Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1510
Chương: Bình Thản Sinh Hoạt
———————
Thu Y Thủy ở lại thành trì, như hình với bóng làm bạn với Vân Phi Dương, chữa bệnh cho hắn, mỗi lần nghiên cứu đan thuật bí tịch đến khuya.Nhoáng một cái đã qua nửa năm.
Trong thời gian này, nàng dùng vô số phương pháp, vô số loại đan dược nhưng lại thúc thủ vô sách đối với chứng bệnh điên của Vân Phi Dương.
– Vì cái gì…
Nhìn Vân Phi Dương cả ngày điên điên khùng khùng, Thu Y Thủy nắm chặt ngọc thủ, ánh mắt rưng rưng.
Thậm chí có lần hoài nghi, có phải phải đan thuật mình không được, nên không thể hóa giải nghi nan tạp chứng của hắn.
– Ta là ai… Ta là ai…
Vân Phi Dương ngồi trong góc tường, thân thể co lại thành một đoàn, vẫn tự lẩm bẩm.
Thu Y Thủy đi tới, ngồi trước mặt hắn, nói:
– Ngươi gọi Vân Phi Dương, Thiên kiêu Thiên Kiêu điện, từng chiến thắng Thần Ẩn giới cùng Thiên Long giới cũng chém giết bốn Chuẩn Tiên.
Câu nói này nàng đã lặp lại rất nhiều lần, lại không phiền chán.
– Vân Phi Dương?
Vân Phi Dương nỉ non:
– Rất quen thuộc.
– A!
Hắn đột nhiên ôm đầu, thống khổ nói:
– Đầu đau quá!
Trong thức hải Vân Phi Dương, tư duy hỗn loạn điên cuồng càng quấy để sắc mặt hắn đột nhiên dữ tợn.
Đây là tác dụng phụ của Chiến Thần Hồn Thể đệ tam biến, khi hắn ý đồ hồi ức, suy nghĩ sẽ tức thời tan rã.
Thu Y Thủy ở chung cùng hắn rất lâu, mới ý thức được quy luật này, sau cùng từ bỏ lấy chuyện cũ kích phát trí nhớ hắn.
Làm sao bây giờ?
Chỉ có thể yên lặng làm bạn với hắn.
…
Xuân đi xuân tới, đảo mắt đã qua ba năm.
Vân Phi Dương điên mười ba năm, nếu trong Phi Dương Giới thời gian gia tốc thì đã trải qua hai ngàn sáu trăm năm.
Nếu như giờ phút này hắn khôi phục thanh tỉnh, biết được mình lãng phí nhiều thời gian tu luyện quý giá như vậy, khẳng định sẽ triệt để sụp đổ.
Ba năm qua.
Thần Ẩn đế quốc và Tiểu Thần Giới đánh nhau tiến vào giai đoạn gay cấn.
Các loại chiến dịch kịch liệt và tình hình chiến đấu truyền trong vạn giới.
Bắc Môn gia cũng không từ bỏ vị diện mình vất vả thành lập, mấy năm gần đây không ngừng điều động số lớn võ giả hạ giới trợ giúp.
Tuy không vận dụng Chuẩn Tiên, nhưng Bán Tiên đại viên mãn thì nhiều đến mấy trăm.
Có lực lượng gia trì như, Tiểu Thần Giới được Thiên Long giới và các giới trợ giúp cuối cùng khởi sắc một ít.
Nam Môn gia cũng không nhàn rỗi.
Hơn mười năm trước đã phái ra võ giả gia tộc hạ giới, tiếp tục đuổi giết Vân Phi Dương.
Nam Môn Hoàng và Nam Môn Bội vẫn lạc để Nam Môn gia phi thường tức giận, cũng ý thức được thực lực kẻ này phi phàm, phái ra năm Chuẩn Tiên.
Không biết sao, Vân Phi Dương không còn xuất hiện ở ngọn nguồn thôn phệ, năm Chuẩn Tiên lại không cách nào xác định phương vị hắn, chỉ có thể đau khổ tìm kiếm ở hạ giới.
…
Vô luận giao chiến hay có cường giả đuổi giết, đều không quan trọng đối với Vân Phi Dương mà nói.
Hắn đặt mình ra ngoài, nhàn hạ làm một người điên.
Đương nhiên.
Thu Y Thủy xuất hiện tại thành trì tự nhiên cũng để cư dân tranh nhau nghị luận, bọn họ nhao nhao suy đoán, quan hệ giữa hai người.
Có người nói, bọn họ có thể là cha và con gái thất lạc nhiều năm, cũng có người nói, bọn họ có là tình nhân.
Nhà hàng xóm càng có khuynh hướng cha và con gái thất lạc nhiều năm, dù sao bộ dáng lão đầu điên, người lại điên, sao lại có nữ nhân như tiên nữ như thế.
Trong tiểu viện thanh nhã.
Thu Y Thủy làm đồ ăn như thường ngày, đi vào gian phòng nói với Vân Phi Dương:
– Phi Dương, ăn cơm.
Thật lâu, không có trả lời.
Trong lòng Thu Y Thủy xiết chặt, lúc này phá cửa mà vào đã gặp Vân Phi Dương ngồi xếp bằng trên giường, hai con mắt khép hờ phảng phất như đang tu luyện.
