Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1458
Chương: Trọng Thương
Lấy thực lực Bán Tiên đại viên mãn đón đỡ Thiên Khiển cấp Chuẩn Tiên, hành động vĩ đại của Vân Phi Dương nhất định lưu danh sử sách.
Việc này đi qua tám chín ngày, võ giả chư Giới vẫn đang nhiệt nghị, sợ hãi thán phục.
Mà trong lúc đó, lưỡng giới trong vực ngoại chiến trường cũng bình tĩnh trở lại, song phương tiến vào giai đoạn ngưng chiến ngắn ngủi.
“Ông!”
Bên trong Phi Dương Thành, trận pháp bị Thiên Khiển chấn vỡ lần nữa được một đám Trận Pháp Sư dựng lên.
Bọn người Vân Lịch còn đang nóng nảy chờ đợi.
Vân Phi Dương chống được Thiên Khiển, rõ ràng trọng thương, không biết bây giờ tình huống như thế nào.
Tình huống rất không ổn, chư vị Đan Vương lấy Diêm Tam Tỉnh cầm đầu tề tụ bên trong gian phòng, từng người sầu mi khổ kiểm.
Bọn họ không chỉ là đan đạo cường giả, đồng thời cũng là y đạo cường giả, nhưng thương thế Vân Phi Dương quá nặng, đến nay vẫn hôn mê bất tỉnh, bọn họ cũng thúc thủ vô sách.
Diêm Tam Tỉnh đương nhiên sẽ không từ bỏ.
Hắn lần nữa ngồi xuống, khoác lên mạch đập của sư huynh, vừa muốn tiến hành dò xét bên trong lại bị một cỗ lực lượng đánh trở về.
– Không được.
Diêm Tam Tỉnh lắc đầu thở dài.
Từ khi Vân Phi Dương được cứu trở về, hắn và rất nhiều Đan Vương muốn dò xét thương thế bên trong cơ thể, theo đúng bệnh mà hốt thuốc, nhưng kết quả đều bị cưỡng ép bắn ra.
Cỗ lực lượng kia giống như phòng ngự kết giới, hoặc sau khi Vân Phi Dương hôn mê sinh ra ý thức bảo hộ tự thân.
– Cung chủ, hô hấp Phi Dương sư huynh đều đặn, sẽ không có cái gì trở ngại đâu.
Một tên trưởng lão lên tiếng.
Câu nói này được các Đan Vương đồng ý, dù sao tám chín ngày đi qua, hô hấp Vân Phi Dương từ đứt quãng đã dần ổn định.
Nếu như không phải biết ngạnh kháng Thiên Khiển trọng thương, bọn họ thậm chí còn cho rằng hắn đang ngủ.- Hi vọng như thế.
Diêm Tam Tỉnh cho mọi người một ánh mắt, tự giác rời đi.
Rất nhanh, bên trong gian phòng chỉ còn lại có Lâm Chỉ Khê.
Mấy ngày nay, Lâm Chỉ Khê một mực ở trong phòng, một tấc cũng không rời, Vân Phi Dương hôn mê, chậm chạp bất tỉnh để cho nàng rất lo lắng.
“Hưu!”
Khoác lên cổ tay Vân Phi Dương, tâm niệm Lâm Chỉ Khê động, linh hồn lực dung nhập vào bên trong dò xét kinh mạch bị hao tổn của hắn.
Bọn người Diêm Tam Tỉnh sở dĩ không cách nào dò xét thân thể Vân Phi Dương là vì khi hắn ở vào trạng thái hôn mê nặng, Nghịch Thiên Quyết sẽ tự hành vận chuyển.
Lâm Chỉ Khê cũng tu luyện Nghịch Thiên Quyết sẽ không bị cỗ lực lượng kia ngăn trở, dễ như trở bàn tay đã có thể đi vào.
Sau khi dò xét tình huống bên trong thân thể một phen, tâm Lâm Chỉ Khê còn đau hơn, bởi vì toàn bộ kinh mạch bên trong thân thể Vân Phi Dương đã bị hao tổn.
Nếu không có Nghịch Thiên Quyết hộ thể, sinh mệnh thuộc tính bao phủ kinh mạch bị hao tổn, tiến hành tu sửa một chút xíu, chỉ sợ đã sớm vẫn lạc.
Không hề nghi ngờ.
Ngạnh kháng Thiên Khiển cấp Chuẩn Tiên lần bị là thương nặng nhất từ khi Vân Phi Dương bị Thập Vạn Đại Sơn trấn áp về sau.
Dù hiện tại, cũng có thể nói còn chưa có ra khỏi Quỷ Môn Quan, tùy thời có khả năng vẫn lạc.
Lâm Chỉ Khê sẽ không nhìn nam nhân của mình vẫn lạc, nàng bây giờ có thể làm cũng là vận chuyển Nghịch Thiên Quyết cung cấp năng lượng cho hắn.
“Hưu!”
Khí tức tinh thuần mà đặc thù tràn vào bên trong thân thể Vân Phi Dương, dung hợp cùng khí tức yếu ớt.
Nghịch Thiên Quyết tự hành vận chuyển được cùng thuộc tính kích phát dần dần cường đại, tăng tốc tu sửa thương thế cho chủ nhân.
Sau nửa canh giờ.
Lâm Chỉ Khê ngồi trê ghế phủ đầy mồ hôi, sắc mặt có vẻ tái nhợt.
Hiển nhiên, lấy Nghịch Thiên Quyết bản thân đi cường hóa Nghịch Thiên Quyết của Vân Phi Dương là một việc vô cùng hao tổn.
