kỹ Chuẩn Tiên hậu kỳ lại không cách nào thương tổn hắn.
– Tiểu tử!
Diêm Mạc Võng đáp trả:
– Lão hủ ngược lại muốn xem ngươi có bao nhiêu kiếm ý để chống lại!
“Vù vù!”
Khi nói chuyện, khí tức như sóng biển lần nữa phun ra, hắn quát:
– Hồng Thủy Cuồng Sa!
– Lại tới?
Vân Phi Dương lắc đầu.
Lần nữa nắm Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm thi triển ra Thái Thanh Kiếm Quyết, chém ra một kiếm khí cường thế!
“Ầm ầm!”
Hai cỗ lực lượng lần nữa chạm vào nhau.
Lực lượng bạo phát lần này để hố sâu mở rộng lan tràn đến 200 trượng, đến mức hai người một người đứng tại mép trái hố sâu, một người đứng mép phải.
Lần thứ hai giao thủ, tuy Vân Phi Dương hao phí không ít năng lượng, người lại bình yên vô sự.
Hắn nắm giữ Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm, đối mặt với loại này cường giả lâu năm lại hiểu vũ kỹ Chuẩn Tiên hậu kỳ, hoàn toàn không rơi vào thế hạ phong.
Đương nhiên.
Dựa vào Thái Thanh Kiếm Quyết, Vân Phi Dương cũng không làm gì được Diêm Mạc Võng.
“Ai.”
Hắn lắc đầu, nói:
– Chỉ có chút lực lượng thế này sao?
Diêm Mạc Võng nghe vậy, lửa giận lại nổi lên, song chưởng hợp lại cùng nhau, lần thứ ba triệu hồi ra sóng biển ngập trời.
– Thật sự chưa từ bỏ ý định.
Khóe miệng Vân Phi Dương hiện ra mỉm cười mỉa mai.
“Oanh!”
“Oanh!”
Nổ vang như kinh lôi lần lượt vang lên trong sơn dã.
Võ giả đã né tránh rất xa mỗi lần nghe được đều bị chấn kinh không từ nào có thể hình dung.
Thanh âm vang lên hơn mười lần mới triệt để dừng lại để bọn hắn suy đoán, hai Chuẩn Tiên hậu kỳ giao đấu đã kết thúc.
Khu vực giao chiến.
Đi qua cuồng oanh loạn tạc, hố sâu đã lan tràn đến phạm vi năm trăm trượng.
Ở mép hố sâu, Vân Phi Dương ngạo nghễ mà đứng, tuy đang đối kháng với vũ kỹ đối phương hao phí không ít năng lượng, vẫn biểu hiện người không có việc gì.
Diêm Mạc Võng không có bình tĩnh như thế, hắn đứng ở mép khác của hố sâu, hô hấp dồn dập, hai tay hơi run rẩy.
Trong khoảng thời gian ngắn, thi triển át chủ bài hơn mười lần, không chỉ có hao phí đại lượng thuộc tính bên trong tiên hạch cũng tiêu hao không ít thể lực, hiện tại có thể nói thể xác tinh thần rã rời.
Nhưng nhìn thấy tên kia đứng bên đối diện biểu hiện phong khinh vân đạm, Diêm Mạc Võng nhất thời có xúc động muốn thổ huyết.
– Lão gia hỏa.
Vân Phi Dương thản nhiên nói:
– Ta đã nói qua, ngươi không có tư cách cũng không có thể lực giết ta, hiện tại tin chưa?
Diêm Mạc Võng trầm mặc.
Lúc trước hắn không tin, hiện tại tin rồi.
“Hưu!”
Đột nhiên, thân thể Vân Phi Dương lóe lên, xuất hiện trên không hắn, Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm giơ cao, nói:
– Tiếp đó, ta tiễn ngươi lên đường!
“Hưu! Hưu!”
Trong khoảnh khắc, vô số phi kiếm theo trong không gian xuất hiện, cấp tốc khép lại cùng một chỗ, hình thành một thanh cự kiếm chống trời.Đây là Vạn Kiếm Quy Tông phối hợp Thái Thanh Kiếm Quyết, lực lượng hình thành vô cùng cường thế.
“Vù vù!”
Kiếm ý bạo phát, bộc lộ ra vẻ cường thế!
Diêm Mạc Võng phía dưới thấy thế, sắc mặt kinh biến, như ý thức được kẻ này ngưng tụ một kiếm không tầm thường.
“Xoát!”
Vân Phi Dương bỗng nhiên chém xuống, bởi vì lực lượng bạo phát quá cường hãn, vải trắng đột nhiên vỡ vụn hiển lộ ra thân kiếm sặc sỡ loá mắt!
Nhìn thấy diện mạo chân thực của thanh kiếm, Diêm Mạc Võng trợn mắt hốc mồm.
Trí nhớ trong thức hải điên cuồng phun trào, sau cùng dừng lại tại màn sáng quan sát mấy năm trước, hình ảnh võ giả Bắc Môn gia bị chém giết hiện ra!
– Ngươi là…
Diêm Mạc Võng vừa mở miệng, Cự Kiếm do vô số phi kiếm ngưng tụ đã mang theo kiếm khí khủng bố chém tới.
“Oanh!”
Một kiếm rơi xuống đất, đất lỡ quy mô lớn, hình thành kiếm ngân kéo dài thật dài.
Hình pháp Trưởng lão Diêm gia bị thao thiên cự kiếm trảm thành hai nửa, thời khắc tư duy phai mờ, hắn rốt cuộc biết, nguyên lai tên này là Vân Phi Dương bên trong Giới chém giết hai Chuẩn Tiên Bắc Môn gia!