Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1461
Chương: Có Một Vật, Có Thể Tránh Thiên Địa Chế Tài
Thời gian ở Phi Dương giới nhanh chóng trôi qua, cách mỗi mấy năm, Vân Phi Dương sẽ về đến ngoại giới, vận chuyển đại lượng trọng nỗ và mũi tên cho Gia Cát Cẩm.
Phương diện Thần Ẩn đế quốc, chắc tổn thất không ít trọng nỗ và tinh nhuệ, cho nên một mực không có tấn công.
– Có lẽ, bọn họ cũng không còn nhiều trọng nỗ kia, bị chàng phá hư quá nhiều, hiện tại đang sinh sản.
Gia Cát Cẩm đoán.
– Không sai.
Vân Phi Dương cũng cho rằng như vậy, nói.
– Tạm thời bình tĩnh, tiếp theo chắc sẽ có bão táp mãnh liệt hơn, đừng buông lỏng.
– Ừm.
Gia Cát Cẩm nói.
– Có những trọng nỗ này, chí ít có lực lượng đánh một trận với Thần Ẩn đế quốc.
– Đúng rồi.
Vân Phi Dương hỏi.
– Nàng lĩnh ngộ Nghịch Thiên Quyết đến tầng mười chưa?
– Đến rồi.
Gia Cát Cẩm đáp.
Lúc hàng phục Thần Ma bản nguyên, nàng đã lĩnh ngộ Nghịch Thiên Quyết đến thập trọng cảnh, về sau cũng giống như Lăng Sa La, rất khó tinh tiến.
Trong đông đảo nữ nhân của Vân Phi Dương, tự hành lĩnh ngộ được Thập Nhất Trọng Cảnh chỉ có một người Lâm Chỉ Khê.
– Đến đây.
– Chúng ta vào nhà nói.
” “
Gia Cát Cẩm im lặng.
Nàng đã sớm có tầng quan hệ kia với Vân Phi Dương, tự nhiên biết cái gì gọi là chúng ta vào nhà nói có ý gì.
Bên trong gian phòng bố trí trận pháp, chiến giáp tán loạn trên mặt đất, xuân quang chọc người cũng chưa rút đi.
Tóc dài Gia Cát Cẩm tản mát, hai mắt khép hờ, hồi lâu sau mở mắt, trên gương mặt xinh đẹp hồng nhuận phơn phớt hiện ra mừng rỡ.
– Được cái gì?
Vân Phi Dương hỏi.
Gia Cát Cẩm nói.
– Vạn Cổ binh pháp!
Vạn Cổ binh pháp là một binh pháp quân sự tuyệt tích rất lâu, sáng tạo giả chính là người mang sứ mệnh xây dựng lại Thần Giới đời thứ hai.
Nghe nói, năm đó sau khi Thần Giới được tái tạo, Ma tộc dị thường phát triển, lực áp Thần tộc.
Người gánh vác sứ mệnh sáng tạo ra Vạn Cổ binh pháp, cũng truyền cho hậu nhân, để lực chiến đấu của Thần tộc gia tăng mãnh liệt.
Mà người học được Vạn Cổ binh pháp thì được Thần Chủ phong làm Chiến Tranh Chi Thần, từ đó, Thần Giới mới có cái chức này.
Về sau, Chiến Tranh Chi Thần đời thứ nhất ly kỳ biến mất, Vạn Cổ binh pháp từ đó thất truyền.
Sau khi Gia Cát Cẩm bị được phong là Chiến Thần, tự nhiên cũng nghe nói đến Vạn Cổ binh pháp, đáng tiếc chưa bao giờ thấy.
Bây giờ, sau khi lĩnh hội Nghịch Thiên Quyết đến Thập Nhất Trọng Cảnh, trong thức hải xuất hiện bản ghi chép Vạn Cổ binh pháp hoàn chỉnh, điều này khiến nàng rất kích động.
“Chậc chậc.”
Lật xem binh thư xuất hiện trong đầu, Gia Cát Cẩm cảm khái.
– Không hổ là đệ nhất binh pháp Thần Giới, trận pháp ghi chép bên trong quả thực thần kỳ.
– Trước đừng đọc nữa, chúng ta tiếp tục.
Gia Cát Cẩm lại bị Vân Phi Dương đạp đổ trên giường.
Đi qua một phen vân vũ, nàng thuận lợi lĩnh ngộ Nghịch Thiên Quyết đến thập nhị trọng cảnh, lý giải đối với võ đạo cũng được đề bạt càng mạnh.
Nhưng Vân Phi Dương lại sụp đổ.
Bời vì khi trợ giúp Gia Cát Cẩm tăng lên đến thập nhị trọng cảnh, hắn cũng thu được Vạn Cổ binh pháp.
Nữ nhân mình đã có, mình phục chế ra, quả thực không dùng được.
“Ai.”
Vân Phi Dương thở dài một tiếng.
Gia Cát Cẩm và Lăng Sa La thu hoạch hai vật, đối với các nàng rất không tệ, nhưng đối với Vân Phi Dương, giống như tác dụng không lớn.
Thư phòng phủ thành chủ, Diêm Tam Tỉnh đi tới, nói.
– Sư huynh, ngươi tìm ta?
“Hưu!”
Vừa dứt lời, bên trong gian phòng nhất thời lấp lóe lưu quang, trận pháp hình thành che đậy hết thảy.
“Ách?”
Diêm Tam Tỉnh khẽ giật mình, nhất thời ý thức được, sư huynh nhất định có sự tình vô cùng … vô cùng trọng yếu tìm mình, cho nên mới thiết trí trận pháp ngăn cách.
