Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1460
Chương: Thiên Huyền Độc Đan
Thương thế Vân Phi Dương chưa khỏi hẳn, chín thành chín thời gian đều ở Phi Dương Giới, từ đó giám sát chế tạo trọng nỗ và khắc hoạ trận pháp.
Đương nhiên, thừa dịp thời gian này, hắn cũng không quên bồi dưỡng tình cảm với Lâm Chỉ Khê chúng nữ.
Một ngày nào đó.
Vân Phi Dương đi vào một tòa đình viện độc lập, vừa đi qua trận pháp đã chạm mặt đến độc khí.
“Phù phù.”
Vân Đại Tiện Thần trợn trắng mắt, trực tiếp ngã xuống đất, đúng vào lúc này, Lăng Sa La một thân áo xanh đi tới.
– Đừng giả bộ.
Nàng bĩu môi.
– Tuy huynh bây giờ hoàn toàn không có công lực nhưng dù sao cũng là Chúa Tể Phi Dương giới, loại độc khí này của ta sao có thể hạ độc được.
“Ách “
Vân Phi Dương thu hồi vẻ run rẩy, nhếch miệng cười nói.
– Thật lâu không gặp, IQ càng tăng nha.
Lăng Sa La nói.
– Làm sao hôm nay có thời gian đến chỗ của ta thế.
Lời nói này để Vân Phi Dương rất tự trách, dù sao, đã rất lâu rồi chưa đến thăm cô nàng thích chơi Độc này.
Không phải hắn không nghĩ đến, mà vì để mạnh lên, cả ngày bên ngoài bôn ba bên ngoài, thực không có thời gian quan tâm các nàng.
Vân Phi Dương cười nói.
– Vì muốn gặp muội cho nên đến nhìn một chút, làm sao, không hoan nghênh?
Lăng Sa La cười nói.
– Ta đã luyện chế ra rất nhiều độc dược, huynh đi thử một chút đi.
” “
Vân Phi Dương sụp đổ.
Mình tới đây vì muốn bồi dưỡng cảm tình, cũng không phải lấy ra thử độc giống như trước đây nha.
– Nếu như là xuân độc, ta cũng có thể thử một lần.
Vân Phi Dương cười nói.
– Vô sỉ!
Lăng Sa La nhất thời đỏ mặt.
Nói đến xuân độc, nàng chợt nghĩ tới một màn năm đó, mình hiểu lầm trong sơn động, cũng may có Thần Thần, thu hết độc tố ra ngoài, nếu không, chỉ sợ sớm đã thất thân.
– Đúng rồi.
Vân Phi Dương nói.
– Muội tu luyện Nghịch Thiên Quyết đến tầng thứ gì rồi?
Lăng Sa La khổ sở nói.
– Tầng mười.
Nàng đã tu luyện Nghịch Thiên Quyết rất lâu nhưng tư chất hữu hạn, chỉ lĩnh ngộ đến tầng mười, sau đó lại không thể đề bạt.
– Đi.
Vân Phi Dương nói.
– Ta đến giúp muội đề bạt.
Nói rồi kéo Lăng Sa La vào phòng.
– Huynh đóng cửa làm gì?
– A, bỏ cái tay thối của huynh ra!
Thanh âm bén nhọn truyền khắp đình viện, cũng may có trận pháp, không có phát ra ngoài.
Vân Phi Dương không để ý Lăng Sa La giãy dụa, ôm nàng lên giường, nói.
– Năm đó nếu như không phải Thần Thần quấy rối, hấp thu xuân độc trong cơ thể muội, muội đã sớm thành nữ nhân của ta.
Ánh mắt Lăng Sa La xuất hiện vẻ bối rối, vốn có thể nhẹ nhõm đẩy Vân Phi Dương không có cảnh giới ra, nhưng thủy chung bị áp chế.
Nàng biết, một ngày này chung quy sẽ tới, từ khi theo Nam Cương trở về thì đã chuẩn bị sẵn sàng.
Cảm tình của Lăng Sa La đối với Vân Phi Dương được chậm rãi tạo thành, mà lại vô cùng thâm sâu.
Bởi vì, Vân Phi Dương dẫn nàng đi Nam Cương, giải oan khuất cho nàng, đồng thời cũng chém giết Đại Tế Ti.
Quan trọng hơn là, tộc nhân mình cũng là nhóm sớm nhất được tiến vào Phi Dương giới, phát triển những năm nay, vô luận cảnh giới hay số lượng người đều tăng lên cực lớn.
Lăng Sa La không chỉ có cảm tình không thể lay động đối với Vân Phi Dương, đồng thời cũng pha tạp cảm ân, cho nên sẽ không phản kháng.
– Thật có lỗi.
Vân Phi Dương nhẹ nhàng áp miệng vào tai nàng tự trách.
– Để muội đợi quá lâu.
Nếu như năm đó không phải vì Thần Thần, Lăng Sa La tuyệt đối sẽ trở thành nữ nhân đầu tiên của Vân Phi Dương từ khi trọng sinh đến nay, mà bây giờ, cảm tình của mình và các nàng Lâm Chỉ Khê đã rất sâu sắc, nhưng lại rất ít tìm đến nàng.
Lăng Sa La nhìn hắn, xinh đẹp cười nói.
– Chỉ cần trong lòng huynh nhớ ta, thế đã đủ.
