Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1557
Chương: Chiến Diêm Mạc Võng
Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm bay ra ngoài, cắm trên đồng cỏ bên ngoài sơn động, song chưởng Vân Phi Dương đặt trên chuôi kiếm, ngẩng đầu ưỡn ngực, quanh thân tản ra khí tức cường thế.
Đột phá Chuẩn Tiên hậu kỳ, Đạo Ý hắn không đề cao nhưng thuộc tính và lực lượng lại bạo phát.
Bách Lý Nghiên Đứng tại động khẩu, khiếp sợ không thôi, dù sao từ trung kỳ đến hậu kỳ có đường rất dài, sao hắn lại đột phá dễ như vậy.
Chẳng lẽ lúc trước hắn đã đạt tới Chuẩn Tiên trung kỳ đỉnh phong, trùng hợp mấy ngày nay đột phá?
Không đúng.
Thời điểm đối phó Diêm Quý Như, hắn phát ra khí tức rõ ràng cũng chỉ là Chuẩn Tiên trung kỳ phổ thông.
Bách Lý Nghiên càng nghĩ càng mờ mịt.
Sau cùng, nàng chỉ có thể suy đoán, có lẽ tiên sinh cố ý ẩn tàng cảnh giới, kì thực lúc trước đã đến gần vô hạn Chuẩn Tiên hậu kỳ.
Nói thật.
Nếu không có sinh mệnh Tinh Linh thức tỉnh, Vân Đại Tiện Thần cũng rõ ràng, muốn đột phá đến hậu kỳ thì còn rất lâu.
Hô!
Nơi xa truyền đến khí lãng, hiển nhiên chính là Diêm Mạc Võng phát giác được khí tức Bách Lý Nghiên, nhanh chóng đuổi tới.
– Tiểu Tiện Tiện.
Vân Phi Dương nói:
– Ngày hôm nay lấy máu Chuẩn Tiên hậu kỳ này tuyên bố cho Chân Vũ Thần Vực biết, Vân Phi Dương ta đến!
– Tốt!
Tiểu Tiện Tiện hưng phấn.
Vân Phi Dương mỉm cười, ánh mắt xuất hiện chiến ý.
Vù vù ——
Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm được Tiểu Tiện Tiện kích phát.
Một người một linh bạo phát trong nháy mắt để xung quanh sinh ra kiếm ý cường thế, bị vô tình giảo sát.
Bách Lý Nghiên rung động.
– Kiếm ý thật nồng nặc, nguyên lai tiên sinh tinh thông kiếm đạo!
Đại tiểu thư xuất thân Bách Lý gia gặp qua không ít kiếm tu nhưng so với Vân Phi Dương vẫn kém quá nhiều.
Hưu!
Diêm Mạc Võng bay ra từ trong rừng núi, phiêu nhiên rơi trên đồng cỏ.
Hắn quét mắt một vòng nhìn Vân Phi Dương, lại nhìn về phía Bách Lý Nghiên, cười lạnh nói:
– Các ngươi có thể chạy sao?
Lão nhân này còn dương dương tự đắc.
Lại không biết, nếu không phải Vân Phi Dương đột phá Chuẩn Tiên hậu kỳ, muốn đánh một trận, cố ý gọi Bách Lý Nghiên ra, thì cả một đời cũng đừng hòng tìm thấy.
– Lão gia hỏa!
Vân Phi Dương lãnh lệ nói:
– Lúc trước đánh ta một chưởng, hôm nay đòi mạng ngươi!
– Ha ha ha!
Diêm Mạc Võng cười to.
ể ồ ố- Tiểu tử thật cuồng vọng, lão hủ ngược lại muốn xem ngươi có năng lực này hay không!
Thực sự!
Khi nói chuyện, phóng ra một bước, mở ra hai tay hình thành khí lãng đầy trời, hóa thành một đầu Sư Thú gào thét bay đến
– Huyền Minh Sư Chưởng!
Bách Lý Nghiên cả kinh hô.
Huyền Minh Sư Chưởng là kỹ năng bất truyền của Diêm gia, cấp bậc Chuẩn Tiên trung kỳ, nghe nói lĩnh ngộ đến cực hạn có thể so với Chuẩn Tiên hậu kỳ.
Diêm Mạc Võng lĩnh ngộ kỹ này đã ngàn năm, mặc dù không thể tu luyện đếb cực hạn, nhưng oanh ra một chưởng hóa thành Sư Thú cũng có uy lực bất phàm.
– Có chút mạnh.
Vân Phi Dương cười nhạt một tiếng, bước ra, một tay đặt lên chuôi kiếm, đột nhiên chém tới.
Hưu!
Được Tiểu Tiện Tiện gia trì, một đạo Thái Thanh kiếm khí lạnh lùng bắn ra, hoa phá thương khung, di lưu tàn ảnh.
– Hả?
Diêm Mạc Võng khẽ giật mình, nhất thời phát hiện, thực lực kẻ này vậy mà ngang mình, lực lượng cũng không yếu hơn mình!
Làm sao có thể.