– Sư đệ.
Vân Phi Dương nghiêm túc nói.
– Ngươi biết trên đời này có đan dược để nữ nhân mang thai hay không.
Dát.
Diêm Tam Tỉnh trợn mắt.
Gọi mình qua, lại bố trí trận pháp vì hỏi câu hỏi này?Vân Phi Dương nói.
– Trả lời đi.
– Cái này…
Diêm Tam Tỉnh sừ cằm, suy tư một phen nói.
– Sư đệ tài sơ học thiển, chưa từng nghe nói qua, trên đời này có đan dược để nữ nhân mang thai.
Tâm Vân Phi Dương nhất thời oa lạnh.
Tuổi tác mình quá lớn, bị thiên địa chế tài mãnh liệt, muốn để cho nữ nhân mình thụ thai như thường rất khó, chỉ có thể dựa vào linh đan diệu dược.
Sư đệ đắm chìm lâu dài trong Đan Đạo cũng chưa nghe nói qua, xem ra triệt để không có hi vọng.
– Bất quá.
Nhưng vào lúc này, Diêm Tam Tỉnh nói tiếp.
– Sư đệ ngược lại có nghe nói qua, có một vật có thể tránh được thiên địa chế tài, từ đó để nữ nhân mang thai.
– Vật gì?
Vân Phi Dương vội hỏi.
Diêm Tam Tỉnh nói.
– Thanh Xuân Vĩnh Trú Quả!
Vân Phi Dương trừng to mắt hỏi lại.
– Ngươi…ngươi nói cái gì?
Diêm Tam Tỉnh cho rằng hắn không nghe, lần nữa gằn từng chữ một.
– Ta nói Thanh Xuân Vĩnh Trú Quả.
Vân Phi Dươngkém chút kích động nhảy dựng lên, dù sao, lúc ở Nam Cương, hắn tìm được một gốc Thanh Xuân Vĩnh Trú Thụ, sớm đã cấy ghép vào Phi Dương giới.
Diêm Tam Tỉnh giải thích.
– Nữ nhân phục dụng Thanh Xuân Vĩnh Trú Quả có thể để thanh xuân vĩnh trú, vĩnh viễn không bao giờ già yếu, nam nhân phục dụng thì sẽ quay về thời thanh niên, tránh né thiên địa chế tài.
– Thật chứ?
Vân Phi Dương kích động không thôi.
Diêm Tam Tỉnh nói.
– Trong cổ thư nói như vậy, nhưng có chính xác không, sư đệ không biết được, dù sao Thanh Xuân Vĩnh Trú Quả quá hiếm thấy.
Phi Dương giới.
Một mảnh đất cực tươi tốt, đủ loại thiên tài địa bảo được Tử khí bao phủ, sinh trưởng mạnh mẽ.
Bên trong đó có Thanh Xuân Vĩnh Trú Thụ.
Năm đó Vân Phi Dương cấy ghép vào đây, trên cây này còn vẻn vẹn chỉ vừa kết quả, khoảng cách thành thục ít nhất cũng ngàn năm.
Bây giờ, không chỉ được Tử khí bao phủ, còn có thời gian gia tốc, mười quả thực sớm đã thành thục, quanh thân bao phủ lưu quang nhàn nhạt.
Nếu như không phải Diêm Tam Tỉnh nói Thanh Xuân Vĩnh Trú Quả, Vân Phi Dương còn chưa nhớ tới đâu.
– Không nghĩ tới, năm đó trồng nó chỉ để cho nữ nhân mình bảo trì thanh xuân vĩnh cửu, không nghĩ tới lại còn có công hiệu tránh né thiên địa chế tài.
Vân Phi Dương nỉ non.
Vô luận sách cổ ghi chép có chính xác hay không, trái cây này đã thành thục, khẳng định phải nhanh chóng để các nàng ăn hết, dù sao bảo trì thanh xuân đối với nữ nhân mà nói, vô cùng … vô cùng trọng yếu.
“Xoát!”
Vân Phi Dương vung tay lên, hái hết mười khỏa quả, mình trước nuốt một quả.
Thịt ngọt nhiều chất lỏng, cảm giác không tệ.
“Hô!”
Sau khi chất lỏng vào người, khí tức đặc thù trong nháy mắt tràn ngập trong kinh mạch và cốt cách, một khắc này Vân Phi Dương cảm giác mình như —— quay về mười tám tuổi!
Không phải cảm giác.
Là quay về tuổi trẻ chân chính trên ý nghĩa.
Thể hiện rõ nhất chính là da thịt hắn, so với trước kia, càng co dãn hơn, càng dẻo dai hơn, hoàn toàn là trạng thái thanh niên.
– Thanh Xuân Vĩnh Trú Quả?
Trong thư phòng, Lâm Chỉ Khê nâng một quả thực bằng nắm đấm, trên gương mặt xinh đẹp hiện ra một tia ngoài ý muốn, hiển nhiên cũng đã được nghe nói về sự thần kỳ của nó.
Sau khi nàng phục dụng, thân thể phát sinh biến hóa, da thịt càng thủy nộn, càng trắng noãn, càng co dãn.
Duy nhất không thay đổi là khí chất cao quý bẩm sinh kia, thậm chí sau khi phục dụng Thanh Xuân Vĩnh Trú Quả lại nồng đậm mấy phần.
Tướng mạo Lâm Chỉ Khê sẽ vĩnh viễn dừng lại tại thời khắc đỉnh phong nhất của một nữ nhân, trừ phi tự hành dịch dung cải biến, vĩnh viễn sẽ không già yếu.