Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1422
Chương: Vũ Văn Ưng Cường Hãn
Vũ Văn Ưng trang bức rất lợi hại.
Một ánh mắt, một động tác, một câu đều thấu phát bức khí, đều tự nhiên mà thành, không có kẽ hở.
Từ khi trọng sinh đến nay, Vân Phi Dương thủy chung cho rằng mình đã đủ trang bức.Nhưng gặp được Vũ Văn Ưng mới phát hiện, mình quá yếu, còn con đường dài dằng dặc đi lĩnh hội Trang Bức Đạo a.
Trên thực tế, Vũ Văn Ưng trang bức vì có tư cách.
Dù sao, thiên kiêu thứ ba Thiên Tinh Bảng thật sự mạnh hơn bảy Thiên kiêu sau rất nhiều.
Toàn bộ Thiên Kiêu Điện, trừ viện trưởng Trầm Thiên Hành cũng chỉ có Hiên Viên Vấn Thiên và Quan Tự Tại hai người có thể vượt qua hắn.
– Ba vị.
Vô Kỵ nói.
– Các ngươi thấy thế nào?
– Thực sự!
Ngự Long bước ra một bước, vén tay áo lên tiếng.
– Vũ Văn học trưởng đã nói, chúng ta chỉ có thể cung kính không bằng tuân mệnh.
Ánh mắt Ninh Trạch Thiên cùng Hoắc Chiến lấp lóe chiến ý.
Có thể thấy được, bọn họ biết thực lực Vũ Văn Ưng rất mạnh, bốn người phải liên thủ.
Còn về chiến thắng có thể hay không, trong lòng thật không có cơ sở.
– Không phải chứ?
Vân Phi Dương kinh ngạc hỏi.
– Bốn người các ngươi thật muốn liên thủ?
Nói đùa cái gì thế.
Thiên kiêu thứ ba Thiên Tinh Bảng mạnh đến tình trạng như thế?
– Học đệ.
Ninh Trạch Thiên truyền âm.
– Người này có thực lực rất mạnh, bốn người chúng ta liên thủ cũng không có nắm chắc thắng hắn.
– A ghê?!
Vân Phi Dương trừng to hai mắt.
Bốn người bọn họ đều là Bán Tiên đại viên mãn đỉnh phong, liên thủ chưa hẳn có thể thắng tên này?
Ninh Trạch Thiên truyền âm.
– Học đệ, chớ nhìn hắn là một người, nhưng ẩn chứa hai loại sức mạnh.
– Hai loại sức mạnh?
Vân Phi Dương truyền âm hỏi.
– Có ý tứ gì?
Ninh Trạch Thiên nói.
– Người này tu được tâm pháp thần bí, có thể chồng lực lượng của mình cùng khế ước thú Côn Bằng lên nhau.
Vân Phi Dương nghe được càng mê mang.
Ninh Trạch Thiên như nhìn ra hắn không hiểu, tiếp tục giải thích.
– Nói đơn giản, hắn nhìn như một người, trên thực tế thì thể nội còn có thêm lực lượng của Côn Bằng, Côn Bằng cũng tương tự, nắm giữ lực lượng của hắn.
– Ý ngươi là
Vân Phi Dương nói.
– Hắn và Côn Bằng nhìn như một người một thú thực ra đại biểu hai người hai thú?
Ninh Trạch Thiên đáp.
– Không sai.
Vân Phi Dương trầm mặc, ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời Côn Bằng giữa, thầm nghĩ.
– Con thú này chắc đã có thể so với Bán Tiên đại viên mãn đỉnh phong.
Đây chính là chỗ đáng sợ của Vũ Văn Ưng.
Thực lực bản thân hắn đã mạnh hơn bọn người Vô Kỵ, lại có thể dựa vào tâm pháp ngưng tụ lực lượng của Côn Bằng.
Tuy là một người lại có thể so với hai Bán Tiên đại viên mãn đỉnh phong.
Nếu như khế ước thú Côn Bằng cũng xuất chiến, mang theo lực lượng của chủ nhân đồng dạng đại biểu hai Bán Tiên đại viên mãn đỉnh phong.
Nói như thế, ngang hàng cùng Vô Kỵ bốn người.
Thực lực vốn mạnh hơn bọn họ, một khi đánh nhau, thắng bại có thể nghĩ.
“Chậc chậc.”
Vân Phi Dương thầm nghĩ.
– Trên đời này lại có tâm pháp thần kỳ như thế.
Vạn giới không thiếu cái lạ.
Mà Vũ Văn Ưng có thể ổn thỏa Thiên Tinh Bảng thứ ba không phải không có đạo lý.
“Phốc!”
“Phốc!”
Côn Bằng lơ lửng giữa trời huy động vũ dực to lớn chầm chậm rơi xuống.
Vũ Văn Ưng cười nhạt nói.
– Ta và khế ước thú của ta chiến bốn người các ngươi, có ý kiến gì không?
” “
Mọi người sụp đổ.
Khế ước thú tham chiến, chẳng khác nào bốn người mình chiến với hai người hai thú.
Nhưng bọn hắn biết, đây là vực ngoại chiến trường, không phải võ đài, đối phương vận dụng khế ước thú, coi như mình không đồng ý cũng vô dụng.
– Tới đi.
Vũ Văn Ưng cười nhạt nói.
– Ta để cho các ngươi xuất thủ trước.
” “
Khóe miệng Vân Phi Dương co giật.
Mẹ, cảnh giới trang bức của tên này quá cao.
Vô Kỵ không nói, nhìn qua ba người khác, Ninh Trạch Thiên nhẹ nhàng gật đầu, như đạt chung nhận thức.