Làm một nữ nhân sinh trưởng ở Nam Cương, nàng không có quá nhiều yêu cầu xa vời, cũng không hy vọng Vân Phi Dương cả ngày bồi bạn với mình.
Vân Phi Dương không nói, đầu nhẹ nhàng cúi xuống, hai đôi môi dính chặt vào nhau.
Dần dần, quần áo Lăng Sa La được cởi bỏ, da thịt tuyết trắng loã lồ như là mỹ ngọc được điêu khắc tinh tế.
Chắc vì lần đầu ăn trái cấm, nàng rất khẩn trương, khẩn trương luôn nhắm mắt, gương mặt xinh đẹp đỏ ửng.
Trong lúc mơ hồ, nghĩ đến một màn vô cùng chủ động trong sơn động vì trúng xuân độc năm đó.
Có thời gian nàng nghĩ, nếu như năm đó không phải Thần Thần hóa thành hồ ly hút tay mình loại trừ độc tố, mình đã sớm là người khác.
Trốn được một lần.
Còn có thể một mực trốn nữa sao?
Dù có thể, Lăng Sa La cũng không thể tránh, nàng mở hai cánh tay ngọc ra, ôm chặt Vân Phi Dương, dứt bỏ phần ngượng ngùng, thay đổi thành chủ động.
Đối với nội dung tiếp theo, vì cân nhắc thể xác và tinh thần của đọc giả, tác giả đành tỉnh lược 5 vạn chữ.
Sau một phen đao thương mưa tên.
Lăng Sa La hất lụa mỏng, ngồi xếp bằng trên giường, tóc xanh tán loạn, trán phủ đầy mồ hôi, khuôn mặt chưa hết đỏ ửng.
Vân Phi Dương bên cạnh còn vô cùng chờ mong.
Sau khi Âm Dương giao hợp, Lăng Sa La không thể tránh được kích thích mà đề bạt Nghịch Thiên Quyết, mà sau khi lĩnh ngộ được Thập Nhất Trọng Cảnh, không biết có gì tốt xuất hiện đây?
– Nàng cả ngày nghiên cứu độc dược, có lẽ ngưng luyện ra thứ có quan hệ với độc đi.
Vân Phi Dương âm thầm suy đoán.
“Hô!”
Đột nhiên, khí tức đặc thù xuất hiện bên trong thân thể Lăng Sa La, nàng chầm chậm mở mắt, hai đạo tinh mang lóe lên một cái rồi biến mất.
Thành công!
Vân Phi Dương vội vàng hỏi.
– Thu hoạch được cái gì?
– Là cái này sao?Lăng Sa La phất tay, một khối ngọc thạch xuất hiện, bộc lộ ra khí tức âm trầm cực mạnh.
– Đây là
Vân Phi Dương nỗ lực suy nghĩ, nói.
– Thiên Huyền Độc Đan?
Thiên Huyền Độc Đan, một loại chí bảo có độc tố cực mạnh trong Thần Giới, tuy không thuộc về Thần khí, nhưng nghe nói có thể độc được hết thảy.
– Giống như rất không tệ.
Lăng Sa La cười nói.
– Tới đây.
Vân Phi Dương nói.
– Chúng ta tiếp tục, giúp muội tăng lên đến thập nhị trọng cảnh.
– A? Còn tiếp tục?
Lăng Sa La vừa nói xong đã bị Vân Phi Dương đẩy xuống giường, có kinh nghiệm lúc trước, lần thứ hai tương đối quen luyện, cũng càng sung sướng.
Đi qua hai lần Âm Dương kết hợp, Lăng Sa La thuận lợi ngộ Nghịch Thiên Quyết đến thập nhị trọng cảnh, võ đạo cũng được đề cao rõ rệt.
Vân Phi Dương đồng thời cũng thu hoạch được một khỏa Thiên Huyền Độc Đan, điều này khiến hắn vô cùng không hiểu.
Thiên Huyền Độc Đan thuộc về chí bảo, cần phải độc nhất vô nhị mới đúng, sao mình phục chế được ta?
Hay.
Trong thế giới này, Thiên Huyền Độc Đan cũng không phải độc nhất vô nhị, mà córất nhiều loại?
Vân Phi Dương không nghĩ ra, cũng không suy nghĩ thêm nữa.
Hắn lưu giữ tốt Thiên Huyền Độc Đan, đứng dậy rời khỏi đình viện, đi dò xét tình huống chế tạo trọng nỗ.
Tên này chịu đựng thương tổn, cần thời gian chậm rãi điều dưỡng, cho nên ở lại Phi Dương Giới, nên bắt đầu đặt tâm tư vào việc duy trì nòi giống cho Vân gia a.
Dù sao, hai vị sư huynh đều đã có hài tử, nếu mình không nỗ lực, thật sự không được.
Sau đó, Vân Phi Dương một bên quan sát tình hình chế tạo trọng nỗ và mũi tên, một bên tìm Lâm Chỉ Khê chúng nữ, tiến hành trao đổi cảm tình cấp độ sâu.
Không biết sao, mấy năm trôi qua, vẫn không có chút nào tiến triển.
Rất hiển nhiên, hắn nắm giữ hơn một vạn năm thọ nguyên, bị thiên địa trật tự chế tài vô cùng hung ác, muốn Vân gia tiếp tục hương hỏa quả thật là việc gánh nặng đường xa a.