Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1440
Chương: Không Diễn Tiếp Được
Đoán Tạo Sơn Trang, trong đại sảnh.
Vân Phi Dương đi theo Âu Dương Tuệ, khí tức quanh người nội liễm, nhìn qua vô cùng điệu thấp.
Mấy trưởng lão thấy thế, trong lòng cười lạnh không thôi.
Bọn họ còn tưởng rằng bảo tiêu Âu Dương Tuệ có bao nhiêu sức mạnh, nhìn qua cũng chỉ vừa bước vào Bán Tiên.
– Hừ.
Vân Phi Dương quét qua mọi người, khinh thường thầm nghĩ.
– Một đám cặn bã.
Trang chủ Đoán Tạo Sơn Trang tên La Vĩnh Tín, thực lực vừa bước vào Bán Tiên đại viên mãn.
Cảnh giới các Trưởng lão khác cũng đến cửu phẩm Bán Tiên.
Loại thực lực này ở bất kỳ một Giới nào cũng phi thường cường hãn.
Nhưng trong mắt Vân Phi Dương không khác gì cặn bã, mình muốn ngược dễ như trở bàn tay.
– Âu Dương cô nương.
La Vĩnh Tín nói.
– Đêm qua đến cùng chuyện gì xảy ra?
Âu Dương Tuệ dựa theo Vân Phi Dương dạy nói.
– Đột nhiên có tiểu tặc xông tới bắt ta đi, nhờ bảo tiêu xuất thủ mới cứu ta trở về.
Mọi người âm thầm giật mình.
Trận pháp Luyện Bảo Đường bị bạo lực phá.
Có thể làm được điểm này, thực lực người đến cường hãn, bảo tiêu này lại có thể cứu người trở về, thực lực chỉ sợ không đơn giản.
Cao tầng sơn trang thu hồi xem thường, lần nữa đánh giá Vân Phi Dương, trong lòng thêm mấy phần cảnh giác.
– Thì ra là thế.
La Vĩnh Tín nói.
– Lần giao đấu này bị ngoại nhân đã quấy rầy, thực đáng tiếc.
– Không đáng tiếc.
Âu Dương Tuệ nói.
– Chúng ta có thể giao đấu một lần nữa.
La Vĩnh Tín nói.
– Giao đấu này rất hao tốn thời gian, còn hao phí khoáng thạch, nó đã không cần thiết.
– Không giao đấu cũng có thể.
Âu Dương Tuệ nói.
– Mời La trang chủ tuyên bố với bên ngoài, chí bảo Chuẩn Tiên Cấp năm đó chính là do gia gia của ta Âu Dương Tử luyện thành.
La Vĩnh Tín nói.
– Âu Dương cô nương yên tâm đi, chuyện La mỗ đã hứa hẹn nhất định sẽ làm.
Vân Phi Dương nhìn ra được người này dối trá, ánh mắt không hề có thành ý.
La Vĩnh Tín nói.
– Ta đã phân phó đầu bếp chuẩn bị tiệc rượu mời Âu Dương cô nương nể mặt.
Âu Dương Tuệ vốn muốn cự tuyệt.
Vân Phi Dương lại trước một bước nói.
– Quá tốt, ta vài ngày qua chưa ăn cơm rồi.
Âu Dương Tuệ nhất thời im lặng, nhưng vẫn đồng ý.
Trong phòng khách yến.
Một bàn thức ăn thịnh soạn.
Âu Dương Tuệ chỉ đòi công đạo cho gia gia, vô ý ăn cơm.
Vân Phi Dương thì ngược lại, không khách khí ăn như hổ đói.
nhìn qua thật giống như mấy ngày chưa ăn cơm.
– Ừm, thức ăn này không tệ.
– Không được, rượu này kém.
Vân Phi Dương đặt chén rượu, nói.
– La trang chủ, nơi này không có hảo tửu?
Mọi người co giật khóe miệng.
Một bảo tiêu không khách khí như thế, thực khiến người ngoài ý muốn.
– Người đâu.
La Vĩnh Tín nói.
– Mang rượu ngon nhất lên đây.
– DVângạ.
Rất nhanh, một đệ tử ôm vò rượu phủ bụi đã lâu để lên bàn.
– Vị tiểu hữu này.
La Vĩnh Tín cười nói.
– Rượu này do La mỗ trân tàng đã lâu, một mực không nỡ uống.
– Thật sao?
Vân Phi Dương vung lên chưởng, vuốt ve giấy đắp, mùi rượu nhất thời tràn ra, sợ hãi than.
– Quả nhiên là hảo tửu.
– Đến, đổ vào cho tiểu hữu.
– Không cần phiền toái như vậy.
Vân Phi Dương cầm vò rượu, ngửa đầu uống.
Ừng ực!
Ừng ực!
Rất nhanh, một vò rượu đã bị hắn uống cạn nhưng vẫn chưa thỏa mãn.
– Chưa đủ nghiền.
Âu Dương Tuệ mặt xạm.
Hắn đến cùng là bảo tiêu hay đến ăn nhờ ở đậu thế?
– Hả?
Đột nhiên, Vân Phi Dương vỗ vỗ đầu nói.
