Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1445
Chương: Hỗn Nguyên Thạch!
Dạ Minh Huy có bí mật.
Hắn cho rằng nó sẽ là cơ hội để mình sống sót.
Nhưng Vân Phi Dương không cho hắn cơ hội nói ra, trực tiếp lấy linh hồn vơ vét trí nhớ.
Nếu như đổi lại người khác, sẽ không bá đạo như vậy đâu.
Nhưng gia hỏa phách lối đã từng đánh mình một chưởng này nhất định phải tiếp nhận thống khổ như thế mới đáng.
Bởi vì Vân Phi Dương là một người có thù tất báo.
“A!”
Dạ Minh Huy thống khổ kêu thảm.
Trí nhớ trong thức hải không ngừng bị rút ra, có thể nói đau đến không muốn sống.
Nếu có quyền lựa chọn, hắn mong ước lựa chọn tử vong mà không phải bị tra tấn.
Không bao lâu, Vân Phi Dương thu hồi linh hồn lực, Dạ Minh Huy mới ngã xuống đất, toàn thân run rẩy kịch liệt.
Trải qua tra tấn ngắn ngủi, dù không chết cũng sẽ lưu lại di chứng.- Ta nói sao.
Vân Phi Dương nói.
– Nguyên lai Hỗn Nguyên Thạch bị ngươi đào mất.
Trong trí nhớ Dạ Minh Huy, hắn biết.
Người này mấy năm trước du lịch vũ trụ tới đây.
Ngoài ý muốn phát hiện Hỗn Nguyên Thạch, sau đó mang đi, nay đi ngang qua nơi đây nên tính toán đi vào xem một chút.
Không thể không nói, đây là bi kịch.
Nếu như lúc ấy Dạ Minh Huy lựa chọn tiếp tục tiến lên mà không phải tiến vào bên trong Giới này, chắc sẽ không rơi vào kết quả hiện tại.
“Hưu!”
Tâm niệm Vân Phi Dương động, lấy không gian giới chỉ của hắn ra, linh hồn lực rót vào bên trong, phá mất lạc ấn.
Trong không gian, đồ vật rất nhiều.
Nhưng Vân Phi Dương lại chỉ chú ý một khối thạch đầu hiện lên màu trắng bạc.
Thạch đầu nặng chừng trăm cân, ngân quang nhàn nhạt quanh quẩn bốn phía phát ra khí tức thần thánh.
– Hỗn Nguyên Thạch đây hả?
Vân Phi Dương âm thầm giật mình.
Kiếp trước hắn nắm giữ Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm, nhưng còn là lần đầu tiên thấy nguyên vật liệu làm ra thanh kiếm.
Phi Dương giới.
Vân Phi Dương chuyển Hỗn Nguyên Thạch vào đây.
Liễu Nhu đứng bên cạnh, sau một phen quan sát, tán thán.
– Khối Hỗn Nguyên Thạch này nhất định ẩn chứa năng lượng rất cường đại.
– Đúng vậy.
Vân Phi Dương cũng kinh ngạc không thôi.
Âu Dương Tuệ bên cạnh lên tiếng.
– Nếu như nói đến cấp bậc khoáng thạch, Hỗn Nguyên Thạch trước mắt ít nhất đã đến Chuẩn Tiên Cấp.
Làm một Đoán tạo Sư kiệt xuất, phán đoán đối với khoáng thạch vẫn vô cùng đáng tin.
– Chuẩn Tiên Cấp?
Vẻ mặt Vân Phi Dương nghiêm túc.
Hắn đã từng từng tiến vào cung điện Ẩn Tích Phân Các, bên trong cũng có lưu trữ khoáng thạch Chuẩn Tiên Cấp, nhưng trực giác nói với hắn, Hỗn Nguyên Thạch càng mạnh hơn.
– Khoáng thạch bên trong Ẩn Tích Phân Các chỉ có trình độ sơ kỳ, Hỗn Nguyên Thạch mạnh hơn, cấp bậc cần phải cao hơn.
– Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm được nó rèn thành cũng không đơn giản, năm đó có lẽ ta cũng không thể phát huy ra uy lực chân chính.
Sau khi trọng sinh, cảnh giới Vân Phi Dương cao hơn kiếp trước, tiếp xúc không ít chí bảo.
Hắn từng suy đoán tuy Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm là Thần Giới Thần khí, nhưng lấy cấp bậc vũ khí vạn giới để tính, cao lắm đến Bán Tiên cấp.
Tìm đủ mảnh vỡ, cũng hi vọng tái tạo thân kiếm để Tiểu Tiện Tiện thức tỉnh.
Mà bây giờ thu được Hỗn Nguyên Thạch, chỉ nhìn ngân quang lấp lóe bên ngoài đã bộc lộ ra một cỗ khí tức cường thế, diêud này khiến Vân Phi Dương không thể không một lần nữa phán đoán về Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm năm đó.
– Phi Dương.
Liễu Nhu nói.
– Nhìn Hỗn Nguyên Thạch, phẩm chất Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm ít nhất cũng đến Chuẩn Tiên.
– Hẳn thế.
Ánh mắt Vân Phi Dương lấp lóe tia nóng rực.
Bây giờ có bảy mảnh vỡ, còn nắm giữ Hỗn Nguyên Thạch, một khi tìm đủ hai khối khác thì có thể tái tạo Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm rồi.
– Trước tiên.
Vân Phi Dương tỉnh táo lại, nói.
– Ta muốn có năng lực tái tạo trước đã.
