Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1463
Chương: Trước Giờ Quyết Chiến
Võ giả đang nhìn màn sáng đang biểu lộ ra vẻ rất khiếp sợ.
Bởi vì, trọng nỗ phương Vân Phi Dương phát xạ hai lần, lần thứ nhất phá mất linh quang thuẫn, lần thứ hai đánh chết gần 10 ngàn binh lính địch quân!
ầ Ẩ ế ố ế ẳDưới cái nhìn của bọn họ, Thần Ẩn đế quốc không chỉ có vũ khí tinh xảo, chiến giáp khẳng định cũng có phòng ngự cực mạnh.
Nhưng vẻn vẹn một vòng oanh tạc đã tổn thất hơn một vạn người, quả thật khó tin.
Võ giả chư Giới khiếp sợ, Vân Phi Dương lại không hài lòng, nói.
– Nếu như phân phối tinh hạch ngũ phẩm Thứ Tiên Cấp, một vòng đi qua, chắc có thể đánh chết năm sáu vạn.
Trọng nỗ Âu Dương Tuệ mô phỏng, dựa trên cấp bậc thì cao hơn cả trọng nỗ Thần Ẩn giới, tiếc nuối duy nhất là, tinh hạch khu động chỉ có nhất phẩm.
– Phát xạ!
Gia Cát Cẩm hô.
20 vạn binh lính lần nữa câu thông cò súng, lại thêm 20 vạn Bạo Liệt Tiễn bay đi, ầm vang nổ trong đám người, lần nữa mạt sát hơn 10 ngàn địch quân.
Ba lần phát xạ, khoảng cách thời gian rất ngắn, binh lính Thần Ẩn đế quốc nhất thời bị đánh cho choáng váng.
Tên tướng quân kia còn phẫn nộ quát.
– Phát…
“Xoát!”
Lời còn chưa nói hết, bên trong Phi Dương Thành, mưa tên vòng thứ tư lần nữa cuốn tới, địch quân đang chuẩn bị dựng lên trọng nỗ nhất thời rút lui.
“Oanh!”
“Oanh!”
Bạo Liệt Tiễn lần nữa rơi xuống hình thành nổ tung liên tục, phạm vi tác động cực lớn, để bên Thần Ẩn đế quốc lần nữa chết hơn một vạn người.
Đặc điểm của Bạo Liệt Tiễn không chỉ ở chỗ xuyên thấu, mà còn ở chỗ lực bạo phá, 20 vạn cái cùng một chỗ bắn xuống, hình thành lực lượng cực kỳ khủng bố.
– Bắn!
Gia Cát Cẩm lần nữa hạ lệnh.
“Xoát!”
Mưa tên vòng thứ năm lần nữa đột kích, nổ trong đại quân Thần Ẩn đế quốc, hình thành lực phá hoại cường thế, lần nữa chết vạn tên lính.
– Phát xạ!
“Xoát!”
“Phát xạ!”
“Xoát!”
Thời gian cực ngắn, Gia Cát Cẩm đã mệnh lệnh binh lính liên tục phát xạ mười lần, trực tiếp bắn nổ ba mươi vạn đại quân Thần Ẩn đế quốc, người ngã ngựa đổ.
Giờ phút này, bọn họ đã thối lui đến hai mươi dặm, thối lui ra ngoài phạm vi trọng nỗ oanh tạc.
Nhưng vẻn vẹn chỉ qua mười vòng oanh tạc, Thần Ẩn đế quốc đã tổn thất gần mười lăm vạn binh lính, quân tinh nhuệ được phân phối trọng nỗ thì hao tổn sáu bảy vạn.
– Đáng giận!
Tên tướng quân kia phẫn nộ không thôi.
Một trận chiến này đánh rất biệt khuất, bởi vì từ đầu đến cuối, binh lính hắn chưa phát một tiễn đã bị đánh lui trở về.
“Két.”
