Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1438
Chương: Đoán Tạo Sơn Trang
Phía Đông Phiêu Miểu giới có một vị diện tên Đoán Tạo Giới.
Giới này thừa thãi các loại khoáng thạch, cho nên cũng sinh ra chức nghiệp chú tạo trang bị, chí bảo.
Vân Phi Dương mới vào Giới này đã có thể cảm nhận được khắp nơi vị diện tràn ngập khí tức khoáng thạch.
Khi hắn rơi vào nội thành tòa thành nào đó liền phát hiện, cơ hồ mỗi nhà đều có chú tạo đài.
Vân Phi Dương có chút mừng rỡ, cũng quyết định bái sư học tập Chú Tạo Thuật.
Một phen nghe ngóng, hắn biết được Đoán Tạo giới này giống Dược Giới, tồn tại rất nhiều đoán tạo tông môn, đồng thời phân chia tam lưu, nhị lưu và nhất lưu.
Phía trước chiến sự căng thẳng, Vân Phi Dương muốn học tập, khẳng định sẽ chọn nhất lưu, cho nên tiến về Chú Tạo Sơn Trang danh tiếng vang dội nhất.
Chú Tạo Sơn Trang là tông môn nhất lưu của Đoán Tạo giới.
Môn hạ đệ tử ba ngàn, dù đoán tạo trang bị hay binh khí đều đỉnh phong.
Chỉ là dựa theo tông quy, mỗi ba năm mới có thể chiêu thu đệ tử, Vân Phi Dương đến không khéo, khoảng cách cách lần tuyển nhận lần kế tiếp còn hai năm.
– Không thể dàn xếp sao?
Đứng ngoài trang, Vân Phi Dương hỏi.
– Đi đi.
Võ giả giữ cửa không nhịn được nói.
– Nói bao nhiêu lần, muốn vào Đoán Tạo Sơn Trang, hai năm sau lại đến.
Vân Phi Dương bất đắc dĩ rời đi.
Lấy tính cách hắn, chắc chắn sẽ không rời đi, mà ở bên ngoài sơn trang phóng thích tiên niệm, bao phủ toàn bộ sơn trang.
Đã không cho vào sơn trang học tập, vậy cũng chỉ có thể học trộm.
Khoan hãy nói, dựa vào tiên niệm cường đại, mấy ngày kế tiếp cũng đã tìm hiểu ra không ít kỹ xảo.
Nhưng mà vẻn vẹn chỉ có thể học tập từ trên người đệ tử.
Bởi vì những trưởng lão kia đều chú tạo trong phòng, có trận pháp bao phủ.
Vân Phi Dương từng ý đồ phá giải, lại phát hiện trận pháp rất cao cấp, cưỡng ép phá giải tất nhiên sẽ để đối phương chú ý.
Không có cách, chỉ có thể học trộm từ trên người đệ tử.
Nửa tháng sau.
Vân Phi Dương trưởng thành thần tốc trên phương diện đoán tạo.
Chí ít, cao hơn rất nhiều so với đệ tử mới nhập môn, đã có thể luyện chế trang bị Huyền Giai cao cấp.
Đoán Tạo giới dù sao thuộc Chân Vũ Thần Vực , đẳng cấp hệ thống không khác Giới khác.
Vân Phi Dương cũng thoả mãn.
Hắn muốn nhanh chú tạo ra Thiên giai, thậm chí Bán Tiên cấp.
Nhưng không biết sao, chỉ dựa vào học trộm, chỉ có thể tập luyện da lông, tinh túy chân chính chỉ có nắm giữ trong tay cao tầng của sơn trang.
– Làm sao bây giờ?
Vân Phi Dương nhíu mày.
Thậm chí tính toán, thừa dịp tối bắt một trưởng lão, vơ vét trí nhớ hay không?
Chỉ có thể như thế.
Đợi đêm tối, Vân Phi Dương lặng yên lẻn vào sơn trang, đứng ở một đoán tạo thất.
Căn cứ nửa tháng dò xét, gian phòng này thường xuyên có đệ tử đưa tới khoáng thạch, lại chưa từng thấy có người đi ra.
Nếu như không suy đoán sai, bên trong tất có cường giả chú tạo nào đó đang luyện chế chí bảo.
Hô!
Vân Phi Dương hít một hơi.
Hắn tính toán tại phá trận, bắt người đi, sau đó nhanh chóng biến mất.
Không khỏi có cảm giác làm tặc.
Ông!
Tâm niệm vừa động, Tiên niệm trong nháy mắt dung nhập vào trong trận pháp.
Người Đoán Tạo Sơn Trang cũng không có ý thức được có người đang phá giải trận pháp được gia trì mấy vạn năm.
Bành ——
Không bao lâu, nhất thời truyền ra tiếng động.
Trận pháp trong phòng bị Vân Phi Dương cường thế phá giải.
Xoát!
Trong nháy mắt phá vỡ, khí thế Vân Phi Dương hơi bạo phát, chấn cửa phòng ra, xông vào.
Sau khi vào phòng, quả nhiên phát hiện có một chú tạo đài rất có quy cách, một người mặc trường bào rộng rãi đang tập trung tinh thần luyện chế.
– Không tốt!
– Trận pháp bị phá!
– Có người xâm nhập Luyện Bảo Đường!
Ngoại giới truyền đến âm thanh loạn thất bát tao.