Năm đó, hắn dựa vào Thái Hư Thần Thạc tái tạo Thái Hư Bạch Kim chiến giáp bị hao tổn, quá trình cũng không khó, chủ yếu vì chiến giáp chỉ bị hao tổn, không có vỡ vụn.
Mà Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm đứt gãy chín đoạn, nếu như là chí bảo Chuẩn Tiên Cấp, muốn tái tạo nhất định phải bằng Đoán Tạo Thuật.
– Không thể một mực đoán tạo chiến giáp nhất phẩm Bán Tiên.
Vân Phi Dương nỉ non.
– Phải dùng một bộ phận thời gian vùi đầu vào việc đề thăng Đoán tạo Thuật.
Hưu!
Lưu quang lấp lóe, Tử Ngọc Tiên Hồ bay về phía vũ trụ.
Sau khi Vân Phi Dương thu hoạch tài liệu sung túc, đưa thân vào Phi Dương giới, lần nữa bắt đầu đoán tạo dài dằng dặc.
Lần này, hắn không chỉ có muốn luyện chế chiến giáp, còn muốn đi theo Âu Dương Tuệ học tập Đoán Tạo Thuật càng mạnh làm chuẩn bị để sau này tái tạo Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm.
– Ngươi vì cái gì mà không tái tạo bảy khối kiếm tàn khuyết trước?
Một ngày nào đó, Âu Dương Tuệ mở miệng hỏi.
– Ta được không?
Tuy Vân Phi Dương rất trang bức nhưng cũng biết, Đoán Tạo Thuật của mình chỉ có thể tạo ra chí bảo nhất nhị phẩm Bán Tiên cấp thôi.
Tùy tiện tái tạo Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm Chuẩn Tiên Cấp tuyệt đối lãng phí, Hỗn Nguyên Thạch kiếm không dễ.
– Ngươi không được.
Âu Dương Tuệ cười nói.
– Ta có thể.
– Cô có thể?
Vân Phi Dương đại hỉ không thôi.
Âu Dương Tuệ nói.
– Nếu như ta một người khẳng định không được, nhưng hai ta liên thủ cũng không thành vấn đề.
Đoán Tạo Thuật của nàng dù không cách nào đánh đồng cùng Âu Dương Tử, nhưng tri thức trên lý luận vô cùng phong phú, chỉ vì linh hồn lực yếu, cho nên khó tiến một bước chế tạo ra chí bảo Chuẩn Tiên.
Lý luận tri thức của Vân Phi Dương không được nhưng linh hồn lực hắn cực mạnh, hai người bổ sung, vẫn có thể tái tạo bảy khối mảnh vỡ.
– Ta suy nghĩ một chút.
– Cân nhắc cái gì, một khối Hỗn Nguyên Thạch lớn như thế, đủ tái tạo mấy chục lần, chúng ta thất bại cũng không quan trọng.
Âu Dương Tuệ nói.
Nàng biết cả đời này của mình sợ rằng rất khó đạt đến độ cao như gia gia, nhưng nếu như có thể tái tạo chí bảo Chuẩn Tiên Cấp bị hao tổn cũng coi như không uổng đời này.
– Ta cảm thấy Âu Dương cô nương nói không sai, Phi Dương, hai người có thể thử một lần.
Liễu Nhu đồng ý.
– Được.
Ánh mắt Vân Phi Dương kiên định.
– Thử một chút!
Một khu vực rộng rãi trong Phi Dương giới, Vân Phi Dương chăm chú chế tạo một đoạn tạo đài hoàn toàn mới.
Âu Dương Tuệ mặc đoán tạo bào chính quy đứng trước đài.
Tái tạo bảy khối Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm tuyệt đối là khảo nghiệm lớn nhất trong cuộc đời của nàng.
“Hô!”
Âu Dương Tuệ thở một hơi dài nhẹ nhõm, ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, lẩm bẩm.
– Gia gia, xin người phù hộ.
Vân Phi Dương đứng bên cạnh đã làm tốt chuẩn bị cũng nghiêm nghị, nội tâm có chút bất định.
Nếu như có thể tái tạo bảy khối mảnh vỡ, tuy không phải Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm hoàn chỉnh nhưng ít ra càng tiến thêm một bước.
Âu Dương Tuệ ra hiệu.
– Bắt đầu đi.
Tâm niệm Vân Phi Dương vừa động, một khối nhỏ Hỗn Nguyên Thạch bị cắt ra bay vào lò luyện, Địa Hỏa nóng rực nhất thời bao phủ.
“Hô!”
“Hô!”
Hỏa diễm bốc lên bên trong lò luyện, ánh sáng màu đỏ chiếu rọi trên mặt Vân Phi Dương và Âu Dương Tuệ, lại thấy vẻ mặt hai người rất nghiêm túc.
Hỗn Nguyên Thạch cực hi hữu, cắt chém dễ dàng, nhưng muốn lấy hỏa diễm đốt cháy đỏ bừng lại phi thường khó khăn.
Vân Phi Dương thủy chung phóng thích Địa Hỏa, đốt trọn vẹn một tháng mới có biến hóa một chút xíu.
ế ẩTrước khi dung luyện, Âu Dương Tuệ đã nói, tái tạo bảy mảnh vỡ Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm sẽ dị thường gian nan, cho nên Vân Phi Dương đã chuẩn bị sẵn sàng.
Thời gian trôi qua.
Một năm.
Hai năm.
Cho đến mười năm sau, một khối nhỏ Hỗn Nguyên Thạch thủy chung bị Địa Hỏa bao phủ đầu tiên đỏ bừng, cuối cùng hóa thành dung dịch.