Tên này lúc trước rõ ràng bị mình truy khắp núi, sau cùng còn bị đánh một chưởng, sao không yếu hơn mình được chứ?
Oanh!
Thời khắc suy nghĩ, sư chưởng đã và Thái Thanh kiếm khí đã chạm vào nhau.
Trong lúc nhất thời, khí lãng cuồng bạo và kiếm ý cường thế khuếch tán bốn phương tám hướng, những nơi đi qua, đại thụ cùng cự thạch vỡ nát.
Đổi lại hạ giới, hai người chiến đấu như vậy, nhất định hủy thiên diệt địa, mà tại nội vực thì chỉ vẻn vẹn thể ảnh hưởng trong vòng trăm trượng bốn phía.
Khu vực oanh tạc, dần dần lắng lại.
Vân Phi Dương đứng tại chỗ, Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm trong tay, khóe miệng hiện ra mỉm cười.
Đối kháng một chiêu này, để hắn xác định thực lực mình có thể cùng chiến một trận với Chuẩn Tiên hậu kỳ.
– Chậc chậc.
Diêm Mạc Võng cũng không có việc gì, nói:
– Nguyên lai Bách Lý gia vẫn tồn tại võ giả Chuẩn Tiên hậu kỳ.
Ken két
Khi nói chuyện, hai tay lấp lóe tia sáng chói mắt, đợi tiêu tán, hóa thành hai bao tay phát ra ánh sáng.
– Tiên sinh!
Bách Lý Nghiên vội nói:
– Đây là Huyền Minh Thủ, Diêm gia cố ý chế tạo để đề cao uy lực Huyền Minh Sư Quyền!
– Ồ?
Vân Phi Dương có chút ngoài ý muốn.
Hắn lần đầu tiên nhìn thấy chí bảo vì gia trì một loại vũ kỹ nào đó mà cố ý chế tạo này.
Chân Vũ Thần Vực rất phổ biến, dù tán tu, gia tộc hay Tiên Tông đều sẽ cố ý chế tạo chí bảo kích phát lực lượng cho một loại vũ kỹ nào đó.
– Tiểu tử!
Triệu hoán ra bao tay, Diêm Mạc Võng vung song quyền, quát lạnh.
– Chịu chết đi.
Vù vù!
Lực lượng kinh khủng phun trào cấp tốc ngưng tụ ra một đầu Sư Thú cường đại hơn, điên cuồng gào thét đến.
Vân Phi Dương nhíu mày.
Hắn có thể cảm giác được, uy lực một quyền này đề thăng ba phần, có thể thấy được cái Huyền Minh Thủ kia tăng phúc không nhỏ!
Xoát!
Hai tay Vân Phi Dương cầm kiếm, chém ra, lạnh lùng quát:
– Muốn giết ta, ngươi còn chưa đủ tư cách!
Vù vù!
Kiếm khí xẹt qua hư không.
Một kiếm này cũng mạnh hơn lúc trước, trong nháy mắt lao ra, khủng bố kiếm ý khuếch tán!
Oanh!
Cuối cùng, kiếm khí và sư quyền chạm vào nhau.
Xoát!
Thời điểm khí tức chưa phai mờ, Vân Phi Dương bay ra từ trong kiếm khí, lần nữa chém Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm xuống.
Diêm Mạc Võng thấy thế, song quyền huy động, ngưng tụ lực lượng cùng Đạo Ý nghênh đón.
Bành! Bành! Bành!
Trong lúc nhất thời, hai người kịch liệt giao thủ, mỗi lần va chạm đều sẽ hình thành khí lưu cường đại.
– Nơi xa có người giao thủ?
– Nhìn động tĩnh tựa như là Chuẩn Tiên hậu kỳ!
Ngoài trăm dặm, võ giả tán tu đang liệp sát hung thú nghe được động tĩnh, nhao nhao suy đoán, nhưng không ai dám đi qua quan sát.
Tại Chân Vũ Thần Vực, phải nhớ kỹ một câu danh ngôn, việc không liên quan đến mình thì đừng dây vào, nhất là loại võ giả cấp bậc cao tranh đấu, càng không thể tùy tiện quan sát.
Nếu như chỉ là ân oán cá nhân cũng không quan trọng.
Vạn nhất là vì một loại chí bảo nào đó động thủ, phân ra thắng bại rất có thể vì giữ bí mật mà đồ sát người quan chiến.
Không phải bọn họ quá cẩn thận, mà chính là loại tình huống này thường phát sinh.
Mọi người không dám tới, thậm chí vì an toàn, còn rời khỏi khu vực này,
Như thế, Vân Phi Dương và Diêm Mạc Võng đánh nhau, trong phương viên năm trăm dặm trừ Bách Lý Nghiên ra, không có người nào nữa.
Bành!
Hai người lại liều một chiêu, ăn ý tách ra, bảo trì khoảng cách nhất định.
Diêm Mạc Võng ổn định thân thể, sắc mặt khá khó nhìn, hiển nhiên không nghĩ tới, thực lực tiểu tử này cường hãn như thế, mình lấy ra Huyền Minh Thủ cũng không làm gì được hắn!