Nhưng vào lúc này, cửa thành Phi Dương Thành mở ra, 20 vạn binh lính lao Linh tộc ra, bọn họ một bên bay, một bên phát xạ trọng nỗ.
– Rút lui!
Tướng quân quát.
Nhưng vẫn trễ một bước.
Binh lính Linh tộc chạy như bay đến, khoảng cách gần như rút ngắn vô hạn, Bạo Liệt Tiễn điên cuồng đột kích.
Trong lúc nhất thời, bên trong chiến trường phát ra ánh sáng bốn phía, khí lãng khủng bố giống như thuỷ triều lần lượt cuốn tới.
Vô số binh lính bị nổ bắn vẫn lạc, khắp nơi bị nổ run rẩy.
– Cái này. . .
Khóe miệng mọi người giật giật.
Nhìn trên màn sáng, phương Thần Ẩn đế quốc tuyệt đối bị nghiền ép, ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có.
Một lúc lâu sau.
Ba mươi vạn đại quân Thần Ẩn đế quốc lui lại thành công chỉ có 10 vạn, còn lại hoặc chết, hoặc trọng thương nằm trên mặt đất.
Trí mạng nhất vẫn là quân tinh nhuệ được phân phối trọng nỗ, bọn họ thành đối tượng binh lính Linh tộc chiếu cố trọng điểm, chỉ có mấy ngàn người may mắn còn sống sót.
Một năm trước.
La Mục suất lĩnh 10 vạn binh lính Linh tộc, vẫn lạc hơn bảy vạn, có thể nói thảm bại, lần này Thần Ẩn đế quốc cũng trả giá đắt.
…
Sau khi thắng được trận chiến này.
Gia Cát Cẩm cũng không thừa thắng xông lên mà ra lệnh trở về.
Dưới cái nhìn của nàng, chỉ cần phương mình nắm giữ trọng nỗ uy lực tương tự, thực lực thật không sợ Thần Ẩn đế quốc.
Vân Phi Dương nói.
– Chờ chế tạo ra 100 vạn trọng nỗ chính là ngày khởi xướng tấn công.
– Ừm.
Gia Cát Cẩm ứng tiếng.
Trong khoảng thời gian này, nàng cũng một mực đang lĩnh ngộ Vạn Cổ binh pháp, cũng bắt đầu vận dụng trong quân đội.
“Hưu!”
Vân Phi Dương lại trở về Phi Dương giới.
Vì có thể chế tạo ra càng nhiều trọng nỗ, hắn cũng tự mình tham dự vào.
“Hưu!”
Linh hồn lực phân tán, hóa thành vô số, từng khối linh kiện bay tới, cấp tốc lắp ráp giữa không trung, hình thành từng cái trọng nỗ.
– Cái này. . .
Đám thợ thủ công thấy thế, nhất thời sụp đổ.
Lắp ráp một trọng nỗ, bọn họ chí ít cần một canh giờ, mà Vân thành chủ trước mặt lại trong khoảnh khắc đã hoàn thành.
Vân Phi Dương tham dự để sản lượng trọng nỗ được đề cao, nhưng mà để thành Âu Dương Tuệ khẩn trương, dù sao, lấy tốc độ nàng chế tạo, hoàn toàn theo không kịp.
– Ta tới giúp cô.
Vân Phi Dương lần nữa phân hóa linh hồn lực, bắt đầu chế tạo.
Thực lực tên này đã khôi phục, vừa sinh sản linh kiện, lại đến bước lắp ráp, cùng phác hoạ trận pháp, một người ôm hết.
Ngắn ngủi một tháng, mấy vạn trọng nỗ được sinh ra, tốc độ đề cao gấp mấy chục lần trước kia!
– Quá lợi hại.
Âu Dương Tuệ kinh thán không thôi.
Dưới cái nhìn của nàng, gia hỏa trước mắt này đang nhất tâm tam dụng, chú tạo, lắp ráp, chạm trổ trận pháp, quả thực là quái vật!