Vân Phi Dương không ngừng lại, vung tay lên, kéo người chú tạo chí bảo, thi triển thân pháp, bay đi.
Người bên này vừa đi, trang chủ Chú Tạo Sơn Trang và các đại cường giả đã xuất hiện, nhìn lấy gian phòng rỗng tuếch, từng người nhất thời trợn mắt hốc mồm.
Xoát!
Đêm tối, Vân Phi Dương mang theo người kia, chạy nhanh, có thể nói có tật giật mình.
Sau nửa canh giờ.
Khi hắn xác định cường giả Chú Tạo Sơn Trang không đuổi tới, lúc này mới thả chậm tốc độ.
Bất quá, để hắn phiền muộn là.
Thân thể người này tiếp xúc cùng bả vai mình vì sao mềm mại như vậy.
Đột nhiên, Vân Phi Dương cả kinh hô.
– Nữ?
Hắn vội vàng tìm kiếm, quả nhiên phát hiện mình bắt một nữ nhân, mặc dù tướng mạo không tệ, những sắc mặt lại vô cùng tái nhợt, giống như thụ thương.
Vân Đại Tiện Thần dừng bước.
Hô!
Buông nữ nhân kia ra, đặt tay lên kinh mạch, nhất thời phát hiện kinh mạch đối phương đều tổn hại, tình huống nguy cấp.
– Cô nương.
Vân Phi Dương ngưng trọng nói.
– Nhờ gặp được ta, nếu không, ngươi không còn sống lâu nữa.
Xoát!
Khi nói chuyện, một tay dán trên lưng đối phương, sinh mệnh thuộc tính cuồn cuộn không dứt rót nhập thể nội, điều trị thương thế.
Trong sơn động.
Nữ tử nhắm mắt ngồi xếp bằng, sắc mặt hồng nhuận, tướng mạo kinh động như gặp thiên nhân.
Vân Phi Dương không chỉ cảm khái, mình tùy ý bắt người thế mà lại là một mỹ nữ khuynh quốc khuynh thành.
Hừng đông.
Nữ tử chầm chậm mở mắt, hai mắt thanh tịnh như nước.
Chỉ là vừa nhìn thấy Vân Phi Dương lại bao trùm hận ý nồng đậm.
– Uy.
Vân Phi Dương nói.
– Ta cứu mệnh ngươi, không cần dùng ánh mắt này nhìn ta đâu.- Cứu ta?
Nữ tử cắn chặt hai hàm răng trắng ngà quát.
– Nếu không có ngươi đột nhiên xâm nhập xáo trộn tâm thần ta, kinh mạch ta làm thế nào tổn hại.
Đoán tạo giống như tu luyện.
Một khi chân chính đầu nhập, tối kỵ người khác cắt ngang.
Vân Phi Dương xông tới, không nói hai lời, lấy phương thức dã man bắt nàng đi, tất nhiên thể xác tinh thần bị đã kích.
Cũng may tâm cảnh nữ tử khá mạnh, đổi lại người khác, rất có thể trực tiếp vẫn lạc.
– Ách
Vân Phi Dương lúng túng nói.
– Tình huống hôm qua do ta tạo thành?
Nữ tử không nói, ánh mắt tràn ngập phẫn nộ.
– Tốt thôi.
Vân Phi Dương buông buông tay, nói.
– Xem như ta gây ra đi, không phải đã điều dưỡng tốt cho cô rồi sao.
Xoát!
Nữ tử đứng dậy, muốn rời khỏi sơn động.
Vân Phi Dương cười nói.
– Ngươi hẳn là Trưởng lão Đoán Tạo Sơn Trang.
Nữ tử lãnh đạm nói.
– Ta tới khiêu chiến bọn họ.
– Khiêu chiến?
Vân Phi Dương ngạc nhiên nói.
– Có ý tứ gì?
Nữ tử không để ý hắn, mà lạnh như băng đi ra khỏi sơn động.
Vân Phi Dương thật cũng không ngăn nàng, khả năng áy náy vì hôm qua quá lỗ mãng.
Nữ tử đi mấy bước, ngừng chân nói.
– Ngươi có thù với Chú Tạo Sơn Trang?
– Cái này…
Vân Phi Dương hơi chút cân nhắc, mục quang lãnh lệ nói.
– Có thù!
Nữ tử kia vốn lạnh như băng, nghe được câu này, lãnh ý dần hòa hoãn không ít.
Vân Phi Dương cũng không kinh ngạc.
Bởi vì hắn xem nhận ra, khi nữ nhân này đề cập đến Đoán Tạo Sơn Trang, trong con ngươi sẽ hiện ra vẻ tức giận.
– Ngươi cũng có thù với bọn hắn?
Vân Phi Dương biết mà còn hỏi.
– Có thù.
Nữ tử nắm đôi bàn tay trắng như phấn, nghiến răng nghiến lợi nói.
– Không đội trời chung!
– Địch nhân của địch nhân là bằng hữu.
Vân Phi Dương nghiêm túc nói.
– Ta tên Vân Phi Dương, xin hỏi phương danh cô nương?
Nữ tử đáp.
– Ta họ Âu Dương, tên một chữ Tuệ.
– Âu Dương Tuệ.
Vân Phi Dương nịnh nọt.
– Tên rất hay, tên rất hay.