– Không được, men rượu này có chút lớn, đầu hơi choáng váng
Phù phù.
Nói xong, buông mình trên bàn, phảng phất như uống nhiều mà xỉn mất.
– Uy.
Âu Dương Tuệ vội vàng đẩy đẩy hắn.
– Ngươi không sao chứ?
– Âu Dương cô nương, xin yên tâm.La Vĩnh Tín cười nói.
– Bảo tiêu này hẳn uống quá nhiều, ngủ một giấc sẽ không sao.
Mấy Trưởng lão nhìn nhau, khóe miệng trong lúc lơ đãng hiện ra mỉm cười ý vị thâm trường.
– A.
Âu Dương Tuệ tin thật, trách móc.
– Không biết uống thì đừng khoe khoang chứ.
– Âu Dương cô nương.
La Vĩnh Tín còn cười nói.
– Đoán Tạo Sơn Trang cần đoán tạo thiên tài như cô, cô có thể nghiêm túc suy nghĩ một chút.
– Không có khả năng.
Âu Dương Tuệ nói.
– Ta sẽ không ở tông môn vô sỉ như các ngươi.
Vân Đại Tiện Thần Giả say, nhất thời sụp đổ.
Nha đầu này thật thiên chân vô tà, nói người ta vô sỉ ngay trước người ta mặt.
Quả nhiên, sắc mặt tất cả Trưởng lão trở nên rất khó coi.
– Ha ha ha.
La Vĩnh Tín cười ha hả.
Một lúc sau, ánh mắt lạnh lên nói.
– Âu Dương cô nương, La mỗ nói cân nhắc ý là cô phải lưu lại Đoán Tạo Sơn Trang ta.
Lộ ra nguyên hình?
Vân Phi Dương còn tưởng lão già này sẽ lá mặt lá trái một lúc nữa.
– Không có khả năng.
Âu Dương Tuệ nói.
– Ta thay gia gia đến lấy lại công đạo, sẽ không lưu lại Đoán Tạo Sơn Trang.
Vân Phi Dương triệt để không còn cách nào với nữ nhân này.
Loại nữ nhân ngây thơ như cô thay gia gia đòi công đạo, người khác bán cô, cô cũng không biết chuyện gì xảy ra đấy chứ.
– Thôi được.
La Vĩnh Tín nói.
– Chỉ cần cô chế tạo trăm cửu phẩm chí bảo, ta sẽ công khai chân tướng.
– Thật?
Âu Dương Tuệ vui vẻ nói.
Vân Phi Dương kém chút phun ra một ngụm máu.
Nàng cũng có thể tin loại nói láo này, trình độ đơn thuần chỉ sợ cả Mục Oanh cũng không sánh nổi.
– Thật.
La Vĩnh Tín nói.
– La mỗ chính là trang chủ Đoán Tạo Sơn Trang, tất nhiên nhất ngôn cửu đỉnh.
– Ta…
Âu Dương Tuệ trầm mặc, nói.
– Ta suy nghĩ một chút.
Ba.
Nhưng vào lúc này, Vân Phi Dương đứng thẳng người dậy, vỗ bàn một cái cảgiận nói.
– Cân nhắc cái rắm a, hắn rõ ràng đang gạt cô!
Vân Đại Tiện Thần hoàn toàn không tâm tình diễn tiếp.
– Ngươi…
La Vĩnh Tín khó có tin hỏi.
– Ngươi không uống say?
Hắn vốn muốn nói ngươi không trúng độc? Nhưng lời đến khóe miệng lập tức sửa đổi.
– Say.
Vân Phi Dương im lặng nói.
– Bị nữ nhân ngu xuẩn này cho kích thích tỉnh rượu.
– Nữ nhân ngu xuẩn?
Âu Dương Tuệ nói thầm.
– Là nói ta sao?
La Vĩnh Tín chắc chắn sẽ không cho rằng hắn tỉnh rượu, nhất định đã hóa giải độc trong rượu.
Mặt mấy Trưởng lão âm trầm xuống.
– La trang chủ.
Vân Phi Dương một chân giẫm trên bàn rượu, cười nói.
– Khi dễ một nữ hài đơn thuần như thế, ngươi không mắc cỡ à?
Tính cách Âu Dương Tuệ để hắn rất im lặng.
Nhưng cũng chính vì nữ nhân vậy, kích thích ý muốn bảo hộ của Vân Phi Dương.
– Tiểu hữu.
La Vĩnh Tín cười nói.
– Ta để Âu Dương cô nương làm Trưởng lão sơn trang, sao lại là khi dễ nàng?
– Bớt nói nhiều lời.
Vân Phi Dương không nhịn được nói.
– Nhanh công khai chuyện xấu xa bọn ngươi lúc trước làm, công khai Âu Dương Tử tiền bối luyện chế Chuẩn Tiên Kỹ chí bảo.
Bọn người La Vĩnh Tín chau mày, sát cơ xuất hiện.
Bành!
Đột nhiên, Vân Phi Dương vỗ chưởng xuống, bàn ăn vỡ vụn.
Mục quang hắn lãnh lệ.
– Nếu các ngươi không làm theo, ngày hôm nay chính là ngày Đoán Tạo Sơn Trang diệt môn.