…
Vân Phi Dương sở dĩ đầu nhập cũng vì muốn nhanh chóng kết thúc Giới chiến, dù sao đã tiếp tục nhiều năm, không cần dông dài.
Huống hồ, hiện tại hắn có một nhiệm vụ khác, là nối dõi tông đường cho lão Vân gia.
Cảnh giới Vân Phi Dương đã đạt đến Bán Tiên đại viên mãn đỉnh phong, cách chỉ một bước đột phá Chuẩn Tiên.
Bên trong các Giới, tuyệt đối là võ đạo đỉnh phong, muốn bước vào tầng thứ càng cao, chẳng khác nào phải bay về Chân Vũ Thần Vực.
Tiến vào giao diện cao hơn, đứng trước là cảnh giới càng mạnh, đối thủ càng mạnh, khiêu chiến càng mạnh.
Khi đó, khẳng định không rảnh bận tâm việc khác.
Huống chi Chuẩn Tiên, Tiên Nhân, Tiên Vương, thậm chí Tiên Đế, các loại cảnh giới, muốn đột phá từng bước một, khẳng định sẽ hao phí thời gian rất lâu.
Chờ ngày nào đó bước chân vào Tiên Đế cảnh, thiên địa chế tài sẽ càng cường liệt.
Ý nghĩ Vân Phi Dương rất đơn giản, vì ngăn ngừa về sau chú trọng tu luyện, tranh thủ thời gian hiện tại này đi nối dõi tông đường.
Chỉ là.
Nghĩ lại thì vận khí rất không tốt.
Dù phục dụng Thanh Xuân Vĩnh Trú Quả, vẫn rất khó đậu thai.
Không có cách, thiên địa chế tài quá ác, ăn Thanh Xuân Vĩnh Trú Quả rồi cũng không thể hoàn toàn trốn tránh.
Thế giới lấy võ làm chủ, thọ nguyên nhân loại động một chút hơn mấy ngàn vạn năm, nếu như không có chế tài, sinh sôi vô tận, nhân khẩu sẽ bành trướng đến trình độ không dám tưởng tượng.
…Mấy năm sau.
100 vạn trọng nỗ được chế tạo hoàn tất.
Vân Phi Dương về đến Phi Dương Thành, lúc này lần nữa triệu hồi ra 60 vạn binh lính Linh tộc, mỗi người cầm một trọng nỗ.
Cuối cùng, nhân số đại quân trong thành đạt đến 100 vạn.
80 vạn ngàn binh lính bên trong có cảnh giới Thiên tôn đại viên mãn, 20 vạn còn lại là nhất phẩm Bán Tiên cấp.
Mà đây là đội quân tinh nhuệ nhất của Vân Phi Dương.
– Chàng muốn khởi xướng quyết chiến?
Gia Cát Cẩm hỏi.
– Không sai.
Vân Phi Dương cười nói.
– Giới chiến bắt đầu đã rất lâu, cũng nên kết thúc rồi.
Ánh mắt Gia Cát Cẩm lấp lóe tia hưng phấn.
Mấy năm nay thủy chung dùng phòng thủ để cho nàng rất biệt khuất, nếu như khởi xướng quyết chiến, nhất định có thể triệt để phóng xuất khó chịu trong lòng.
Vân Phi Dương nói.
– Quyết chiến cuối cùng này phải đánh thật đẹp.
– Ừm.
Gia Cát Cẩm nói.
– Ta sẽ vận dụng Vạn Cổ binh pháp vào, nhất định có thể mang đến rung động cho Thần Ẩn đế quốc.
Vân Phi Dương gật đầu, tiếp xuống thương nghị thời gian khởi xướng quyết chiến.
Cuối cùng, định vào ba ngày sau!
Bọn người Viêm Sương và La Mục nhận được mệnh lệnh, tâm huyết bành trướng.
Nhưng.
Trước một ngày quyết chiến.
Vân Phi Dương được Lâm Chỉ Khê truyền âm, về đến Phi Dương giới, cả người kém chút hưng phấn phát điên.