Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1408
Chương: Hắn Sẽ Còn Trở Về
Siêu nhất lưu tông môn ở Dược Giới không nhiều, khoảng sáu cái.
Vân Phi Dương vừa về trong khoảng thời gian ngắn đã diệt hai, có thể nói oanh động toàn Giới.
Đương nhiên.
Ẩn Thế Đan Tông và Thần Đan Minh bị diệt là cảnh báo đối với tất cả tông môn.
Rất nhiều thế lực đã hạ lệnh, tất cả đệ tử tông môn không được trêu chọc Linh Đan Tông và có quan hệ người cùng Vân Phi Dương.
Phất tay đã diệt hai siêu nhất lưu tông môn.
Các đại thế lực thật sự sợ.
Mà Vân Phi Dương đã nhảy lên đến tầng thứ Giới trong lòng bọn họ Chủ.
Linh Đan Tông, Thượng Càn Đan Cung, Nguyệt Hoa Đan Cung.
Ba tông môn từ đó trở thành tồn tại để rất nhiều thế lực kiêng kị của Dược Giới.
Nếu Vân Phi Dương không xuất hiện, không có giải quyết hết cửu phẩm Bán Tiên, không có diệt hai tông, tình huống khẳng định khác biệt.
Nói đơn giản.
Hai chữ —— thực lực.
Không có thực lực, trong thế giới lấy võ làm đầu chỉ sẽ bị đánh, có thực lực, ngươi sẽ đi ngang.
Thượng Càn thành, hiệp hội đan đạo.
Rất nhiều Dược giả tụ tập ngoài cửa, ánh mắt lấp lóe tia sáng nóng rực.
“Hô!”
Đột nhiên, khí tức hỏa diễm tinh thuần bay ra từ bên trong, rung động mọi người.
– Là Tiên Thiên Chân Hỏa!
– Vân Phi Dương sắp bắt đầu luyện đan!
Mọi người nhiệt nghị.
Trong đám người, một đệ tử Thượng Càn Đan Cung mới nhập môn hưng phấn nói.
– Phượng sư huynh, Vân sư thúc sẽ luyện đan dược cấp bậc gì đây?
“Khụ khụ.”
Phượng Minh giật nhẹ cuống họng nói.
– Ta nghe Vân sư thúc nói, tựa như luyện chế tam phẩm Kim Đan.
Thanh âm rất lớn để các Dược giả ở hiện trường nghe được.
– Trời ạ.
– Vân Phi Dương đã có thực lực tam phẩm Đan Đế rồi sao?
– Quá trâu bò!
Ánh mắt của gần như tất cả Dược giả đều lấp lóe sùng bái.
Thấy biểu lộ trên mặt mọi người, vẻ mặt Phượng Minh cũng hiện ra mỉm cười đắc ý.
Tên này rất may mắn, mình năm đó ở mới vào Thượng Càn thành đã đắc tội Vân Phi Dương, chắc không còn để ở trong lòng.
Về sau, cùng một chỗ bái nhập Thượng Càn Đan Cung, cùng một chỗ tu luyện đan đạo, là cơ sở để hắn có thể nói khoác cả một đời.
Mấy canh giờ sau.
Mùi thuốc nồng nặc bay ra.
– Nhanh như vậy?
Mọi người kinh ngạc không thôi.
Lại qua mấy canh giờ, nghe được tiếng đinh đinh đinh giòn vang truyền ra.
Hiển nhiên, đan thành!
– Trời ạ, nếu như luyện chế tam phẩm Kim Đan, tốc độ thành đan không khỏi quá nhanh đi.
Rất nhiều Dược giả sụp đổ.
Dù muốn luyện chế thành nhất phẩm Kim Đan thấp nhất cũng phải cần tốn vài ngày nghe.
Đệ tử mới nhập môn cầu chứng đạo hỏi.
– Phượng sư huynh, Vân sư thúc thật sự đang luyện chế tam phẩm Kim Đan à?
– Đương nhiên.
Phượng Minh son sắt nói.
– Vân sư thúc hôm qua chính miệng nói cho ta biết.
Lời nói thấu phát tự hào.
Rất nhiều Dược giả không ngừng hâm mộ thầm nghĩ, nếu như mình cũng nhận biết Vân Phi Dương, khẳng định càng trang bức hơn hắn.
Mọi người đau khổ chờ đợi.
Không bao lâu, Vân Phi Dương đi ra.
Trước ngực hắn, huy chương lấp lóe ánh vàng đính trên đó, phía trên khắc ba chữ.
Đám người trợn mắt hốc mồm.
Đồng thời cũng minh bạch, Vân Phi Dương ở bên trong luyện chế đan dược quả nhiên là tam phẩm Kim Đan!
Mấy canh giờ luyện chế ra tam phẩm Kim Đan, lấy được huy chương chứng nhận tam phẩm Đan Đế.
Vân Phi Dương biểu hiện yêu nghiệt như cuồng phong trong nháy mắt truyền ra khắp Dược Giới.
Sau khi rất nhiều Dược giả biết được, lần nữa bị chấn kinh thật sâu.
– Thật đáng sợ!
– Mấy canh giờ đã luyện chế ra tam phẩm Kim Đan!
– Ta nghe nói, Vân Phi Dương cũng không vận dụng Tử Liên Nghiệp Hỏa, mà chỉ lấy lấy Tiên Thiên Chân Hỏa luyện chế!
– Mẹ ta ơi, trâu quá trâu!
Trong lòng mọi người thật chỉ còn sùng bái Vân Phi Dương.
Vài ngày sau.
Vân Phi Dương đi vào Nguyệt Hoa Đan Cung.
Trong thư phòng cung chủ, Thu Y Thủy có chút không nỡ nói.