Thu Y Thủy buông lỏng một hơi, nhưng cũng không hiểu người rõ ràng đã điên, sao mấy năm qua mỗi ngày thủy chung tu luyện lúc sáng sớm.
Việc này nga cay Vân Phi Dương cũng không rõ.
Có thể nói, điên hơn mười năm, mỗi ngày khoanh chân ngồi tĩnh tọa, cũng không phải xuất từ bản ý của hắn mà là một loại bản năng tập mãi thành quen.
Hưu!
Nghịch Thiên Quyết vận chuyển, hình thành đại tiểu chu thiên.
Một lúc lâu sau, Vân Phi Dương từ trong nhập định lấy lại tinh thần, ánh mắt mặc dù hiện lên một tia tinh mang, nhưng rất nhanh đã khôi phục ngốc trệ.
Thu Y Thủy quan sát, rõ ràng phát hiện nếp nhăn trên mặt hắn lại ít đi một chút.
Chẳng lẽ sự già yếu này có thể chậm rãi khôi phục?
Thu Y Thủy lẩm bẩm.
– Ừng ực.
Đột nhiên, gian phòng truyền đến thanh âm, Vân Phi Dương ôm bụng, ngây ngốc nói:
– Thật đói!
…
Trên bàn đá trong đình viện.
Thu Y Thủy bưng đồ ăn nóng lên, ngồi bên cạnh, hai tay nâng ái má, yên tĩnh nhìn Vân Phi Dương ăn như hổ đói, trên gương mặt xinh đẹp hiện ra mỉm cười.
Mỉm cười này ẩn chứa thỏa mãn.
Tâm Thu Y Thủy đã thuộc về Vân Phi Dương, nếu không sẽ không lẻ loi một mình rời Dược Giới tìm kiếm hắn.
Loại tình cảmnày sâu trong nội tâm, nàng đã từng không hy vọng xa vời cái gì nữa.
Bây giờ cùng Vân Phi Dương sớm chiều ở chung, chiếu cố hắn sinh hoạt hàng ngày, đây là sự việc Thu Y Thủy trước kia nghĩ cũng không dám nghĩ.
Tại phương diện cảm tình, con người sẽ tự tư.
Thu Y Thủy từng nghĩ, nếu như Vân Phi Dương một mực điên, mình cũng sẽ một mực bồi tiếp hắn cho đến cả một đời.
Ước muốn và hiện thực khác biệt.
Thu Y Thủy cũng hiểu rõ, nếu Vân Phi Dương còn tư duy, quyết không hy vọng mình sẽ một mực điên.
Hắn là Thiên kiêu Thiên Kiêu Điện.
Hắn là cường giả duy nhất tại thế này có thể chống lại hai đại thế lực Thần Ẩn đế quốc, Thiên Long giới.
Hạo hãn vũ trụ, vô tận hành trình mới là nhân sinh của hắn, mà loại sinh hoạt nhàn vân dã hạc, bình thản không có gì này tuyệt không phải hắn theo đuổi.
Thu Y Thủy một bên thì thâm, một bên kiên định ý nghĩ.
Vô luận như thế nào cũng phải nghĩ biện pháp để hắn nhanh chóng khôi phục, một lần nữa trở về ngạo lập thiên địa.
…
Thời gian lại trôi qua.
Thu Y Thủy một bên chiếu cố Vân Phi Dương, một bên lật xem đan dược sách cổ, tìm kiếm bí phương đan dược trị liệu bệnh điên.
Đáng tiếc tìm rất nhiều, cũng thử rất nhiều vẫn không có bất kỳ tác dụng gì.
Đương nhiên, những năm nay Thu Y Thủy ở chung, Vân Phi Dương ngược lại cũng có chút tiến bước, chí ít có thể kêu gọi bằng tên bình thường.
– Y Thủy.
Một ngày, Vân Phi Dương nắm tay nàng, nói:
– Chúng ta đi ra ngoài chơi đi.
Sắc mặt Thu Y Thủy ửng đỏ, nhưng vẫn theo ý hắn rời khỏi đình viện, đi trên đường phố náo nhiệt.
Hai người một đường đi tới hấp dẫn ánh mắt không ít cư dân, bắt đầu tự mình nghị luận, đề tài đàm luận cũng nhiều, từ cử chỉ hai người mà xem, giống như cũng không phải quan hệ cha và con gái.
Không phải cha và con gái, thì chính là tình nhân!
Trong lúc nhất thời, rất nhiều nam đồng hâm mộ khóc thét.
ầ ấ ế ế ổ ế ế ốLão già nát rượu gần đất xa trời lại có mỹ nữ như thế mỗi ngày làm bạn, nếu như đổi lại chính mình, cho dù chết cũng không có gì tiếc nuối.
Tướng mạo Thu Y Thủy cũng truyền ra thành lớn, rất nhiều thế gia công tử chạy đến để thưởng thức dung mạo nàng.
Khi bọn hắn nhìn thấy tướng mạo tuyệt mỹ kia, nhất thời kinh động như gặp thiên nhân, cảm thán mình tuy thê thiếp thành đàn, nhưng so với nàng, hoàn toàn là một đám dong chi tục phấn.