Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1466
Vợ chồng mới cưới lên sân khấu phải bái cao đường.
Đại biểu nhà gái, Lâm Nhược Hiên đã vào chỗ, nụ cười đầy sáng lạn.
Đại biểu nhà trai trên ghế ngồi là Thái Vũ, dù sao sư tôn như cha.
Ngay từ đầu, Vân Phi Dương an bài Hầu Tam, hoặc Tửu Bán Tiên, nhưng bọn hắn đều nói khéo từ chối, cho nên chỉ có thể để tiện nghi sư tôn tới.
Nữ tử che mặt đứng sau lưng Thái Vũ để võ giả các Giới rất không hiểu.
Vân Phi Dương cũng rất buồn bực, nhưng người sư tôn mang đến cũng không nói gì.
Mà cô gái che mặt kia đang một mực dò xét Lâm Chỉ Khê, ánh mắt lóe ra vẻ hài lòng.
Bất quá, rất nhanh đã che giấu đi, không ai phát giác được.
Hôn lễ Vân Phi Dương và Lâm Chỉ Khê không khác gì hôn lễ thế tục, phải kính trà cho cao đường, quỳ lạy làm lễ.
Làm xong hết thảy, hai người cũng coi như phu thê chân chính.
Thực ra trong thí luyện mảnh đất, Vân Phi Dương và Lâm Chỉ Khê đã từng cưới qua một lần, khi đó, đơn giản làm cho người khác nhìn.
Mà lần này chính là đại hôn, được rất nhiều Giới Chủ chứng kiến, trở thành phu thê danh chính ngôn thuận.
Từ giờ trở đi, võ giả bình thường nói chuyện cùng Lâm Chỉ Khê, xưng hô sẽ đổi thành Vân phu nhân.
Nhưng.
Hôm nay, ngày đại hôn của Vân Phi Dương đối với rất nhiều nữ nhân mà nói, không thể nghi ngờ là rất thương tâm, tỉ như Thu Y Thủy ở Dược Giới, lại tỉ như Yến Sơn Tuyết đang đứng nơi xa trong Phi Dương Thành.
Tâm tình hai nữ hiện tại rất đắng chát.
Phần cảm tình trong lòng các nàng đối với Vân Phi Dương cũng theo đại hôn, mà chôn thật sâu trong nội tâm.
Sau khi nghi thức hôn lễ kết thúc, chính là buổi tiệc, mở tiệc chiêu đãi khách mời.
– Vân thiếu hiệp, tân hôn đại hỉ.
– Khách khí, khách khí!
Trên bàn rượu, các lộ Giới Chủ nhao nhao nâng chén.
Vân Phi Dương ai đến cũng không cự tuyệt, đáp lễ, uống một hơi cạn sạch rượu.
Hắn biết thực lực mình bây giờ, để rất nhiều Giới Chủ kiêng kị, cho nên cử hành hôn lễ mới có thể tham gia.
Nếu như không có ra oai ở vực ngoại chiến trường và biểu hiện cường hãn của binh lính Linh tộc, những Giới chủ này khẳng định coi mình như không khí.
Hôn lễ Vân Phi Dương dẫn đến vô số Giới Chủ đến chúc mừng, trong lúc nhất thời, trở thành chuyện được mọi người đàm luận ở các Giới.
Đồng thời, rất nhiều võ giả cũng nhìn ra được.
Địa vị nam nhân này hôm nay đã có thể bình khởi bình tọa cùng Giới Chủ các Giới.
Mấy năm trước, Linh Vũ Giới và Tiểu Thần Giới chiến, Vân Phi Dương chỉ là Thiên Tôn, bây giờ không kém gì Giới Chủ.
Cái tốc độ phát triển này để võ giả Chư Giới sợ hãi thán phục, kính nể.
Bọn họ hoàn toàn có thể nghĩ đến, về sau trong vạn giới, Vân Phi Dương tuyệt đối có quyền nói chuyện cực cao.
– Ai.
Có người thở dài.
– Vì sao lúc ấy không tìm hắn nương tựa.
Loại ý nghĩ hối hận này dâng lên trong lòng rất nhiều võ giả, bọn họ hối hận khi tam giới hỗn chiến vừa mới bắt đầu, không kịp thời tiến về Phi Dương Thành.
Võ giả Tiểu Thần Giới mới thật sự hối hận.
Dù sao lúc đương thời rất nhiều người đều nghĩ qua, muốn đứng bên Vân Phi Dương hay không.
Liệt Diễm Tông, Y Kiếm Thính Vũ các và thập đại tông môn cũng hối hận không thôi.
Càng nhớ tới, mấy bàn rượu phía trước nhất trong yến hội hôm qua, theo thứ tự là Tửu Nhục Hòa Thượng, hắc bào lão giả, và thái trưởng lão Đạo Kiếm Tông.
Phía sau bọn họ đều là Giới Chủ, bởi vậy đó có thể thấy được, Vân Phi Dương phi thường trọng thị bọn họ.
Linh Tiêu Phái, tất cả Trưởng lão rất khó chịu, bởi vì trong tiệc rượu hôm qua, Đường Nhược Giản cũng được an bài phía trước nhất.