“Hô!”
Đột nhiên, Thánh Phẩm Chiến Linh của Hoắc Chiến xuất hiện, song quyền chập lại cùng nhau mang theo lực lượng kinh khủng hung hăng đập tới.
Đây tuyệt đối là bạo phát mạnh nhất cuộc đời hắn.
“Hô —— “
Trong nháy mắt Chiến Linh oanh kích, bầu trời trên không lần nữa vỡ ra, vô số vẫn thạch to lớn bị ngọn lửa bao phủ ầm vang rơi xuống.
Ninh Trạch Thiên cũng kích phát Thiên Vẫn Hỏa Thạch đến cực hạn!
“Xoát!”
Ngự Long phi thân lên, khí tức Long tộc bàng bạc tràn ngập hóa thành vô số chiến kích.
Hưu! Hưu! Hưu!
Chiến kích lấp lóe hào quang loá mắ, đâm xuyên về hướng Vũ Văn Ưng.
“Vù vù!”
Vô Kỵ theo sát phía sau, thuộc tính đầy trời bị thao túng hóa thành một đại thủ Già Thiên Tế Nhật!
Bốn Thiên kiêu mười vị trí đầu Thiên Tinh Bảng lần lượt thi triển các loại thần thông nhằm vào một người một thú.
“Tê!”
Chư Giới võ giả hít một hơi lãnh khí.
Bốn thiên kiêu trước sau phóng thích vũ kỹ, dù chỉ nhìn qua màn sáng cũng cực kỳ rung động!
“Hô!”
Đại lục đỏ thẫm, cuồng phong gào thét.
Không gian phương viên mấy vạn dặm bị bốn loại lực lượng không đồng nhất trùng kích, trong nháy mắt phân mảnh.
Làm người chứng kiến, vẻ mặt Vân Phi Dương xuất hiện tia nghiêm túc.
Bốn người này bạo phát lực lượng rất khủng bố, dù mình vận dung Chiến Thân Hồn Thể biến thứ nhất và thứ hai, mặc vào Thái Hư Bạch Kim chiến giáp cũng không có khả năng chống được.
Nhưng.
Đối mặt lực lượng bực này, Vũ Văn Ưng lại ngạo nghễ đứng đó, khóe môi nhếch lên mỉm cười.Vân Phi Dương biết, người này đã hiện ra mỉm cười trang bức như thế, nhất định không sợ bốn người liên thủ!
– Đây chính là thứ ba Thiên Tinh Bảng?
– Thực khó tưởng tượng, đứng đầu Thiên Tinh Bảng Hiên Viên Vấn Thiên à thứ hai sẽ mạnh thế nào nữa!
Trái tim Vân Phi Dương nhảy lên kịch liệt, huyết dịch đang thiêu đốt.
Thiên kiêu trước ba Thiên Tinh Bảng càng mạnh, càng kích phát tâm và máu hiếu chiến của hắn.
“Hô!”
Bốn loại sức mạnh, gào thét mà đến.
“Ông!”
Đột nhiên, trước người Vũ Văn Ưng mười trượng, lưu quang trong nháy mắt xuất hiện hình thành một tầng phòng ngự kết giới bao phủ hắn và Côn Bằng.
“Oanh!”
“Oanh!”
Bốn loại sức mạnh đánh vào phòng ngự kết giới.
Khủng bố khí lãng trong nháy mắt tràn ngập, khắp nơi run rẩy kịch liệt, cấp tốc vỡ nất, không gian mấy chục vạn dặm xung quanh đều vỡ vụn.
Võ giả chư Giới ngừng hô hấp.
Giới chiến mới mở ra mấy ngày, đột nhiên xuất hiện chiến đấu khủng bố như thế để bọn hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới.
– Mẹ ơi, quá đã con mắt!
– Đây mới thực sự là cường giả đứng đầu giao thủ nè!
– Đời này có thể tận mắt thấy một trận chiến này, dù bỏ mình cũng không hối hận!
Lại nói vực ngoại chiến trường.
Ba động năng lượng khủng bố cuối cùng ngừng lại.
Vũ Văn Ưng vẫn ngạo mà đứng đó, lưu quang kết giới vẫn tồn tại.
Mặt đất phương viên mấy vạn dặm bị lực lượng kinh khủng hung hăng gọt sạch, sâu đến mấy trượng, từ trên cao nhìn xuống giống như một đáy hồ khô cạn.
“Ba.”
Đột nhiên, kết giới vỡ vụn.
Vũ Văn Ưng cố ý làm thế, hắn cười nhạt nói.
– Tiếp đó, tới lượt ta xuất thủ.
Mỗi một chữ, mỗi một ngữ điệu đều bộc lộ ra trang bức khí mãnh liệt.
“Xoát!”
Vũ Văn Ưng nhẹ nhàng nâng tay lên.
“Hô!”
Lực lượng kinh khủng bạo phát, cùng lúc đó, Côn Bằng giữa không trung sau lưng bị lưu quang bao phủ, lực lượng tinh thuần rót vào trong cơ thể hắn.
Hiển nhiên, vận dụng tâm pháp thần bí sử dụng toàn bộ lực lượng ngưng vào cùng một chỗ.
Sắc mặt Vô Kỵ và bọn người Ninh Trạch Thiên vô cùng ngưng trọng.
Nếu như chỉ là lực lượng cá nhân của Vũ Văn Ưng, dù bọn họ chịu không nổi, vấn đề cũng sẽ không quá lớn.
Nhưng ẩn chứa thêm lực lượng của Thần thú Côn Bằng vậy thì vô cùng đáng sợ, bất kỳ một người nào trong bốn người cũng không dám đón đỡ một mình!