– Ngày mai sẽ phải đi?
– Ừm.
Vân Phi Dương nói.
– Ta còn có rất nhiều chuyện muốn làm.
Mặc dù đến Dược Giới để nghiệm chứng đan đạo nhưng càng nhiều vẫn muốn nhìn nàng và bọn người Tửu Bán Tiên một chút.
Bây giờ sự việc đã xử lý xong, người cũng đã gặp, cũng nên rời đi.
Thu Y Thủy trầm mặc một hồi, miễn cưỡng cười nói.
– Sự vụ trong cung bận rộn, sáng mai không cách nào tiễn đưa huynh.
– Không có việc gì.
Vân Phi Dương nói.
– Ta không ngại.
Thu Y Thủy trầm mặc, ngọc thủ nắm chặt, muốn nói cái gì nhưng cuối cùng vẫn không có mở miệng.
– Ta đi trước.
Vân Phi Dương cáo từ rời đi.
Thu Y Thủy đứng trước cửa sổ thẩn thờ, ánh mắt lóe ra vẻ phức tạp.
“Ai.”
Yến Thượng Hải ở bên ngoài thở dài một hơi.
Hắn nhìn ra được Thu Y Thủy thích Vân Phi Dương, không biết sao thủy chung không dám tiến thêm một bước kia.
Hôm sau.
Vân Phi Dương hơi chút chỉnh lý, lên đường trở về Phiêu Miểu giới.
Tửu Bán Tiên, Phí Bàng Tranh và bọn người Diêm Tam Tỉnh nhìn bóng lưng dần dần bước đi, nỗi lòng rất phức tạp.
Mấy năm trước, hắn cũng rời đi như thế, lần nữa trở về đã có thực lực để Giới Chủ đều kiêng kị.Mà lần sau trở về sẽ cường đại đến mức đây?
– Thu Thủy.
Yến Thượng Hải nói.
– Hắn đi rồi.
Trong thư phòng, Thu Y Thủy đang giả bộ nghiên cứu đan phương nhẹ nhàng run rẩy ngọc thủ.
“Đáp, đáp.”
Nước mắt rơi trên phương thuốc, thấm vào trong.
Thu Y Thủy xóa đi gương mặt đầy nước mắt, nở nụ cười xinh đẹp nói.
– Hắn sẽ còn trở về.
– Tên này rốt cục đi rồi!
Sau khi Vân Phi Dương rời đi, Giới Chủ Dược Giới nhất thời buông lỏng.
Trong khoảng thời gian này, hắn một mực lo lắng tâm tình tên kia khó chịu, lại đi diệt thêm mấy cái siêu nhất lưu tông môn thì mình nên làm cái gì bây giờ?
May mắn, người này tuy cường thế nhưng có oan báo oan, không thương tổn người vô tội.
– Nhanh như vậy đã đột phá đến Bán Tiên đại viên mãn, lại có thực lực tam phẩm Đan Đế, tương lai người này sẽ trưởng thành đến mức nào đây, thật không dám tưởng tượng.
Dược Giới Giới Chủ cảm khái vô hạn.
Có thể thấy được, Vân Phi Dương mang đến cho hắn rung động phi thường to lớn.
Ba ngày sau.
Dược Giới đột nhiên xuất hiện một đám võ giả không rõ thân phận.
Người cầm đầu là một nam tử khôi ngô mặc chiến giáp, huy hiệu trên ngực có khắc chữ Thần.
Dược Giới Giới Chủ hiện thân, ngạc nhiên hỏi.
– Thần Ẩn đế quốc các ngươi đến ta Dược Giới ta có chuyện gì quan trọng?
Chiến giáp nam tử chắp tay, cười nói.
– Phụng mệnh chủ tử mời Dược Giới Giới Chủ đại nhân tiến về Thần Ẩn giới một lần.
– Ồ?
Dược Giới Giới Chủ khẽ nhíu mày.
Dược Giới và Thần Ẩn giới không lui tới qua bao giờ đột nhiên phái người đến mời, không tầm thường đây.
– Thật có lỗi.
Dược Giới Giới Chủ cự tuyệt.
– Lão hủ còn muốn chiếu cố Dược Giới, không rảnh.
– Giới Chủ đại nhân.
Chiến giáp nam tử cười nói.
– Chủ công ta mời chân thành, xin cho ngài ấy chút thể diện, cũng để cho bản tướng dễ dàng trở về giao nộp.
– Đương nhiên.
Hắn dừng một chút, nói.
– Nếu quả thật không đi, bản tướng sợ rằng sẽ làm ra một vài chuyện không tốt.
Dược Giới Giới Chủ lãnh đạm nói.
– Ngươi đang uy hϊế͙p͙ lão hủ?
“Ha ha ha.”
Chiến giáp nam tử cười một tiếng, mục quang lãnh lệ nói.
– Đúng.
“Hô!”
Đang khi nói chuyện, quanh thân phát ra Thần lực cường đại.
Nếu như Vân Phi Dương ở hiện trường nhất định có thể trong nháy mắt phán đoán, người này là người mang Thần hồn!
Sắc mặt Giới Chủ Dược Giới trở nên khó coi.
Không nghĩ tới, Thần Ẩn đế quốc phái ra một tướng quân thế mà đã đạt đến tu vi Bán Tiên đại viên mãn đỉnh phong!
– Giới Chủ đại nhân.
Chiến giáp nam tử thu Thần lực về, nhìn Dược Giới biển rộng núi cao một chút, cười nói.
– Xin đừng náo quá khó nhìn, còn mời phối hợp.
– Tốt thôi.
Vì Dược Giới, Giới Chủ lựa chọn thỏa hiệp.