Cùng bàn với Trầm Thiên Hành và ông lão áo tím!
Bọn họ có thể chưa nghe nói qua Thái Vũ, nhưng viện trưởng Thiên Kiêu Điện, tuyệt đối như sấm bên tai.
Hắn có thể ngồi chung cường giả có thân phận này, chí ít cũng phải là Giới Chủ a.
Nếu như Linh Tiêu Phái Trưởng lão biết, ông lão áo tím không chỉ là sư tôn Vân Phi Dương, mà ngay cả Tiên Đế Chân Vũ Thần Vực cũng kiêng kị, chỉ sợ tròng mắt đều sẽ trừng rớt ra ngoài.
Các Trưởng lão Linh Tiêu Phái có thể nhìn thấy rõ ràng từ màn sáng, rất nhiều Giới Chủ có chút kinh ngạc nhìn về phía Đường Nhược Giản.
Trên bàn rượu có chú trọng trình tự chủ gia mời rượu, dưới tình huống bình thường, người được mời rượu đầu tiên đều đại biểu có thân phận nhất định.
Lão giả nhìn như cảnh giới không cao có thể đồng vai với Vô Danh Đạo Nhân và Trầm Thiên Hành, chỉ sợ thân phận không đơn giản.
Loại ý nghĩ này lấp lóe trong đầu rất nhiều Giới Chủ, rất nhiều Giới Chủ đều lộ vẻ mặt vui cười đi tới chủ động mời rượu.
Nói thật, hình ảnh lúc ấy bị tất cả Trưởng lão Linh Tiêu Phái nhìn thấy, nội tâm thương tổn, kém chút phun máu.
Lúc tam Giới hỗn chiến mở ra, bọn họ cực lực phản đối đầu quân cho Vân Phi Dương, cho rằng kẻ này chống lại Thiên Long giới và Tiểu Thần Giới, hoàn toàn là muốn chết.
Đường Nhược Giản lại quyết định mang theo tất cả đệ tử Tấn Tiêu phong đi, bị bọn họ chế giễu.
Hiện tại thế nào?
Vân Phi Dương lấy binh lính Linh tộc cường hãn chém giết Thiên Long giới, công phá Cuồng Sát Thành, trực tiếp tuyên bố Tiểu Thần Giới chiến bại!
Mà giao chiến cùng Thần Ẩn đế quốc, tuy có thất bại một lần, nhưng tổng thể tới nói vẫn không rơi vào thế hạ phong.
Một hôn lễ để vô số Giới Chủ đến chúc mừng, có thể nói sáng tạo lịch sử trước nay chưa từng có.
Đây là đánh mặt.
Mà thê thảm nhất là, Đường Nhược Giản được Vân Phi Dương chiếu cố như thế.
Thời điểm Thiên tài thi đấu, Linh Tiêu Phái đã từng lầm, đã từng hối hận qua.
Bây giờ càng hối hận muốn thổ huyết.
Đương nhiên, còn kém xa Tiểu Thần Chủ, tên kia thấy vô số Giới Chủ tham gia tiệc cưới, đã bị tức đến phun máu.
Sau khi hôn lễ kết thúc, Giới Chủ các giới nhao nhao trở về.
Bất quá, trước khi đi, bọn họ đều hữu tình hay vô ý nhìn đạo nhân áo bào tím.
Trực giác nói cho họ biết, lão nhân này tuyệt không đơn giản.
Khoan hãy nói, ánh mắt đám Giới Chủ này thật rất không tệ, có thể nhìn ra được Thái Vũ không đơn giản.
– Khục.
Thái Vũ nói.
– Đồ nhi, vi sư muốn đi rồi.
Vân Phi Dương nói.
– Khó được tới một lần, không lưu lại ở vài ngày sao?
– Ai.
Thái Vũ thở dài.
– Ta thật ra muốn ở, nhưng rất bận, thực không có thời gian.
– Tốt thôi.
Vân Phi Dương tự mình tiễn đưa.
Thái Vũ dẫn theo cô gái che mặt kia rời đi, hai người tiến vào truyền tống trận, dần dần tiêu tán, trở về Chân Vũ Thần Vực.
– Cám ơn.
Trở về, nữ tử khinh nhu lên tiếng.
Thái Vũ nói.
– Cô lần này hạ giới, thọ nguyên hao tổn vạn năm.
Nữ tử cười nói.
– Có thể tận mắt thấy con ta thành hôn, hao tổn vạn năm thọ nguyên, cũng đáng.
– Vậy cũng đúng.
Thái Vũ nghĩ một lát, nói.
– Đúng, con dâu cô đã mang bầu.
– Nhìn ra.
Nữ tử cười nói.- Vân gia rốt cục có hậu.
Thái Vũ ngưng trọng nói.
– Kiếp trước con dâu cô chính là con gái của Đông Hoàng Thái Nhất, hài tử xuất sinh, tư chất sợ rằng sẽ vô cùng nghịch thiên.
Nữ tử mừng rỡ không thôi.
Có thể được vị cường giả này đánh giá cao như thế, thằng cháu nhà mình tuyệt sẽ không kém.