Để cho nàng vui mừng là, sau khi lần nữa gia trì, thuộc tính bên trong thân thể Vân Phi Dương càng được kích phát, năng lực tự chủ điều dưỡng thương thế tăng tốc không ít.
Nửa tháng sau.
Thương thế Vân Phi Dương dần chuyển biến tốt đẹp, người cũng từ trong hôn mê tỉnh lại.
Lâm Chỉ Khê sắc mặt tái nhợt thấy hắn dần dần mở mắt, gương mặt băng lãnh hiện ra một tia mỉm cười.
…
Cực Quang Tiên Đế phát Thiên Khiển trừng trị cực kỳ cường hãn, Vân Phi Dương ngủ say gần một tháng mới từ trong hôn mê thức tỉnh.
Nếu không có Lâm Chỉ Khê lấy Nghịch Thiên Quyết hiệp trợ, dựa vào tự thân Nghịch Thiên Quyết và sinh mệnh thuộc tính uẩn dục, ít nhất phải mất nửa năm một năm.
Sau khi tỉnh dậy, Vân Phi Dương lúc trước thi triển Chiến Thần Hồn Thể Tam Biến, hiện giờ không thể ngửi, không thể nhìn, thân thể cực độ suy yếu.
Càng bi thảm hơn là.
Lúc ngạnh kháng Thiên Khiển, ngang nhiên xuất kích, toàn diện bạo phát lực lượng, năng lượng hạch hiện tại có thể nói rỗng tuếch.
Vân Phi Dương hiện tại, một không có cảnh giới, hai không có lực lượng, lần nữa thành người bình thường.
Duy nhất may mắn là, linh hồn lực còn, có thể câu thông Phi Dương giới cũng dung thân đi vào, tiến hành dưỡng thương càng thêm dài dằng dặc.
Dài dằng dặc này sẽ dài đằng đẵng a.
Vân Phi Dương tính ra, không có trăm năm trở lên, sợ rằng rất khó khôi phục.
…
Phi Dương giới.
Không gian bầu trời phân mảnh, khắp nơi có vô số vết rách.
Hết thảy bắt nguồn từ việc Vân Phi Dương ngạnh kháng một kích, tự thân bị hao tổn cũng lan đến vị diện bên trong thân thể.
Nếu như lúc ấy Thiên khiển có uy lực mạnh hơn chút nữa, hậu quả cũng là Phi Dương giới vỡ nát thành hư vô.
Đi qua nhiều năm liệu thương, sau khi tác dụng phụ bị khu trừ, nhìn vị diện hoàng tàn khắp nơi, Vân Phi Dương thì khổ sở lẩm bẩm.
– Nguy hiểm thật.
Phi Dương giới chỉ là không gian vỡ vụn, mặt đất bị hao tổn, thực không có gì đáng lo ngại, chỉ cần thương thế Vân Phi Dương khôi phục, tâm niệm vừa động thì có thể trở về nguyên dạng.
– Tiếp đó, phải liệu thương thật tốt.
Vân Phi Dương nỉ non, sau đó tính toán ở lâu trong Phi Dương Giới.
Bất quá trước đó, hắn vẫn trở về ngoại giới, gọi bọn người Gia Cát Cẩm đến.
– Phi Dương ca…
La Mục đang tái nhợt sắc mặt, ánh mắt lấp lóe vẻ áy náy và tự trách.
Lúc giao chiến, hắn cũng bị thương nặng, nhưng được bọn người Diêm Tam Tỉnh trị liệu, đã không còn đáng ngại.
Nhưng biết được Vân Phi Dương cứu mình, lại tiếp nhận Thiên Khiển cấp Chuẩn Tiên cũng tự trách thật sâu.
Vân Phi Dương nhìn La Mục và những người khác hiện trường một chút, vẻ mặt nghiêm túc nói.
– Về sau dù gặp bất kỳ nguy hiểm gì cũng không thể tự bạo linh hồn.
Tử vong bình thường, hắn có thể dùng sinh mệnh quả phục sinh.
Dù không cứu sống cũng có thể luân hồi chuyển thế, mà một khi lựa chọn tự bạo linh hồn, sẽ triệt để hồn phi phách tán.
Cường giả mạnh như Thái Vũ cũng không thể nào để người hồn phi phách tán phục sinh.
– Nhớ kỹ.
Mọi người đồng thanh đáp.
Điều La Mục lúc trước gặp, nếu như đổi lại bất kỳ một người nào trong bọn họ, lựa chọn sau cùng cũng là đồng quy vu tận cùng địch nhân, dù hồn phi phách tán!
– Thương thế ta rất nặng, cần tiến vào Phi Dương giới điều dưỡng thật lâu, trong khoảng thời gian này các ngươi dùng phòng thủ làm chủ.
Vân Phi Dương nói.
Gia Cát Cẩm còn lo lắng nói.
– Nếu như bên Thần Ẩn đế quốc còn có trọng nỗ cấp bậc kia, sợ rằng sẽ rất phiền phức.
Vân Phi Dương nhíu mày.
Trận chiến lúc trước, đám binh lính mượn nhờ không gian thuộc tính xuất hiện ở chiến trường cầm trong tay trọng nỗ, xác thực rất có tính sát thương.
Cũng vì quá mạnh nên trong lúc tên này cứu La Mục thuận tay tung chưởng toàn diệt, nhưng sợ người ta có thể tạo ra càng nhiều.
“Loảng xoảng.”
Nhưng vào lúc này, Lâm Dật Phong vung tay lên, mấy chục trọng nỗ xếp trên mặt đất, nói.
– Ta lúc trước thuận tay cầm, có thể nghiên cứu một chút.
– Không tồi.
Ánh mắt Vân Phi Dương sáng lên.