Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1416
Chương: Xảy Ra Chuyện!
Nói chuyện phiếm cùng chưởng quỹ vài câu, Vân Phi Dương tự hành quan sát liệt kê vật phẩm của Công Huân Các.
Vũ khí trong các, phẩm chất thấp nhất là Thứ Tiên Cấp, tối cao là đỉnh phong Chuẩn Tiên Cấp, chí bảo và đan dược cũng như thế.
Trước kia đổi lấy một kiện đỉnh cấp nhất cần 10 ngàn điểm công huân.
Bây giờ tầng thứ đề cao, cần công huân càng nhiều, dù trang bị hay chí bảo đều cần 100 ngàn điểm.
“Chậc chậc.”
Vân Phi Dương nói.
– Thật nhiều.
Năm đó hắn công phá Thiên Hùng Thành, tuy bị trừ không ít, nhưng mà mới có 30 ngàn điểm.
100 ngàn công huân, thật không dám tưởng tượng!
– Vân tiểu hữu.
Chưởng quỹ cười nói.
– Muốn đổi lấy một sổ tay vực ngoại chiến trường hay không?
– Cái này…
Vân Phi Dương lúng túng nói.
– Tiền bối, yêu bài của ta không còn công huân.
Chưởng quỹ cười nói.
– Ngươi là anh hùng nên có thể miễn phí thu được sổ tay vực ngoại chiến trường.
– Tốt như vậy?
Vân Phi Dương cười nói.
– Vậy lấy một quyển đi.
Khu nghỉ ngơi Công Huân Các.
ẩ ổ ếVân Phi Dương cẩn thận lật xem sổ tay vực ngoại chiến trường.
Không hề nghi ngờ, cường độ Giới chiến như thế, quy tắc thu hoạch công huân cũng thay đổi.
Vân Phi Dương âm thầm lắc đầu.
– Bằng vào thực lực ta bây giờ, chỉ có chém giết Bán Tiên đại viên mãn mới có thể thu được tích phân.
Hắn khi tiến vào trận pháp, bị định là Bán Tiên đại viên mãn vững chắc kỳ, cảnh giới này thật rất cao.
Giết Chí Tôn, Thiên Tôn sẽ không thu được công huân.
Ngay cả nhất phẩm đến cửu phẩm Bán Tiên cũng sẽ không có bất kỳ công huân nào.
Duy nhất may mắn là, giết chết cường giả cùng cảnh giới thu được tương đối nhiều công huân.
Giải quyết Bán Tiên vừa bước vào đại viên mãn có thể đạt được 1000 điểm tích lũy.
Giải quyết Bán Tiên đại viên mãn vững chắc kỳ có thể đạt được 5000 điểm tích lũy.
Giải quyết Bán Tiên đại viên mãn đỉnh phong có thể đạt được 10 ngàn điểm tích lũy.
– Được được.
Vân Phi Dương khép lại sổ tay, lẩm bẩm.
– Muốn đạt được công huân đổi lấy chí bảo, phải tìm Bán Tiên đại viên mãn.
– Tiền bối, cáo từ.
Trước khi đi, Vân Phi Dương chắp tay hướng chưởng quỹ, nói.
Đi ra khỏi Công Huân Các.
Vân Phi Dương nhất thời phát hiện rất nhiều võ giả ẩn núp chỗ tối, nguyên niệm đều khóa chặt mình, khí tức đều là Bán Tiên đại viên mãn.
– Xem ra, ta đã bị để mắt tới.
– Không biết, là võ giả Thiên Long giới hay là người của Tiểu Thần Chủ nữa?
Vân Phi Dương tiếp tục tiến lên.
Trước khi tiến vào vực ngoại chiến trường, hắn đã làm tốt tính toán bị nhằm vào.
– Đứng lại!
Nhưng vào lúc này, sau lưng vang lên tiếng quát.
Vân Phi Dương khẽ nhíu mày, chỉ thấy một võ giả dáng người khôi ngô đi tới.
Mỗi lần hắn cất bước, mặt đất cũng hơi rung động, trong không khí ngưng tụ khí tức túc sát.
– Mẹ ta ơi, là hắn!
– Xảy ra chuyện rồi!
Sắc mặt mọi người kinh biến.
Võ giả vóc người to còn này để bọn hắn hoảng sợ, bởi vì tính cách quá táo bạo, một lời không hợp thì động thủ.
Ngắn ngủi hai ngày, võ giả bên trong Cuồng Sát Thành bị hắn ngược không ít.
Ngưu bức nhất là hôm qua.
Người này xung đột với một tên Bán Tiên đại viên mãn vững chắc kỳ của Thiên Long giới, sau cùng đánh người ta mặt mũi bầm dập.
Trong lúc nhất thời, mọi người không hiểu rõ, thằng cha này đến cùng là bạn hay là địch.
– Xong.
– Tên này muốn gây hấn với Vân Phi Dương.
Võ giả Tiểu Thần Giới lắc đầu.
Lấy tính cách Vân Phi Dương mà gặp tên này, khẳng định phát sinh chuyện long trời lở đất.
Quả nhiên như vậy.
Vân Phi Dương khẽ nhíu mày, hỏi.
– Nói chuyện với ta?
– Nói nhảm!
Người kia gầm thét.
Thanh âm cực lớn, hình thành cuồng phong lạnh lùng.
“Ừng ực.”
Rất nhiều võ giả đẳng cấp thấp bị dọa lui lại hơn mười trượng.
“Hắc hắc.”
– Có trò vui để nhìn.
Võ giả các Giới nhìn màn sáng nhao nhao cười rộ lên.
Một người vô cùng phách lối, một người vô cùng nóng nảy, hai người nhất định có thể đánh nhau.
– Con vợ nó.
Vân Phi Dương trách mắng.
– Nói chuyện nhỏ giọng một chút.
“Răng rắc —— “
Tráng hán khôi ngô nắm quyền, có thể rõ ràng nghe được âm thanh cốt cách vang to.
Mọi người nhất thời hiểu rõ, hắn muốn động thủ.
Sợ bị tác động đến, võ giả cách đó rất xa vẫn lui lại thêm mười trượng.
Nhưng hán tử khôi ngô lại đột nhiên gãi gãi đầu, cười nói.
– Thói quen nhiều năm, không đổi được.
Dát.
Toàn trường tĩnh mịch.
Gia hỏa hung ác này đang cười?
Vân Phi Dương im lặng nói.
– Dù sao cũng là Thiên kiêu, đi ra ngoài bên ngoài chú ý hình tượng một chút.
– Hiểu rõ, hiểu rõ.
Khôi ngô hán tử vội vàng gật đầu ưng thuận, khí thế táo bạo lúc trước nhất thời không còn sót lại chút gì.
Khóe miệng mọi người co giật.
Sao hán tử bưu hãn này đột nhiên từ con hổ biến thành con mèo dịu dàng ngoan ngoãn rồi?
Vân Phi Dương nói.
– Đi thôi, chúng ta ra ngoài kiếm công huân.
– Được.
Hán tử đáp.
Vân Phi Dương khẽ cau mày.
– Đừng quên xưng hô.
“Ách “
Hán tử rất không tình nguyện nói.
– Vâng, chủ nhân.
Chủ nhân?
Mọi người lại trừng mắt.
Trời ơi, tên này có một hạ nhân là Bán Tiên đại viên mãn vững chắc kỳ?
Quá ngưu bức rồi!
Hán tử đô con xưng Vân Phi Dương là chủ nhân là ai? Rất hiển nhiên là hạng mười Thiên Tinh Bảng – Quỷ Kiến Sầu!
Tên này đi vào vực ngoại chiến trường trước một bước, cũng lựa chọn trận doanh Tiểu Thần Giới.
Bởi vì tính cách táo bạo, sau khi vào thành đã ẩu đả, ba ngày qua, công huân trong thân phận yêu bài là con số 0 tròn trịa.
– Anh hùng của Linh Vũ Giới và Tiểu Thần Giới chiến – Vân Phi Dương rời khỏi Cuồng Sát Thành!
Vân Phi Dương vừa mới ra khỏi cửa thành, âm thanh nhắc nhở nhất thời vang lên toàn bộ vực ngoại chiến trường.
– Thật phiền phức.
Vân Phi Dương vô cùng sụp đổ.
Đi ra ngoài hay đi vô đều có tiếng nhắc nhở, không phải bại lộ hành tung của mình sao?
“Hắc hắc.”
Quỷ Kiến Sầu theo phía sau, giơ ngón tay cái nói.- Ngươi lợi hại, đi ra ngoài cũng có nhắc nhở.
– Nhớ kỹ.
Vân Phi Dương nói.
– Ta gây thù với rất nhiều người, nếu có người giết đến, ngươi giúp ta giải quyết hết.
Tên này nắm giữ Thiên Ma Tổ Thể, phòng ngự siêu cường, rất thích hợp dùng để làm nhục thuẫn.
– Yên tâm đi.
Quỷ Kiến Sầu vỗ ngực một cái nói.
– Người nào tới giết ngươi, ta đánh hắn.
Tuy tính cách người này táo bạo nhưng quý ở đơn thuần, đã bị Vân Phi Dương đánh bại, liền nhận hắn làm chủ nhân.
Bất quá.
Quỷ Kiến Sầu rất nhanh muốn khóc.
Bởi vì cừu nhân của Vân Phi Dương quả thực quá nhiều!
Hai người vừa đi ra khỏi thành, chưa đi được mười bước đã có một đám hắc y nhân từ chỗ tối đi ra.
Nhìn khí tức quanh thân bọn họ, từng người đều là Bán Tiên đại viên mãn!
Võ giả dẫn đầu lạnh lùng lên tiếng.
– Vân Phi Dương, hôm nay chính là tử kỳ của ngươi!
“Xoát!”
“Xoát!”
Bốn hắc y nhân khác lúc này bạo phát tu vi, thi triển vũ kỹ đánh tới Vân Phi Dương.
Từ khi xuất hiện đến lúc động thủ không qua mười giây, có thể nói nhanh chóng quyết đoán.
Nhưng họ còn chưa vọt tới, chỉ thấy Quỷ Kiến Sầu bước ra một bước, Ma khí cuồng bạo quanh thân gào thét ra.
– Chết!
Hắn phẫn nộ hét lớn, oanh tới song quyền.
“Bành!”
Tiếng vang truyền đến, mặt đất chấn động.
Một hắc y nhân đang lao tới bị Quỷ Kiến Sầu tung trọng quyền đánh bay ra ngoài.
“Hô!”
“Hô!”
Quỷ Kiến Sầu hợp hai tay lại cùng nhau, bỗng nhiên vung, lực lượng thế đại lực trầm bạo phát nhất thời cuốn lên bùn đất.
“Bành!”
“Bành!”
Trong khoảnh khắc, ba hắc y nhân khác cũng bị đánh bay ra ngoài.
– Rút lui!
Người cầm đầu quát lạnh.
“Xoát!”
“Xoát!”
Những hắc y nhân té ngã trên mặt đất nhất thời thi triển một loại bí thuật nào đó, biến mất tại chỗ.